Chương 60: Phần 2: Bác Cổ Thanh Trừng Ký - Chương 53

Về tới nhà thì trời cũng bừng sáng, bác tranh thủ vào nhà bếp coi có gì nấu bữa sáng không. Thấy còn ít đậu xanh với nếp, thế là bác đồ xôi luôn. Cả buổi sáng, bác dành thời gian cho hai đứa con, chỉ chúng học bài, làm toán, tập viết, đánh vần. Rồi chiều lại dẫn chúng qua nhà ngoại chơi.Lúc tối, có mấy người làng rủ bác đi ra biển bắt còng về luộc làm mồi. Nghe nói bắt còng,là bác mê ngay. Ra tới biển, khi đang mải mê bắt đám còng. bỗng bác ngừng lại, nhìn về phía xa trên biển:

- Là yêu khí, nó đang hướng đến chỗ mình ư

Chợt bác nhớ ra lời của Hà thần:" Con cá chình đó là con của một tên đại yêu, pháp lực cao thâm, có thể hô mưa gọi gió. Hải Xoa chỉ là người thân cận được hắn phái đến chỉ để bảo vệ. Nay cậu đã giết nó và cả Hải Xoa, tôi e đại yêu đó sẽ tìm tới trả thù ". Mắt bác híp lại:

- Là đại yêu tới rồi ư. Vậy thì để tao thử xem, lâu rồi chưa dùng đến Vu Trớ

Nói rồi, bác chạy về nhà lấy túi đựng đồ. Trong khi đó, ở một vùng biển đang có mưa bão thì ở giữa tâm bão, một người đàn ông lưng cởi trần, lộ cái vây lớn sau lưng đang dùng tay xuyên mạnh qua một lớp màn sáng lam:

- Hừ, con cá chình kia, biết lợi hại của ông chưa hả? Nạp mạng đi

Hải Chu dùng tay đỡ chắn lại trước ngực, nhưng vẫn bị Ngạ Tinh đáng văng ra xa. Thắng thế, Ngạ Tinh từ miện phun ra một cái răng nanh, rồi từ từ hóa lớn:

- Để ông xiên mày lên làm đồ nướng

Rồi từ miệng Ngạ Tinh gầm dữ dội, lao đến Hải Chu. Hắn không hề nao núng, tay hắn tạo thành một cái trảo cực lớn từ nước vươn đến, chụp lấy Ngạ Tinh. Hai bên lại lao vào một cuộc chiến không nhân nhượng, Hải Chu cả ngươi hắn bắt đầu có những vong hồn vờn quanh thân, thấy vậy Ngạ Tinh lùi lại dè chừng:

- Lại dùng đến thuật này à. Tưởng ông mày không có bí thuật chắc

Cả người Ngạ Tinh bắt đầu có những làn sáng vàng nhạt, những phật ngữ ngâm nga vang lên. Hải Chu nhíu mày, khó chịu nói:

- Hừ, đường đường là một đại yêu mà lại quy y cửa Phật, thật quá mất mặt cho chúng hải yêu mà

- Vậy thì để ông cho mày vừa lòng, các con ăn hết đám cá chình của Hải Chu cho ta, ăn sạch luôn

Lúc này, Trấn Biên Hải thần đang chỉ huy các chiến thuyền bao vây, những loạt đại bác bắn xuống, kèm theo đó là những mũi lao luân phiên nhau phóng xuống và những tấm lưới lớn, chia tách đàn cá chình đang cố chống cự:

- Phải diệt tận gốc, không được để một con chạy thoát. Dám cả gan chạy vào vùng biển Việt Nam làm loạn à.

Bầy cá mập tuy ít hơn nhưng vẫn cuồn cuộn lao vào cuộc xâu xé dồn lũ cá chình lên trên mặt nước. Cách đó không xa, lão tăng đang ngồi nhập định, tay lần chuỗi hạt, mắt nhắm lại. Lúc này, cả Hải Chu và Ngạ Tinh đều đã hóa lại nguyên hình một bên là một con cá chình khổng lồ, bên kia là một con cá mập đồ sộ. Chúng lao vào nhau, cắn xé không thương tiếc. Bỗng, con cá chình há miệng phun ra môt đóm sáng lên trời, nó nổ tung ra như pháo hoa. Lão tăng từ từ mờ mắt ra nhìn lên trời. Trong một vùng biển sâu, trong một vùng thủy lưu chạy mạnh, một đôi mắt lớn mở ra, vô số những chiếc chân rời khỏi vách đá, đẩy thân hình đi.

