Chương 17: Nữ Nhân Điên

U Vân trong lòng bực tức, lại suy nghĩ đến cái nữ nhân ngu ngốc Lan Phi kia yêu thích một người nam nhân mà không nói rõ cho đối phương biết, một mực im lặng như vậy thật khiến làm cho người khác căm tức mà.

U Vân thuận tay cuối xuống nhặt một viên đá to bằng nắm tay, nàng toàn lực vung thật mạnh ra xa.

" Bốp "

Viên đá mà U vân ném mang theo lực lượng mạnh mẽ lao đánh đập ngay vào đầu một thân ảnh đang ngủ. Thân ảnh này chính là U Tà vốn đang nhàm chán nên nằm ngủ trên phiến đá, bị viên đá đập mạnh vào đầu, U Tà la ó lên một tiếng " a, khốn kiếp, là ai, ? " U Tà tức giận, hắn đưa tay sờ lên đầu của mình phát hiện u lên một cục lớn. U Tà di chuyển ánh mắt ra xung quanh tìm kiếm đối tượng tập kích mình, hắn ngay lập tức phát hiện một thân ảnh đang tiến đến, hắn chăm chú quan sát, là một nữ nhân tuổi tầm 19 20, y phục một màu xanh dương, lập tức xác định được đối tượng, U Tà đứng dậy quát lớn " Bà mẹ cái nữ nhân kia, ta đã làm gì nên tội, ngươi muốn ám sát ta ? "

U Vân khi nhìn thấy viên đá mình ném ra trúng một tên thiếu niên, nàng nhất thời cảm thấy có lỗi vội tiến đến, định nói lời xin lỗi thì bị tên thiếu niên trước mắt mắng chửi. Bản tính của U Vân xưa nay luôn kiêu căng, liền bị một tên tiểu tử mắng chửi, nhất thời kích động quát lớn " Tiểu tử, ngươi la ó làm cái quái gì, ta mà muốn áp sát ngươi thì ngươi đã chết đời nào rồi "

U Tà hai mắt trợn ngược, hắn không ngờ trên đời có cái dạng nữ nhân như này, dùng đá chọi trúng đầu hắn lại còn hung hăn, may mà trong này là Cửu Gia, nên không muốn động thủ với nàng liền gằn giọng.

" Này, cái nữ nhân điên, ngươi làm sao lại cầm đá chọi ta, làm làm gì ngươi ? "

U Vân thấy U Tà bộ dáng hùng hổ, nàng liền không yếu thế quát " Ngươi nói ai là nữ nhân điên, ta nói cho ngươi biết, ngươi nhanh nuốt lại lời nói vừa rồi, nếu không đừng trách ta không khách khí "

U Tà ngạc nhiên, cái nữ nhân trước mắt này thật hung hăn, không xin lỗi thì thôi còn muốn động thủ, U Tà chăm chú đánh giá cái nữ nhân trước mắt một chút " Ừm, vóc dáng không tồi, muốn lồi có lồi, muốn lõm có lõm, khuôn mặt cũng có thể liệt vào hàng cực phẩm, có thể tha thứ "

U Vân thấy cái tên tiểu tử trước thản nhiên không quan tâm uy hiếp của nàng lại còn dám dùng cái ánh mắt dâm tà của hắn nhìn loạn liền xấu hổ quát " Ngươi cái tên lưu manh, nhìn cái gì hã, có tin ta móc hai mắt ngươi xuống hay không ? "

U Tà đang chăm chú đánh giá nữ nhân trước mặt liền bị tiếng quát làm bừng tỉnh, hắn nở một nụ cười " Hà hà, vị cô nương này không biết cao danh quý tánh, là người trong Cửu Gia hay sao ? " U Tà mặc kệ uy hiếp của nữ nhân, liền đánh trống lãng, ánh mắt vẫn không ngừng liếc đến cái thân hình nóng bỏng trước mắt.

" Lưu Manh, ngươi còn dám nhìn, ta đánh chết ngươi " U Vân sắc mặt đỏ bừng, hét lên một tiếng, khí tức phóng xuất ra ngoài, hai chân bắn mạnh về phía U Tà, bàn tay dùng lực vỗ mạnh lên. U Tà thấy cái nữ nhân trước mắt động thủ, hắn nhếch mép cười tà một tiếng, thân hình lui lại hai bước, né sang một bên tránh được chưởng lực của U Vân. Hai tay y vỗ mạnh lên cái " Mông vừa tròn vừa co giản " của nàng một cái.

" Ba ~" U Vân bị U Tà tập kích ngay phần nhạy cảm, sắc mặt từ màu đỏ chuyển sang trắng, ngón tay chỉ thẳng vào U Tà quát lớn " Ngươi ngươi cái tên hỗn đản, dám đánh " Chỗ ấy " của ta, hôm nay ngươi phải chết " Dứt lời, U Vân tốc độ chợt tăng lên, hai tay tụ thành chưởng ấn, đánh ra một luồng kình khí tới phía trước. Nàng từ nhỏ đến lớn chưa từng bị khuất nhục như vậy bao giờ, cái bộ phận nhạy cảm của nàng bị cái tên hỗn đãn trước mặt đánh một cái, phải biết " chỗ ấy " của nữ nhân là không thể nào bị nam nhân đụng chạm, ngược lại thì tốt, không những đụng chạm, cái tên hỗn đãn này lại dùng tay đánh luôn, thật không thể tha thứ.

