Chương 1076: Thế phản kích cường đại của Bá Tước

Khi ngồi vào ghế phụ, Kim Đồng vẫn chưa hết tức giận, y nhìn chằm chằm vào Quỷ Ảnh đang khởi động xe hỏi: “Tại sao phải đi. Chúng ta để chúng chạy trốn như vậy sao?”

“Không phải chúng ta để chúng chạy trốn mà chúng cố ý để chúng ta chạy trốn.” Quỷ Ảnh nói mà sắc mặt không đổi nhưng câu nói của y đã làm tổn thương niềm kiêu ngạo của Kim Đồng.

“Có ý gì vậy? Chẳng lẽ mày nghĩ chúng ta không phải là đối thủ của chúng sao?”

“Đúng như vậy.” Quỷ Ảnh nói.

Kim Đồng gào lên: “Quỷ Ảnh, tự tin của mày biến đi nơi nào rồi hả? Từ khi nào mày trở nên dễ dàng chấp nhận thất bại như vậy hả?”

“Từ khi tao bị người ta đánh vào mặt.” Quỷ Ảnh âm trầm nói. “Kim Đồng, mày vẫn không hiểu. Thật ra trên thế giới này không có ai là vô địch. Có người yếu nhưng người ta sẽ không yếu cả cuộc đời. Có người mạnh nhưng cũng không có nghĩa cả cuộc đời mạnh mẽ. Thực lực, may mắn, hoàn cảnh, tình trạng … mỗi một nhân tố đều là nhân tố quan trọng quyết định thắng bại.”

“Đương nhiên tao hiểu rõ.” Kim Đồng cười nhạt nói. “Thực lực, may mắn, hoàn cảnh, tình trạng đều đứng về phía chúng ta nhưng kết quả mày lại thả cho chúng chạy. Đây là nhiệm vụ Bá Tước đại nhân giao phó, cũng là giao dịch của Hoàng Đế với người khác. Chẳng lẽ mày không sợ bọn họ trách tội mày sao?”

“Tao cố hết sức rồi.” Quỷ Ảnh nói: “Mày cũng vậy.”

“Mày không.”

“Vậy mày hãy nói cho tao biết tao nên đối phó với ả kia như thế nào? Nếu như mày không trúng độc, tao đã sớm giết chết nó nhưng chỉ cần nó vẫn còn sống, nó chính là mối uy hiếp lớn nhất.” Quỷ Ảnh bình tĩnh nói càng khiến người ta nghĩ rằng những gì Quỷ Ảnh đang nói chính là sự thật.

Đương nhiên sự thật chính là như vậy.

Thực lực của Hồng Phu không liên quan trực tiếp đến Quỷ Ảnh. Khi tốc độ của Quỷ Ảnh được phát huy tới mức tận cùng, y có thể giải quyết Hồng Phu chỉ trong mấy chiêu ngắn ngủi.

Thế nhưng khi Hồng Phu hạ độc, một chiêu thôi, ăn khắp thiên hạ.

Cả người Hồng Phu giống như một kho thuốc độc lớn, con người vô tri vô giác có thể trúng độc bất kỳ lúc nào. Hơn nữa con sâu với dáng vẻ cực kỳ xấu xí, lợi hại càng khiến người ta cực kỳ khó chịu …

Trước khi chưa là rõ được tình huống vì sao Kim Đồng trúng độc, Quỷ Ảnh thật sự không dám tùy tiện ra tay với Hồng Phu.

Hơn nữa bên kẻ thù, Hồng Phu và Jesus vẫn còn giữ nguyên được thực lực tấn công. Trong khi đó đồng bọn của Quỷ Ảnh bị trọng thương, không biết trong cơ thể Kim Đồng còn có chất độc khác vẫn chưa được bài trừ ra ngoài hay không, nếu tiếp tục đánh mà Kim Đồng ngất xỉu thì sao? Khi đó không thể nói dừng là có thể dừng lại được.

Chính vì vậy Quỷ Ảnh muốn thoát ly trận đánh, trước tiên đưa Kim Đồng về kiểm tra thân thể.

Người còn sống là tốt. Cơ hội giết người còn rất nhiều.

“Tao có thể giết chết ả.” Kim Đồng nghiến rằng nói.

Két …

Quỷ Ảnh phanh xe lại nói: “Mày có thể xuống xe.”