Tại một cung điện, Hà thần đang đứng ngoài chờ thì một người mặc giáp trụ đi ra nói:

- Đại Đế cho ông vào chầu bái

Hà thần vội chỉnh lại quan phục, rồi theo vào long điện. Trong điện là lối kiến trúc chỉ dành cho Hoàng Đế ngự dùng, hai bên là những người mặc quan phục và khôi giáp, hà thần đi vào quỳ gối:

- Bái kiến Đại Đế, lão thần là Nguyễn Thanh Trực năm xưa được Người giao phong thần vị ở khúc cuối con sông Kôn. Nay sông có nạn yêu quái lồng hành, may mắn được một người có tài phép tận diệt. Nhưng vì đó mà một đại yêu khác lại đến để báo thù, lão thần mạo muội xin Đại Đế ban lệnh dẹp trừ

Ngồi trên cao nhất là một người đàn ông có nét mặt không giận tự uy, dáng vóc uy vũ nên có của một bậc quân vương. Người đó gọi một người mặc nho phục đứng gần đó:

- Ngô Thì Nhậm, ông cho người đi người đi tra xét nơi Hà thần trọng trách xem có đúng như vậy không?

Một hồi sau, một người mặc giáp trụ đi vào bẩm báo:

- Bẩm Đại Đế, quả thật là có chuyện như vậy

Người ngồi trên ngai vàng đưa tay cho người đó lui ra, rồi quay xuống nói với một người mặc giáp trụ, dáng vóc dũng mãnh:

- Trần Quang Diệu, ngươi đem theo 1000 thần tốc binh đi theo Hà thần tới đó. Sau khi tới, thì mở cái này ra mà làm theo

Khi đã hết cuộc triều bái, người mặc nho phục ( Ngô Thì Nhậm ) đi sau nói:

- Thưa Đại Đế, việc này thần linh chúng ta không nên nhúng tay thì vẫn hơn

Người mặc long bào quay đầu lại cười:

- Hhaha, Ngô Thì Nhậm, ông vẫn cẩn thận như ngày nào. Huệ ta làm việc gì thì đều có tính toán hết rồi.

Lúc này, bác chạy về nhà rồi chạy ra nhà ông Tường nói sự việc:

- Có thật không hả Cổ? Như vậy thì chết thật

- Bác không cần phải lo, cháu chỉ cần người giữ vững cửa sông, vì cháu e lần này sẽ có nhiều thủy quái ùa vào sông mình thì khốn

- Được. Để bác đi đánh chuông báo động cho trai tráng trong làng

Khi mọi người nghe tiếng chuông báo động thì vội ùa tới nhà văn hóa, sau khi biết được thì ai nấy đều chạy về nhà lấy vũ khí, người lấy súng, người lấy lưới, có người thì lấy cả bả cá. Mọi người chạy đôn chạy đáo, bố trí giăng lưới cửa sông, những ngọn đuốc lớn soi sáng cả khúc sông, anh Ba Mùi lần nữa chỉ huy mọi người vị trí. Trong lúc mọi người đang lo chuẩn bị cho cuộc chạm trán thì bác đứng ở một mình ở bờ biển cách cửa sông không xa, trong tay là một mảnh nhỏ yêu đan của con cá chình. Từ từ phía xa, mây đen dần kéo đến, những cơn mưa bắt đầu đổ xuống, gió lớn gào thét hướng vào đất liền. Trong giữa cơn mưa gió đấy, một người đàn ông tay cầm viên châu đang lao đến, phía sau là những con cá chình bám theo sau:

- Đúng là nơi này rồi, mình đã cảm nhận được yêu khí của đứa con của người rồi

Bác mở mắt ra nhìn:

- Cuối cùng cũng đến rồi à. Để ta thử xem đại yêu lợi hại đến đâu