Chương 70: Kết thúc.

Năm năm sau. Tinh Đấu Sâm Lâm.

Mẫu nữ hai người Tiểu Vũ đang sinh hoạt bình thường. Bỗng nàng nhìn thấy bóng hình quen thuộc, đôi mắt có hơi đỏ lên.

- "Lão...lão sư, thời gian qua, ngươi ở đâu vậy?"

Nam khẽ vuốt ve mái tóc nàng:

- "Tiểu Vũ thực sự đã trưởng thành a!"

Nàng bây giờ đã trở thành một đại mỹ nhân thành thục, nét non nớt trên gương mặt đã hoàn toàn không còn.

- "Lão sư...ta...ta rất nhớ ngươi."

Hắn mỉm cười cúi xuống đặt nhẹ lên đôi môi nàng một nụ hôn. Tiểu Vũ ngơ ngẩn một chút, sau đó lập tức nức nở:

- "Hức! Lão sư...ta...ta cứ tưởng ngươi không cần ta nữa!"

Hắn đưa tay lau đi nước mắt trên gương mặt xinh đẹp:

- "Ngoan! Ta không phải trở lại đây tìm ngươi sao?"

Tiểu Vũ nép vào lồng ngực hắn khẽ ừm một tiếng. Mà Khinh Nhu thấy chứng kiến cảnh này chỉ mỉm cười rồi trở vào bên trong.

- "Lão...lão sư, ngươi có muốn giao phối với ta không?" - "Tiểu Vũ đỏ mặt xấu hổ phun ra một câu

Hắn buồn cười nhìn nàng:

- "Con thỏ ngươi muốn đến mùa sinh sản rồi sao?"

- "Phi! Lão sư, ngươi đừng trêu ta nữa!"

Nàng phi một tiếng, rồi bò dưới đất, vén váy lên lột chiếc nội khố trắng tinh xuống để lộ ra hai mép môi hồng hào đang còn đóng chặt. Rồi lắc lắc mông như cách con cái đang quyến rũ con đực.

- "Lão...sư...ngươi xem, nó ướt rồi..."

Nam quỳ xuống, đưa tay vuốt nhẹ khe rãnh khiến nàng nhẹ rùng mình, cảm thấy dinh dinh, quả nhiên đã ướt từ khi nào.

- "Hắc hắc! Con thỏ nhà ngươi thật dâm đãng, nếu vậy lão sư không khách khí."

Thế là hắn lôi côn thịt của mình ra, kê vào giữa hai mép môi.

- "Ưm...lão sư, mau vào đi, ta muốn sinh thỏ con cho ngươi!"

Nam nghe nàng nõi vậy liền dùng sức, đẩy mạnh hông, từng thớ thịt bên trong nàng éo lấy côn thịt của hắn chật chội vô cùng. Tiểu Vũ nhăn mặt cố gắng nhịn đau chờ độ côn thịt xâm nhập.

Hắn đâm một phát lút cán, máu đào rỉ ra từ sâu bên trong. Hắn đưa tay xuống xoa xoa hạt le của nàng:

- "Đau không?"

- "Không đau, lão sư đừng lo cho ta!"

- "Nha đầu ngốc, không cần gấp."

BẠCH BẠCH BẠCH Rồi chuyện gì đến cũng đến, sau khi dừng lại một lúc thì nối tiếp là những tiếng bạch bạch vang vọng.

- "A...Lão...sư...a...tha cho ta...Tiểu Vũ..."

- "Hắc hắc! Thế nào, nha đầu ngươi lúc nãy không phải chủ động quyến rũ ta sao?"

Hắn vừa nhấp vừa cười dâm.

- "...lão sư...ngươi mau...rút ra đi, nếu không...ta sẽ bị ngươi làm đến chết."

- "Khà khà! Nốt lần này nữa đi tiểu nha đầu!"

Tiểu Vũ lắc đầu nguầy nguậy:

- "Không được, bên dưới... ta mất cảm giác rồi. Mẫu thân...cứu ta..."

Nam nghe nàng gọi mẫu thân mới giật mình. Bất quá đã muộn. Sau tiếng kêu của nàng, Khinh Nhu đã có mặt lên tiếng đau lòng thay nữ nhi:

- "Công tử...Tiểu Vũ còn trẻ, hy vọng ngài thương xót nàng. Nếu ngài không chê, ta có thể thay nàng hầu hạ ngươi."

Nam nghe vậy xấu hổ gãi đầu, lật đật đem côn thịt rút ra, từ hai mép môi của nàng một dòng dung dịch trắng đục cũng tràn ra theo côn thịt.

Tiểu Vũ mệt mỏi nằm sấp xuống đất.

- "Đa tạ mẫu thân! Nếu không có ngươi ta chắc sẽ bị lão sư làm đến chết a!"

- "Khụ khụ! Được rồi! Để ta đưa Tiểu Vũ vào trong nghỉ ngơi."

Hắn đưa tay định bế Tiểu Vũ lên nàng liền giữ lại:

- "Khoan đã! Lão sư, nếu ngươi chưa thỏa mãn có thể để mẫu thân ta..."

Hắn khóe miệng cứng ngắc, không nghĩ cô nương này dễ dàng đem mẫu thân mình đi bán như vậy, liền trừng mắt:

- "Nha đầu ngươi nói ngốc cái gì!"

