Từ hôm đó, ngày nào Cố Sâm cũng lượn qua lượn lại ở nhà Triều Ca. Ban đầu chỉ tới vào lúc sáng sớm, trưa và chiều tối mang cơm cho cô. Sau đó, thời gian ở lại mỗi ngày một nhiều thêm, trừ buổi đêm ra hình như cậu ta toàn ở nhà cô. Còn chuyển từ đưa cơm sang nấu ăn tại nhà cô luôn. Vì vậy mà mỗi ngày Triều Ca đều thấy cậu ta mang đồ dùng làm bếp qua nhà cô, nồi niêu xoong chảo bát đũa đều lần lượt chuyển hết qua. Từ đồ dùng nhà bếp, Cố Sâm bắt đầu mang cả những thứ linh tinh của nhà cậu ta sang nhà cô: dép đi trong nhà, gối ôm, gấu bông, quần áo, li nước, máy tính, đồ dùng cá nhân,... Gần như là chuyển qua nhà cô ở luôn.
Nhờ vậy mà nhà cô vốn trống trải nay bỗng trở nên rất ấm áp, rất có không khí gia đình...
Khoan! Cô đang nghĩ cái gì vậy? Đáng lẽ ra phải cảnh cáo cậu ta không được đem đồ qua nữa chứ!
Triều Ca quay sang nhìn Cố Sâm đang cuộc tròn trên sô pha xem ti vi, trông như một con mèo lớn, bên cạnh còn là một đống đồ ăn vặt.
“Cố Sâm! Cậu định chuyển qua nhà tối sống luôn sao?”
“Em sao vậy Noãn Noãn? Tôi không thể ở đây ư?” –Cố Sâm mắt long lanh, vẻ mặt ủy khuất, trông cực kì đáng thương.
Trời đất! Cậu ta thế mà lại không phủ nhận, không phủ nhận!
Mà trọng điểm còn là cô cảm thấy để cậu ta ở nhà mình cũng được...
Cô bị làm sao vậy, không phải chỉ nhờ cậu ta nấu ăn cho vì nhiệm vụ phụ tuyến sao???
< Ký Chủ, thật ra cô với Cố Sâm sống chung cũng ổn mà...>
Mi nói gì vậy? Không phải trước đây mi cũng phản đối sao? Mà cô cũng đã sống chung với cậu ta đâu!
< Có lợi cho nhiệm vụ phụ tuyến thì làm sao tôi phản đối được. Hơn nữa, Ký Chủ, cô không thích cảm giác có người bầu bạn sao?>
Không, không quen.
<...> Nhiệm vụ này khó làm quá huhu, nhiệm vụ công lược cũng khó quá... Bổn Hệ Thống ta làm không nổi huhu... Chủ nhân a, người mau về đi mà...
------------------------------------
Triều Ca quyết định đi làm việc cho tỉnh táo. Cô gọi điện hẹn Đường Ẩn và Tiểu Diệp đến trước trụ sở công ty. Đường Ẩn nghe xong mãi mới phản ứng lại được, luống cuống chạy đến nơi. Tiểu Diệp lại phản ứng rất nhanh, cực kỳ hưng phấn chạy đến chỗ cô.
*Trước trụ sở công ty:
“Ôn Noãn, cô chắc chắn đây sẽ là trụ sở công ty chúng ta chứ?” Đường Ẩn cực kỳ hoang mang nhìn tòa cao ốc màu bạc sáng choang trước mắt.
“Đúng đó chị Noãn! Chỗ này thật sự rất lớn đó, còn siêu đắt nữa, lại ngay ở trung tâm Đế Đô.”
“Đây chính là trụ sở công ty chúng ta, cũng chính là thiên hạ của chúng ta sau này. Đương nhiên phải chọn chỗ tốt một chút.”
“Nhưng mà Ôn Noãn, cô lấy tiền ở đâu ra vậy? Cô vẫn ổn chứ?”
Triều Ca trong lòng đang rơi lộp bộp. Nói thế nào đây, chẳng lẽ nói cô hack cổ phiếu kiếm tiền? Đường Ẩn không sốc chết mới là lạ đó.
“Haha, tôi vớ được kim chủ a. Yên tâm, tôi đang sống rất tốt.”
Nói cô vớ được kim chủ cũng không sai, kim chủ của cô chính là đầu bếp siêu sao kiêm CEO tập đoàn Cố Thị tương lai – Cố Sâm nha.
< Ký Chủ, chuyện đó còn chưa chắc đâu...>
Nói nhiều, bản cô nương ra tay còn có thể thất bại được sao.
“Thôi nào, mau vào trong đi. Xem kĩ một chút. Muốn thay đổi gì thì cứ nói.” Triều Ca giục Tiểu Diệp và Đường Ẩn.
*Bên trong.
Sau một hồi choáng trước độ hào nhoáng của trụ sở công ty, Đường Ẩn và Tiểu Diệp mới bắt đầu thích nghi được.
“Ôn Noãn, cô đã nghĩ ra tên cho công ty chưa? Còn nghệ sĩ nữa, không lẽ trong công ty chỉ mình cô là nghệ sĩ? Còn giám đốc điều hành? Chúng ta cũng phải tìm thêm cả người đại diện và trợ lí nữa...”
