Chương 27: Phần 2: Bác Cổ Thanh Trừng Ký - Chương 21

Hôm sau trong lúc bác đang xách nước tưới cây thì 7 Ếch lại chạy vào , mặt hớn hở :

- Anh Hai Cổ ơi , mau đi theo em .

Bác nhăn mày nhìn anh ta :

- Lại có chuyện gì nữa ?

Anh ta nói :

- Anh mau theo em , mấy ông bạn em mời được một đám thầy pháp từ trên tỉnh về . Em qua gọi anh qua . Vì bọn họ bảo cũng muốn gặp anh

Bác nghe thế cũng nói :

- Bạn em là đám ông Thành , ông Dương và ông Quốc phải không ?

- Sao anh biết 3 ông đó .Có phải họ có qua tìm anh – 7 Ếch hồ nghi nhìn bác

Bác chỉ cười :

- Không quan trọng đâu , mà em nói là có người muốn gặp anh mà . Chờ anh vào thay đồ đã ,

Anh ta mới nhớ , hối thúc :

- Vậy anh nhanh lên . Em chờ ngoài này

Bác vào trong phòng , thay lại bộ quần áo , lấy chiếc nhẫn xương đeo vào ngón tay cái . Xong xuôi lấy cái nón lá đội lên đầu . Cả hai đi theo con đường làng , rồi rẽ sang hướng làng bên . Dọc đường bác nhìn 7 Ếch , trên người anh ta yêu khí đã giảm bớt , không còn nhiều như hôm trước . Bác mở lời :

- Sao em quen 3 ông làng bên . Mà em có biết đám thầy pháp không ?

7 Ếch vội nói :

- Mấy ông đó có làm ăn với em . Thấy hợp tính nên kết bạn . Còn đám pháp sư đó , em có biết . Mà anh cũng đừng hỏi mấy chuyện này nữa

Bác cũng không hỏi gì nữa . Thế là cả hai im lặng trong suốt thời gian đi . Mãi một hồi sau , cả hai dừng chân lại trước một căn nhà mới được xây mới , có vẻ khang trang . 7 Ếch dẫn bác vào nhà . Trong phòng khách có 7 người đang ngồi nói chuyện . 3người bác đã biết vì họ là 3 người sang tìm bác . 4 người còn lại gồm 3 nam 1 nữ : 1 người đàn ông trung niên để râu quai nón , 1 người hay lắc lắc cái cổ , một người thì có ánh mắt sắc , và một cô gái tầm 20 tuổi . Bác vào nhà , ông Thành chạy ra đón :

- Sao hai người qua lâu thế . Mau vào nhà nào

Bác vào nhà âm thầm quan sát 4 người nọ . Ông Dương nói :

- Đã có các thầy ở đây thì chúng ta không phải lo nữa rồi . Yên tâm mà ăn ngủ rồi

Tên hay lắc cổ nói :

- Các ông cứ yên tâm , có chúng tôi ở đây . Không có gì phải lo

Ông Quốc cũng hùa theo :

- Đúng , các thầy là cao nhân . Không như ai đó như thằng lừa đảo

Người đàn ông quai nón , mở miệng nói :

- Chúng tôi sẽ giúp các ông , nhưng về chi phí thì hơi đắt , các ông chịu nổi không ?

Ông Thành vội nói :

- Chỉ cần các thầy ra tay , bao nhiêu cũng được

7 Ếch huých nhẹ vào vai bác , giới thiệu tên 4 người đó :

- Người đàn ông râu quai nón tên là Nghĩa , người lắc đầu là Khang , còn người có cặp mắt sắc kia là Trung và cô gái kia là Dung , nhìn cô ta xinh ghê không ?

Bác nhìn bọn họ , thầm đánh giá : " Là người vùng khác tới , tự xưng là thầy pháp à . Chắc không đơn giản " . Ông Dương chợt nhìn sang bác ,đá đểu nói :

- Đây là Hai Cổ ở làng bên , cũng là thầy pháp ở vùng này . Tôi có nhắc với mọi người rồi

Cô Dung nhìn bác nói :

- Thì ra là anh Cổ , rất vui gặp anh . Không biết anh học đạo ở đâu . Sư phụ là ai ?

