Tại một hòn đảo nhỏ bao quanh đều nhan thạch có một bóng người đang lơ lửng tại trên không, của ngọn núi lửa đang hoạt động đó là Tiêu Lệ của chung ta hắn lẩm bẩm.
-Hàj nhiệm vụ này làm nhanh cho song còn về gia tộc đại tranh thủ lấy lòng Huân Nhi nữa!
Hắn đang nghĩ nghĩ đột nhiên mộ trận gào rống rung trời nổi lên một giọng nói tràn đầy uy nghiêm vang lên:
- Con người nhỏ bé kia ai cho ngươi đến nơi cư ngụ của phượng hoàng tộc chúng ta.
Nương theo giọng nói một đám người và chim ngập trong biển lửa lao ra mang theo khí thế nóng rực bức người. Tiêu Lệ không nói mà hồi tưởng lại.
Hồi ức: 12 ngày trước
Vừa đưa Huân Nhi về vừa đưa nàng đi chơi, Tiêu Lệ củng Cố tình cảm với Huân Nhi bằng cánh đưa nàng đi dạo quanh các quầy hàng của Tiêu gia hai người chơi từ sáng đến chiều mới chịu về khiến cho độ hảo cảm của Huân nhi tăng nhanh đã từ 50 đạt đến 80 sau khi vừa đưa Huân Nhi chở về đột nhiên hệ thống vang lên
- Ký chủ nhận được nhiệm vụ thu thập 4 thần thú.
Nội dung: giết hoặc thu phục 4 thần thú
Phần thưởng: ngũ hành luyện thể quyết, kiếm pháp liệt thiên trảm địa.
Hắn trầm tư một lúc hỏi hệ thống:
- Hệ thống 4 thần thú là con nào sao không có trong nguyên tác DẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG thế?
-Ký chủ không biết cũng phải đó là bởi vì bọn nó đã là tồn tại trên cả đâu đế bọn nó dùng sức mạnh phong ấn một phương làm nơi cư ngụ không có gì là sẽ không ra cho dù Tiêu Viêm có đạt đến đấu đế cũng không biết sự tồn tại của bọn nó.
Nghe hệ thống nói thế hắn không hỏi nhiều nữa, ra lệnh cho người hầu nói mình cần bế quan không ai được làm phiền sau đó một mạnh bay qua rất nhiều địa vực xuyên qua vô tận đại dương mất hết thảy 12 ngày mới tìm được nơi đầu tiên phượng hoàng tộc và vừa đến thì đã bị vây công ( đoạn đầu ý mà).
Kết thúc hồi ức.
Mặc dù toàn đấu thánh đấu đế khí thế bức người nhưng Tiêu Lệ chẳng hiện ra ý sợ hãi mà còn kinh miệt nói:
-Ta không muốn tốn thời gian với bọn mi con phượng hoàng tính là thần thú gì gì đó mau gọi ra đây ta không có nhiều thời gian.
Hắn nói song phất phất tay, nghe những lời này các phượng hoang tức giận nhao nhao phóng thích liệt diễm thiêu đốt hướng phía Tiêu Lệ, Tiêu Lệ không nói gì nhìn lướt qua đám liệt diễm trực tiếp sử dụng trọng lực bao quanh hòn đảo to lớn này đang định động thủ các tộc nhân của tộc phương hoàng nhao nhao rơi từ trời suống nằm bẹp trên mặt đất toàn bộ hòn đảo vì áp lực đè nặng có những người không chịu nổi cơ thể gian nứt như mốn xé nát cơ thể họ những tiếng kêu gào đau đớn vang lên không rứt, đột nhiên một giọng nói vang lên:
-Các hạ xin thủ hạ lưu tình!
Nương theo giọng nói một bà lão suất hiện theo sau một cô gái trẻ trung xinh đẹp như hoa như ngọc vẻ đẹp kiến mọi người đàn ông không thể rời ánh mắt khỏi nàng, nàng đi ngay sau bà lão theo sau nàng và bà suất hiện một đám người nhao nhao đi ra, mặt như lâm đại địch Tiêu Lệ không nói không rằng đứng đấy nhìn bà lão mà bà lão cũng nhìn Tiêu Lệ một lúc sau bà lão mở miệng:
-Không biết các hạ giá lâm phượng hoàng tộc ta là có truyện gì!
Tiêu Lệ thấy lão bà hỏi không nói lời thừa thãi trực tiếp nói:
- Không có gì để đại thần thú của các ngươi đi theo phục tùng ta hoặc không ai sống sót!
Nghe lời này mọi người phượng hoàng tộc dùng ánh mắt căm tức nhìn Tiêu Lệ còn những người đi theo bàn lão đầy ánh mắt căm thù nhìn Tiêu Lệ hắn không nói tiếp mà nhìn câu trả lời của bà lão nếu bà lão không đồng ý hắn liền trực tiếp dùng chấn động và trọng lực giết sạch không để tên nào sống giết hoặc mang về đó là nhiệm vụ yêu cầu không được cái này thì cái kia, nhưng làm hắn ngạc nhiên là bà lão không những không cự tuyệt ngược lại nói:
-Các hạ đã muốn vậy cũng được từ giờ cháu ta thần thú đời thứ 8 của phượng hoàng tộc Phượng Lan Tuyết sẽ đi theo ngài!
