Chương 27: Giao Dịch

Vũ Hạo chậm dãi tiến tới đại môn.

Hai bên đại môn, hai thiếu nữ chân dài xinh tươi như hoa mặc sườn xám bó sát người tôn lên dáng người lồi lõm trông hết sức dụ nhân. lập tức khom người, cung kính tươi cười nói:

“ Chào mừng quý khách đến với Đại Nam Thương Hội ”

Hoàn toàn lịch sự, trang nhã, tự nhiên. Vũ Hạo cũng phải dật mình vì thị nữ tiếp tân mà cũng là Luyện Khí tầng 8. Quả nhiên là rất bất phàm, Vũ Hạo âm thầm gật đầu, chỉ riêng thái độ chào đón khách đã khiến hảo cảm cậu đối với Đại Nam thương hội tăng lên một bậc.

Bước vào đại môn, đập vào mắt Vũ Hạo là một đại sảnh rộng rãi, mặc dù có rất nhiều khách nhân qua lại nhưng hiển nhiên không có tình trạng chen lấn, đường đi vô cùng thông thoáng và rộng rãi.

Đại sảnh có vô số lồng kính trưng bài vật phẩm theo từng khu vực riêng biệt, có đan dược, có công pháp, có vũ khí phía dưới là bảng tên vật phẩm , treo giá bán và chú thích từng chi tiết ,công dụng của từng vật phẩm bày bán…

Mỗi khu vực đều có một tên đại hán tu vi Trúc Cơ Kỳ Sơ kỳ bảo vệ, duy trì bảo an. Vũ Hạo phải gật đầu vì nhìn thấy cảnh này cậu lại liên tưởng tới những trung tâm thương mại lớn ở kiếp trước của cậu. Quy mô bậc này quả thật bất phàm mặc dù đây chỉ là một chi nhánh nhỏ mà thôi. Ở giữa đại sảnh còn có một cầu thang lớn được khảm ngọc quý hiếm dẫn đến lầu hai trông vô cùng xa xỉ.

Đang quan sát đánh giá xung quanh thì bất chợt có một giọng nói nhu hoà vang lên bên tai Vũ Hạo .

" Vị công tử này, không biết thiếp thân có thể giúp gì được cho ngài hay không?” Một giọng điệu nhu hòa vang lên, chỉ thấy một mỹ phụ tuổi chừng 30, gương mặt tràn ngập quyến rũ mặc sườn xám màu đỏ rực bó sát người nàng, để lộ đôi chân trắng nõn thon dài đang ung dung tiến đến, bộ ngực to tròn run run theo từng nhịp bước của nàng.

Vũ Hạo cũng thầm đánh giá đối phương bất quá so ra còn kém Vân nhi của hắn vài bậc, cái nàng vượt trội hơn là sự thành thục của người mỹ phụ, điều này vài năm nữa nữ nhân của hắn cũng có, thậm chí sẽ vượt qua nàng rất nhiều.

" Nàng là ? " Vũ Hạo mở miệng hỏi.

" Thiếp thân gọi Thanh Hằng là quản lý chi nhánh Đại Nam thương hội ở khu vực Hà Thành này " Thanh Hằng mở miệng nhẹ giọng đáp.

Vũ Hạo kinh ngạc nhìn nàng Tu Vi Trúc cơ viên mãn nhưng nàng ta cũng chỉ là một quản lý nho nhỏ của một chi nhánh của thương hội mà thôi. Thảo nào không có ai dám làm càn ở nơi đây. Vũ Hạo cũng có thể hơi mường tượng ra được con cự Long khủng bố mang tên Vương Triều Đại Nam sau lưng cái thương hội này.

" Thì ra là Thanh Hằng quản lý , tại hạ muốn tự mình tham quan một vòng . Nếu muốn trao đổi hay bán vật phẩm gì thì tại hạ sẽ lại làm phiền quản lý ". Vũ Hạo hơi chấp tay nhẹ nhàng đáp.

" Vậy mời công tử cứ tự nhiên " Thanh Hằng hơi khom người đáp sau đó xoay người nhẹ nhàng dời đi.

Thanh Hằng vừa rời đi thì Vũ Hạo cũng âm thầm quan sát những vật phẩm nơi đây.

" Càn Khôn Kiếm _ Huyền cấp cực phẩm vũ khí - Giá bán : 70.000 hạ phẩm linh thạch "

" Âm Dương quyết _ Huyền cấp trung phẩm công pháp - Giá bán : 50.000 hạ phẩm linh thạch "

...

" Hồi Nguyên Đan _ Huyền Cấp cực phẩm đan dược - Giá bán : 65.000 hạ phẩm linh thạch.

Mới nhìn qua vài món đồ mà Vũ Hạo lại thấy hô hấp mình dồn dập.