“Tôi đã đi đăng kí rồi, tên Công ty sẽ là Tân Thế Kỉ. Tổng tài cũng đã thuê rồi. Nghệ sĩ thì tôi muốn loại thật xinh đẹp, còn phải ngoan, chính là kiểu có thể ngồi không đó cho người ta ngắm vài tiếng đồng hồ, nếu được thì có chút tài lẻ...”
Cái đó đâu gọi là nghệ sĩ nữa? Gọi là quốc bảo mới đúng!
“Nói chung là giao hết cho anh và Tiểu Diệp đó. Cố lên nhé! Khi nào cần tiền cứ gọi tôi.”
Khoan đã, phải là khi nào cần thì gọi tôi chứ. Sao lại thừa ra chữ "tiền" thế này
“Được a! Em nhât định sẽ làm hết sức, không để chị Noãn thất vọng!” Tiểu Diệp cực kỳ hưng phấn. Nếu công ty phát triển tốt, bọn họ sau này không phải chịu khổ nữa rồi, không cần phải nhìn sắc mặt người khác mà làm nữa rồi... Oa, chị Noãn thật tốt a. Chị Noãn quả thật Thiên Hạ Vô Địch mà.
Triều Ca đưa cho Tiểu Diệp và Đường Ẩn một cái thẻ còn dặn hai người có thể tiêu thoải mái, nhất định không được tiết kiệm.
“Bây giờ tôi cần đến đoàn làm phim này một chút. Khi cần tôi sẽ gọi.” –Triều Ca nói xong vội vã chạy đi.
Lúc Đường Ẩn và Tiểu Diệp biết số dư trong tài khoản mới nhận ra:
Cô ấy tin tưởng bọn mình đến thế này cơ à? Tiền này chắc cũng đủ cho bọn họ ăn chơi đến hết đời quá! Còn nữa, Ôn Noãn thật sự có nhiều tiền vậy sao? Kim chủ sau lưng cô ấy rốt cuộc là vị nào...
-------------------------------------
Dựa theo ký ức của nguyên chủ kiếp trước, sắp tới đây sẽ có một bộ phim toàn là người mới thế nhưng lại cực kỳ chất lượng. Trong lễ trao giải Kim Đỉnh năm đó còn lấy được giải thưởng phim điện ảnh của năm. Mà nữ chính của bộ phim –Giang Yên Nhiên, lại có thể lấy được cả hai giải diễn viên mới xuất sắc và giải Ảnh Hậu. Mục đích của Triều Ca tới đoàn làm phim này cũng vì muốn đào cô ấy về Tân Thế Kỉ. Đồng thời, Triều Ca còn ngắm trúng vai nữ phụ -Một tướng quân uy vũ bá khí cực kỳ phù hợp với tính cách của cô. Dùng vai diễn này giật giải Nữ phụ xuất sắc hoàn toàn có thể.
Chiều nay diễn ra buổi casting của bộ phim đó –Thiên Hạ:
Vừa nhìn thấy Triều Ca, mấy nghệ sĩ của Hối Tinh đã bắt đầu xì xào bàn tán. Vài người bắt đầu mở miệng châm chọc:
-Bị công ty hủy hợp đồng rồi còn chạy đến đây làm gì?
-Không biết phải dùng cách gì mới tới được đây...
-Ha, không phải lại bán rẻ thân xác sao?
Triều Ca khinh bỉ, không đáp lại, trực tiếp bước qua, chuẩn bị vào casting. Trò hay còn ở phía sau, Hối Tinh, các người cứ từ từ thưởng thức.
Quản lí Trương của Hối Tinh vừa gặp Triều Ca đã nhanh hóng rút điện thoại gọi cho tổng bộ.
- Ôn Noãn đang ở buổi casting phim Thiên Hạ, có cần xử lí không?
- Đến phút cuối hẵng xử lí, để cô ta bay nhảy một chút...
----------------
Bắt đầu buổi casting.
Từng người một thất vọng ra khỏi phòng casting.
“Mẹ kiếp! Lão đạo diễn đó muốn thế nào mới chịu vừa lòng chứ! Tôi còn chưa kịp diễn lão đã đuổi ra ngoài rồi! Còn nói cái gì mà tạo hình không phù hợp chứ! Tức chết tôi!”
“Thôi đi, người ta chính là đạo diễn khó tính nhất cái giới giải trí đấy. Quy tắc ngầm cũng không dùng...”
“Haizzz, không biết lần này ai giành được vai diễn nữa...”
Xem ra lần casting này thật sự rất khó ăn đây. Cũng không biết Giang Yên Nhiên ở đâu rồi...
“Cô làm cái gì vậy hả?!!!”
“Tôi... tôi xin lỗi, thật sự tôi không cố ý...”
Động tĩnh bên đó quá lớn, khiến cho không ít người chú ý. Mà cô gái đang lắp bắp xin lỗi kia lại chính là Giang Yên Nhiên, người mà Triều Ca đang tìm. Người còn lại đang mắng chửi chính là Giang Chân Chân, một nữ minh tinh hạng B khá nổi, nghệ sĩ của Hối Tinh. Hai người này lại cùng họ Giang, chẳng lẽ lại có quan hệ thân thích? Triều Ca bước vội đến bên cạnh.