An Nam Lệnh ? Vì sao lại là nhiệm vụ đi đoạt An Nam Lệnh ? Không phải An Nam Lệnh ở An Nam đã bị mất tích rồi sao ? Vì sao lại có nhiệm vụ này ? Vô số câu hỏi liên tục nhảy số trong đầu của Vũ Hạo .
An Nam Lệnh theo như thông tin cung cấp từ hệ thống ban đầu thì hiện tại An Nam Lệnh chỉ còn duy nhất một tấm lệnh , hơn hết nó lại còn là không trọn vẹn . Nếu như phát động nhiệm vụ đi tìm thì hệ thống đã phát động lâu rồi , lại nói Như Ý trước đây đã từng bảo việc đi tìm là phải do tự mình cậu tự lực gánh sinh . Hệ thống sẽ không cung cấp bất kì thông tin nào.
Vậy lý giải duy nhất ở đây là gì , thứ nhất An Nam Lệnh này chắc chắn là một tấm lệnh nguyên vẹn . Thứ hai ở đây lại là một không gian tách biệt khác giữa An Nam và Thượng Trung Hạ Du . Một đại lục hoàn toàn tách biệt .
" Công tử đã đoán đúng rồi . Nơi đây đích xác là một vùng đại lục hoàn toàn khác so với An Nam cùng Đại Nam . " Như Ý lên tiếng nói .
" Đại Nam ? Ý nàng nói là Thượng Trung Hạ Du sao ? " Vũ Hạo thắc mắc hỏi .
" Chính xác , ba vùng Thượng Trung Hạ Du kia đích xác tên thật là Đại Nam . Vì công tử vô tình đã đặt chân hết lên toàn bộ đại lục trên Đại Việt tinh cầu này cho nên hệ thống đặc cách tiết lộ một vài thông tin cho công tử !!! " Như Ý vang vọng trong đầu cậu nói .
" Vậy nàng giải thích một chút về nhiệm vụ này đi !!! " Vũ Hạo có chút chờ đợi nói .
Nếu như là trước đây khi chưa có chức năng Cảm Xúc này thì thông thường mỗi nhiệm vụ được đưa ra sẽ có một dòng chú thích bên dưới . Nhưng từ khi có Như Ý thì công việc ghi chú giải thích này hoàn toàn đã thuộc về nàng .
" Hiện tại nơi mà công tử đang đặt chân đó chính là Lục Địa Đen . Là tử địa nguy hiểm bậc nhất của Đại Việt tinh cầu trước thời Thượng Cổ " Như Ý lên tiếng bắt đầu giải thích .
" Vậy bây giờ thì không phải sao ? " Vũ Hạo vô cùng tò mò nói .
" Không, nó vẫn cực kì nguy hiểm nhưng sau thời Thượng Cổ hay chính xác hơn là sau trận chiến kia thì ba vùng Đại Nam , An Nam và Lục Địa Đen mới bắt đầu bị chia cắt thành từng vùng không gian như hiện nay ? "
" Và cũng kể từ sau trận chiến đó thì rất nhiều ghi chép về Lục Địa Đen đã hoàn toàn bị phá huỷ . Cho nên thế nhân hiện tại trên tinh cầu này hầu như không là không biết đến sự tồn tại của Lục Địa Đen " Như Ý chậm dãi giải thích nói .
" Trận chiến kia ? " Vũ Hạo lẩm bẩm nói . Cậu cũng có phần nào suy đoán ra phần nào , trận chiến kia từ trong lời Như Ý nói khả năng cao là trận chiến chống giặc ngoại xâm của Đại Việt trước sự thống lĩnh từ Đinh Tiên Hoàng . Trong ghi chép mà cậu đã đọc được khi ở Đại Nam .
