Chương 478: Lời mời khó từ chối.

Nhiều khi Tần Lạc cảm thấy Lệ Khuynh Thành là một người rất giống mình, cùng xinh đẹp, ngang bướng, tài hoa hơn người, không thích những trói buộc đời thường, hơn nữa cùng hừng hực dã tâm.

Lệ Khuynh Thành nói sau này muốn sang Mỹ thu mua công ty Proter and Gamble. Điều này có buồn cười không?

Rất buồn cười!

Khoan hãy nói là công ty Proter and Gamble có giá trị bao nhiêu, chỉ riêng lợi nhuận hàng năm của nó cũng đủ mua mấy trăm Khuynh Thành Quốc Tế.

Nhưng Tần Lạc biết Lệ Khuynh Thành sẽ không để ý xem điều mình nói có thể làm được hay không. Khi nàng nói như vậy , thật sự giống với một người điên, một lần nữa tập trung tấn công mục tiêu của mình.

Có lẽ Khuynh Thành Quốc Tế vĩnh viên cũng không bao giờ có thể mua được công ty Proter and Gamble. Nhưng khi đó Khuynh Thành Quốc Tế cũng sẽ là một công ty xuất sắc làm mọi người ngưỡng mộ, không phải ai cũng có dũng khí cùng sự uy hiếp tới đàm phán mua lại.

Giống như một học sinh trong một cuộc thi. Nếu bạn đặt mục tiêu đạt được một trăm điểm, có lẽ bạn chỉ đạt được tám mươi điểm. Nhưng nếu bạn chỉ đặt mục tiêu phấn đấu tám mươi điểm, bạn chỉ có thể đạt được năm mươi điểm.

"Anh tin tưởng sẽ có một ngày như thế" Tần Lạc cười nói. Hắn vẫn tin tưởng vào Lệ Khuynh Thành như vậy, giống như hắn tin tưởng một ngày nào đó mình sẽ trở thành một danh y.

"Có mục tiêu phấn đấu thật sự là một chuyện làm tâm trạng vui vẻ" Lệ Khuynh Thành cười nói. "Anh đánh người ta, bây giờ người ta muốn trả thù thì phải làm sao?"

"Em nhất định sẽ có cách giải quyết vấn đề này" Tần Lạc nhìn nụ cười quyến rũ, tinh tế của nàng nói. Nếu như Lệ Khuynh Thành không có thủ đoạn thì nàng đương nhiên không thể lập nghiệp với hai bàn tay trắng ở Yến Kinh này dựng nên thẩm mỹ viện Khuynh Thành Quốc Tế, càng không thể làm cho Khuynh Thành Quốc Tế phát triển nhanh chóng, nhộn nhịp chỉ trong một thời gian ngắn.

Lệ Khuynh Thành trừng mắt nhìn Tần Lạc nói: "Thật chán cho anh. Lúc trước ra tay đánh người nhìn còn có phong cách đàn ông, đẹp trai như vậy, còn tạo ra một cảm giác an toàn thế mà bây giờ anh lại không có lương tâm giao cái chuyện khó giải quyết này cho phụ nữ".

Tần Lạc cười gượng nói: "Một khi em đã đồng ý đàm phán với bọn họ là em đã chuẩn bị tất cả mọi việc".

Lệ Khuynh Thành cười duyên dáng nói: "Thương trường như chiến trường. Không nên có dã tâm hại người nhưng phải có tâm lý đề phòng kẻ khác. Em đã ghi âm lại nội dung của mấy cuộc đàm phán với người của công ty Proter and Gamble, kể cả lần này. Tất cả lời nói của cái gã ngu xuẩn đó cũng đã được ghi lại rõ ràng".

Trong lúc nói Lệ Khuynh Thành lấy từ trong túi của mình ra một vật, thoạt nhìn rất giống một cái bút máy. Ngay khi nàng khẽ xoay nắp bút, lập tức vang lên giọng nói của quản lý Vương.

Tần Lạc cũng biết không có bất kỳ uy hiếp nào có thể gây khó khăn cho Lệ yêu tinh. Nàng đã tu luyện ngàn năm, bất kỳ thủ đoạn tiểu nhân, hành vi tà ác nào nàng còn chưa trải qua sao?

Đạo hạnh của tiểu tử kia quả thực rất nhỏ.

"Em chuẩn bị xử lý việc này thế nào?' Tần Lạc hỏi.

"Trước hết em sẽ cho sao lại một phần đoạn băng, đưa trước cho anh ta nghe" Lệ Khuynh Thành nói. "Nếu như anh ta đủ thông minh, chuyện này chỉ như vậy. Anh còn ra tay đánh người nên chúng ta cũng không thiệt thòi trong chuyện này. Không cần phải cố ý đắc tội với những đại gia trong giới quan trường. Chúng ta là những thương nhân mở cửa kinh doanh, thật sự không thể bỏ qua sức mạnh của những người này. Đây là phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất giữa mọi người. Anh nói xem, có phải em là một người rất nhân từ không?"

Tần Lạc cười nói: "Không".

