Chương 683: Linh quang hiện ra!

Khu nhà cao cấp Tử Trúc Uyển của Lệ Khuynh Thành vô cớ bị hoả hoạn, bây giờ vẫn còn ở trong giai đoạn tu sửa nhưng Lệ Khuynh Thành lại không muốn ở trong khách sạn nên nàng liền dẫn theo bạn mình là Trần Tư Tuyền vào ở trong lầu ba của thẩm mỹ viện.

Thoạt nhìn Lệ Khuynh Thành rất phong lưu, phóng khoáng, thái độ tàn nhẫn dứt khoát nhưng chỉ cần một vài chi tiết nhỏ nhặt cũng đủ nhận ra nàng là một người phụ nữ rất tình cảm.

Ví dụ như chiếc trâm cài tóc trên đầu của nàng. Ví dụ như vòng cổ của nàng. Ví dụ như bộ quần áo nàng đã mặc hai năm. Ví dụ như thẩm mỹ viện Khuynh Thành Quốc Tế nơi nàng khởi nghiệp.

Bây giờ nàng là người có địa vị rất cao, có thể hưởng thụ cuộc sống cao cấp nhưng nàng lại hoàn toàn khác hẳn với những khách hàng của thẩm mỹ viện.

Tần Lạc rất lo lắng tới sự an nguy của Lệ Khuynh Thành nên hắn đã nhờ Ly cử hai thành viên đội Long Tức tới hỗ trợ bảo vệ nàng.

Ly khinh thường nhìn Tần Lạc nói: "Anh làm như Long Tức là một cái chợ sao?"

Vì vậy Tần Lạc không dám tiếp tục đề nghị nữa, hắn đã lén tới tìm Cao Thâm hỗ trợ. Cao Thâm biết rõ mối quan hệ của Tần Lạc và Vương Cửu Cửu đã tới một mức độ nào đó nên đã cố gắng tìm hai người là bộ đội đặc chủng xuất ngũ giới thiệu cho Tần Lạc. Bình thường thì chỉ cần hai người xuất thân từ bộ đội đặc chủng này bảo vệ, Lệ Khuynh Thành sẽ an toàn nhưng không hiểu sao Tần Lạc vẫn có cảm giác lo lắng.

Trước kia nàng ở một mình ở thẩm mỹ viện nhưng không có ai gì khiến người khác lo lắng nhưng bây giờ nàng là tổng giám đốc của Khuynh Thành Quốc Tế, là nhân vật có giá trị hàng triệu.

"Có lẽ là do cô ấy rất đẹp" Tần Lạc thầm nghĩ. "Hơn nữa tất cả đều biết bà chủ của Khuynh Thành Quốc Tế là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp".

Nếu như có kẻ nào đó muốn bắt cóc, tống tiền thì không có gì đáng nói nhưng hắn lại muốn sắc thì sao bây giờ?

Khi đi Vân Điền, Tần Lạc đã thầm có một quyết định. Hắn không cho phép bất kỳ ai ở bên cạnh mình bị làm tổn thương, ngay cả người hắn yêu thương hay những người phụ nữ yêu hắn. Đây chính là nguyên nhân khiến hắn khăng khăng tới Vương gia với Vương Cửu Cửu.

Trước tiên Tần Lạc bảo Đại Đầu lái xe đưa hắn tới thẩm mỹ viện Khuynh Thành Quốc Tế. Hắn muốn trước khi đi ăn cơm với Kim Đức Thuỵ phải xử lý xong chuyện của Lâm Hách Uy. Hắn không muốn cho người đàn ông đó lại một lần nữa bước chân vào trong Lâm gia.

Nếu một người cha chạy về nhà không phải là để tìm con gái của mình mà vì chính tiền của con gái, trong lòng bạn có thấy dễ chịu không?

Tính của Đại Đầu không hợp với Jesus. Dường như Jesus nói chuyện rất hiền lành, cách nói chuyện rất hay, thường xuyên có câu nói khiến người khác kinh ngạc. Những người không quen biết hắn chỉ nghĩ rằng hắn là một nước ngoài đẹp trai, có khiếu hài hước, tuyệt đối không có ai nghĩ tới hắn chính là đại sát thủ Jesus lẫy lừng thế giới.

