Chương 2: Bắt đi, bỏ lại

Nghe đến đây, Vô Kỵ cũng đã hiểu được phần nào về thế giới này. Nơi thực lực vi tôn này có rất nhiều thế lực lớn nổi trội gồm Đông Dương học phủ ở Chiến Thiên, Đa Cấp Bảo và Băng Nguyệt Cung ở Hải Dương đại lục, Yêu Nhân tộc và Thiên Sát môn ở Ma Thú Sâm Lâm cuối cùng là Chiến Hoang Thánh Địa, Đan Cốc và Thiên Cơ điện ở Hoàng Sa đại lục.

Đây chỉ là bề nổi của nó, Vô Kỵ vẫn tin còn có những ẩn môn đang trú ngụ đâu đó quanh đại lục này hay đặc biệt là Long tộc, Chu Tước tộc, Bạch Hổ tộc và Huyền Vũ tộc còn sót lại hậu nhân.

Cấp bậc tu vi cũng chia làm 9 cảnh giới gồm Thể Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Anh Biến, Vũ Thần, Hư Không, Hợp Đạo, Thiên Kiếp, Bán Tiên. Mỗi cảnh giới còn chia làm 4 cảnh giới nhỏ là thiếu, trung, thượng, đại.

"Hệ thống, ta có quà tân thủ không?"

Thu lại suy nghĩ của mình, trở về trọng tâm chính vì trong mọi tiểu thuyết quà tân thủ luôn luôn là món quà quan trọng, nó là ảnh hưởng đến bước đi chân chính của hắn trong tương lai sau này.

"Có! Thiếu Chủ, ngài có muốn mở nó hay không?"

"Từ từ hẵng mở, trước cho ta xem thông tin cá nhân đã."

Lời nói vừa xong, lập tức một khuôn bản màu xanh xuất hiện trước mặt hắn, trên bảng màu xanh chỉ thấy có hình ảnh của hắn lúc này và một ít hình ảnh bên cạnh.

"Chủ Nhân: Vô Kỵ

Tu vi: 0

Linh căn: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Hắc Ám

Thiên phú: Cửu Ngũ Chí Tôn.

Huyết mạch: ???

Thể Chất:???

Tuổi: 1 ngày tuổi.

..."

Chỉ nhìn một ít thông tin thế này thôi là hắn đã biết, một đời này phong vân không gì sánh nổi.

Quay sang nhìn đứa bé nằm ngủ bên cạnh mình. Hắn lại mặc liệm trong lòng.

"Hệ thống, ngươi có thể tra thông tin của người bên cạnh ta được không."

"Với Vĩnh Hàng Bá Chủ hệ thống, không gì là không thể nên Thiếu Chủ chỉ cần mặc liệm nói thống tin trong lòng, lập tức sẽ xuất hiện.(Chú Ý không cao quá 1 cảnh giới)".

Ngay lập tức, Vô Kỵ nhìn về phía đứa bé mà mặc liện "thông tin".

"Tiểu Thư: Tiên Anh

Tu vi: 0 (Trước: Đại Đế Thập Tiên Kỳ)

Linh căn: Không.

Thiên Phú: Cướp Đoạt, Thôn Phệ.

Huyết Mạch: Nghịch Phượng

Thể Chất: ?

Tuổi: 1 ngày 2 phút tuổi

..."

Thông tin rất cặn kẽ, Vô Kỵ cũng cảm thán với hệ thông ngưu bức nhưng nhìn đến số tuổi mặt Vô Kỵ có chút đen lại, đây là muốn nói cho hắn biết đứa bé bên cạnh là tỷ tỷ hắn ư. Chưa kể là một chi tiết quan trọng nữa là nàng vậy mà cũng chuyển sinh giống mình.

Đang ngẩn người người suy tư, thì cũng là lúc tỷ tỷ hắn tỉnh giấc.

"Ta vậy mà trùng sinh, lại là một người con gái với thiên phú trác tuyệt nữa".

Tuy không cảm nhận được linh căn của mình nhưng con đường tu tiên thiên phú cũng đâu quan trọng, nó chỉ đặt ra một cái mốc cho mỗi tu sĩ mà thôi. Quan trọng nhất vẫn cần phải có một khỏa ý chí tâm kiên địch cùng nghị lực, như vậy mới có thể tu luyện thành tài được.

