"Anh muốn em!" Nói xong, một tay của Vệ Đình từ phía sau tham tiến vào trong hoa huyêt Phương Thanh, xoa nắn .
"A. . . . . . Ân. . . . . . Đình . . . . . . A. . . . . ." Khẽ rên ra tiếng, Phương Thanh không được tự nhiên vặn vẹo vòng eo, lại khiến anhy Vệ Đình thuận lợi hoạt tiến sâu vào huyệt của cô, vuốt ve nội bích mềm mại.
"Em cũng rất muốn đúng không!" Trên miệng nhếch lên nụ cười thỏa mãn, Vệ Đình bắt đầu gia nhập ngón anhy, không để cho Phương Thanh có thời gian thở dốc nhanh chóng nhét vào.
"chậm ,chậm thôi " Phương Thanh ôm chặt lấy anh thở dốc
"Bảo bối, Em phải chịu trách nhiệm những gì mình làm, xem đi, cơ thể của em đang kêu gào anh chà đạp. Còn nữa, chổ này của anh sấp chịu không nổi nữa rồi."
"A. . . . . . A ân. . . . . . Ân. . . . . .. . . . . Đình . . . . . . Ân. . . . . ." Hiểu được rằng dù cô nói như thế nào đi nữa cũng vô dụng, thân mình Phương Thanh hơi nghiêng mình về phía trước, dựa vào lưng Vệ Đình, tiếp nhận nụ hôn của Vệ Đình. Cô cũng rất muốn Đình !
Anh khàn giọng chất vấn. "Bé yêu, anh là ai?"
"Hừm? Vệ Đình!"
"Đúng! Ngoan! Nói cho anh biết, anh vuốt ve em như vậy, em có cảm giác gì?"
"Ưm... rất thoải mái, rất thích."
"Vậy anh không nhịn nữa đâu" ,một tay thuận dịch lỏng vuốt nhẹ đám lông, tay kia đỡ lấy cự vật thô to nhắm ngay hoa huyệt ướt đẫm mà đâm vào, vô cùng quen thuộc mà nhẹ nhàng xoay nhẹ mấy vòng, lại hung hăng dùng sức thâm trầm mà sát nhập tiểu huyệt.
Ân...a...a Phía sau gậy thịt vô tình rút ra lại hung mãnh đâm vào, không ngừng lặp lại. Tơ máu theo hỗn hợp chất lỏng theo cự vật tràn ra khỏi hoa huyệt rơi trên đất, có tí tách âm thanh. 'Phốc xuy phốc xuy" thanh âm cùng tiếng hít thở dày đặc khoái cảm làm cô bật ra thanh âm nức nở, tất cả đan vào thành một mảnh phổ ra bản nhạc dâm lãng.
"Bảo bối nhỏ em quả là cực phẩm! "Âm thanh tràn đầy hưng phấn cùng đắc ý. "Thịt huyệt kẹp thật gấp, tầng tầng lớp lớp thịt huyệt cắn gậy thịt của anh thật thoải mái. Tiểu yêu tinh , chỗ này, thế nào?" anh nhắm ngay chỗ thịt mềm, hung mãnh va chạm
"Ngô...Ân...Ha...Không...Nơi đó...Không cần.." Trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ , một cỗ tê dại thật lớn từ hoa huyệt tràn ra.
.Vừa ướt vừa chật, anh với cô đã làm bao nhiêu lần rồi , nhưng mỗi lần đều rất chật , bị kẹp sắp khoái chết cô đúng là tiểu yêu tinh của anh!" Anh xoay mông Anh, làm cho thịt kiếm cũng xoay tròn trong cơ thể cô,gậy thịt "phốc xuy" một tiếng lại cắm vào hoa huyệt, tư thế như vậy làm cho cự vật của anh càng thêm xâm nhập sâu trong hoa huyệt.Bảo bối của anh đáng yêu thế này ,không thể để người khác thấy được ,nhất là tên Hàn Phong kia ,phải bắt cô hứa không gặp tên đó mới được .Vệ Đình nhếch mép thả chậm tốc độ còn cố ý như muốn rút ra...