Đúng rồi, bây giờ không gọi Jesus là Jesus nữa mà phải gọi hắn là "thầy tu".

Đại Đầu vẫn có thói quen lạnh lùng như vậy, lời nói lạnh nhạt, khuôn mặt chất phác. Cuộc sống gian khó từ nhỏ cùng với sự hiểu biết về sự vô cùng, tàn khốc của xã hội khiến Đại Đầu đặc biệt hiểu được việc bảo vệ mình và sự cảm kích qua sự trợ giúp của hắn.

Thế nhưng chính hắn không thích Jesus.

Nhưng Jesus lại là người có tính tình cố chấp, Đại Đầu càng không thích hắn, hắn lại càng thích châm chọc Đại Đầu. Hắn ra vẻ tôi không độ hoá anh, cả tôi và anh đều không phải là con dân của chúa.

Tần Lạc cũng chỉ cười bỏ qua, hắn không bắt buộc Đại Đầu chấp nhận Jesus. Hắn để hai người chậm rãi hoà hợp với nhau. Nói không chừng sau này hai người sẽ trở thành đôi bạn thân thiết có sức mạnh khủng khiếp.

Khi xe ngừng lại trước cổng thẩm mỹ viện, Đại Đầu ở bên ngoài xe theo bổn phận nhưng Jesus lại muốn theo Tần Lạc đi lên lầu.

"Đây là khu vực giành cho phụ nữ, anh không vào được" Tần Lạc nói.

"Ồ, vậy tại sao anh có thể?" Jesus không hiểu hỏi.

"Bởi vì tôi muốn gặp bạn của tôi. Hơn nữa bọn họ đều là phụ nữ" Tần Lạc thẳng thắn nói. "Điều quan trọng là trông anh rất hấp dẫn".

"Tôi cho rằng anh còn hấp dẫn hơn cả tôi" Jesus cười ha hả nói lấy lòng Tần Lạc.

"Tôi biết anh là người rất giỏi ăn nói" Tần Lạc gật đầu. "Nhưng anh vẫn không thể vào trong".

Nói xong một mình Tần Lạc đi lên lầu.

Tần Lạc là khách quen của thẩm mỹ viện, ngay khi hắn bước chân vào cửa của thẩm mỹ viện đã có rất nhiều người chào hỏi hắn. Một số khách hàng cũng nhận ra hắn, có người còn lôi kéo, muốn hắn ký tên, chụp ảnh. Có một số người còn lén hỏi hắn xem có phương thuốc bí mật làm giảm ngực to không.

Tần Lạc không để cho nhân viên tiếp tân của thẩm mỹ viện dẫn đi, tự mình hắn đi lên lầu ba.

Sau khi Tần Lạc gõ cửa, bên trong phòng vang lên giọng nói vui vẻ của một người phụ nữ: "Mời vào".

Giọng nói của Trần Tư Tuyền không phải là tiếng phổ thông tiêu chuẩn mà là giọng nói rất nặng của đảo Đài Loan nhưng thực sự cũng rất dễ nghe.

Tiếp theo đó cánh cửa phòng mở ra, thân hình cao cao của đại mỹ nhân xuất hiện trước mặt Tần Lạc.

Một chiếc T-shirt không tay màu đỏ, chiếc áo này trông rất cá tính, giống như làm thành từ hai miếng vải vắt chéo qua nhau, phía trước mở rất sâu, đệ lộ một khuôn ngực và nhũ câu rất quyến rũ. Trên cổ nàng đeo một chiếc vòng khiến cho chiếc T-shirt không hề đơn điệu, hơn nữa còn che bớt một phần bộ ngực khiến cho những phần trống không quá khiến người khác chói mắt.

Một chiếc váy bò màu xanh da trời kiểu cũ. Chiếc váy rất ngắn, lộ ra hơn một nửa đùi. Rìa váy có gắn lông khiến người khác có một cảm giác hấp dẫn rất khó tả.

Một đôi xăng đan cao gót màu đen khiến cho khi Trần Tư Tuyền đứng trước mặt Tần Lạc còn có vẻ cao hơn cả hắn một ít. Phong cách ăn mặc này của nàng giống như của các ngôi sao Âu Mỹ vậy.

