Chương 18: Chương 18

Cả hai ngủ thật lâu thật lâu, trong lúc mông lung Phương Thanh bị rơi chăn, cảm giác có chút lạnh lẽo, theo bản năng co rúm thân thể, làm cho cơ thể mình dính sát vào thân hình ấm áp phía sau. Thân thể mềm mại chạm vào l-ng ngực cứng rắng của Vệ Đình , họa huyêt nóng bỏng động vào nhục bổng của hắn. Hạ phúc lại dâng lên một cỗ rung động mãnh liệt, hắn không khỏi ôm chặt lấy thiên hạ trong lòng, môi hôn lên,liếm bầu ngực đứng thẳng, cho nhục bổng tiến vào hoa huyệt xuân sắc mê người.

“Ân... Ngô...” Hạ thân truyền đến khoái cảm tê dại, nhuc bổng ma sát ở hoa huyệt cô mà hắn lại không chịu động ,giống như bị kiến cắn, cảm giác ngứa ngáy khó nhịn, làm cho cô chịu không nổi mà khinh ngâm ra tiếng,hắn không biết mệt mỏi sao,? Phương Thanh bị hắn trêu đùa hết sức thoải mái, há mồm rên rỉ.

“Em thật dễ thương,tôi yêu chết em “ Vệ Đình thích nghe cô rên rỉ, cúi đầu nở nụ cười, động tác bắt đầu tăng nhanh. Mãnh liệt kích thích khiến Phương Thanh tòan thân run rẩy,Vệ Đình rời bỏ ngực tiến đến đôi môi xinh xắn của cô, cái lưỡi thơm tho của cô cùng hắn dây dưa,

“Ukm...không chịu nổi ..” eo thon đong đưa theo động tác của Vệ Đình, đón hắn đi vào.

Hắn thấy cô đã động tình ,phối hợp trong lòng hưng phấn, hắn đem hai chân cô vòng qua hông hắn, hai tay nâng mông trắng nõn của cô, chỗ kín động tác không ngừng, cấp tốc vào sâu một chút.

“ Á....Vệ Đình..” Phương Thanh toàn thân một hồi động đậy, hai chân không tự chủ được kẹp chặt hông hắn, trong hoa kính một dòng chất lòng trào ra, khiến hắn thoải mái cực điểm, vì vậy, hắn gầm nhẹ một cái, ôm eo cô hung hăng ra vào, một dòng nhiệt nóng thẳng tắp bắn vào chỗ sâu trong họa huyệt của cô.

“Thật mệt mỏi...” Phương Thanh dựa vào lòng Vệ Đình,rúc vào lòng hắn uể oải ngáp .

“ Làm em mệt mỏi rồi,nhưng em cũng thật nồng nhiệt đi,làm tôi không cưỡng được” Vệ Đình hôn lên lên trán cô,ánh mắt dịu dàng đầy cưng chiều,hắn ôm để cho cô vào sát vào lòng mình,hưởng thụ mùi hương trên cơ thể cô.

“Á,,anh biến ...thái,“Vành tai nhạy cảm bị hắn phun nhiệt khí khiến cho Phương Thanh phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ.

“ Chẳng phải em thích tôi biến thái như vậy sao” Vệ Đình cắn nhẹ vào tai Phương Thanh,gian xảo nói.

Phương Thanh liếc Vệ Đình một cái, tò mò hướng hắn hỏi “Tôi mới không thích ,nhưng anh tại sao lại hủy hôn? Sao lại đối xử với tôi như vậy “

“ Đối với em như vậy là do tôi nhận ra mình thích em,còn chuyện hủy hôn là vì tôi muốn với cả không muốn em phải khó xử”Vệ Đình nâng đầu cô lên nhìn thẳng vào mắt Phương Thanh thẳng thắn,thành thật ,hắn muốn cô biết rằng,hắn đối với cô là nghiêm túc là thật lòng.

“ Tôi...anh.... Phương Thanh thật không biết nói câu gì.

“ Em làm bạn gái tôi đi,dù sao thân thể này em cũng đã chiếm đoạt hết rồi,tôi nguyên trao hết thân thể này cho em” Vệ Đình tinh nghịch nháy mắt.

“Tôi mới không cần. Anh biến thái.” Phương Thanh đẩy Vệ Đình đang đè ở trên người ra, chuyện này xẩy ra quá nhanh cô chưa kịp suy nghĩ gì cả, vừa nhìn thấy Vệ Đình cô không tự chủ được lại đỏ mặt.

“ Nhưng anh cân,em phải chiu trach nhiệm” Vệ Đình ôm cô không chịu buông ,chúi đầu vào vai phương thanh.

,“Anh...., sao lại có người đàn ông mặt giày như thế chứ,cô là con gái nha,cô mới phải là người bắt hắn chịu trách nhiệm mới đúng.

“ Không đùa em nữa ,em muốn đi đâu chơi không. Bọn mình hẹn hò” Hắn vuốt lấy mái tóc cô ,hôn lên đấy,

“ Tôi cũng chưa đồng ý làm bạn gái anh” phương Thanh thật sự vẫn chưa xác định được tình cảm cô dành cho hắn,nhưng cô có thể khẳng định hắn chiếm vị trí quan trọng trong lòng cô,với cả cô cũng không bài xích sự đụng chạm của hắn,thỉnh thoảng còn lưu luyến cái ôm của hắn.

“ Rồi..rôi..là đi ra ngoài được chưa..”Vệ Đình biết cô đã chấp nhận hắn nhưng cô là chưa nhận ra thôi,hắn sẽ từ từ bước vào trái tim cô,sẽ yêu thương và bảo vệ Phương Thanh.

“ Vậy thì tôi muốn đi...công viên “ Phương Thanh đỏ mặt nhìn hắn,cô đã rất lâu ,rất lâu rồi chưa được đi đến công viên,cô rất muốn đi đến đấy cùng với hắn.

“ Được,tùy theo ý em “ Vệ Đình miệng hướng tới môi Phương Thanh , rất nhanh chiếm lấy môi cô, đầu lưỡi linh hoạt thăm dò trong miệng cô, thoải mái thưởng thức, dây dưa trêu đùa khiến Phương Thanh thở gấp lien tục.

“ Để tôi ôm em đi tắm,rồi ăn xong bọn mình sẽ đi” Vệ Đình ôm Phường Thanh đang choáng váng trong lòng hướng đến nhà tắm.

“ Đừng,tôi tự đi” Phương Thanh hốt hoảng,cô nghĩ đến hôm kịch liệt trong nhà tắm.thật muốn vắt hết sức của cô,nếu hắn có ý định tiếp tục thì cô sẽ mệt mỏi chết mất.

“ An tâm,tôi sẽ không làm gì em,tôi cũng chưa phải cầm thú” Hắn ôm cô vào bồn tắm rồi chỉnh nước ấm bỏ vào bôn cho Phướng Thanh,Cô không biết là hắn đã phải dùng bao nhiêu là ý chí để không nhào vào cô. Bây giờ,phòng tắm, nhìn thân hình kiều mỵ của cô , dục vọng nóng bỏng ở dưới bụng lại ngẩng lên khiến cho hắn cực kỳ khó chịu, Cô lại đỏ mặt nhìn hắn làm cho ham muốn của hắn nhất thời dâng lên tới điểm cao nhất. Giờ phút này, , chỉ muốn đem cô đè ở phía dưới, đem nhục bổng vùi vào trong hoa kính ấm áp chặt khít, khiến cho cô ở dưới thân rên rỉ không ngừng.