"ukm... không muốn,cầu anh "Nóng, cô muốn nữa ,Phương Thanh thấy anh giần thả chậm nhịp độ ,cô sắp điên lên mất
"Cầu anh làm gì ,tiểu thanh thanh ?"
"Ân. Không,đừng.... dừng lại... muốn anh tiếp tục"
"Vậy em sau này không được nói chuyện cùng tên Hàn Phong kia nữa" anh gian xảo không cho gậy thịt cắm vào vờn xung quanh hoa huyệt của cô
"Nhưng.... em và học..... trưởng là bạn,Đình cầu anh" Phương Thanh nước mắt lưng tròng nét mặt đáng yêu đầy dụ hoặc nhìn anh.
"Không ngoan thì phải phạt"Phía sau Vệ Đình lại cố ý cùng cô đối nghịch, Anh tựa hồ đặc biệt hưng phấn. Dưới thân đối với cô không vào ở phái ngoài bắt trước động tác giao hợp, hung ác va chạm , khoái cảm te dại làm cô cảm giác như điện lưu thông toàn thân, một cỗ lớn mật dịch lại tràn ra. "Hô...hô..em đồng ý ,cho em"
" Được,bảo bối ,em ngoan ngoãn thì mỗi ngày đều cho em" Vệ Đình nắm lấy vòng eo mềm mại, đè mạnh xuống dùng sức động thân dưới đem Phương Thanh đâm điên cuồng, tiếng va chạm liên hồi cùng tiếng nước phốc phốc nhanh đẩy thần trí cô bay mất, chỉ cảm thấythỏa mãn, khoái cảm xông lên tận nảo rồi chạy về hạ thân
"Ha, thật thích ,Đình ,,,,"
"Nhanh như vậy sao.đã thỏa mãn sao, Còn chưa hết mà, anh còn chưa bắn nữa nha."
Cự vật càng thêm hung ác ở trong hoa huyệt, nhiều lần đỉnh chạm vào miệng tử cung, va chạm ra một sóng lại một sóng khoái cảm. Tốc độ của Anh càng lúc càng nhanh, cô sợ hãi hơi dịch mông ra xa, eo nhỏ lại bị tay Anh hung hăng kéo xuống, hoa huyệt càng bị cự vật đâm sâu., Quy đầu tìm đến điểm nhạy cảm ra sức ức hiếp, mỗi lần đều ra tận cùng vào sâu bên trong, trừu tống mạnh mẽ. Va chạm giữa đùi cô và cánh mông của cậu phát ra âm thanh phành phạch.
"Em , tiểu yêu tinh! Em muốn anh ngạt thở a, chặt như vậy làm gì, anh sẽ không nhổ ra được ." Nam căn bị mút chặt chỉ có thể đứng lại bên trong,tình thế bức người phát điên khiến anh mạnh mẽ co rút , rốt cục phóng thích, sau khi bắn ra mầm mống cực nóng vào hũ mật của cô, anh nhẹ nhàng nằm xuống ôm chặt cô vào lòng "Bảo bối,em không biết anh yêu em nhiều như thế nào đâu?"
"Em cũng yêu anh " Phương Thanh vùi đầu vào vòng tay ấm áp của anh vui vẻ nói.
"Chúng ta đi đăng kí kết hôn được không em? ,anh bây giờ chỉ muốn mọi người trên thế giới này biết em là của anh " Bảo bối của anh vừa xinh đẹp lại tài giỏi ,cô luôn thu hút anh mắt của người khác,nếu được anh chỉ muốn đưa cô đến một nơi chỉ cần sống vui vẻ không cần làm việc vất vả ,giấu cô ở nơi không ai thấy..Nhưng anh biết cô không phải người như vậy ,cô mạnh mẽ muốn tự mình làm công việc ,nếu để cô ở nhà chắc cô sẽ buồn chết ấy chứ,chỉ có cánh kết hôn mới có thể khẳng định cô là của anh ,để không ai giám để ý cô nữa.
