Khải chính thức ngồi lên Hoàng Vị và bắt đầu tự mình chấp chính.
Từ nay về sau cho đến mười năm, địa vị Công Bộ đã tăng lên vùn vụt.
Công Tượng chính là nghề nghiệp để cho người ta tôn kính nhất.
Ở bên ngoài, thông thường nghề nghiệp Công Tượng sẽ được xưng là "Đại sư".
Khải còn thành lập một khu học viện để bồi dưỡng số lượng lớn Công Tượng.
Mà bên trong rất nhiều Công Tượng, Khải chính là một người ưu tú nhất.
Hắn đã tự tay chế tạo ra "Tứ đại phát minh" gồm: Giấy, Ấn Xoát, Kim Chỉ Nam và Dầu Hỏa.
Chúng đều xuất phát từ tay Khải.
Nhưng dĩ nhiên, trong đó sẽ không thể thiếu Giang Phàm, vì hắn đã đem tri thức liên quan truyền thụ cho Khải.
Dưới sự can thiệp âm thầm của Giang Phàm, tiến trình văn minh của Lam Tinh kiếp này so với Lam Tinh kiếp trước nhanh hơn vô cùng.
Chỉ ngắn ngủi mấy trăm năm mà đã từ thời đại bộ lạc tiến nhập vào thời đại phong kiến.
Mà khoa học kỹ thuật càng là phát triển rất mạnh không gì sánh kịp.
Thế cho nên, các lĩnh vực còn lại như nghệ thuật, văn học, triết học,… đều được phát triển một cách thong thả.
Đến lúc này Giang Phàm đã không thể tiếp tục gia tốc đối với tinh cầu nữa, bởi vì bổn nguyên chi lực đã sắp dùng hết.
Giang Phàm đi ra ngoài và đi tới hiệp hội tinh cầu.
Vì hắn chuẩn bị tìm đến phương pháp kiếm ra bổn nguyên chi lực.
. . .
Hiệp hội tinh cầu ở vào trung tâm của vùng đất Giang Thành này.
Đó là một tòa cao ốc chọc trời cao tới 99 tầng!
Cả tòa cao ốc này đều là sở hữu của hiệp hội tinh cầu.
Tại đại sảnh của lầu một, người đến người đi phi thường náo nhiệt.
Giang Phàm đi tới trước cửa của một phòng làm việc, hắn một bên xếp hàng và một bên kiểm tra yêu cầu mới nhất của hiệp hội tinh cầu.
Nếu muốn thu được bổn nguyên chi lực sẽ có hai loại phương pháp.
Một loại là bỏ tiền ra mua, một loại khác là đi đào móc!
Mà mục tiêu đào móc chính là các tinh cầu vô chủ!
Tinh cầu vô chủ ý chỉ các tinh cầu có Tinh Cầu Chủ đã tử vong.
Dù sao mỗi một người đều có thọ mệnh giới hạn.
Hoặc là trên đường đời sẽ ngoài ý muốn mà chết đi.
Một ngày nào đó khi Tinh Cầu Chủ chết đi, họ sẽ lưu lại tinh cầu của họ và tinh cầu đó liền trở thành tinh cầu vô chủ.
Cứ như vậy là sẽ có thể cấu trúc ra một thông đạo để xâm nhập vào viên tinh cầu vô chủ đó nhằm tiến hành đào móc bổn nguyên chi lực!
Đây cũng là khởi nguồn chủ yếu của đại đa số bổn nguyên chi lực trên thị trường!
Rất nhanh sau đó, đám người trước mặt đã làm xong thủ tục và đến lượt Giang Phàm.
Nữ nhân viên trẻ mỉm cười hỏi: "Xin chào, cho hỏi ngài cần gì?"
Giang Phàm nói: "Tôi muốn được tư vấn một cái vấn đề, nếu như tôi muốn đi tới tinh cầu vô chủ thì cần có thủ tục gì?"
Nữ nhân viên trẻ trả lời: "Để đi tới tinh cầu vô chủ mà nếu là tinh cầu cấp 1 thì thủ tục sẽ vô cùng đơn giản, chỉ cần ngài giao nộp 1 vạn phí thông hành là sẽ có thể tiến nhập."
Giang Phàm không khỏi nhíu mày hỏi: "1 vạn lận sao?"
