Kim Đồng không vì da ngực bị xé toạt mà ngừng lại. Trái lại phản ứng của y càng ngày càng điên cuồng hơn.
Máu tươi bắn tung tóe, da thịt bị cào nát bấy, trông không khác nào bị gặm nhấm bởi hàm răng của loài dã lang.
Không, so với điều đó màn máu tanh này còn khủng khiếp hơn nhiều.
Bởi vì đây hoàn toàn là do Kim Đồng tự mình phá vỡ mà hình như trong nhận thức của Kim Đồng không có sự đau đớn của hành động này. Hay nói cách khác còn có một loại đau đớn còn khó chịu, đau khổ hơn loại đau đớn của hành động cào cấu khiến y không thể không có hành động điên cuồng này.
Quỷ Ảnh vẫn khống chế Hồng Phu trong tay mình, Jesus cầm súng chỉ vào đầu Kim Đồng đang đau đớn.
Từ cục diện này thì thấy tốt nhất là trao đổi con tin.
“Cứu anh ta nếu không tao cho mày chôn cùng anh ta.” Quỷ Ảnh dồn lực vào bàn tay. Gương mặt tráng mịn của Hồng Phu trở nên trắng bệch, ánh mắt lồi ra, hơi thở dồn dập, cả người mềm nhũn.
Hồng Phu không phải là Tần Lạc, không học “Đạo Gia Thập Nhị Đoạn Cẩm” nên không thể vào thời khắc nguy nan sống chết sinh ra phản ứng bất ngờ tự cứu tính mạng mình.
Thoạt nhìn có vẻ Hồng Phu sắp chết.
Đây là hành động cố ý của Quỷ Ảnh. Nếu như mày muốn trì hoãn thời gian, Kim Đồng, chiến hữu của tao chết, mày không thể sống lâu hơn hắn một giây phút nào.
Khi Kim Đồng không còn giãy dụa cũng chính là lúc mày tắt thở.
Nhũng kẻ này có lẽ không hiểu tính người nhưng đối với thủ đoạn giết người và sự cân nhắc thời gian, bọn họ lại cực kỳ quen thuộc, giống như bọn họ biết trong thân thể mình có bao nhiêu khớp xương vậy.
“Đừng kích động. Ồ, đừng kích động.” Jesus vội vàng ngăn cản. “Anh cũng nên biết là anh bóp cổ cô ấy như vậy thì dù cô ấy có muốn trả lời anh cũng không nói được … điều quan trọng hơn là cô ấy thật sự không hiểu những gì anh nói. Hãy cho cô ấy chút thời gian để tôi nói chuyện với cô ấy. Tôi nghĩ nhất định cô ấy sẽ đồng ý. Tuyệt đối không nên gây chuyện khi anh cần cô ấy cứu người. Nếu như bạn của anh chết, cho dù ang có muốn cũng không có cách nào cứu được anh ta sống lại đâu.”
Lúc này Quỷ Ảnh mới đột nhiên nhớ ra giữa hai bên tồn tại một vấn đề chẳng khác gì nhau. Bản thân Quỷ Ảnh y nói, Hồng Phu nghe mà không hiểu. Trong khi đó hai người Hồng Phu nói tiếng Trung Quốc, chính bản thân y muốn nghe được cũng phải cố gắng vạn phần.
Thế nhưng Quỷ Ảnh vẫn đồng ý cho Hồng Phu một chút thời gian.
Chỉ một chút …
“Cho mày một phút đồng hồ. Sau một phút tao sẽ giết người.” Quỷ Ảnh liếc nhìn Kim Đồng đang đau đớn điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, cau mày nói. Quỷ Ảnh thật sự không hiểu đang xảy ra chuyện gì với Kim Đồng. Thậm chí y còn không hiểu giữa hai bên đã xảy ra chuyện gì. Quỷ Ảnh chỉ biết cô gái y đang nắm giữ trong tay dùng độc cực kỳ lợi hại. Nhưng cho dù muốn hạ độc thì trước tiên phải nhét cái gì đó vào bụng người ta hay tiếp xúc thân thể. Kim Đồng và cô ta căn bản không có tiếp xúc, vậy sao hắn lại trúng độc nhỉ?
Hơn nữa đây là loại độc gì mà lợi hại như này? Loại độc này có thể hành hạ con người, người không ra người, quỷ không ra quỷ, chỉ hận không thể xé toang *g ngực của mình.