Nhớ khi xưa nàng mang linh căn thời gian, không gian. Nàng bị thiên đạo chèn ép đến nhiều lúc muốn tự bạo để giải thoát nhưng ý chí nghị lực lại không cho nàng làm vậy, nàng từng chút từng chút tu luyện đến Đại Đế Thập Tiên Kỳ hoành hành bá đạo, thần cản giết thần, phật cản trảm phật, ma cản đồ ma

Thiên đạo lúc đó tùy nàng sai khiến, nhưng cũng thật không ngờ nàng lại bị bức đến con đường tự bạo để bảo vệ tôn nghiêm của Đại Đế như nàng.

"Nay, nếu đã được sống lại vậy, Thiên Đạo ngươi cứ rửa cổ chờ ta."

Sau đó nàng nhìn sang Vô Kỵ, hắn đáng yêu vô cùng lại 10 phần giống bản thân, bất giác bàn tay nhỏ sờ qua người hắn.

Điều gì đến rồi cũng sẽ đến, kỳ lại hết thảy phát sinh, 9 luồng sáng từ cơ thể Vô Kỵ bay qua người Tiên Anh có vàng, lục, xanh dương, đỏ, nâu, tử, bạc, lam bạc và hắc chui vào từng khối da thịt dung hợp hoàn hảo với Tiên Anh thì cũng là lúc Tiên Anh kịp thu tay lại.

Vô Kỵ thì nhìn thấy tình huống này cũng luống ca luống cuống xem xem cơ thể mình.

"Thông tin".

"Chủ Nhân: Vô Kỵ

Tu vi:0

Linh căn:0

Thiên phú:0

Huyết mạch:???

Thể Chất:???

Tuổi: 1 ngày tuổi.

..."

Nhìn đến đây Vô Kỵ khóc không ra nước mắt nữa rồi. Chị, đến em mình cũng không tha sao. Tại sao chị lại đối sử với em như vậy.

Tiên Anh cảm nhận cơ thể của nàng lúc này đã có được mấy thứ nàng biết, vừa rồi nàng đã cướp đoạt rồi hấp thụ luôn linh căn của hắn, chưa dừng lại ở đó, thiên phú của hắn nàng cũng cảm nhận.

Một Tuế Nguyệt Đại đế như nàng đâu có lạ gì Cửu Ngũ Chí Tôn thiên phú chứ, đây là thiên phú khủng bố nhất khiến mọi cường giả đều ham muốn. Nhớ khi xưa vì để đoạt được Cửu Ngũ Chí Tôn thiên phú này, tiên giới đã sinh ra một trận đồ sát khiến 1 phần 3 sinh vật tiên giới lầm vào diệt vong.

Cũng là lúc đó nàng ra tay hủy đi nó mới có thể dừng lại cuộc chiến không hồi kết này. Tử Vi Chuẩn Đế đã bói được một quẻ.

"Cửu Ngũ Chí Tôn xuất thế, thiên địa quỳ bái, thiên đạo run sợ".

Cũng tại lúc đó mà cuộc chiến mới nảy ra. Nay nàng lại là người mang trong mình Cửu Ngũ Chí Tôn, không là đứa bé bên cạnh mình mang Cửu Ngũ Chí Tôn thiên phú nhưng lại bị nàng cướp mất.

Đến đây, nàng lại nhìn Vô Kỵ bằng ánh mắt đầy tội lỗi. Nhưng chưa được bao lâu, phía xa xa lại vọng lại tiếng bước chân.

"Đại trưởng lão, phía trước có một căn nhà, chúng ta đến đó nghỉ ngơi".

Lời nói này của một vị mỹ nữ xinh đẹp, nàng thân mang lam y xanh thẳm, ngũ quan tinh sảo, làn ra trắng như tuyết. Mái tóc đen dài bóng mượt ngang lưng, được búi lên trông tràn đầy sức sống của tuổi trẻ. Xuống phía dưới là sương quai xanh kẽ lộ qua lớp chẻ áo trước người, ngực vểnh cao ngạo nghễ, eo thong nhỏ 1 bàn tay cũng lắm vừa. Phía dưới lại là một kiêu đồn đầy đặn.