" Mẹ nó mấy món đồ mà mình không coi ra gì không nhờ lại bán có thể bán được ra tiền như vậy . Có lẽ phải đi bán ít đồ lấy linh thạch thôi ". Vũ Hạo thầm nhủ trong lòng.

" Cửa hàng tích luỹ mở ".

...

Trong căn phòng giao dịch.

Thanh Hằng đang lười biếng ngồi dựa lưng vào thành ghế nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi linh tinh. Bộ ngực sữa của nàng cũng theo từng nhịp hô hấp của nàng mà phập phồng lên xuống.

Cốc... cốc...cốc

" Mời vào " Thanh Hằng ngồi lại nghiêm chỉnh nhìn ra phía cửa hô lớn.

Bước vào căn phòng là một thiếu niên trẻ tuổi có gương mặt vô cùng anh tuấn , bước vào nở một nụ cười thân thiện nhìn Thanh Hằng. Thiếu niên chậm dãi đi tới phía trước bàn làm việc của cô kéo ghế ngồi đối diện , chậm dãi mở miệng nói.

" Thanh Hằng quản lý chúng ta lại gặp mặt "

Người thiếu niên tuấn tú kia không ai khác đó chính là Vũ Hạo.

" Ồ , ra là công tử . Không biết thiếp thân có thể giúp gì cho công tử " Thanh Hằng mỉm cười nhìn cậu nhẹ giọng nói.

" Ta muốn bán một ít vật phẩm mà thôi . Không biết nơi này có được thuận tiện hay không. " Vũ Hạo nói.

" Phòng này là căn phòng giao dịch của thương hội nên công tử có thể yên tâm " Thanh Hằng vẫn nở nụ cười ung dung đáp.

" Được rồi, không biết công tử định bán những loại hình vật phẩm nào?” Thanh Hằng hé môi đỏ mọng nói tiếp.

“Thông thường, thì Đại Nam thương hội chỉ nhận những vật phẩm từ Huyền Cấp Trung Phẩm trở lên bao gồm tất cả : vũ khí , pháp bảo , đan dược , công pháp . Thậm chí cả xác yêu thú hay yêu đan , Thương Hội đều thu mua. "

Nói tới đây thì Thanh Hằng hơi dừng lại vì trong thâm tâm cô nghĩ người thiếu niên trẻ tuổi này thì chẳng có món đồ gì tốt để mà giao dịch cả. Nhưng quy củ vẫn là quy củ, cô vẫn làm tròn bổn phận của mình.

" Ồ ... thu mua cả xác yêu thú sao " Vũ Hạo hơi kinh ngạc, chẳng phải săn yêu thú là nghề của cậu sao . Cậu kiếm điểm tích luỹ từ việc săn giết yêu thú, khi tiêu diệt bọn chúng thì Vũ Hạo cũng không nỡ bỏ lại xác chúng ở đó.

Vì dù sao thì Vũ Hạo xuất thân từ gia đình nghèo cho nên bản tính tiết kiệm của cậu đã ăn sâu vào trong máu của mình. Mỗi khi săn giết thì cậu đều trực tiếp thu vào nhẫn trữ vật, dù sao thì không dùng làm gì thì ăn thịt yêu thú cũng rất là ngon.

Thanh Hằng vừa gật đầu coi như xác lời của Vũ Hạo hỏi nàng. Khẽ phất tay một cái.

" Ầm " từng cỗ từng cỗ thi thể yêu thú khác nhau lần lượt xuất hiện, đủ mọi chủng loại khác nhau tu vi từ Luyện Khí tầng 5 tới Trúc Cơ trung kì , đến khi số lượng thi thể chất thành một ngọn núi nhỏ trong căn phòng thì Thanh Hằng mới trợn mắt há mồm nhìn Vũ Hạo.

" Không biết tôn tính đại danh của công tử xưng hô thế nào? Số lượng thi thể là bao nhiêu ? ” Thanh Hằng hơi khom người hỏi, hiển nhiên cô đã nhìn cậu bằng một con mắt khác.

" Thanh Hằng quản lí cứ gọi ta là Vũ Hạo, về phần số lượng thi thể làm phiền nàng kiểm kê rồi thanh toán, ta không biết số lượng cụ thể nhưng cũng vô cùng là tin tưởng .” Vũ Hạo không nhanh không chậm đáp.

Thực ra Vũ Hạo cũng không quan tâm đống xác này lắm bởi vì đối với hắn cũng chẳng dùng để làm gì chi bằng tiện thể ở đây thanh lý luôn một thể. Mục đích của cậu tới đây chủ yếu để bán đi một ít công pháp , Vũ khí mà mình vừa mua được từ trong Cửa hàng tích luỹ ngày hôm nay mà thôi.

