Khi đám thần giới đang rục rịch chuẩn bị rút lui, Nam cũng uống xong quả dừa, ném vỏ xuống đất cùng Tuyết Nhi bay lên không trung:
- "Được rồi các lão bà! Phần còn lại để phu quân cùng nữ nhi ra tay!"
Chúng nữ liền nhoẻn miệng cười:
- "Được! Vậy bọn thiếp mỏi mắt mong chờ, bọn thiếp cũng muốn xem thử khoảng cách giữa chúng ta cùng phu quân ngươi a!"
Nam lắc đầu cười, các nàng sao cứ thích so đo về sức mạnh vậy nhỉ? Có nhiều thứ khác đáng để so sánh hơn không phải sao? Như sức mạnh nhưng mà là sức mạnh trên giường chẳng hạn.
Một tên Thần đang vừa nhục vừa cay vì không thể làm gì một đám nữ tử hạ giới vô tình nghe được cuộc đối thoại này, lập tức cười lớn buông lời sỉ nhục:
- "HAHAHA! Long Thần a Long Thần! Không ngờ ngươi lại cùng với một đám tiện nhân hạ giới chung chồng hầu hạ một tên tiểu bạch kiểm."
Mà Tuyết Nhi nghe được lời này, hàn khí lóe lên trong mắt:
- "Dám sỉ nhục phụ thân cùng các dì, CHẾT!"
Mà tiếp theo sau đó, sắc mặt của đám người thần giới kịch biến. Khi mà tên Thần kia lập tức ngậm miệng, tròng mắt chuyển sang một màu trắng dã, sau đó như một khúc gỗ rơi bịch xuống đất. Hiển nhiên là đã triệt để mất mạng. Bọn hắn lúc này cảm thấy vô cùng hoang đường, đường đường là một nhất cấp thần, vậy mà chỉ sau tiếng quát của một nhân loại liền lập tức vẫn lạc. Đồng thời cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng đang hiện hữu.
Mà chúng nữ cũng trợn tròn mắt nhìn Tuyết Nhi khiến cô nương phổng mũi đắc ý không thôi. Nam lắc đầu cười cốc lên trán nàng một cái.
"Nha đầu ngươi sau này hạn chế sử dụng thứ này lại! Kẻo phá hủy hết toàn bộ quy tắc đại lục này!"
Cô nương ôm trán lập tức lè lưỡi nhí nhảnh. Nhất Niệm Sinh Tử của nàng vốn dĩ là nghịch thiên, việc triển khai quá nhiều sẽ khiến quy tắc bị phá hủy là điều không có gì khó hiểu.
Mà ở bên kia, mấy tên Thần Vương sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, bọn hắn bắt đầu cảm nhận chuyện này đang dần vượt quá tầm kiểm soát. Tên Hủy Diệt nghiến răng:
- "Mau mở ra thông đạo! Hồi Thần Giới!"
Những kẻ khác nghe xong, cuống cuồng mở ra thông đạo.
Nam nhìn thấy những kẻ này gấp gáp như vậy khẽ nhếch miệng, trực tiếp biến mất sau đó xuất hiện lại nơi mà thông đạo đang dần được hình thành. Hắn đưa một tay ra, nắm lại.
Rắc rắc!
Thông đạo nát vỡ tan biến giữa không trung trước ánh mắt không thể tin nổi của đám người thần giới.
Trở lại vị trí cũ, hắn phủi phủi tay:
- "Đông Nhi, để ta cho nàng xem thử uy lực thực sự của Vô Thượng Lĩnh Vực!"
Bịch! Bịch! Bịch...
Đám người thần giới, từng tên từng tên một như sung rụng xuống mặt đất. Đến khi cố gắng đứng lại, bọn hắn hoảng sợ nhìn vào hai lòng bàn tay của mình:
- "Lực lượng của ta..." Toàn bộ lực lượng đã tiêu tán, bọn hắn lúc này không khác gì một đám phàm nhân.
Đứng trước bá chủ, Vạn linh bình đẳng!
Nam đứng chắp tay sau lưng âm thanh trầm thấp uy nghiêm bất khả xâm phạm:
- "TẤT CẢ QUỲ XUỐNG!"
Những tên thần giới lập tức không có chút kháng cự nào quỳ như ngả rạ. Ngay cả việc ngẩng đầu lên cũng không có lấy một chút dũng khí. Khi mà trước mặt bọn hắn lúc này là một bậc quân vương uy nghiêm sừng sững.