“…”

Kim Đồng bực tức thầm nghĩ: Tại sao thằng này không thông tình đạt lý chút nào vậy? Người ta chỉ nói cứng một chút thôi mà.

Không có sự hỗ trợ của Quỷ Ảnh, Kim Đồng thật sự không dám quay lại một mình đánh với Hồng Phu và Jesus.

…………..

Tần Lạc cực kỳ sốt ruột.

Tại sao lâu như vậy mà vẫn chưa ngã?

Thằng kia đứng tại chỗ đã lâu rồi mà vẫn không có động tĩnh. Chẳng lẽ chất độc trên chủy thủ không ngấm vào người hắn sao? Hay chất độc này là giả?

Tuyệt đối không có khả năng này. Thuốc bán trên thị trường giả thi có thể hiểu được nhưng đàng này là thuốc do chính tay mình điều chế mà.

Cứ tiếp tục đứng như này, hai chân mình mỏi nhừ, còn đứng nữa được không?

Hơn nữa Tần Lạc còn muốn sớm chấm dứt cuộc chiến bên này, đi trợ giúp Quân Sư đối phó với Bá Tước. Long Vương đã nói chỉ khi hắn và Quân Sư liên thủ với nhau thì mới phát huy được thực lực mạnh nhất. Có mình tham gia vào cuộc chơi, không phải Bá Tước sẽ bị đánh như con chó chết sao?

Vì không muốn để đối phương cảnh giác, nhất định Tần Lạc đã hỏi Trúc bản Vô Tâm một câu: mày có cảm thấy bụng mày có điều gì khác lạ không?

Trúc Bản Vô Tâm không biết suy nghĩ của Tần Lạc. Hai tay gã nắm chặt chuôi đao, mũi đao chống xuống đất, thân đao có thể chống đỡ được trọng lượng thân thể gã.

Hai mắt gã nhắm chặt như đang nhắm mắt dưỡng thần.

Đao pháp của Nhất Đao Lưu lợi hại mà nghỉ ngơi tĩnh tọa cũng cực kỳ lợi hại.

Đao pháp chú trọng chữ “ngộ”. Có người dùng đao cả đời nhưng không luyện được Nhất Đao Tứ Trảm nhưng cũng có người cực thông minh, chỉ cần tám năm đã luyện thành.

Đay chính là nguyên nhân Miyamoto Accord yêu mến người tài, thu nhận Trúc Bản Vô Tâm làm đồ đệ, hơn nữa còn tận tâm truyền dạy vì ông ta chưa từng thấy thiên phú như vậy ở những người khác. Một tài năng vững vàng, linh hoạt, biết biến đổi.

Đột nhiên hai hàng lông mày của Trúc Bản Vô Tâm giật giật.

Hành vi đó đã lọi vào đôi mắt vẫn đang quan sát của Tần Lạc, khiến hắn cực kỳ vui mừng.

“Chẳng lẽ dược tính phát tác?”

Tần Lạc vẫn bất động, không phản ứng, quan sát hành động tiếp theo của Trúc Bản Vô Tâm.

Trúc Bản Vô Tâm cũng không khiến Tần Lạc thất vọng. Trúc Bản Vô Tâm nhanh chóng xuất hiện những giọt mồ hôi, khi mới bắt đầu chỉ một, hai giọt, những giọt mồ hôi chảy xuống gương mặt sau đó chảy vào khóe miệng, mặn, cay đắng.

Sau hai phút đồng hồ, những giọt mồ hôi càng lúc càng to, xâm chiếm dày đặc trên trán.

Trong khi đó cơ thể Trúc Bản Vô Tâm cũng bắt đầu run rẩy, hai mí mắt cũng giật giật, giống như bất kỳ lúc nào hai mắt cũng có thể mở ra.

Tiếp theo đó hai tay đang cầm đao của Trúc Bản Vô Tâm cũng rung rẩy.

Mũi đao lay động trên nền đất, xoáy thành một cái lỗ lớn trên nền nhà.

“Trên chủy thủ có độc.” Cuối cùng Trúc Bản Vô Tâm mở mắt, hai mắt gã đỏ như máu.

Lúc này cả hốc mắt gã cũng đỏ, giống như hai mắt gã được nhuộm qua máu vậy.

Những người quen biết nhận ra đây chính là dấu hiệu Trúc Bản Vô Tâm nổi giận.

………………………

Thế nhưng tình huống có gì đó không đúng hay nói một cách chính xác là cảm giác không đúng.