" Tuy nhiên trên Lục Địa Đen này hiện tại là nơi đóng quân của binh đoàn Tử Giới . Mà An Nam Lệnh lại đang nằm trong tay của họ . Nhiệm vụ lần này chính là công tử có thể dùng bất kì thủ đoạn nào miễn là lấy được An Nam Lệnh từ trong tay của Tử Giới " Như Ý lên tiếng nói .
" Tử Giới là gì? Là thế lực ngoại xâm sao ? " Vũ Hạo trâmd giọng hỏi .
" Có thể coi như là vậy . Với quyền hạn hiện nay của kí chủ không đủ để biết thêm thông tin !!! " Như Ý lên tiếng , sau đó liền trở nên yên lặng
Mặc dù vậy thì qua đây Vũ Hạo cũng đã có được kha khá thông tin rồi . Bức màn cũng đang dần dần được mở ra ...
Thời hạn 5 năm thống nhất Hạ Du đã sắp đến gần , nếu như đi tìm khắp nơi ở An Nam quả thực là không biết đến ngày tháng năm nào . Tuy nhiên lần này giống như có quả ngọt từ trên trời rơi xuống giúp cậu vậy , tuy nhiên độ khó cùng nguy hiểm đi kèm là vô cùng lớn . Cho nên Vũ Hạo cũng không thể nào mà chủ quan được .
Nhưng có một việc cậu rất thắc mắc , theo như thông tin từ trước hệ thống cung cấp . Đó chính là An Nam được thành lập lý do là để bảo tồn tộc nhân, duy trì nòi giống cho Đại Việt . Tức là nó được hình thành để tránh thế lực ngoại xâm .
Mà An Nam Lệnh là công cụ di chuyển giữa hai nơi là An Nam và Đại Nam . Theo thông tin sau trận chiến ba vùng Đại Nam , An Nam cùng Lục Địa Đen hoàn toàn bị phân tách . Thì không có lý do nào mà An Nam lệnh lại lưu lạc ở nơi đây .
Hơn hết theo thông tin thì ở An Nam , lệnh bài này đã tuyệt tích từ lâu . Mà cho đến ngày nay nó lại xuất hiện ở nơi đây , theo như cậu phòng đoán thì khả năng cao sẽ không chỉ có một tấm lệnh từ tay bọn Tử Giới kia nhưng bất quá chắc chắn sẽ không nhiều .
Vì nếu như mà nhiều thì bọn chúng đã làm ra một cuộc tổng tấn công tiến đánh lần hai rồi đâu còn phải chờ đợi tới bây giời . Mấu chốt ở đây là ai đưa An Nam Lệnh cho bọn chúng ? Chẳng lẽ ở An Nam có nội gián hay chính xác hơn là có phản quốc ? . Và còn một yếu tố nữa đó chính là chẳng lẽ An Nam lệnh có thể truyền tống từ đại lục này tới đại lục khác ?
" Này ngươi ngây ngốc cái gì đó ? " Giọng nói Lạc Hồng Vân vang lên khiến cho Vũ Hạo chợt phản ứng lại .
" Xem ra thông đạo từ tế đàn kia là cánh cổng nối liền với nơi đây !!! " Vũ Hạo trầm giọng nói .
Lúc này cậu với đánh giá xung quanh , cảnh vậy nơi đây cực kì hoang tàn , khắp nơi bị bao phủ bởi một màu đen . Trên bầu trời mây đen che khuất ánh sáng khiến cho nơi đây giống như quanh năm không hề có một chút ánh sáng nào .
Thực vật nơi đây vì để thích nghi với hoàn cảnh nên thay vì có màu diệp lục thì những cành cây ngọn cỏ nơi đây đều là một màu đen tím . Linh khí chỗ này vô cùng mỏng , thậm chí còn mỏng manh hơn cả Hạ Du . Nhưng thay vào đó nơi đây lại tồn tại một loại hắc khí vô cùng nồng đậm . Điều này ảnh hưởng rất lớn đến quá trình tu luyện của tu sĩ , ...
