Chương 12: Trận Đấu Trong Rừng

U Hải, tận mắt chứng kiến nộ hỏa của Cửu Thanh, y hai tay ôm quyền hướng đến cất tiếng " Cửu Thanh huynh chớ nóng giận, hậu bối còn trẻ, chưa hiểu được đạo lý "

Thấy U Hải mở lời khuyên can, nộ hỏa trong lòng Cửu Thanh nhất thời giảm xuống, nhưng vẫn bình thường oán khí thản nhiên nói " U Hải huynh, con trai ta mặc dù ngang ngạnh ương bướng nhưng không phải kẻ nào cũng có quyền mắng chửi, U Hải huynh cũng nên hiểu "

" Ta hiểu được " U Hải sắc mặt hòa hoãn tươi cười, không phải y sợ Cửu Thanh, mà là hậu bối của y rõ ràng chạm đến máu chốt của người khác, hắn không cách nào bênh bực vực, chỉ đánh xuôi tay bỏ qua mọi chuyện.

Ở giữa mãnh hỗn độn toàn bụi đất, thân ảnh Cửu Long bễ nghễ, y phục màu xanh phấp phới theo từng đợt gió ùa, hai mắt nhắm lại, hai tay chắp ngược sau lưng, phong thái khinh thường tất cả thản nhiên cất tiếng " Niệm tình U Gia và gia tộc là bằng hữu, ta không so đo với các ngươi, nhưng nên nhớ, đừng bao giờ chọc đến ta, nếu không tự nhận lấy hậu quả "

Những lời ngôn cuồng bá đạo của Cửu Long cất lên, mọi ngươi đều hóa đá.

" Quá kiêu ngạo, hắn tưởng hắn là ai, thật nghĩ mình vô địch thiên hạ hay sao ? " Một tên trung niên râu dài nói lớn.

" Đúng đấy, U Gia không phải kẻ yếu, muốn nhào nặn thế nào cũng được, tên ngạo mạn kia đừng phách lối " Một tên đệ tử khác tức giận quát lớn.

" Thật sự cho rằng ỷ vào Cửu Gia có thể không sợ trời không sợ đất hay sao, U Gia chúng ta không phải ăn chay "

" Bà mẹ nó chứ, ta muốn khiêu chiến ngươi, thật là kiêu ngạo " Một tên đệ tử ưu tú hét lớn.

Tất cả mọi người trong U Gia có mặt tại đây phần lớn rất phẫn nộ chỉ vì câu nói ngông cuồng của Cửu Long. Sắc mặt U Hải đang từ hòa hoãn bổng dưng đen lại, hắn tức giận, thật sự tất giận, nếu không phải Cửu Long là con trai Cửu Thanh thì y đã ra tay giáo huấn tên tiểu tử trước mắt này.

Nhận ra sắc mặt U Hải âm trầm, Cửu Thanh cũng hoảng hốt vì lơi nói bá đạo của Cửu Long, hắn liền chấp tay nói " U Hải huynh, Cửu Long chỉ nhất thời nóng giận, nó không có ý xấu, để ta dạy bảo nó lại, huynh đừng để bụng "

" Cửu Long, không được ăn nói vô lễ như vậy, U Gia và Cửu Gia hai nhà nhiều năm giao tình thâm hậu, ngươi không nên quá đáng " Cửu Thanh quát lớn.

" Hừ " Cửu Long hừ mạnh một tiếng, bỏ qua những lời bàn tán cùng lời của Cửu Thanh, thân hình chớp động, thản nhiên lướt đi.

Tưởng rằng Cửu Long sợ hãi bỏ trốn, mấy tên đui mù mắt chột lại có cơ hội kêu gào. U Hải thấy từ trưởng lão đến đệ tử trong gia tộc mắng chửi kêu gào như những mãng phu tục tữ, y quát lớn " Tất cả im miệng hết đi, nếu ai còn nhiều lời, xữ theo gia quy "

U Hải dù gì cũng là gia chủ U Gia, lời nói có vài phần trọng lượng, y cất tiếng làm tất cả mọi người bỗng chốc yên lặng.

--------------------------------

Trong một gian phòng nhỏ bên trong U Gia, một thiếu niên y phục màu đen đang không ngừng dùng nguyên lực của bản thân truyền vào trong cơ thể của một nữ tử.

Một lúc sau, U Tà thở phào nhẹ nhõm, nội thương của Tuyết không nặng lắm, sau khi được hắn dùng nguyên lực truyền vào cũng hồi phục rất nhanh, nhưng vì nàng chưa từng tu luyện cho nên thân thể có chút yếu ớt cho nên vẫn còn hôn mê bất tỉnh.

Nhìn người phụ nữ đầu tiên của mình đang nằm bất động trên giường, sắc mặt U Tà âm trầm, hắn liền truyền một tia thần niệm.

Bên ngoài Hải Vân Trấn, bên trong một khu rừng âm u, âm khí lượn lờ xung quanh, cảm giác lạnh lẽo đáng sợ. Hai thân ảnh một xanh một đen đứng đối diện với nhau.

" Cửu Long, ngươi muốn đánh cứ nói với ta một lời, ta luôn phụng bồi, nhưng ngươi làm bị thương nữ nhân của ta, ta không thể chấp nhận được, hôm nay, hai người chúng ta một trận chiến, bất kể ai thắng ai thua, sau này vẫn là huynh đệ tốt " U Tà ánh mắt hơi nhíu, thản nhiên quát lớn.

" Được, tới đi " Cửu Long đạm mạc ứng chiến.

Lời nói vừa dứt, khí thế Cửu Long cùng U Tà cùng lúc xuất ra, gió lớn bắt đầu nổi lên, càng lúc càng cuồng bạo làm những cây cổ thụ cao lớn rậm rạp đổ xuống.

