Trong đầu Giang Phàm hồi tưởng lại tư liệu lấy được từ hiệp hội tinh cầu.
"Trên viên tinh cầu Võ Giả này là năng lượng chân khí, trước khi Tinh Cầu Chủ chết đi thì nó cũng đã phát triển đến một cái độ cao rất tốt."
"Bây giờ Tinh Cầu Chủ đã chết đi rất lâu nên viên tinh cầu Võ Giả này cũng không được ai xử lý, vì vậy năng lượng chân khí trên tinh cầu đang từ từ giảm bớt."
"Khi năng lượng chân khí giảm bớt thì thực lực của Võ Giả nơi này cũng sẽ giảm bớt theo."
Nếu như là thời kỳ toàn thịnh, vậy viên tinh cầu này sẽ có hơn một nghìn tên Võ Giả!
Thế thì đừng nói là quân đội một vạn binh sĩ, mà coi như là mười vạn binh sĩ nhưng Giang Phàm cũng không có chút nào dám lên tiến công.
Nhưng bây giờ nơi đây tự nhiên không có khả năng có nhiều Võ Giả như vậy.
Chỉ từ diện tích của viên tinh cầu này cũng đã có thể thấy được, nơi này tuyệt đối không cách nào nuôi sống số lượng lớn Võ Giả.
Giang Phàm nhận thấy quần áo trên người ba tên Võ Giả kia đã vô cùng rách rưới, và trên mặt lại còn có vẻ rất đói!
Hiển nhiên thức ăn ở bên trong tinh cầu này cũng không được sung túc.
"Võ Giả có tố chất thân thể viễn siêu thường nhân, mỗi ngày bọn hắn chỉ cần ăn một chút thức ăn thì cũng đã có thể sinh tồn được rồi."
"Nếu như viên tinh cầu này liên tục duy trì sự suy yếu xuống phía dưới, như vậy những tên Võ Giả này phỏng chừng cuối cùng cũng sẽ chết đói."
Giang Phàm vừa nghĩ và vừa quan sát tình huống bên ngoài sơn cốc.
Võ Giả có sự cảnh giác rất tinh tường.
Tiểu đội điều tra vừa đi ra khỏi sơn cốc thì đồng thời ba đôi ánh mắt sắc bén liền bắn tới bọn hắn.
Thoáng một cái ba tên Võ Giả đã phát hiện binh sĩ điều tra đang ẩn tàng tại phía sau đỉnh núi.
Dù đã nhận thấy những binh lính này nhưng ba tên Võ Giả kia thế mà lại không có bất kỳ kinh ngạc gì, mà ngược lại trên mặt bọn hắn còn lộ ra vẻ vui sướng!
Ngay sau đó ba tên Võ Giả liền âm thầm nói gì đó với nhau.
Sau đó một tên Võ Giả bỗng nhiên xoay người và nhanh chóng chạy đi.
Lấy tốc độ của Võ Giả mà so với người bình thường thì phải nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Tiểu đội điều tra sợ hãi trong lòng: "Không tốt, chúng ta đã bị phát hiện!"
Khải cũng đi theo phía sau tiểu đội điều tra.
Khi thấy một màn như vậy thì sắc mặt của hắn liền trở nên có chút ngưng trọng, nói: "Không hổ là Siêu Phàm Giả, thực lực so với người thường chúng ta mạnh hơn rất nhiều! Các ngươi không nên khinh thường! Trước tiên chúng ta hãy về canh chừng ở miệng sơn cốc kia, nếu như gặp phải chuyện không ổn thì lập tức rút lui."
Khải là người phi thường cẩn thận, cho nên hắn lập tức hạ lệnh cho tiểu đội điều tra trở về, không cần tiếp tục ra bên ngoài dò xét nữa.
Hắn cũng để cho những binh lính khác bắt đầu chế tạo các dụng cụ đơn sơ, dĩ nhiên là hắn dự định sẽ áp dụng biện pháp phòng thủ!
. . .
Khoảng chừng đi qua một giờ, tại phía xa xa đã xuất hiện một đạo lại một đạo thân ảnh, bọn chúng đang bay nhanh tới đây.
Lúc bọn chúng bay tới gần thì mọi người mới nhìn thấy rõ ràng, đó chính là mấy chục tên Võ Giả.
Mỗi tên đều mang khí tức không yếu, nhưng từng cái đều ăn mặc quần áo rách nát, ngay cả giày trên chân cũng bị hư hại.
Sau khi những tên Võ Giả này nhìn thấy binh sĩ tại cửa sơn cốc, trong ánh mắt từng tên liền bộc lộ ra hung quang như một đám sói đói!
Có mấy tên còn nhịn không được mà nuốt nước bọt vài lần.
Rất hiển nhiên bọn hắn đã đói bụng từ rất lâu rồi, cho nên đang muốn đem đám binh sĩ trở thành thức ăn.
Cầm đầu là một tên Võ Giả đại hán đầu trọc có chiều cao tiếp cận 1m9.
Trên vai hắn vác theo một cây đại đao dài gần hai mét!
Lúc này tên đại hán đầu trọc này đang đưa mắt theo dõi binh sĩ của tiểu đội điều tra.
Hắn nhìn quét từ trên xuống dưới, từ trái qua phải.
Sau đó hắn liếm môi một cái và có chút ngoài ý muốn mà nói: "Lần này kẻ xâm lăng lại là một đám người thường sao?"
Bên cạnh hắn là một tiểu nữ nhân có vóc dáng yêu kiều cười nói: "Người thường thì cũng là người, nói không chừng thịt của bọn chúng càng tươi mới hơn một ít!"
Một tên nam tử mang vẻ mặt lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói: "Người thường không phải càng dễ đối phó hơn sao? Nếu như bọn chúng cũng là Võ Giả giống như chúng ta, vậy nói không chừng chúng ta lại muốn chết không ít người đấy!"
Một tên thanh niên tóc dài tỏ ra vô cùng khinh thường mà nói: "Chỉ là mấy tên người bình thường thì ta muốn giết bọn chúng cũng như làm thịt gà mà thôi!"
Khi những tên Võ Giả này đang nói chuyện, Giang Phàm cũng đồng thời từ trên cao nhìn xuống quan sát và nói: "Tổng cộng có 58 tên Võ Giả!"
Hắn nhìn được rõ rõ ràng ràng.
Một vạn binh sĩ của Đại Hoang Quân đấu với 58 tên Võ Giả!!!
Võ Giả của viên tinh cầu này rõ ràng đã có kinh nghiệm bị xâm lăng.
Cho nên bọn hắn đối với những kẻ từ bên ngoài tinh cầu đến cũng không có gì giật mình.
Mà xem phản ứng của bọn hắn thì cuộc xâm lấn trước kia hiển nhiên đã bị bọn hắn chặn lại thành công!
Đại hán đầu trọc vác cây đại đao dài hai mét đi ra và nước bọt của hắn kém chút nữa đã chảy ra khỏi miệng mà nói: "Đừng nói nữa, chúng ta đã thật lâu không ăn được thịt rồi đấy!"
Tại viên tinh cầu này, đừng nói là thịt, mà coi như là rễ cỏ hay vỏ cây cũng đều sắp bị bọn hắn ăn cho sạch sẽ rồi!
Nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn kia lại nói: "Mấy chục người bình thường kia đã đầy đủ cho chúng ta ăn trong một đoạn thời gian thật lâu đó nha!"