U Tà lúc này đưa tay lên mũi ngửi ngửi " Thơm quá, rất căng rất đàn hồi, đánh một cái nghe thật thích a ", hắn không để ý kình khí đang bắn đến mình, nhẹ nhàng phất tay một lại, kình khí liền tiêu tan trước sự bở ngỡ của U Vân.

Nhìn thấy U Tà dễ dàng hóa giải chiêu thức của mình, nàng cảm thấy kinh ngạc, cái tên hỗn đãn trước mặt nàn quá mạnh mẽ, trải qua vài lần giao phong, nàng cảm thấy không có khả năng đánh bại được tên trước mặt này, nàng nhất thời muốn chạy trốn nhưng nàng cảm thấy thân thể hình như không động đậy được nữa.

U Tà sau khi hóa giải kình khí, hắn liền lặng lẽ phóng xuất khí tức của mình áp chế U Vân, hắn thản nhiên bước lại gần, khuôn mặt tuấn tú có vài phần tà mỵ của hắn áp sát khuôn mặt đang tái xanh của U Vân liền nói " Nàng dùng đá chọi vào đầu ta, không xin lỗi cũng thôi, lại còn động thủ đánh ta, nếu ta không giáo huấn nàng một trận, còn tưởng ta dễ bắt nạt a " U Tà dứt lời, đôi bàn tay ma quỷ của hắn không ngừng ngại xoa nắn cặp mông của U Vân. Bị U Tà hai tay nắm lấy mông của mình, U Vân xấu hỗ đến tột cùng, nàng bây giờ thật sự muốn giết cái tên hỗn đãn này, nhưng nàng không làm được. U Vân thân hình bây giờ không thể cử động được, cái tên trước mặt nàng thật đáng sợ, hắn mạnh mẽ không hợp đạo lý, nàng dù gì cũng là có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, thiếu một chút nữa đột phá đến trung kỳ, nhưng đối mặt cái tên quái vật trước mắt này nàng lại không có sức phản kháng. Nàng nhắm nghiền hai mắt, buông thả mặc cho số phận.

U Tà thấy U Vân nhắm nghiền hai mắt, nhất thời hứng thú trong lòng giảm hơn nữa, tuy rằng hắn háo sắc nhưng là đối với người can tâm tình nguyện cùng hắn, hắn không có khả năng bắt ép người ta. U Tà hai tay rời xa cặp mông của U Vân, hắn thu hồi khí tức của mình rồi thản nhiên lưới đi, khi đi U Tà bỏ lại một câu nói " Hôm nay tâm tình ta tốt, tha cho nàng một lần, có duyên gặp lại "

Khi U Tà thu hồi khí tức, cảm giác áp chế trong cơ thể U Vân được triệt tiêu, thân hình nàng bây giờ như diều dứt dây ngồi bệt xuống đất, hai hàng nước mắt chảy dài.

Lan Phi sau khi thấy bộ dáng tức giận của U Vân, nàng sợ U Vân đi tìm thiếu gia gây phiền phức liền đuổi theo can ngăn, khi thấy U Vân cùng U Tà nổi lên tranh chấp, mắt nhìn thấy U Vân bỗng nhiên động thủ, nàng định bước ra ngăn cản nhưng lại khựng người.

Tên thiếu niên đang đánh với U Vân thân thủ rất mạnh, dễ dàng áp chế được U Vân cho nên nàng trong đầu liền lóe lên một suy nghĩ.

Nàng muốn từ tay tên thiếu niên kia dạy dỗ U Vân lại một chút, tính cách U Vân nàng hiểu rõ nhất, nếu như U Vân không định tìm đến thiếu gia của nàng gây phiền phức thì nàng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, một bên là tỷ muội nhưng một bên là người nàng yêu thương, nếu nàng chọn một trong hai người thì nàng chắc chắn chọn người mình yêu. Nữ nhân ai cũng có bản tính ích kỹ cả, nàng cũng không ngoại lệ, bất cứ một ai gây bất lợi cho người đàn ông của nàng nàng đều không tha thứ.

Suy cho cùng nàng cũng không chán ghét U Vân, nàng chỉ tính khi U Vân không chịu nổi nữa thì sẽ ra tay, nhưng không ngờ tên thiếu niên kia xàm xỡ U Vân xong rồi bỏ đi, nàng cảm thấy nhẹ nhõm, mục đích của nàng đã thực hiện được, nàng tin chắc sau chuyện này U Vân sẽ không tìm đến thiếu gia của nàng gây phiền phức.

Lan Phi lập tức điều chỉnh trạng thái lại, vội vàng tiến đến bên cạnh U Vân hỏi thăm " Vân tỷ, ngươi không làm sao chứ? "

U Vân cặp mắt thấy được Lan Phi liền ôm chầm lấy nàng mà khóc lớn, Lan Phi đưa bàn tay vỗ nhè nhẹ trên lưng U Vân rồi an ủi " Không sao nữa rồi, Vân tỷ đừng khóc nữa, hãy kể cho ta nghe có chuyện gì được không ? "

U Vân vừa khóc vừa mếu máo " Hức, Lan Phi, ta vừa bị một tên hỗn đãn khi dễ, hắn là một tên khốn kiếp, huhu "

Lan Phi bình tĩnh nói " Thôi được rồi Vân tỷ, để ta đưa tỷ trở lại phòng " Lan Phi dứt lời liền dìu U Vân trở về.