Lệ Khuynh Thành khẽ gật đầu, nụ cười trên gương mặt càng rực rỡ. Đôi mắt phượng long lanh như nước hồ thu. Khi nàng cười rộ lên, trên gò má lập tức xuất hiện hai núm đồng tiền rất mê người.

"Vì thế em sẽ không làm như vậy. Em sẽ không để anh ta biết em có đoạn ghi âm đó. Em sẽ cẩn thận từng ky từng tí chờ đợi sự trả thù của anh ta. Đương nhiên khi bọn họ tiến hành kiểm tra sản phẩm của chúng ta, Khuynh Thành Quốc Tế sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Ngay khi tất cả ánh mắt của giới truyền thông và dân chúng đều nhìn vào chúng ta, em sẽ công bố đoạn băng ghi âm này".

"…"

"Dù lượng tiêu thụ của bột phấn dưỡng da Kim Dũng vẫn hot trên thị trường nhưng vẫn không thể xem thường sức mạnh của quảng cáo. Hiệu quả của quảng cáo lần trước "Cả đời kẻ lông mi cho em" rất tốt. Em đang chuẩn bị cùng Tư Tuyền làm quảng cáo thứ hai nhưng kế hoạch này sẽ tạm hoãn. Bởi vì một khi chuyện này xảy ra, chúng ta sẽ có một cơ hội được quảng cáo miễn phí. Không có bất kỳ hình thức quảng cáo nào có hiệu quả hơn chuyện này. Tất cả giới truyền thông và dân chúng thường đứng về phía kẻ yếu. Không phải chúng ta đang là kẻ yếu sao?"

"Lúc đó không chỉ anh ta, cha anh ta mà ngay cả công ty proter and Gamble cũng gặp đại nạn. Một khi chúng ta muốn thu mua công ty proter and Gamble thì chúng ta phải cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa hai bên".

Chiêu thứ hai này quả thực ác độc hơn nhiều so với chiêu thứ nhất, càng có lợi hơn với Khuynh Thành Quốc Tế.

Thứ nhất: Trả thù cái gã ngông cuồng, ngu dốt kia làm cho anh ta thân bại danh liệt, rất có thể sẽ bị tống giam.

Thứ hai: Người đứng sau anh ta sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng tới uy tín.

Thứ ba: Chuyện lần này có sự tham dự của công ty proter and Gamble. Hình tượng sản phẩm cùng với uy tín của bọn họ sẽ bị giảm sút nghiêm trọng. Có lẽ dân chúng sẽ tẩy chay sản phẩm của bọn họ.

Thứ tư: Sản phẩm cùng với tên tuổi của Khuynh Thành Quốc Tế sẽ tăng lên không ngừng. Khi các ban ngành liên quan không phát hiện ra vấn đề gì trong bột phấn dưỡng da Kim Dũng, trong khi đó sự kiện Khuynh Thành Quốc Tế bị hãm hại được đưa ra ánh sáng. Dân chúng sẽ nghĩ như thế nào đây?

Thứ năm: Làm cho tinh thần thoải mái.

"…"

Chẳng qua Tần Lạc chỉ cảm thấy da đầu ngưa ngứa. Rắn lục cắn, ong vàng đốt, cả hai đều độc nhưng không độc bằng lòng dạ đàn bà.

Cô gái này vẫn chưa lấy chồng. Tại sao lại có suy nghĩ lợi hại như vậy?

"Thế nào? Sợ chưa? Có phải anh cảm thấy em rất kinh khủng không?" Lệ Khuynh Thành bưng chén rượu ngồi cạnh Tần Lạc, ánh mắt nàng chăm chú nhìn hắn.

"Không có" Tần Lạc cười nói: "Để người khác lên đài quảng cáo giúp chúng ta còn tốt hơn nhiều so với chúng ta tự lên đài quảng cáo về sản phẩm của mình. Hơn nữa còn được quảng cáo miễn phí, tiết kiệm rất nhiều tiền. Anh ủng hộ".

Lệ Khuynh Thành thở dài nói: "Sợ thì cũng đừng lo. Em là phụ nữ, em cũng muốn giả bộ ngây thơ để người khác yêu mến nhưng không được".

"Mặc dù là như vậy, em cũng rất đáng yêu" Tần Lạc an ủi nàng.

"Thật vậy sao?" Hai mắt Lệ Khuynh Thành sáng lên.

"Đúng vậy" Tần Lạc cảm thấy căng thẳng. Sao ánh mắt của cô nàng này không có ý tốt chút nào, muốn mình làm gì đây?

"Nếu như em đáng yêu, tại sao anh không yêu em?"

"…".

"Anh thấy em thua kém hơn các cô gái khác sao?"

"Không có".

"Em cảm thấy bản thân mình không hề thua kém hơn các cô gái khác. Không phải cũng chỉ là vào bếp, vào phòng, nguyện ý lên giường với đàn ông sao? Em có thể làm được, hơn nữa tay nghề hoàn toàn không thua kém người khác. Về mặt kiếm tiền, đương nhiên không thể bằng vị hôn thê lợi hại của anh nhưng em cũng không thiếu tiền. Điều thứ ba các cô ấy không bằng em. Cả một đám đó nhất định giống như đầu gỗ vậy, nhất định các cô ấy không phối hợp nhịp nhàng với anh. Tại sao anh nguyện ý làm đi làm lại nhiều lần với các cô ấy? Tại sao các cô ấy cũng nguyện ý cùng với anh?"

