Đầu Vương Cửu Cửu cúi xuống, nàng không dám nhìn thẳng vào mặt Tần Lạc.
Hai tay nàng cũng không linh hoạt khi cởi cúc áo của Tần Lạc. Bởi vì trống ngực của nàng vô duyên vô cớ đập rất mạnh nên nhiều khi nàng không cởi cúc áo Tần Lạc mà lại lúng túng nắm chặt cúc áo.
Mặc dù biểu hiện thường ngày của nàng cực kỳ bạo dạn nhưng chung quy lại nàng vẫn chỉ là một cô gái trẻ chưa kinh qua chuyện trai gái yêu đương. Hơn nữa chuyện tắm rửa cho đàn ông này lại càng là lần đầu tiên.
Một cô gái mạnh mữ dám yêu dám hận, cực kỳ can đảm mà lúc này lại lộ ra là một cô gái cực kỳ xấu hổ nhưng lại gây ra cho người khác một cảm giác yêu mến.
Sau khi cởi áo bào bên ngoài nàng lại cởi tiếp chiếc áo lót màu trắng của Đỗ Văn Hạo.
Khi nửa thân trên ở trần của Tần Lạc hiện ra trước mặt Vương Cửu Cửu, nàng không khỏi ngẩn người, không hiểu từ đâu đó xuất hiện một tâm trạng rất căng thẳng.
'Hay không thì để anh tự cởi quần" Tần Lạc nhìn dáng vẻ đó của Vương Cửu Cửu hắn tưởng nàng xấu hổ khi chuẩn bị cởi quần cho hắn vì vậy hắn chủ động "sắp xếp giải thoát cho nàng".
Tần Lạc nói như vậy ngược lại đã làm xoá bỏ sự rụt rè của Vương Cửu Cửu, chọc giận sự kiêu ngạo của nàng.
Vương đại tiểu thư nhướng mày lên nói: "Không phải chỉ là cởi quần thôi sao? Dù gì cũng chỉ là một vật tí tẹo, không phải bà cô này chưa từng nhìn thấy".
Nói xong Vương Cửu Cửu ngồi xổm cởi quần Tần Lạc.
"Em…".
Vương Cửu Cửu ngẩng đầu định nói chuyện với Tần Lạc nhưng nhất thời ngây người.
Bởi vì…bởi vì…
Vừa rồi nàng dùng sức kéo đã vô tình kéo cả quần đùi của Tần Lạc xuống.
Quần của Tần Lạc không thắt dây lưng, ngượi lai giống như là quần thể thao, dùng dây thun, chỉ cần dùng sức một chút là có thể dễ dàng kéo tuột xuống.
Hơn nữa thể trạng của Tần Lạc chính là tính hoả, bốn mùa xuân hạ thu đông, hắn chỉ mặt quần đùi bên trong. Từ nhỏ tới lớn hắn không quen mặc quần sịp.
Ai cũng biết quần đùi cũng không cần dây lưng.
Tình hình lúc này là toàn thân Tần Lạc không mảnh vải che thân đứng trước mặt Vương Cửu Cửu.
Điều tệ hại hơn chính là Vương Cửu Cửu đang ngồi xổm trên mặt đất. Mặt của nàng, miệng của nàng, mũi của nàng, đôi mắt của nàng, hai hàng mi của nàng nằm ngang với "đồ chơi' đang vểnh lên của Tần Lạc.
Điều này không phải vì Tần Lạc là gã háo sắc, lưu manh mà hắn chỉ quá nhạy cảm mà thôi.
Khi 'món đồ chơi bảo bối" của Tần Lạc bị không khí lạnh xâm nhập, không kiêng nể gì cả, lại không có gì ngăn cản bên ngoài, phơi bày hết ra ngoài, trong khi đó một cô gái vô cùng xinh đẹp đang ngồi xổm trước mặt hắn, hơn nữa nàng đang há hốc miệng…
Tần Lạc cũng biết miệng Vương Cửu Cửu há rộng, đáng yêu như vậy là vì lúc này trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc. Thế nhưng bạn có thể để cho một người đàn ông tâm lý cùng sinh lý phát dục bình thường không có không gian để suy nghĩ cùng với phán đoán sao?