U Tà lao nhanh đến Cửu Long, tung một quyền thật mạnh trực diện vào đối phương.

Cửu Long sắc mặt vài phần nghiêm túc, nắm tay vo lại đối quyền cùng U Tà. Ầm.. Xuy... Lực lượng va chạm mạnh lập tức cuồng bạo lên nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh san bằng một mảnh đất.

Hai thân ảnh đều lui về sau vài bước, bụi bay mù mịt che khuất bóng dáng hai người. U Tà nhếch miệng cười lớn " Cửu Long, không ngờ ngươi đã mỡ được hai phần phong ấn "

" Ngươi cũng vậy " Cửu Long thản nhiên đáp.

" Tốt, lại đến " U Tà hét lớn, một luồng khói đen lập tức lan ra từ cơ thể y, bao bọc toàn thân của U Tà, nhìn rất quỷ dị.

Cửu Long sắc mặt không đổi, hừ mạnh một tiếng, một vòng hào quang sáng chói hiện ra, hư ảnh chính con rồng to lớn gào thét lập tức đánh về U Tà.

Bùm... Hai người càng đánh càng hăng, Ầm, ầm, lực lượng va chạm phát ra từ những lần đối quyền cuồng bạo càn quét hết thảy những vật thể trong phạm vi vài trăm mét.

----------------------------------

" Công chúa, nơi này thuộc hạ có cảm giác nguy hiểm, âm khí nơi đây rất nặng, chúng ta cần phải cảnh giác " Một vị trung niên mái tóc bạc trắng hướng đến một nữ tử lên tiếng.

" Không sao, ta đến đây chủ vui chơi một lát, sẽ lập tức quay về " Nữ tử thản nhiên trả lời.

Xuy...xuy....

" Hữ, hình như có người đang đánh nhau, phạm vi hình như rất xa khoảng vài dặm, khí tức từ nơi đó mà có thể làn tỏa đến đây, hẳn là cao thủ "

" Công chúa, nơi này có người đánh nhau, chúng ta lập tức rời khỏi " Vị trung niên tóc bạc trắng sắc mặt lo lắng lên tiếng.

" Trong khu rừng âm u này lại có người đánh nhau, thật thú vị, đi, cùng nhau đến xem một chút " Nữ tữ sắc mặt hiện lên một chút tò mò ra lệnh.

" Nhưng... " Vị trung niên khó xữ.

" Không sao cả, chỉ cần ẩn nấp từ xa quan sát, hẵn không có gì nguy hiểm đi " Nữ tử kiên quyết.

" Vâng, thưa công chúa "

------------------------------------

Hự... Ầm ... ầm... U Tà nhất thời sơ ý, liền bị Cửu Long một quyền đánh bay ra xa đụng vào một tảng đá lớn. Phủi phủi bụi đất dính trên người, U Tà nhếch miệng cười tà " Không ngờ Cửu Long ngươi lại tu luyện thể tu, làm ta đánh ngươi tay có chút ê ẩm a "

" Bà mẹ ngươi đó, ngươi luyện cái quái quỷ gì thật ghê tởm, mùi thối bốc lên làm ta cảm thấy khó chịu vô cùng a " Cửu Long nhếch mép trêu chọc.

" Haha, đây là mấy ngày rồi ta chưa có tắm rửa, mùi của ta có phải rất kích thích không, nếu như ngươi muốn lại đến ngửi một hồi " U Tà mở miệng câu nào là muốn chọc tức người khác.

Cửu Long sắc mặt đen lại, cái tên trước mắt này quả thật đáng ghét, mở miệng câu nào là thối như cứt câu ấy, không nghiêm chỉnh được. Bổng nhiên hắn nhăn mày lại liền truyền một đạo Thần Niệm " U Tà, có người đang ở đây "

" Ta biết rồi, chỉ là hai con chuột nhắc, không đáng quan tâm " U Tà truyền lại.

" Không hẵn, bây giờ tu vi ngươi và ta đều chưa đạt đến Kim Đan Cảnh, hai kẻ đó một kẻ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, còn lại một kẻ thực lực mạnh mẽ dường như đã đạt đến Nguyên Anh, nếu như đối phương có ý đồ xấu, chỉ dựa vào thân thể đối kháng hẵn không có phần thắng " Cửu Long thận trọng truyền âm.

" Vậy thì rút thôi, hôm khác lại chiến tiếp " U Tà ánh mắt sáng lên.

" Được "

Dứt lời, Cửu Long cùng U Tà lập tức rút đi, chỉ sau vài giây thân ảnh hai người mất tích trong khu rừng.

" Hã, tại sao hai người bọn hắn lại chạy đi, chẳng lẻ chúng ta bị phát hiện, chỗ này cách xa như vậy mà? " Nữ tử kinh ngạc.

" Chắc chắn là như vậy thưa công chúa, hai người đó dường như rất trẻ tuổi lại có một thân tu vi cao cường, phát hiện ra chúng ta là chuyện đương nhiên " Vị trung niên thản nhiên nói.

" Ừm, thật là đáng tiếc, lâu lắm mới có cơ hội gặp gỡ một loại trận đấu như này, bây giờ người đã đi cũng nên quay về thôi "

" Được " Vị trung niên gật đầu, hắn trong lòng lại đang kinh sợ.

" Không ngờ ở đây lại có hai cao thủ như vậy, tu vi chỉ có Trúc Cơ trung kỳ mà đã có lực lượng mạnh mẽ hơn đồng cấp, thật sự là quái vật, loại người này chắc hẵn có bối cảnh cường đại, nếu có dịp phải điều tra mới được "