Trước kia mỗi một quyền này của Quân Sư đánh ra, nhất định sẽ hình thành một cái động “lõm”. Vùng bị trúng quyền nhất định sẽ xụn xuống.

Thế nhưng da thịt Bá Tước giống như rắn chắc một cách mê hoặc, xương cốt của ông ta cực kỳ rắn chắc, trên gương mặt Bá Tước xuất hiện một nụ cười khinh bỉ …

“Đây là toàn bộ sức lực của Vương Hậu hả?” Bá Tước cười hỏi.

Quân Sư kinh hãi.

Đã xảy ra chuyện gì vậy? Trước đây quyền này đánh ra tức lấy mạng thế mà giờ đây lại không thể chạm vào ông ta sao?

Bạo cốt này rốt cuộc là cái quỷ quái gì vậy hả?

Quân Sư không phục.

Một lần nữa tay phải nắm quyền. Lúc này đạy Quân Sư dùng toàn bộ mười hai phần khí lực của bản thân.

Một lần nữa quyền ầm ầm xuất ra.

Bá Tước vẫn đứng yên tại chỗ như trước, không tránh, không đánh lại, để mặc Quân Sư muốn đánh thì đánh.

Lần này quyền của Quân Sư đánh vào đầu Bá Tước.

Loảng xoảng …

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Đây không phải âm thanh va chạm của xương khớp với nhau mà giống như quyền này đã đánh vào một khối sắt thép hơn.

Đúng vậy đầu của Bá Tước như một lá sắt to bao phủ bốn xung quanh vậy.

Quyến này của Quân Sư đánh tới không những không mảy may tổn thương đầu Bá Tước mà ngược lại còn khiến nắm tay cô đau rát.

Cũng may Quân Sư đã đeo bao tay màu đen. Loại bao tay này chính là thành quả nghiên cứu mới nhất của quân đội Trung Quốc. Nó được làm từ một loại tơ tằm tự nhiên, nhìn bề ngoài nó hoàn toàn không khác gì so với loại bao tay bình thường nhưng trên thực tế loại bao tay này có thể ngăn cản thương tổn vật lý.

Binh khí chú ý tới điểm “ngắn hơn một tất, nguy hiểm hơn một phần”. Ngắn nhất, nguy hiểm nhất chính là bao tay. Điều này giải thích vì sao nhiều cao thủ không có vũ khí thường đeo bao tay đánh giáp lá cà với kẻ thù.

Bá Tước sờ đầu, trên gương mặt nghiêm nghị xuất hiện nụ cười đắc ý, ông ta nói: “Đả thương tay Vương Hậu, Hoàng Đế điện hạ nhất định sẽ đau lòng.”

“Chết đi.”

Một cước của Quân Sư bay ra, cô tức giận đá vào thân dưới Bá Tước.

Tất cả đàn ông đều biết rằng hạ bộ là cơ quan trọng yếu nhất trong người. Một khi nơi này bị đánh trúng, đương nhiên sẽ mất đi nằng lực chống cự.

Khiến nhưng điều khiến Quân Sư không thể ngờ chính là một cước này của cô vẫn không thể mang lại chiến quả.

Vì vậy Quân Sư bắt đầu quyền đấm, cước đá, biến Bá Tước trở thành một cái bao cát luyện tập miễn phí.

Đột nhiên …

Thân thể Bá Tước đột nhiên co lại, cả người biến thành một vòng tròn to, thân thể trở nên cao hơn, to hơn, một gã lùn một mét ba đột nhiên bành trướng thân thể, giống như một đứa trẻ chỉ trong một đêm đột nhiên vụt lớn lên vậy.

Phịch …

Quyền của Quân Sư như đánh vào lò xo vậy.

Một cỗ lực như cuồng phong điên cuồng vọt tới, thân thể Quân Sư bắn lên không, bắn ngược trở lại, rơi vào đống giá gỗ ở sau.

Loảng xoảng … loảng xoảng … loảng xoảng …

Âm thanh long trời lỡ đất, gỗ vụn bay tán loạn, bụi mù.

Đồ gỗ trong nhà bị sụp xuống, cuối cùng một tiến ầm vang lên ở góc phòng.

Khi tất thảy qua đi, không còn nhìn thấy bóng dáng của Quân Sư.

“Bây giờ tới lượt ta.” Bá Tước tiến nhanh về phía trước.