Y Y vô tội!
Kinh ngạc!
Cực xấu hổ!
Tức giận!
Rốt cuộc cô bé Vương Cửu Cửu cũng có phản ứng.
Vương Cửu Cửu giơ cánh tay ngọc lên sau đó nàng tát vào "bảo bối" của Tần Lạc đang ngo ngoe ngẩng đầu dậy, tức giận nói: "Làm sao anh có thể cởi quần ra được?"
Tần Lạc vô cùng đau đớn, hắn ôm lấy "bảo bối" của mình nói: "Là em cởi".
"Em muốn nói quần đùi".
"Cũng là em cởi" Tần Lạc nói.
"Em…" Vương Cửu Cửu ngắc ngứ hồi lâu nói: "Coi như là em cởi, anh cũng phải nhắc em một tiếng".
"Khi anh phát hiện ra, em đã nhìn thấy rồi" Tần Lạc thực sự khóc không ra nước mắt. Hắn cảm thấy mình đang bị nỗi oan nàng Đậu Nga.
"Ý của anh là em cố ý muốn nhìn sao?" Vương Cửu Cửu trừng mắt nhìn hắn, hai hàng lông mi dài chớp chớp, thật sự rất đáng yêu.
"Anh không có ý đó" Tần Lạc vội vàng phủ nhận. Cho dù trong lòng hắn có nghĩ như vậy cũng không dám nói ra.
Không phải cô gái này từ trước tới nay vẫn có mưu đồ làm loạn với thân thể của mình sao?
"Em thì lại có ý đó" Đột nhiên ánh mắt Vương Cửu Cửu biến đổi, nàng thản nhiên cười nói.
"…" Chuyển biến này quá lớn, cũng quá nhanh, Tần Lạc không kịp phản ứng.
Vương Cửu Cửu tát vào mông Tần Lạc khi nàng thấy hắn thừ người ra nhìn mình và nói: "Anh làm gì mà đờ đẫn thế này? Còn lại tụt cả mông ra đứng đây làm gì? Mau vào tắm đi".
"Đừng động chân động tay" Tần Lạc nói, một tay hắn che mông, một tay hắn ôm lấy bảo bối của mình.
"Em sẽ động chân động tay sao? Vương Cửu Cửu sờ ngực Tần Lạc một cách lưu manh. "Em sẽ động chân động tay như này hả?"
"Em…" Tần Lạc cực kỳ tức giận. "Nếu em vẫn tiếp tục động chân động tay với anh, anh sẽ động chân động tay với em".
"Được, được. Anh làm đi" Vương Cửu Cửu cố tình ưỡn ngực nói. Áo ngủ màu lam của nàng bập bênh gợn sóng một hồi. Mới một thời gian không gặp, Tần Lạc thấy nàng càng ngày càng khó lường.
Tần Lạc cũng rất muốn học cách Vương Cửu Cửu chộp một cái vào ngực nàng nhưng cuối cùng hắn từ bỏ ý định đó.
Tục ngữ có câu: Người quân tử không đấu với phụ nữ. Quân tử không được sờ ngực phụ nữ.
"Hừ" Vương Cửu Cửu hừ lạnh một tiếng nói: "Mau đi tắm rửa đi nếu không sẽ bị lạnh đó. Còn nữa, cẩn thận không ướt băng gạc nếu không thuốc bôi mỡ bên trong sẽ không còn tác dụng. Băng gạc không khô, tay của anh cũng sẽ sưng phồng lên".
Tần Lạc thầm nghĩ cho dù băng gặc không ướt tay của hắn cũng xưng lên rồi.