“Được rồi, Vũ công tử vui lòng chờ một vài phút. ” Thanh Hằng nhìn Vũ Hạo nói, rồi lập tức gật đầu tiến lên kiểm tra.

“ Kết quả của công tử đã có, thi thể yêu thú Luyện Khí tầng 9 trở xuống có 130 cỗ, thi thể Trúc cơ sơ kì có 20 cỗ, thi thể Trúc Cơ Trung kì gồm 7 cỗ . Tổng số lượng của công tử là 157 cỗ thi thể yêu thú ” Sau chừng nửa canh giờ kiểm kê và phân loại thì Thanh Hằng đứng lên nhẹ nhàng hướng Vũ Hạo nói.

“ Của công tử tất cả là 250.700 hạ phẩm linh thạch, công tử có muốn chuyển sang trung phẩm hay thượng phẩm linh thạch hay không?” Thanh Hằng lập tức định ra giá tiền nói với Vũ Hạo.

" Theo quy chuẩn của giới tu hành một trung phẩm linh thạch tương ứng 100 hạ phẩm linh thạch, một thượng phẩm linh thạch tương ứng 1.000 hạ phẩm linh thạch và 10.000 hạ phẩm tương ứng với một cực phẩm linh thạch. ” Thanh Hằng giải thích.

“ Vậy quy đổi sang Trung Phẩm linh thạch đi, 2.500 viên trung phẩm linh thạch cùng 700 hạ phẩm linh thạch” Vũ Hạo gật đầu như đã hiểu nói.

“Không thành vấn đề” Thanh Hằng đích thân giao một túi nhỏ chứa Linh Thạch cho Vũ Hạo.

" Không biết công tử còn muốn giao dịch với Thương Hội thêm những vật phẩm nào hay không. " Thanh Hằng tiếp tục nói.

" Thực tế đây mới là thứ ta muốn bán " hơi phất tay một cái trên bàn xuất hiện 4 vật phẩm .

Hàn Băng kiếm - Địa cấp trung phẩm pháp khí .

Phá Giai Đan - Trung cấp đan dược.

Huyết Tinh Đao - Địa cấp sơ phẩm pháp khí

Thiên Tinh Trận - Địa cấp sơ phẩm trận pháp.

Nhìn 4 món đồ này Thanh Hằng trợn mắt lần nữa nhìn Vũ Hạo.

“Địa cấp” Thanh Hằng hai mắt cấp tốc sáng lên, phải biết rằng ở Hạ Du này Địa cấp đã là vô cùng quý hiếm mà Vũ Hạo một lần xuất ra một lần 4 món địa cấp, bảo sao nàng không vui mừng cho được.

" Chúng ta có thể mua với giá sẽ cao hơn một chút, 700 Thượng Phẩm Linh Thạch công tử thấy thế nào?” Thanh Bích nhìn Vũ Hạo hỏi.

" Không thành vấn đề nhưng bất quá đổi cho ta 70 viên Cực Phẩm linh thạch " Vũ Hạo nói, có nhiều mệnh giá Linh Thạch khác nhau cũng tiện sử dụng hơn.

" Không thành vấn đề " Thanh Hằng lập tức đáp ứng ngay lập tức. Vũ Hạo được xem như một vị khách vip của cuộc gia dịch này.

“Được rồi, tại hạ cáo từ, hẹn gặp lại lần sau” Vũ Hạo chắp tay, khẽ xoay người chuẩn bị rời đi.

“ Trước khi đi thương hội có món quà tặng Vũ công tử " từ trong tay Thanh Hằng khẽ xuất ra một tấm thẻ màu vàng bên trên có khắc ba chữ " Đấu Giá Hội " .

“ Ba ngày sau, Đại Nam Thương Hội ở Hà Thành sẽ tổ chức một buổi đấu giá, hy vọng công tử có thể sắp xếp tham dự, thiếp thân tin sẽ không khiến người thất vọng” không đợi cho Vũ Hạo nghi hoặc Thanh Hằng đã vội vàng đáp.

“Đa tạ, tại hạ sẽ sắp xếp” Vũ Hạo cũng không từ chối, thu hồi thiệp mời, lúc này mới xoay người dời đi.

Tiễn thiếu niên ra ngoài phía đại môn. Nhìn bóng lưng rời đi từ sâu trong ánh mắt của nàng lộ ra vẻ trầm tư.

" Địa cấp ở Hạ Du này người ta coi như là chí bảo sao tên thiếu niên này lại một lúc xuất ra nhiều như vậy. Chẳng lẽ có có duyên nào đó chăng...? Thôi mặc kệ đi , có lợi cho Thương Hội là được cần gì phải quan tâm nhiều làm gì cho phiền phức... " .

Nói rồi nàng khẽ xoay người đi vào bên trong đại môn.

...

Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <3

Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )

Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH

Em xin trân thành cảm ơn !!!

...

Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ <3