Triều Ca vừa up chương cuối cùng của bộ tiểu thuyết máu chó không thể máu chó hơn. Nhìn độc giả kêu gào đòi sửa cái kết nam chính đi theo nam phụ còn nữ chính mất tích, Triều Ca cảm thấy rất bất lực. Đường đường là một nữ tác giả mẹ kế điển hình, làm sao cô có thể để nam nữ chính có một cái kết happy-ending được chứ. Lại nhìn bộ tiên hiệp tu chân hơn 2000 chương cô viết tháng trước, tháng này chưa up thêm chap nào, bên dưới phần bình luận là các độc giả khóc ròng:
-Đại Đại lại đào hố không lấp rồi huhu...
-Lại thêm một bộ thái giám nữa ạ...
-Còn bộ Hồn mĩ nhân, bộ Du Ca, bộ Trùng sinh Ảnh hậu nữa cả tháng không ra chap kìa huhu...
Hầy, dù thế nào cô cũng không thể lấp hố cho mấy bộ này được. Đời này Triều Ca cô chỉ có đam mê với việc đào hố và ngược nam nữ chính thôi.
Thế nhưng đời không như là mơ. Một ngày đẹp trời nọ, khi bình minh vừa lên, những tia nắng ấm áp chiếu qua cửa sổ, Triều Ca tỉnh giấc. Nhưng cô không thấy nắng ấm đâu, cũng không thấy cửa sổ mà chỉ thấy một màn hình trắng xóa trong suốt đang phát sáng, xung quanh là một màu đen kịt. Trên màn hình hiện lên mấy dòng chữ:
Họ tên: Triều Ca
Giá trị sinh mạng: -1000
Nhân phẩm: -1000
Điểm tích phân: 0
Kĩ năng: < trống>
Đạo cụ: < trống>
Hơ, dựa vào kinh nghiệm viết tiểu thuyết của mình, Triều Ca khẳng định cô bây giờ đã xuyên không rồi. Chỉ là...
-CMN, giá trị sinh mạng là cái quỷ gì? Sao nhân phẩm của bản cô nương lại là -1000???
Đúng lúc đó, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên:
-Chào mừng ký chủ Triều Ca đến với Hệ Thống Xuyên Nhanh-Nữ Phụ Nghịch Tập. Tại đây, ký chủ sẽ làm nhiệm vụ là xuyên vào nữ phụ của các quyển tiểu thuyết, trả thù nam nữ chính, thay đổi kết cục, thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ, lấy điểm tích phân và...
-Dừng, ta không có hứng thú với mấy cái nhiệm vụ của ngươi. Ta chỉ muốn hỏi làm sao để thoát ra?
... Hoàn thành tất cả nhiệm vụ, điểm tích phân đạt 10 chữ số.
Bao nhiêu điểm tích phân một nhiệm vụ?
-Tùy theo độ khó của nhiệm vụ. Thường là từ 100 đến 1000.
-Ha, cái hệ thống chết tiệt này. Vậy ngươi nói xem giá trị sinh mạng là cái gì? Sao nó và nhân phẩm của bản cô nương lại -1000?
-Giá trị sinh mạng phụ thuộc vào phân phẩm và số nhiệm vụ cô hoàn thành.. Nhân phẩm của cô -1000 là vì 10 bộ tiểu thuyết thái giám cô từng viết. Khi giá trị sinh mạng chạm mốc -10000, cô sẽ biến mất. Mong ký chủ chăm chỉ làm nhiệm vụ để nâng cao hai chỉ số này.
Đào hố không lấp có mấy lần thôi mà nhân phẩm tụt thê thảm. Cơ mà giá trị sinh mạng còn tận 9000, bản cô nương cứ tha hồ chơi.
< Nhiệm vụ thứ nhất: “Ảnh Hậu Thế Kỉ”...>
< Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không?>
< Bắt đầu dịch chuyển...>
Ê!!! Khoan đã!!! Ta còn chưa đồng ý mà, còn chưa sẵn sàng mà!!!
Triều Ca mở mắt, thấy mình đang ngâm trong bồn tắm nước nóng, trước mặt là một cái gương lớn. Trong gương là một cô gái với làn da trắng sáng không tì vết như dương chỉ bạch ngọc, ngũ quan tinh xảo, dáng người mềm mại. Là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Xem ra đây chính là nguyên chủ, người cô xuyên vào, đồng thời là nữ phụ của bộ tiểu thuyết này.
< Có tiếp nhận cốt truyện không? ...>
Âm thanh của hệ thống vừa dứt, cốt truyện đã tràn vào đầu cô như một thước phim điện ảnh.
Hầy, cái hệ thống chết tiệt này, ta đã đồng ý tiếp nhận đâu...
Nguyên chủ tên là Ôn Noãn, sinh ra trong một gia đình giàu có, cha cô là một doanh nhân thành đạt, mẹ cô là một diễn viên. Ôn Noãn còn có một chị gái sinh đôi khác tên là Ôn Kiều. Năm đó, cha của Ôn Noãn bất chấp lời phản đối từ gia đình lấy mẹ cô, còn phải cam đoan rằng nhất định trong hai năm sẽ sinh được con trai để nối nghiệp cha. Nhưng sau khi sinh hai chị em Ôn, mẹ Ôn bị thương ở tử cung nên không thể có con nữa, vì vậy bà bị đuổi ra khỏi nhà. Bà mang theo Ôn Noãn rời đi, sống một cuộc sống bình dị. Còn Ôn Kiều ở lại với cha, vì là con gái, ở gia tộc Ôn Kiều thường xuyên bị khi dễ. Ôn Kiều trở nên ghét Ôn Noãn và mẹ từ đó, sao mẹ lại bỏ lại cô và mang theo Ôn Noãn chứ ? Giữa lúc đó, Ôn Kiều gặp được nam chính của bộ tiểu thuyết Cố Thanh Hàn. Hai người dần nảy sinh tình cảm. Thế nhưng năm Ôn Kiểu 10 tuổi, cô phải ra nước ngoài du học. Hai nguời từ đó mất liên lạc.
Mười năm sau, Ôn Noãn quyết định thực hiện giấc mơ bao lâu nay của mình, gia nhập giới giải trí, trở thành diễn viên giống như mẹ cô. Cố Thanh Hàn lúc này đã là CEO của tập đoàn Cố thị, nhầm tưởng Ôn Noãn thành Ôn Kiều năm xưa, hết sức đối tốt với cô, nâng đỡ cô. Ôn Noãn làm sao có thể cưỡng lại sự dịu dàng của một người vừa đẹp trai vừa có tiền như Cố Thanh Hàn chứ. Cô đã yêu Cố Thanh Hàn, yêu sâu đậm.Thế nhưng qua vài tháng, Cố Thanh Hàn nhận ra Ôn Noãn không phải cô gái năm xưa. Đúng lúc này, Ôn Kiều về nước. Hai người nối lại tình xưa, vứt Ôn Noãn qua một bên. Cố Thanh Hàn cho rằng Ôn Noãn đã lừa gạt mình, vì vậy rất tức giận, hạ lệnh phong sát cô. Ôn Kiều do mâu thuẫn trước đó với Ôn Noãn, lại thêm việc Ôn Noãn từng được Cố Thanh Hàn chăm sóc mà ngày càng ghét cô, nhiều lần còn bày kế hãm hại cô. Ôn Noãn từ một tiểu hoa đán tiền đồ rộng mở, trở thành người bị bắt nạt, dẫm đạp thê thảm. Cuối cùng Ôn Noãn bị bạo lực mạng mà phải tự tử chết, bỏ lại mẹ cô tuổi già sức yếu cô đơn một mình. Còn Ôn Kiều lại trở thành người thừa kế Ôn thị, kết hôn cùng Cố Thanh Hàn và sống hạnh phúc đến hết đời.
Nguyên chủ vô cùng không cam tâm, từ đầu đến cuối cô chỉ là người bị động, chưa từng làm gì có lỗi với Ôn Kiều và Cố Thanh Hàn. Mẹ mang theo ai rời đi không phải là việc cô có thể quyết định, lại nói Ôn Kiều tuy bị khi dễ nhưng vẫn được hưởng mười năm sống trong nhưng lụa phía sau mà, còn cô và mẹ phải trải qua cuộc sống nghèo khổ khốn khó vô cùng. Còn Cố Thanh Hàn, ban đầu chính anh ta là người chủ động nâng đỡ cô, cho rằng cô là Ôn Kiều, thế nhưng khi biết kết quả lại cho rằng cô lừa anh, còn hạ lệnh phong sát cô.
Nguyên chủ có ba nguyện vọng:
Một là trở thành Ảnh Hậu, đứng trên đỉnh cao của giới giải trí.
Hai là trả thù nam nữ chính, khiến họ phải chịu đựng những gì cô đã trải qua
Ba là báo hiếu mẹ mình, cho bà một cuộc sống thật tốt.
< Thực hiện mỗi một nguyện vọng của nguyên chủ, ký chủ sẽ nhận được 100 điểm tích phân. Mong ký chủ sẽ cố gắng>