"Bây giờ anh tắm rửa thế nào đây?' Tần Lạc nói. Bây giờ hắn nhẩy vào bồn ngâm mình rồi đứng lên sao?
"Em sẽ giúp anh tắm" Vương Cửu Cửu xắn tay áo nói.
"Như vậy… có tiện không?" Tần Lạc thoáng xấu hổ. Hắn phải thừa nhận để một người con gái không phải là vợ của mình sờ mó tới lui trên người mình gây ra một khoái cảm rất lớn nhưng bước tiếp theo thế nào?
Là cầm thú hay là không bằng cầm thú? Là không bằng cầm thú chiến thắng cầm thú? Hay là cầm thú cầm dao đâm chết không bằng cầm thú?
Trong lòng Tần Lạc rất thống khổ, rất phức tạp.
Tần Lạc thầm nghĩ tốt nhất là cứ ở chỗ Lệ Khuynh Thành không nên quay lại đây như vậy bản thân hắn sẽ không gặp phải một cảnh ngộ khó xử như bây giờ.
"Có gì mà không tiện?" Vương Cửu Cửu nói: "Anh chỉ cho phép mình sờ người khác, không cho phép người khác sờ mình sao?'
"Anh lúc đó… anh khi đó cũng chỉ là bất đắc dĩ" Tần Lạc
giải thích.
"Cắt. Nếu như tay của anh khỏi, em có muốn tắm rửa cho anh thế này không?"
Vì vậy người đàn ông không mảnh vải che thân Tần Lạc bị Vương Cửu Cửu đẩy mạnh vào bồn tắm hơn nữa Tần Lạc còn ngoan ngoãn nằm xuống.
"Có thể bắt đầu rồi" Tần Lạc nhắm mắt lại nói. Thân hình hắn run rẩy, hơi căng thẳng.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn…
lần đầu tiên hắn để Vương Cửu Cửu tắm rửa cho mình.
Thậm chí ngay cả Lâm Hoán Khê cũng không tắm cho hắn. So với Lệ Khuynh Thành và Vương Cửu Cửu thì Lâm Hoán Khê là một người phụ nữ cực kỳ bảo thủ. Cho dù là ở trên giường hay không phải trên giường hai người vẫn thuân thủ nghiêm ngặt quy củ không được vượt qua.
Có đôi lần Tần Lạc thậm chí nghĩ nếu như hắn không chủ động đi tắm nước lạnh. Liệu có phải hắn và Lâm Hoán Khê trong nhiều năm cũng sẽ không có một cuộc sống đúng nghĩa?
"Chờ một chút. Em vẫn còn chưa chuẩn bị xong" Vương Cửu Cửu nói.
Trong tay nàng cầm hộp sữa tắm. Nàng chuẩn bị dùng cái đó để tẩy rửa thân thể hắn.
Tiếp theo đó, Tần Lạc cảm thấy ngực mình mát lạnh, thoáng chốc cả người hắn run rẩy.
Đó là cảm giác của sữa tắm bôi trên ngực. Giá lạnh, trơn bóng cùng với cảm giác bàn tay thiếu nữ mềm mại làm cho con người ta có một cảm giác thoải mái.
Khi chuyện đã đi tới bước này, Tần Lạc thả lỏng người.
Chân tay hắn giang rộng ra, hai tay hắn ôm lấy vị trí bí ẩn nhất, vẻ mặt hưởng thụ, cảm nhận cảm giác xoa bóp mềm mại của Vương Cửu Cửu.
Bàn tay Vương Cửu Cửu chuyển động lên xuống, nhẹ nhàng vuốt ve vết thương trên vai hắn. Đó là vết thương khi hôm nay đấu với Quỷ Diện Ngao bị móng vuốt của nó cào.
Vết thương vừa sâu lại vừa dài cho tới lúc này máu vẫn rỉ ra.
"Có đau không?' Vương Cửu Cửu hỏi.