Mặc dù bây giờ Trần Tư Tuyền đã chuyển sự nghiệp của mình sang kinh doanh. Bây giờ nàng gần như không còn quay, chụp quảng cáo cùng với như làm đại diện gì hết nhưng phong cách trang phục của nàng vẫn chưa giảm chút nào.

"Đẹp không?" Trần Tư Tuyền nhìn thấy Tần Lạc nhìn mình, nàng quay một vòng, yêu kiều hỏi.

"Rất đẹp" Tần Lạc khen ngợi. Đây chỉ là phong cách tán thưởng cái đẹp thuần tuý của đàn ông, không có bất kỳ cái gì gọi là……

Trần Tư Tuyền không phải là người ngốc, sao nàng có thể không nhận ra?

Trong lòng nàng thoáng có gì đó mất mát nhưng rồi nàng cười nói: "Anh vào đi, Lệ yêu tinh vừa xuống dưới nói chuyện với khách. Cô ấy sẽ lên ngay, anh tìm cô ấy có chuyện gì?"

"Tôi muốn cô ấy tìm giúp tôi một luật sư để xử lý một chút việc nhà" Tần Lạc nói. Hắn biết Khuynh Thành Quốc Tế có một đội ngũ luật sư. Bất kỳ ai trong số đó cũng có thể xử lý được chuyện đó.

"Anh tìm em có chuyện gì?" Lệ Khuynh Thành đẩy cửa bước vào, nàng nhìn Tần Lạc hỏi.

Lệ Khuynh Thành mặc một bộ đồ công sở rất đẹp, gợi cảm, lại có một cảm giác lạnh lạnh cùng với niềm nở. Đặc biệt ánh mắt nàng giống như nước hồ vậy, có thể câu hồn đoạt phách bất kỳ người đàn ông nào, không người đàn ông nào có thể thoát khỏi việc bị hãm vào trong đó.

Ngay khi Tần Lạc kể lại mọi chuyện, Lệ Khuynh Thành cười mắng hắn: "Bình thường em có cảm giác anh cũng thông minh nhưng không ngờ anh lại ngốc tới mức đó".

"Có chuyện gì vậy?" Tần Lạc hỏi.

"Những chuyện như này anh không nên tới tìm em bởi vì cô ấy tuyệt đối không muốn em ra mặt giúp cô ấy ổn định chuyện nhà, anh cũng không được tìm luật sư của nghiệp đoàn Trung y vì cô ấy không muốn chuyện nhà của mình bị nhân viên biết. Tốt nhất là anh hãy tìm một luật sư chẳng dính dáng tới ai để làm chuyện này" Lệ Khuynh Thành đi tới trước bàn, ngồi xuống, nàng kéo ngăn kéo bàn ra lục lọi một lát rồi cầm lên một tấm danh thiếp đưa cho Tần Lạc và nói: "Anh hãy tìm người này. Trước kia em đã hợp tác một lần, năng lực cũng được lắm. Em cũng coi như là bạn với người này nhiều năm. Hơn nữa chỉ là chuyện sang tên thôi thì cũng không có vấn đề gì quan trọng lắm".

"May là có em nhắc nhở anh" Tần Lạc xấu hổ nói: "Nếu không anh thật sự đã phảm phải sai lầm lớn".

"Anh biểu lộ tình cảm trắng trợn với cô ấy vậy sao? Anh thật sự khiến những vợ bé như bọn em phải đau lòng. Không phải chỉ là chuyện luật sư thôi sao? Làm gì mà là sai lầm lớn hả?"

Tần Lạc cười hì hì, hắn thật sự cũng không biết nên trả lời vấn đề này thế nào?

Lệ Khuynh Thành cũng không chờ đợi câu trả lời của Tần Lạc, nàng tới trước quầy rượu, rót ba chén rượu bưng tới nói: "Sau cuộc họp lần trước, em và Trần Tư Tuyền bắt đầu suy nghĩ về chuyện làm quảng cáo lần thứ hai. Binh mã chưa đi, lương thảo phải đi trước. Quảng cáo chính là lương thảo trong chiến tranh. Đây vốn là chuyện của bộ phận tuyên truyền nhưng em không muốn giao hoàn toàn cho bọn họ. Em biết gần đây anh cũng rất bận nên không dám làm phiền anh. Đợi điện thoại của anh thật sự rất vất vả, không ngờ hôm nay anh lại tới đây. Lần quảng cáo trước rất thành công hoàn toàn là nhờ vào chủ ý của anh. Lần này anh có ý tưởng nào hay không?"