"Không được ,em phải ra đi làm, thực tập rồi mới kết hôn với anh được,em muốn tự lập về tài chính trước khi kết hôn với anh.Với cả anh cầu hôn mà không có hoa em sẽ không đồng ý đâu hi... hi... " Cô ôm chặt lấy anh hạnh phúc ,cô cũng rất muốn kết hôn với anh nhưng bây giờ chưa phải lúc.
"Vậy bao giờ em mới đi thực tập đây,anh đợi không nổi rồi" Vệ Đình cắn tai cô ,bướng bỉnh không chịu chấp nhận.
"Em đã xin đi thực tập rồi,trong 3 tháng sẽ xong" Phương Thanh tự hào nói
"Ở đâu ,sao em không đến công ty anh,làm thư kí cho anh này" Anh ngạc nhiên ,bảo bối của anh thực sự trưởng thanh rồi,đã ra trương và đi thực tập rồi cơ đấy,nhưng sao không về công ty anh cơ chứ.
"Em sẽ không làm ở công ty anh đâu,công ty em tìm này không có liên quan gì đến anh hết,nên đảm bảo được độ công bằng,ông chủ công ty này nổi tiếng nghiêm minh ,nên anh đừng nghĩ đến chuyện muốn chuyển công tác của em"
"Không chuyển thì không chuyển,mà công ty nào vậy" Vệ Đình có chút tò mò hỏi
"PNG công ty hàng đầu về thực phẩm, á......." Phương Thanh hốt hoảng bật dây
"Sao thế ,bảo bối em đau ở đâu à " Anh lo lắng ôm người cô kiểm tra
"Không Đình ,mau ăn tối đi ,em nhớ ra còn có việc để làm"
"Làm anh sợ đấy ,việc gì bỏ đi ngày mai làm"
"Không được tối hôm nay em phải làm xong giám đốc đã giao rôi."
Tên giám đốc chết tiệt này giám vao việc về nhà cho bảo bối nhà anh cơ đấy.
Sau khi tắm rửa ăn cơm xong ,Phương Thanh bắt đầu ngồi vào máy tính làm việc.Vệ Đình ngồi bên ngắm nhìn tiểu thiên hạ chăm chỉ.Đã qua 3 tiếng rồi ,mà cô vẫn còn việc để làm .
"Bảo bối ,đi ngủ thôi em"
"Ngoan ngoan ,anh ngủ trước đi ,em còn nhiều việc lắm" cô học theo vuốt vuốt mái tóc ngắn đang lộn xộn của anh
Không ôm thân thể mềm mại của bảo bối ,sao anh có thể ngủ ngon được,đã bao ngày anh không được ôm cô ngủ rôi,Vệ Đình buồn bực bỏ ra ngoài,mở điện thoại ,lành lùng nói.
"Câu là tổng giám đốc công ty PNG đúng không ,cô gái thư kí mới của cậu ấy ,giao ít việc cho cô ấy thôi .Người của tôi mà giám bắt cô ấy làm nhiều như vậy"
"Vâng ạ ,xin lỗi ngài ,"
"Cuộc nói chuyện này xem như chưa từng xẩy ra đấy ,cô ấy mà biết thì cậu cũng biết hậu quả rồi đấy"
"Vâng ,cảm ơn ngài đã nhắc nhở"
Vệ Đình nhàn nhã quay lại phòng ,thấy Phương Thanh đang ngồi ngạc nhiên nhìn điện thoại.
"Anh ,lạ lắm ...sao đích thân tông giám đốc lại gọi cho em bảo không được làm việc nữa,đi ngủ đi không sẽ bị trừ lương?"
"Chắc ông ấy biết em làm viêc chă,m chỉ,thôi đừng làm việc nữa ,em sẽ đổ bệnh đấy,đi ngủ thôi"
"Không phải anh quen ,nhờ họ chứ"
"Anh làm sao quen được ,em cũng bảo ông ấy rất liêm khiết cơ mà ,anh làm gì đươc" Vệ Đình véo vào má cô.
"Thế thì lạ quá đi mất " Phương Thanh lẩm bẩm suy nghĩ để mặc cho anh ôm cô vào giường.