Mấy năm nay Giang Phàm đã nhịn ăn nhịn xài, và lại thường xuyên làm thêm công việc vặt rồi làm gia sư, cho nên hắn ngược lại cũng đã tích lũy được 1 vạn.
Chỉ là nếu như hắn nộp phí thông hành, vậy hắn sẽ mất hết số tiền tiết kiệm.
Nhưng Giang Phàm cũng không có một chút do dự mà trực tiếp đưa ra thẻ căn cước và cười nói: "Không có đầu tư thì nào có sản xuất chứ! Giúp tôi làm một cái thủ tục nhé!"
Nữ nhân viên trẻ tiếp nhận thẻ căn cước của Giang Phàm và vừa xoát vừa nói: "Được ạ! Mời ngài trước tiên tuyển chọn một cái tinh cầu…"
Nói đến đây thì nữ nhân viên trẻ bỗng nhiên ngừng lại.
Cô ta nhìn Giang Phàm hỏi: "Ngài là lần đầu tiên đi tới tinh cầu vô chủ sao?"
Giang Phàm đáp: "Đúng vậy! Có vấn đề gì không?"
Nữ nhân viên trẻ giải thích: "Là như vầy, hiệp hội tinh cầu có quy định mới nhất, nếu như là lần đầu đi tới tinh cầu vô chủ thì sẽ có thể miễn trừ phí thông hành."
Giang Phàm mỉm cười nói: "Còn có quy định như thế à? Cái đó ngược lại rất không tệ!"
1 vạn tiền đã được tiết kiệm rồi!
Bởi vì đây là lần đầu tiên đi tới tinh cầu vô chủ nên Giang Phàm cũng khá là cẩn thận.
Hắn dựa theo nữ nhân viên trẻ kia đề cử mà tuyển chọn một viên tinh cầu vô chủ là văn minh Võ Giả.
Nói chung tinh cầu vô chủ bởi vì đã không có người xử lý nên hệ thống sinh thái đều từng bước tan vỡ.
Từ đó năng lượng trên tinh cầu cũng sẽ từng bước giảm bớt, và toàn bộ tinh cầu cũng dần dần mất đi sức sống.
Cuối cùng nó sẽ biến thành một viên Tử Tinh!
Nhưng dĩ nhiên cũng có ngoại lệ, tuy vậy loại ngoại lệ này cũng chỉ là số ít bên trong số ít mà thôi.
Giang Phàm không có sơ suất nên thầm nhủ: "Một viên Tinh cầu Võ Giả gần bị hỏng à? Vậy mình cần làm thêm một chút chuẩn bị!"
Dù sao văn minh Võ Giả cũng là văn minh Siêu Phàm.
Chỉ một cái sơ sẩy thì nói không chừng sẽ lật thuyền trong mương.
. . .
Trở lại nơi ở, Giang Phàm lập tức tiến nhập không gian giác tỉnh.
Hắn tìm được Khải đang nằm nghỉ ngơi.
Khải cao hứng vô cùng mà chào hỏi: "Phụ Thần, chào mừng Người đã tới!"
Từ lúc tự mình chấp chính về sau, đã có nhiều năm Khải không thể liên lạc với Giang Phàm.
So sánh với quốc sự rườm rà, Khải càng thêm hy vọng sẽ được cùng Giang Phàm học tập những tri thức mới mẻ.
Giang Phàm dùng hơi nước để biểu hiện văn tự lên trên bàn mà hỏi: "Ngươi không phải vẫn luôn muốn biết bên ngoài tinh cầu này là thứ gì hay sao?"
Khải nghe vậy mà không khỏi trợn to hai mắt.
Phụ Thần đây là muốn. . . muốn nói cho ta biết chân tướng về viên tinh cầu này chăng?
Khải phi thường thông minh, hắn không chỉ ngay từ lúc còn rất nhỏ đã ý thức được viên tinh cầu này đang không ngừng biến lớn.
Về sau hắn càng có suy đoán là bên ngoài viên tinh cầu này còn có thế giới khác tồn tại.
Giang Phàm dùng văn tự để giao lưu tiếp với Khải: "Hiện tại ngươi đã có cơ hội, vì ta sắp mở ra một cái thông đạo! Sau khi đi qua cái thông đạo này là con người nơi đây sẽ có thể tiến nhập vào một cái tinh cầu khác."
. . .