Bá Tước có quan hệ mật thiết với một số cơ sở nghiên cứu gien. Những chiến tướng bọn họ có thể được sử dụng một số loại thuốc chữa thương và thuốc độc tiên tiến, vượt xa trình độ hiện tại của thế giới. Khá nhiều loại thuốc độc cũng có độc tính đạt tới hiệu quả này, thế nhưng phải cần con người ngửi mùi hay nuốt vào trong bụng mới có tác dụng. Hơn nữa đám Trung Quốc chỉ là lũ nhà quê, chúng sao có thể có được kỹ thuật tác chế thuốc độ tiên tiến?
Thật ra Jesus muốn kéo dài thời gian hơn nữa, chờ tới khi Kim Đồng xé nát vụn *g ngực của mình, gã mới bảo Hồng Phu đưa thuốc giải cho Quỷ Ảnh nhưng đương nhiên gã biết điều này tuyệt đối không thể xảy ra.
Jesus biết Quỷ Ảnh sẽ giết người thật. Chuyện giết người đối với những người như Quỷ Ảnh chỉ như cơm bữa mà thôi.
Jesus hy vọng Kim Đồng chết nhưng tuyệt đối không muốn Hồng Phu chết cùng.
Vì vậy Jesus nghiêm túc nhìn Hồng Phu nói: “Anh ta cho cô một phút. Nếu như cô không thể cứu đồng bọn của anh ta, anh ta sẽ giết cô.”
“Ở … trong người tôi.” Hồng Phu yếu ớt nói. Mặc dù Quỷ Ảnh đã hơi nới lỏng bàn tay quanh cổ Hồng Phu nhưng việc nói năng vẫn cực kỳ khó nhọc.
“Cái gì ở trong người cô?”
“Thuốc giải.”
“Cô ấy nói thuốc giải ở trong người cô ấy.” Jesus nói.
Quỷ Ảnh giơ tay định lần tìm nhưng khi bàn tay mới di chuyển nửa đường, y dừng lại. Cả người con bé này có độc, có quỷ mới biết nó nói đúng hay giả vờ? Nếu như chính mình cũng trúng độc, như vậy hôm nay hai người bọn mình đều bỏ mạng nơi này.
“Hãy bảo cô ta tự lấy thuốc giải ra.” Quỷ Ảnh nói với Jesus.
“Anh ta bảo chính cô hãy tự lấy thuốc giải ra.” Jesus làm người giữa phiên dịch cho hai người Hồng Phu.
Hồng Phu thò tay vào trong người, một lát sau nàng lấy ra một cây sáo nhỏ.
“Tôi muốn thổi sáo.” Hồng Phu nói.
“Cô ấy nói cô ấy muốn thổi sáo …”
Quỷ Ảnh cau mày, giờ là lúc nào mà còn muốn thổi sáo sao? Nhưng khi y nghĩ tới rất có thể đây chính là phương pháp giải độc của Hồng Phu nên gật đầu đồng ý. Phương thức giải độc của người Trung Quốc quả thật rất cổ quái.
Bàn tay bóp cổ Hồng Phu một lần nữa được nới lỏng, để cho nàng có không gian dùng sức. Thế nhưng Quỷ Ảnh cũng lấy một tạc đạn bằng chất dẻo dán vào bụng Hồng Phu.
Điều khiển trái bom nằm trong tay Quỷ Ảnh. Chỉ cần Quỷ Ảnh bấm nút, miếng chất dẻo dài trông giống như một cục đường nhỏ đủ để khiến thân thể Hồng Phu nổ nát vụn thành mảnh nhỏ.
Hô hấp của Hồng Phu đã khôi phục lại tự do, sức lực trong thân thể cũng quay lại.
Hồng Phu nâng cây sáo đặt bên mép, nhẹ nhàng thổi. Âm thanh “ô ô ô” vang lên.
Vù …
Một đạo hắc quang lóe lên, một con kiến to chui ra từ trong đám thịt rách nát ở ngực Kim Đồng, thân hình của nó giống như một con quái vật kiến, toàn thân màu đen, chỉ có đôi mắt màu đỏ, hai cái râu dài, miệng nó liên tục phát ra tiếng kêu chiêm chiếp.
Đây chính là kiến ăn thịt.
Chỉ có người Miêu Cương mới dùng trứng loại kiến biến dị mà nuôi dưỡng thành. Hàng ngày dùng thịt xác chết để nuôi, toàn thân ngâm trong bình độc dược.
Đây vốn là loại động vật cực độc. Hàng ngày sau khi được ăn thịt xác chết, ngâm trong bình độc dược nên độc tính củ nó tăng lên gấp trăm, ngàn lần.