"Khôgn đau" Tần Lạc cười lắc đầu. Trải qua gian khổ, một chút đau đớn này có bõ bèn gì? Hãy lau khô nước mắt, không phải sợ, ít nhất chúng ta vẫn còn phụ nữ.
"Em đau đớn" Vương Cửu Cửu nói: "Khi còn nhỏ em là một đứa trẻ rất tự do thoải mái, lên núi bắt chim, xuống nước đánh cá, đánh nhau với bọn con trai trong trường học. Lần nào cũng vết thương là vết thương nhưng chưa bao giờ em cảm thấy đau đớn. Ngay khi em vừa mới qua sinh nhật lần thứ mười sáu, cha em cho em vào quân đội rèn luyện, em cũng cảm thấy những hạng mục huấn luyện đó không là gì. Nhưng tại sao khi em nhìn thấy những vết thương trên người anh, em lại có cảm giác khổ sở như vậy?"
Tần Lạc mở mắt hắn nhìn Vương Cửu Cửu không chớp mắt.
Lần trước khi ở Yến Kinh, Vương Cửu Cửu đã từng nói sau này nàng sẽ không bao giờ nói ba từ "em yêu anh" với hắn nữa.
Nhưng biểu hiện này của nàng xem ra còn mạnh hơn cả ba từ đó, càng làm người ta khó có thể thừa nhận.
"Điều khó khăn nhất chính là nhận ân huệ của phụ nữ. Cổ nhân nói rất đúng" Tần Lạc than thầm trong lòng.
"Có phải em lại làm khó anh không?" Vương Cửu Cửu cười hỏi Tần Lạc.
"Không có" Tần Lạc lắc đầu.
"Em biết, anh không chuẩn bị" Vương Cửu Cửu nói.
Không để Tần Lạc trả lời, Vương Cửu Cửu lại nói tiếp: "Em cũng vậy. Em cũng không biết phải làm gì mới phải. Dù sao em cũng không nhịn được ý muốn phải gần gũi anh, không nhịn được ý nghĩ phải phi lễ anh… cho dù là không cần làm gì, chỉ cần nhìn thấy anh em cũng cảm thấy rất vui vẻ".
"…".
"Anh lo lắng nhà em, đúng không? Anh lo lắng Vương gia sẽ ép buộc anh từ bỏ chị ấy cưới em phải không? Anh sợ mẹ em sẽ tìm tới gây chuyện với anh, anh sợ em sau này mặt dày quấn lấy anh, đúng không?"
"…".
Buổi tối hôm nay Vương Cửu Cửu có vẻ hùng hùng hổ hổ hăm doạ. Mỗi một vấn đề nàng nói ra đều rất thẳng thắn, sắc bén nói trúng tâm trạng của Tần Lạc làm hắn không biết trả lời thế nào.
Vương Cửu Cửu ngồi xổm bên cạnh bồn tắm, bàn tay nàng dính đầy bọt sữa tắm. Nàng chớp chớp đôi mắt thoạt nhìn rất ngây thơ, hỏi Tần Lạc vẻ thành thật: "Anh nói xem bây giờ có còn xử nữ không?'
"…hẳn là vẫn còn" Tần Lạc ấp a ấp úng nói. Hắn không hiểu tại sao Vương Cửu Cửu lại hỏi hắn vấn đề quái dị này. Câu hỏi này có phải hơi cường điệu một chút không?
"Rôt cuộc là còn hay không?' Vương Cửu Cửu truy hỏi tới cùng.
"Có nhưng không nhiều lắm" Tần Lạc nhớ ra trên báo cùng inte đã đưa một số thông tin về việc này nên quyết định đưa ra câu trả lời.
"Nhưng em vẫn còn là một xử nữ" Vương Cửu Cửu nói. "Dựa vào cái gì mà những cô gái trước khi lập ra đình phải còn là xử nữ? Dựa vào cái gì mà các cô gái không thể cùng với người đàn ông yêu mến của mình ở trên giường? Nói như vậy không phải rất bất lợi cho em sao?"