Nghe câu này hắn không khỏi sửng sốt trợn tròn mắt không thể tin nổi nhìn bà trong lòng thầm nghĩ không giống nguyên tác a đáng lẽ bà lão phải nói có chết cũng không đồng ý rồi mọi người ra tay uýnh nhau sao tự nhiên dễ dàng như vậy có phải có âm mưu j chứ, hắn đang trầm tư bà lão nói:
-Tuyết nhi còn không mau bái kiếkiến chủ nhân!
Mọi người đang ngây ngốc không phản ứng lại mà nghe bà lão nói thế càng hoảng sợ có người định ngăn lại nhưng bà lão liếc mắt ám hiệu nên không dám đi lên, cô gái bên cạnh nghe bà nói thế một lòng sợ hãi những cũng đành tiến lên nói:
- Tuyết nhi tham kiếm chủ nhân!
Tiêu Lệ không nói liếc nhìn qua cô gái thì giật mình:
Tên: Phượng Lan Tuyết
Cảnh giới: phong hào đấu thân ( là cấp cao nhất rồi tính ở cái thế giới này đi )
Công pháp: phượng hoàng chí tôn.
Kĩ năng: đôi cánh hủy diệt, ngọt lủa chí tôn...
Trạng thái: đang bị hắc ma sâm thể chỉ có thể sống vài 10 năm nếu không có bảo vật phụ trợ tèo ngay
Phần phụ: là thần thú đời thứ 8 của phượng hoàng tộc chí tôn
Nhìn bảng chạng thái hắn liền không nói 1 lời mày nhíu lại thầm nghĩ cô em xinh như thế này mà bị ác ma hại thật đáng tiếc thôi rơi vào tay anh, anh sẽ hảo hảo chiêu đãi em hahaha. Thầm nghĩ một lúc sau hắn lên tiếng vừa nói vừa gật đầu:
-Còn trẻ mà đã là phượng hoàng thần thú còn là đấu thần viên mãn không tệ!
Nghe hắn nói mọi người dường lên vẻ đắc ý. Bởi vì Lan Tuyết là niềm kiêu hãnh của tộc Phượng hoàng, Tuyết khẽ thở giài một hơi bà lão bên cạnh cũng khẽ thở dài. Tiêu Lệ mắt điếc tai ngơ phá vỡ vẻ trước vẻ tự đắc của mọi người phượng tộc tiếp tục nói:
-Nhưng đáng tiếc à bị hắc ma sâm thực không sớm thì muộn cũng chết người!
Nghe câu này mọi người phương hoàng tộc như bị người vả một bạt tai thật mạnh Lan Tuyết thì mặt sầm suông như sắp khóc mặt lão già cũng không khá hơn Tiêu Lệ thu lại áp lực vươn tay ra dùng áp lực kéo Lan Tuyết về phía mình đột nhiên bị một cỗ lực lượng kéo đi Lan tuyết sợ nhưng nàng đành chấp nhận mọi người định suất thủ nhưng bà lão dang tay ra ý bảo rừng mọi người đành rừng lại khi thấy Lan Tuyết đến tay một tay nắm ở cổ nàng Tiêu Lệ chầm giọng hỏi:
- Từ giờ ngươi sẽ là nữ nhân của ta chỉ nghe theo lệnh của ta ngươi có bằng lòng không?
-Thiếp chỉ sống được nhiều nhất 10 năm nếu chàng đồng ý thiếp xin nguyện lòng!
Nghe thế hắn cười nói:
- Hahahaha nàng là người của ta, nếu nàng không phản bội thì không ai có thể mang nàng đi kể cả thần chết!
Đột nhiên một tia sáng thấu thể trui vào trong người Lan Tuyết một lúc sau gào một tiếng một bóng đen liều mạng chạy ra khỏi người Lan Tuyết một tia sáng cũng phóng ra đuổi theo thấy cảnh này mọi người ngỡ ngàng nhìn Lan Tuyết thì thấy một ngọt lửa từ từ bừng bừng từ người nàng phát ra nàng kiểm tra người mình một lượt rồi nàng kinh hô lên:
- Ác ma trong người ta đã bị diệt cảm ơn tướng công!
Nàng vừa rứt lời còn chưa kip phản ứng hắn bế nàng lên rồi bay vút đi để đám người vừa vui vừa sợ vừa giận đám người đang định đuổi theo thì bà lão cản lại nói đã nói:
-Không cần lo kệ đi hắn có thể vượt qua tường lửa phong ngự mà còn không biết mình qua lúc nào người này các ngươi đuổi cũng không phải đối thủ đâu!
Nghe thế cả đoàn như nhớ ra cái j đó liền mặt ai đều có vẻ bất đắc dĩ cả đoàn người theo bà lão rời đi cả phượng hoàng tộc chở lại như bình thường như éo có truyện j quan trọng ảy ra.