Mặc dù thân thể nó rất nhỏ nhưng nó có thể dễ dàng cắn chết một con bò to. Hai con kiến ăn thịt này có thể cắn chết một con voi trưởng thành.
Sau khi huấn luyện thêm, có thể dùng âm nhạc để đưa ra các mệnh lệnh tấn công kẻ thù.
Loại kiến này còn có tên là “Sâu lười” vì hàng ngày nó chỉ ngủ mê man, chỉ ba ngày mới ăn một lần, chỉ khi đói bụng mới tỉnh dậy tìm thức ăn.
Vì vậy Hồng Phu liền bọc nó vào trong hoàn thuốc.
Khi đó Hồng Phu giao hoàn thuốc cho Kim Đồng, Kim Đồng nhìn bằng mắt thường nên đương nhiên không phát hiện ra điều bất thường, y yên tâm cất vào trong túi áo ngực.
Kim Đồng không biết rằng y đã gieo một mầm đại họa trong người.
Nhiệt độ thân thể con người rất cao, đặc biệt ở những người vừa đánh nhau kịch liệt, nhiệt độ thân thể lại càng cao hơn nhiều so với những người bình thường.
Khi cất hoàn thuốc vào trong người, nó rất dễ bị nhiệt độ cơ thể hòa tan.
Khi vỏ bọc bên ngoài bị hòa tan hết, kiến ăn thịt sẽ thức tỉnh.
Đương nhiên kiến ăn thịt mấy ngày không ăn sẽ cảm thấy đói vì vậy nó sẽ bò đi tìm thức ăn. Từ thói quen cuộc sống của nó mà nói, thịt chính là món ăn quen thuộc của nó, nó không chỉ ăn nguyên thịt thối, nó cũng biết ăn thịt tươi sống, khoảng cách gần nhất cghính là *g ngực Kim Đồng vì vậy nó liền không chút khách khí tiến vào đó.
Đặc tính đặc biệt của kiến ăn thịt là trước khi ăn thịt nó chui vào trong thịt, bắt đầu hưởng thụ từ bên trong miếng thịt. Đây chính là nguyên nhân vì sao Kim Đồng đột nhiên ngã xuống đất sau đó điên cuồng xe rách da thịt ở *g ngực mình.
Kim Đồng biết có một con trùng đang gặm nhấm từng miếng thịt của mình nhưng y lại không biết cách bắt nó chui ra ngoài. Y chỉ còn mỗi cách xé rách da thịt của mình để truy tìm …
Khi kiến ăn thịt bò ra từ *g ngực Kim Đồng, cảm giác đau đớn như khoan vào tim biến mất.
Kim Đồng không điên cuồng giãy dụa nữa, thân thể y không còn đau đớn tới mức co rúm người như trước.
Kim Đồng nhìn con kiến toàn thân màu đen đang đứng trên ngực mình, dáng vẻ như cực kỳ đắc ý, điên tiết vỗ một cái rất mạnh.
Binh …
Con kiến bị đập lún vào trong da thịt, da thịt trước ngực Kim Đồng thủng một lỗ nhỏ, máu huyết văng vãi khắp nơi.
Không ngờ con trùng lại không chết, giống như là trả thù, nó hung hăng cắn trả Kim Đồng một cái.
“A …” Kim Đồng gào lên một tiếng đau đớn. “Hãy bảo nó dừng lại. Hãy bảo nó dừng lại. Hãy lấy con sâu chết tiệt này ra đi. Hãy mau lấy nó ra đi …”
Lần này Quỷ Ảnh không để Jesus dịch lại nữa, bàn tay y bóp chặt cổ Hồng Phu, lập tức cô nàng này biết điều lại thổi sáo.
Lúc này con kiến ăn thịt mới miễn cưỡng chui ra từ trong ngực Kim Đồng, nhảy lên một cái và biến mất.
“Mày có việc gì không?” Quỷ Ảnh lo lắng hỏi.
“Không việc gì.” Kim Đồng có khả năng chịu đựng đau đớn khác hẳn với người thường. Nhưng khi y nhìn bộ ngực mình như một mớ hỗn độn vẫn có cảm giác cực kỳ đau đớn.
Kim Đồng thò tay định kéo chiếc túi, tìm thuốc trị thương.
“Tốt nhất không nên cử động.” Jesus cười cản lại. “Đạn trong súng của tôi đủ làm cho đầu của anh giống như ngực vậy. Ồ, nghĩ lại cũng thấy điều đó khiến người ta rất hứng thú.”