Lệ Khuynh Thành khẽ nghiêng người, nàng nhẹ nhàng tựa vào bờ vai Tần Lạc. Ngón tay út phải vẽ một vòng tròn trên ngực Tần Lạc. Giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu, mềm mại, nàng thì thào bên tai Tần Lạc: "Nhưng em khác bọn họ ở tiếng rên rỉ, dâng hiến. Em tình nguyện ở trong nhà bếp, ở trong văn phòng. Hơn nữa em cùng từng trải hơn. Em mặc trang phục tiếp viên hàng không, y tá cũng rất gợi cảm. Nếu như anh thích…'.

'…"

Tần Lạc muốn khóc. Đây không phải là chào hàng, đẩy nhanh tốc độc trở thành phụ nữ của mình sao?

Điều nguy hiểm hơn cả là màn quảng cáo của nàng cực kỳ hấp dẫn, kích động. Tần Lạc cảm thấy hơi thở dồn dập, cả người nóng ran, hạ thể đột ngột dựng cột buồm. Vì để bản thân tránh khỏi tình trạng khó xử, không kìm lòng được, hắn vội vàng kẹp chặt hai chân lại.

'Anh cảm thấy em thế nào?" Lệ Khuynh Thành khẽ thổi hơi vào tai Tần Lạc. Nàng nhìn vành tai và cái cổ đỏ nhừ của Tần Lạc, không khỏi nở một nụ cười có thể đầu độc chúng sinh.

"Rất đẹp".

"Anh có muốn thử một chút không?"

"…".

Tần Lạc biết nếu cứ như thế này một lúc nữa, hắn không thể không trở thành cầm thú.

Hắn có phải là cầm thú không? Hắn rất muốn như vậy nhưng trên thực tế hắn không phải như vậy.

Vì vậy Tần Lạc hung hăng bấu mạnh vào bắp đùi mình và nói: "Thật ra anh tới đây là muốn thương lượng một chuyện rất quan trọng với em".

Lệ Khuynh Thành chú tới hành động này của Tần Lạc. Nàng cảm thấy chàng trai này thật sự cực kỳ đáng yêu. Nàng không thoát khỏi người Tần Lạc mà dựa hẳn vào người hắn, nhấp một ngụm rượu đỏ rồi hỏi: "Chuyện gì?'

"Anh muốn đi Châu Âu một chuyến" Tần Lạc nói.

"Đi Châu Âu làm gì?' Lệ Khuynh Thành hỏi.

"Trung y dược ở Châu Âu đang ngày càng trở nên khó khăn. Liên minh Châu Âu quy định ( quy định về trình tự đăng ký thuốc y học cổ truyền ) có quỵ định các loại dược thảo trước ngày đăng ký phải có ít nhất ba mươi năm sử dụng, trong đó phải được sử dụng ở ít nhất mười lăm năm. Căn cứ để xác minh sản phẩm đã được cung cấp tiêu thụ mười lăm năm ở rất khó khắn. Nếu như không thể giải quyết vấn đề này, thảo dược sẽ biến mất ở".

Tần Lạc lo lắng nói: "Nếu như thảo dược biến mất ở thì người hành nghề Trung y ở sẽ lâm vào tình cảnh súng hết đạn. Nếu một khi tình cảnh này xảy ra, Trung y sẽ không thể nào phát triển được, nó sẽ biến mất theo thời gian".

Lệ Khuynh Thành gật đầu nói: "Em cũng đã nghe qua chuyện này nhưng anh muốn thương lượng chuyện gì với em?'

"Anh nghĩ muốn mời em cùng sang Pháp với anh" Tần Lạc nói. Hắn đã suy nghĩ rất kỹ về ý định này của mình.

Tần Lạc nhận nhiệm vụ trong lúc lâm nguy, hắn không biết tiếng của người ta, không có người bên đó giúp đó. Thực sự nhiệm vụ lần này không có cách nào xoay xở. Có dũng khí theo kiểu con chuột kéo con rùa. Một cảm giác bất lực, không thể hành động. Nếu như hắn có thể đưa Lệ Khuynh Thành đi cùng, năng lực ứng xử cùng với quan hệ xã hội của nàng rất có thể sẽ giúp cho cơ hội thành công của nhiệm vụ lần này tăng thêm rất nhiều.

"Tại sao em phải đi cùng với anh?" Lệ Khuynh Thành cười hỏi.

"…"

"Ừ. Thế nhưng em đang chuẩn bị đồng ý với anh" Lệ Khuynh Thành nói.

"Tại sao?' Tần Lạc nghi ngờ hỏi.

Hai mắt Lệ Khuynh Thành lập loè, nàng cười hì hì nói: "Anh nghĩ xem, chúng ta bỏ trốn tới một nơi nào đó yêu đương vụng trộm. Có phải rất kích thích không?"