Dáng vẻ hết sức thanh thuần đáng yêu.

Đi cùng nàng, cũng là một vị mỹ nữ, mắt phượng, bờ mi cong vút, mũi ngọc cao thẳng, bờ môi đỏ rượi như máu. Thêm một lốt ruồi son cạnh mắt càng tô thêm vẻ quyến rũ mê người không đền mạng của nàng.

Mái tóc lam trải dài tùy ý xoã, một thân tử y càng ra sức quyến rũ. Khí chất là vậy nhưng khiến người ta gặp nàng cũng không dám thở mạnh mà còn không dám có một tia bất kính với nàng.

"Được".

Đáp lại lời nói lanh lảnh khi nãy của đệ tử, giọng nói ngọt ngà quyến rũ vang lên, khiến người ta nghe được mà tim đập chân run. Đây chính là mị lực qua từng hành động và câu nói.

Khi cả hai bước vào căn phòng nhỏ, căn nhà này hoang sơ đổ lát, đã cũ kỹ mạng nhện bám đầy rồi. Vừa bước vào, 2 người thấy ngay một xác chết trong phòng, đây là một cô gái có phần lấm lem, nghèo làn khi trên người nàng là bộ váy có nhiều vết khâu vá.

Bên cạnh nàng là 2 đứa bé đang ngủ rất say, một đứa bé có tóc màu hoàng kim cao quý, đây không ai khác chính là Tiên Anh. Đứa bé còn lại có bộ tóc màu đen là Vô Kỵ.

Nhìn vào 2 đứa bé, ánh mắt của vị đại trưởng lão này sáng lên nhìn về Tiên Anh, từ cơ thể Tiên Anh, nàng có thể cảm nhận được Băng linh căn, Thủy linh căn, Lôi linh căn vô cùng nồng đậm.

Đây với nàng mà nói đứa bé tóc hoàng kim kia chính là thiên tài, chỉ cần bồi dưỡng tương lai chính là vượt qua nàng. Phải biết nàng là đại trưởng lão Băng Nguyệt Cung, Tu vi đạt tới Bán Tiên Thiếu kỳ. Chưa kể tới nàng mới chỉ sở hữu 2 loại linh căn lôi và băng linh căn mà thôi.

Đây cũng chính là niềm vui khi biết được có người sở hữu 3 loại linh căn đấy, đây chính là siêu cấp thiên tài.

Vì sao đại trưởng lão chỉ cảm nhận được 3 loại linh căn, đây cũng chính là sự bá đạo của Cửu Ngũ Chí Tôn thiên phú, chỉ cần có ngươi có linh căn hệ gì, Cửu Ngũ Chí Tôn thiên phú sẽ kích phát linh căn hệ đó mạnh hơn ngươi. Đồng thời cũng che dấu đi các linh căn khác của bản thân. Có thể thấy được vì sao Cửu Ngũ Chí Tôn gây lên cuộc chiến ở tiên giới thảm đến vậy.

Ngươi có Lôi linh căn siêu quần, ta siêu quần hơn ngươi. Ngươi tu luyện linh lực lồng đậm, ta sẽ lồng đậm hơn ngươi.

Chưa kể đến Cữu Ngũ Chí Tôn thiên phú sẽ biến cơ thế bạn thành một khối trao đổi khí di động, khiến người sở hữu có vô tận linh lực.

Ngay lập tức đại trưởng lão tiến đến bế Tiên Anh lên, bằng tốc độ nhanh nhất, nàng như sợ chỉ cần một giây là có người tiến đến đoạt đi đệ tử của nàng vậy.

Cũng ngay lập tức xé rách không gian kéo theo vị đệ tử kia biến mất, bỏ lại phía sau là Vô Kỵ đang nằm đấy. Hắn cũng biết là mình không có thiên phú lên trong mắt họ mình như một người chết vậy, không phải quan tâm.

Thực lực vi tôn đã ăn sâu vào trong máu của họ rồi, nhưng cũng may cái tính cường giả không có trong họ nếu không họ sẽ hối hân trong tương lai sau này.