Tuy nhiên, lời hắn vừa nói ra liền nghe được giọng điệu ủy khuất của Khinh Nhu:

- "Công tử là chê nô gia không xứng với ngươi sao?"

- "Ách! Không phải! Khinh Nhu, ngươi đừng hiểu lầm, chỉ là...chuyện này..."

Tiểu Vũ giảo hoạt lên tiếng:

- "Hì hì! Có gì phải ngại, dù sao lão sư là người đã cứu sống mẫu thân. Nàng lấy thân báo đáp cũng là đương nhiên a!"

Thấy tên này vẫn chần chừ, nàng liền tiếp tục một câu:

- "Nếu lão sư ngươi không muốn ta liền đem nàng gả cho nam nhân khác! Lúc đó ngươi đừng có hối hận a! Phải biết mỹ nhân như mẫu thân có vô số nam nhân thèm muốn a!"

Nam buồn cười nhéo tai nàng:

- "Nha đầu ngươi có phải là nữ nhi của nàng không vậy?"

Xong hắn quay sang Khinh Nhu, thấy nàng cởi váy đã ngồi bệt xuống đất, hai tay banh ra hai mép môi:

- "Công tử! Đến đi, nô gia là của ngươi!!!"

Thế là Nam không khách khí nữa. Rút ra cự long, đi tới chỗ nàng xuyên phá hang động nơi sinh ra Tiểu Vũ.

- "Sướng nhất lão sư!" Nàng trong bụng thầm nghĩ.

Thiên Đấu Đế Quốc. Hoàng Cung.

- "Tham kiến Nữ Hoàng, Nữ Hoàng Vạn Tuế, Vạn Tuế, Vạn Vạn Tuế"

Tuyết Nhi cao quý ngồi trên ngai vàng, bên dưới là các đại thần đang quỳ gối bái kiến, chuẩn bị thượng triều.

- "Bình thân!"

Đúng lúc này, Nam từ bên ngoài bước vào. Tuyết Nhi đôi mắt lập tức sáng lên, phất tay:

- "Bãi triều!"

Đám quần thần suýt chút nữa ngã ngửa. Nữ Hoàng cũng quá mức tùy ý đi, chưa kịp thượng triều đã hạ lệnh bãi triều. Bất quá cũng chỉ dám ngoan ngoãn nghe theo, nối đuôi nhau rời đi. Nàng cũng hạ lệnh cho đám cung nữ rời khỏi. Đến khi chỉ còn lại hắn và nàng bên trong, nàng vui vẻ nhào vào ngực hắn:

- "Ba ba!"

Nam dở khóc dở cười:

- "Nha đầu ngươi, làm người đứng đầu đế quốc sao có thể tùy tiện như vậy!"

- "Hì hì! Ba ba ngươi yên tâm, đa số các vấn đề lớn của đế quốc ta đều đã sớm xử lý, hiện tại bách tính vô cùng an cư lạc nghiệp. Ta cũng có nhiều thời gian rảnh rỗi, baba nhớ thường xuyên tới thăm ta."

Rồi nàng kéo hắn về phòng của mình. Đóng cửa lại lập tức hôn một ngụm thật chặt cho bõ ghét. Hôn xong, nàng kéo kéo tay hắn, giọng có chút ủy khuất:

- "Ba ba! Khi nào mới chịu ăn người ta!"

Hắn nhéo má nàng:

- "Nha đầu ngươi, có phải suốt ngày trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến việc ăn sạch ba ba không?"

- "Phi! Được tiện nghi còn khoe mẽ. Ba ba ngươi mới là đại dâm tặc, ngay cả nữ nhi của mình cũng không buông tha, sớm đã lên kế hoạch cho nữ nhi gia nhập hậu cung của mình mới đúng. Còn ta chỉ là một nữ nhân yếu đuối, mặc ba ba ngươi sắp đặt số mệnh, tùy thời đều có thể bị ăn sạch sẽ bất cứ lúc nào."

"Phốc!" - Hắn cười phun ra một ngụm

- "Được rồi! Ta còn không hiểu nha đầu ngươi đang nghĩ gì! Bất quá chuyện này không vội!"

- "HỪ!" Nàng yêu kiều hừ một tiếng xong đẩy hắn ra, ngồi dạng chân trên giường, vén chiếc váy của mình lên, kéo chiếc nội khố nhỏ sang một bên. Giọng điệu tràn ngập khiêu gợi:

- "Ba ba, ngươi xem, chỗ này của nữ nhi ướt hết rồi, tất cả đều tại ngươi."

Hắn lắc đầu cười bất đắc dĩ, tiến tới hôn lên miệng nàng. Tuyết Nhi nghịch ngơm đem tay xoa xoa hai mép môi ướt nhẹp, rồi đưa lên miệng hắn. Hắn cũng không từ chối mà mút lấy ngón tay của nàng khiến cho cô nương thích thú cười:

- "Ba ba, vị của nó thể nào?"

Nam gật gù ra vẻ: "Không tệ!"

- "Khúc khích! Bên dưới còn rất nhiều, ba ba đừng ngại!"

Hắn trừng mắt nàng một cái...

Sột soạt sột soạt...

---------------

Như vậy là kết thúc map Đấu La rồi nhé các đạo hữu. Còn đây truyện mới map Đấu Phá: Đấu Phá Thương Khung Vô Địch Phản Diện.