Tần Lạc nói: "Thời gian này anh bận bịu đi lại làm việc bên ngoài, ngay cả thời gian thở còn không có. Bây giờ mới có chút thời gian ngồi nghỉ, sao có thể nghĩ ngay ra được ý tưởng hay chứ?"

"Em biết là anh sẽ nói như vậy" Lệ Khuynh Thành nói. "Trước tiên anh cứ gọi điện cho luật sư, anh hãy bảo anh ta tới đây một chuyến, có một số chuyện phải đích thân căn dặn anh ta. Buổi trưa chúng ta sẽ đi ăn cơm với đạo diễn Kim Đức Thuỵ. Bây giờ đạo diễn Kim rất bận rộn. Anh ta dù bận tối mắt tối mũi mà vẫn giành thời gian đi ăn cơm với chúng ta là cũng nể mặt chúng ta lắm rồi. Anh ta có thể nổi tiếng chính là nhờ công lao của anh. Anh ta luôn muốn trả lại món nợ này".

Tần Lạc gọi điện ngay cho người luật sư tên là Trần Kiến Lương ở trong văn phòng của Lệ Khuynh Thành, hắn mời luật sự tới giúp hắn xử lý chuyện nhà cửa. Ban đầu luật sư đó còn nói hôm nay có chuyện bận nên không thể tới được nhưng sau khi Tần Lạc nói tên của Lệ Khuynh Thành thì luật sư đó thay đổi thái độ, đồng ý. Dựa vào đó có thể thấy đôi khi mỹ nhân còn có tác dụng hơn so với tiền bạc.

Tới khi Tần Lạc gặp luật sư, giải thích rõ ràng tất cả mọi chuyện và yêu cầu của mình thì đã tới buổi trưa. Lúc này đã tới giờ hẹn ăn trưa, Lệ Khuynh Thành đã nhận được điện thoại của Kim Đức Thuỵ nói anh ta đang trên đường tới khách sạn.

Khi ba người tới khách sạn Shangri-La, Kim Đức Thuỵ cùng trợ lý của mình đã đứng ở cửa khách sạn nghênh đón.

Lúc này Kim Đức Thuỵ đã trở thành một đạo diễn quảng cáo đắt giá nhất trong nước, lần này trông có vẻ gầy gò hơn, nước da đen hơn nhưng tinh thần thì tốt hơn rất nhiều. Đôi mắt của anh ta lấp lánh, rất có thần, giống như là sáng lên vậy.

Lệ Khuynh Thành bước tới hai bước nói vẻ khách sáo: "Đạo diễn Kim khách sáo quá. Tất cả mọi người đều là bạn bè cũ. Sao có thể để anh phải ra đón chúng tôi thế này?"

Kim Đức Thuỵ bắt tay Lệ Khuynh Thành nói: "Nếu như có thể tham gia vào bữa tiệc của Lệ tổng, ngày nào cũng phải đi bộ tới tôi đều nguyện ý. Đi ra ngoài đứng một lát thì có lý gì đâu?"

Kim Đức Thuý quay nhìn Tần Lạc và Trần Tư Tuyền, anh ta cúi người thật sâu nói: "Tần tiên sinh, Trần tiểu thư, cuối cùng chúng ta lại gặp mặt nhau. Hai người các vị chính là ân nhân của tôi. Kim Đức Thuỵ tôi có được ngày hôm nay tất cả đều do hai vị ban tặng. Nếu lần này Lệ tổng giao cho tôi chuyện đó, tôi nhất định sẽ làm thật tốt".

Một suy nghĩ thoáng nảy sinh trong đầu Tần Lạc, hắn mơ hồ như nắm bắt được điều gì đó.

Thế nhưng khi hắn cố gắng đuổi theo để tìm ra thì hắn lại có cảm giác là không thể tìm được