Được xưng là một trong những cấm địa hung hiển bậc nhất Đại Việt cho nên không có lý do gì mà nơi đây không ẩn chứa những tiềm tàng cùng những loại yêu thú nguy hiểm cả . Hơn hết nơi đây còn là nơi đóng quân của Tử Giới , điều này khiến cho hành trình sắp tới của Vũ Hạo thực sự là một bài toán khó giải .
" Hình như ở An Nam không hề có ghi chép về địa phương nào như này cả " Lạc Hồng Vân nghi hoặc nói .
" Đây là một lục địa mới , chúng ta đã không còn ở An Nam " Vũ Hạo chậm dãi nói .
" Không phải An Nam ? Vậy chúng ta đang ở đâu ? " Lạc Hồng Vân lộ vẻ ngưng trọng nói .
" Nơi này được gọi là Lục Địa Đen , là một tử địa " Vũ Hạo nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Hồng Vân nói .
Tử Địa ? Hai từ thốt ra từ miệng Vũ Hạo khiến cho hai hàng lông mày của nàng khẽ nhíu lại. Chưa nói đến những gì Vũ Hạo đang nói , ngay khi đến đây nàng đã thấy được nơi đây rất không bình thường rồi .
" Vì sao trông ngươi có vẻ bình tĩnh như vậy ? " Lạc Hồng Vân nhìn Vũ Hạo nói .
" Vì ta là một người từng trải !!! "
Từ Đại Nam tiến đến An Nam bằng một vụ tai nạn tại vùng không gian sụp đổ. Mới có bao lâu cơ chứ ? Cậu lại một lần nữa tiến tới một vùng đất mới .
Hay thậm chí nói xa hơn là cậu cũng chỉ mới tới hành tinh này chỉ mới hơn ba năm thời gian mà thôi . Từ một người bình thường từ Trái Đất , rồi chuyển sinh đến với thế giới này . Bước trên con đường tu đạo , liệu thử hỏi giờ phút này còn có điều gì khiến cho cậu ngạc nhiên nữa cơ chứ .
Lạc Hồng Vân trầm mặc , mặc dù nàng xuất thân từ một đại tộc nhưng thực chất chất nàng cũng giống như trăng trong gương , hoa trong chậu vậy . Kinh lịch sự đời nàng tự nhận là không bằng được Vũ Hạo , đương nhiên nàng cũng chẳng thể biết rằng Vũ Hạo đã trải qua những gì để có thể bình tĩnh được cho tới giờ phút này .
Thành thực mà nói nàng tuy thực lực mạnh mẽ hơn Vũ Hạo . Nhưng nàng cũng là nữ nhân , cũng có nỗi sợ với những thứ ma mị và những môi trường không lành mạnh như ở Lục Địa Đen này .
" Vì sao chúng ta tới đây từ một thông đạo của tế đàn thì theo lẽ thông thường thì nơi đây ắt hẳn cũng phải có một tế đàn tương tự câu thông với An Nam chứ nhỉ ? Vì sao phạm vi xung quanh lại không hề có một chút dấu tích nào ? " Lạc Hồng Vân lộ vẻ trầm ngâm nói .
" Ắt hẳn tới nơi đây chỉ là đường một chiều mà thôi !!! " Vũ Hạo thoáng chút suy nghĩ nói .
" Vậy chúng ta làm cách nào để quay lại ? " giờ phút này Lạc Hồng Vân triệt để ngưng trọng , tâm tình thiếu nữ một phen bất ổn .
" Có một cách " Vũ Hạo trầm giọng nói một cách bí hiểm .
" A, cách nào vậy , nói cho ta nghe thử đi !!! " Lạc Hồng Vân chợt loé lên một tia sáng , tiến sát lại gần khoát lấy tay Vũ Hạo nũng nịu nói . Nàng cũng không để ý rằng bộ ngực rất có quy mô của nàng đang ép chặt lấy cánh tay của cậu .