Bác chỉ cười xã giao , đáp :

- Tôi chỉ là học chút phép vặt , sư phụ thì mất sớm rồi . Không thể sánh với mọi người rồi

Tên Nghĩa đứng dậy chìa cánh tay ra :

- Hân hạnh được gặp , không ngờ ở nơi này lại có người biết pháp thuật

Bác cũng chìa tay ra bắt lấy , miệng tươi cười

- Tôi không dám nhận đâu , mọi người cười rồi

Hai bàn tay bắt lấy , tên Nghĩa bóp chặc lấy , ngón tay cái miết mạnh lên tay bác . Bác chỉ để yên cho hắn làm .Tên Nghĩa chợt thấy lạnh cả sống lưng , toát mồ hồi, mặt hơi tái đi , rồi thả tay ra Ông Thành thấy vậy lên tiếng :

- Hôm nay mọi người tới nhà , tôi là chủ . Trưa này sẽ làm cơm mời mọi người

Bác nghe vậy , vội nói :

- Bác thông cảm cho , hôm nay cháu phải về nhà . Kẻo người trong nhà lại chờ

Nghe vậy , ông Thành cũng để bác đi về . Bác đứng dậy , chào họ rồi đi về , còn 7 Ếch thì ở lại . Bác đang đi một đoạn đường thì có tiếng gọi đằng sau :

- Anh Cổ chờ tôi với . Chúng tôi có chuyện muốn nói

Bác quay lại thì thấy cô Dung đang gọi , tên Nghĩa và Khang đi đằng sau . Bác dừng lại hỏi :

- Mọi người có chuyện gì không ?

Tên Khang lên giọng :

- Hừ , một tên lừa đảo cũng đòi ngang hàng nói chuyện

Tên Nghĩa cũng nói :

- Lúc này bắt tay , ta đã biết ngươi không bết chút gì pháp thuật . Không biết ngươi dùng cách gì lừa được dân nơi này . Nhưng ta muốn giữ thể diện cho ngươi và có chuyện muốn hợp tác

Cô Dung lấy ra một bọc tiền đưa về phía bác:

- Đây là 5oo nghìn đồng . Đủ để anh sống tốt thời gian . Không phải lừa gạt người dân . Anh chỉ cần hợp tác với chúng tôi . Chúng tôi dặn gì thì anh cứ làm theo . Ngày mai , anh theo chúng tôi làm pháp , cứ im lặng , bọn họ có hỏi anh thì cứ bịa ra mà nói . Hiểu không ?

Bác nở nụ cười :

- Tôi sẽ hợp tác với các vị , nhưng tiền thì không lấy , Chỉ cần giữ bí mật cho tôi là được . Nếu không còn chuyện gì thì tôi đi trước

Ba người nhìn bác quay người đi mất . Tên Khang cất giọng :

- Chỉ là tên lừa đảo , mà dám tỏ vẻ . May là hắn không lấy tiền , không là em bỏ bùa hành chết nó . Mà anh có chắc hắn không biết pháp thuật không ?

Tên Nghĩa nheo mắt nhìn bác đang đi xa :

- Lúc bắt tay , anh thử truyền vào chút pháp lực , và dùng ngón cái dò xét tay hắn . Nhưng vẫn không phát hiện được điều gì , hắn ta chỉ là người bình thường thôi

Cô Dung nghe vậy cũng gật gù :

- Vậy là yên tâm thực hiện kế hoạch rồi

Tên Nghĩa dơ bàn tay lên nhìn đăm chiêu , rồi lại nhìn về hướng bác , suy nghĩ :" Tại sao lúc bắt tay hắn , lại cảm nhận được vô vàn ánh mắt đang nhìn chằm chằm , muốn nuốt sống mình vậy . Có thật hắn chỉ là người bình thường không ? "

Hai người kia thấy vậy cũng hỏi:

- Anh đang suy nghĩ gì vậy , đang nghĩ về tên kia à

- Ừ , anh hơi bất an . Nhưng chắc tên kia không phải nguyên nhân đâu . Nhưng đề phòng vẫn tốt , mai làm pháp nhớ quan sáy kỹ hắn

Bác đã đi khá xa , chợt bác dừng lại nhìn cái nhẫn xương trên ngón tay cái cười :

- Cái này tiện thật , may là năm đó mình chôm của lão Lạt Ma Đăng Châu Gia Mục Thố . Chắc mình lại giả ngốc như cái hồi lẻn sống vào Bố Đạt Kinh Điện rồi

Tay kết ấn đặt lên cổ , bác niệm chú :" Ha ta rê da , la ma tát rê , già dà già há ma ,...." Khi bác ngừng niệm chú , và bỏ tay khỏi cổ . Một cặp mắt tím đục và một cái miệng lộ ra trên cổ , con ngươi đảo liên tục như muốn nhìn rõ bên ngoài , cái miệng há rộng , lưỡi ngọ nguậy chẹp chẹp trên hàm răng . Bác chỉ cười tà tà mắt híp lại , liếm mép :

- Nếu là đám tà tu hại dân thì mình ăn chúng cũng không sao . Hì hì .

Cái bóng của bác mờ mờ hiện ra rồi mất hẳn.