" Thiên cơ bất khả lộ !!! " Vũ Hạo nháy mắt với nàng lộ vẻ thâm bất khả trắc . Sau đó chậm dãi tiến về phía trước .
" Hừ , hư thần giả quỷ !!! " Hồng Vân bất mãn hừ lạnh, nhưng bất quá vẫn chậm dãi theo sau .
...
Hai người lang thang trong khu rừng hoàn toàn mất định hướng . Bất tri bất giác đã hai ngày trôi qua , mặc dù nơi đây quanh năm chỉ toàn một màu đen tối . Nhưng đối với tu hành giả mà nói đồng hồ sinh học trong cơ thể là thước đo thời gian chuẩn xác nhất .
Mặc dù trong hai ngày này không hề phát sinh ra bất kì cuộc tấn công của yêu thú hay những cạm bẫy rủi do nào . Nhưng càng tiến sâu vào bên trong thì lượng hắc khí càng nồng đậm , tuy nhiên điều đáng mừng là lượng linh khí trong thiên địa cũng vì vậy mà tăng lên .
Nhưng lượng hắc khí thẩm thấu vào bên trong cơ thể khiến cho Hồng Vân có chút khó chịu . Ban đầu nàng còn toả ra một vầng hào quang để ngăn chặn luồng hắc khí này . Nhưng điều kì lạ là hắc khí này giống như không ảnh hưởng hay bị ngăn chặn bởi vòng bảo hộ mà trực tiếp xuyên qua ngấm vào trong cơ thể .
Với Vũ Hạo , chưa nói đến việc Thôn Thiên Quyết có thể giải quyết, thôn phệ loại hắc khí này . Bởi vì Hệ Thống còn có một chức năng nữa đó chính là tinh lọc tạp chất , hắc khí tiến vào sẽ bị qua một lớp đào thải tạp chất của hệ thống rồi mới đến bên trong cơ thể cho cậu luyện hoá .
Tuy nhiên Vũ Hạo nhận thấy Thôn Thiên Quyết có thể trực tiếp Thôn Phệ loại hắc khí này hơn hết nó còn chuyển hoá thành một loại lực lượng giống như kinh nghiệm giúp cho cảnh giới của cậu chậm dãi tăng lên . Mặc dù tốc độ này vô cùng chậm chạp nhưng trong bất chi bất giác tu luyện một cách thụ động như này không gì có thể tốt hơn, dù sao muỗi nhỏ cũng là thịt.
Trái ngược với trạng thái sinh long hoạt hổ của Vũ Hạo , Hồng Vân đã có phần mệt mỏi . Mặc dù trạng thái này của nàng vẫn còn có thể duy trì được một khoảng thời gian nhưng về lâu về dài thì quả thực không hề tốt một chút nào .
" Ta cảm thấy không được khoẻ cho lắm !!! " Lạc Hồng Vân rốt cục cũng mở miệng nói .
" Có lẽ là do nàng dính hắc khí này ngấm vào người quá lâu !!! "
" Đây coi như là một loại khảo nghiệm đi , nàng cố gắng duy trì ở trong môi trường này được bao lâu . Đến khi nào nàng cảm thấy không thể nào chịu đựng được nữa thì hãy bảo ta . Ta có cách giúp nàng tiêu trừ loại hắc khí này !!! " Vũ Hạo nhìn thần sắc có phần hơi xanh xao của nàng nói .
" Ngươi có cách sao ? " Lạc Hồng Vân có phần kinh ngạc nói .
Quả thực khi nhìn lên gương mặt Vũ Hạo thì thần sắc cậu vẫn hồng nhuận tựa hồ không bị loại hắc khí nơi đây ăn mòn . Đến lúc này nàng mới mới thực sự cho rằng Vũ Hạo biết cách hoá giải , nam nhân này ngày càng làm cho nàng nhìn không thấu .
" Đúng vậy , nàng yên tâm ta không phải là người nhỏ mọn lấy việc công báo thù tư mà tính toán chuyện trước kia với nàng đâu . "
" Hơn hết nêú như ren luyện kiểu này có khi trong tương lai nàng lại có được một cơ thể vạn độc bất xâm thì sao ? " Vũ Hạo mỉm cười nói .
" Ồ, vậy sao ? " Lạc Hồng Vân không nhanh không chậm nói .
" Ta đã nói việc ta nhìn nàng là việc bất đắc dĩ hơn nữa nàng cũng đã coi như đáp trả lại việc ta chiếm tiện nghi của nàng rồi . Mặc dù ta có phần thiệt thòi hơn nhưng nam nhi đại trượng phu ta cũng không tính toán việc nhỏ nhặt đó " Vũ Hạo bộ dáng khoát khoát tay tuỳ ý nói .
" Thật không ? Hay là ngươi không nỡ nhìn thấy một mỹ nhân tuyệt sắc như ta ngã xuống ở đây ? " Lạc Hồng Vân có chút tiếu ý nói .
" Haha , nàng nói không sai . Quả thực một mỹ nhân như nàng chết trước mặt ta như vậy quả thực bản thân ta mà nói đúng là có phần thương tiếc . " Vũ Hạo phá lên cười ha hả nói
" Bất kể lỹ do có là gì thì hiện tại cũng chỉ có hai người chúng ta nơi rừng thiêng nước độc này . Việc nương tựa lẫn nhau , có người đồng hành cùng trò chuyện trên chuyến hành trình như vậy không phải là tốt hơn sao ? " Điều này Vũ Hạo không hề nói sai . Cậu đã quá quen với việc độc hành , cho nên cậu hiểu được cái cảm giác tịch mịch đến nhàm chán đó .
Hồng Vân cũng không lên tiếng , nghe được lời này của Vũ Hạo . Khiến cho nội tâm nàng càng lúc càng có hảo cảm với thiếu niên trước mắt này .
Đối với Vũ Hạo làm gì có cái gì gọi là khảo nghiệm sự kiên trì của Hồng Vân cơ chứ . Đơn giản Vũ Hạo muốn cho tiểu nữ này nếm một chút thiệt thòi , cho nàng chừa thói kiêu căng , hung hăng này đi .
Mỗi ngày một qua đi thần sắc của Hồng Vân càng ngày càng trở nên xấu đi .Vào giờ phút này Vũ Hạo mới nảy sinh ra một loại suy đoán . Hiện tại đây mới chỉ coi như là phần rìa của Lục Địa Đen thôi mà đã khiến cho một cao thủ Nguyên Anh Cảnh như Lạc Hồng Vân không chịu nổi rồi . Mà đám người của Tử Giới gì đó lại đóng quân ở đây , điều này có nghĩa là đám này không hề sợ hăc khí này hoặc có thể bọn chúng có một loại công pháp gì đó tương tự như Thôn Thiên Quyết , có thể miễn dịch với hắc khí này .
" Suỵt " cả hai còn đang di chuyển thì đột nhiên Vũ Hạo ra hiệu cho cả hai im lặng .
" Có chuyện gì sao ? " thần sắc Hồng Vân có chút mệt mỏi , xanh xao . Điều này ảnh hưởng rất lớn đến trạng thái cảm ứng của nàng , nhìn Vũ Hạo ra hiệu nàng mới lên tiếng hỏi .
" Phía trước có khí tức của yêu thú , hẳn là Nguyên Annh Trung Kì không sai biệt lắm " được Thông Thiên Nhãn cảm ứng được có sự tồn tại của yêu thú . Vũ Hạo nhẹ giọng nói .
" Nó cách chúng ta không xa đâu , nàng thu liễm lại khí tức đi !!! "
...
Chúc cả nhà có những phút giây thư giãn khi đọc truyện !!!