Cổ Nguyệt Na đứng bên cạnh chỉ có thể cười khổ. Không nghĩ nam nhân nhà mình lại mạnh tới mức này. Chỉ một tiếng quát đã khiến hàng loạt những kẻ đứng đầu trong thế giới này quỳ gối không một chút phản kháng.
Mà Tuyết Nhi một bên đôi mắt sáng rực, tràn đầy sùng bái nhìn lấy phụ thân mình. "Ba ba ngầu đét!"
Một tia giảo hoạt lóe lên trong mặt. Nàng lập tức nhảy bổ vào người hắn, không thèm dùng lấy một chút hồn lực để cho cơ thể rơi tự do, hai tay đem cổ hắn ôm lấy. Nam giật mình theo quán tính đỡ lấy nàng, bế theo kiểu công chúa.
Cô nương khoái trá cười đánh chụt vào má hắn một cái:
- "Khúc khích! Ba ba ngầu bá cháy a!"
Hắn buồn cười nhéo má nàng:
- "Nha đầu lớn rồi còn nghịch ngợm."
Chúng nữ đang say sưa nhìn nam nhân kia bị cảnh này làm cho bất lực vỗ trán. Hình ảnh nam nhân duy ngã độc tôn, cao quý uy nghiêm bị cô nương này phá hoại một cách không thương tiếc.
Mà nhân cơ hội này đám người phía dưới mới có thể ngẩng mặt lên một chút. Tròng mắt run run mãnh liệt. Tuyệt vọng, nhục nhã, không cam lòng, tức tối là những gì bọn hắn cảm thấy lúc này.
Hủy Diệt, hắn vốn là người mạnh nhất trong số chúng thần, khi đang định đứng dậy lập tức bị Nam hừ một tiếng, quỳ gục xuống phun ra một ngụm máu tươi.
Mấy nữ cũng tập hợp sau lưng Nam. Hắn đặt Tuyết Nhi xuống, kéo lấy tay Cổ Nguyệt Na:
- "Na Na, tính mạng của bọn hắn đều tùy nàng quyết định!"
Nàng mỉm cười ngọt ngào:
- "Nếu phu quân nói vậy thiếp cũng không khách khí nữa!"
Cổ Nguyệt Na gật đầu, hàn khí lóe lên trong mắt. Mục tiêu đầu tiên của nàng chính là Tu La Thần.
- "Tu La a Tu La, trước đây ngươi một kiếm chém ta, hiện tại cũng đã đến lúc ta trả lại cho ngươi một kiếm này."
Xoẹt một tiếng, cơ thể Tu La Thần lập tức tách làm đôi, ngã về hai phía. Tu La Thần Vị chính thức vỡ nát. Tiếp theo nàng bước đên gần tên Hủy Diệt
- "Hủy Diệt, cảm giác làm kẻ mạnh nhất Thần Giới thế nào?"
Xoẹt! Không đợi hắn trả lời, nàng đã một kiếm khiến hắn đầu lìa khỏi cổ. Đến lượt Gian Ác Chi Thần, nàng không nói một lời trực tiếp cắt cổ hắn.
Cuối cùng là đến lượt. 3 Thần Vương mạnh nhất Thần Giới, 2 cái xác không đầu, 1 cái xác bị chém thành hai nửa.
Cuối cùng đến những tên còn lại từ Nhất Cấp Thần trở xuống: "Đám rác rưởi các ngươi, nghe theo lời sai khiến của bọn hắn chung sức lật đổ ta, tất cả đều đi chết!"
Xoẹt!!
Máu tươi lênh láng. Cuối cùng chỉ còn lại duy nhất Sinh Mệnh Nữ Thần cùng Thiện Lương Nữ Thần. Nhưng lúc này Cổ Nguyệt Na lại ngừng lại, quay về phía Nam nhoẻn miệng cười:
- "Phu quân, thiếp xong rồi!"
Nam khóe miệng giật giật, chỉ tay về phía hai nữ thần:
- "Còn các nàng?"
Hắn không phải là loại người thấy sắc liền mất não, nếu thật sự muốn giết hai người này hắn cũng sẽ không ngăn cản. Cho dù hai nàng có phải là cực phẩm mỹ nhân đi chăng nữa. Nhưng thù của thê tử, hắn tuyệt đối sẽ không vì vậy mà nương tay.
Hai người Sinh Mệnh cùng Thiện Lương cũng thắc mắc:
- "Tại sao ngươi không giết chúng ta?"
Cổ Nguyệt Na khẽ nhếch miệng:
- "Ta thấy tên xấu xa kia có chút hứng thú với hai người các ngươi, liền giữ lại làm đồ chơi cho hắn."
Lời này của nàng nói ra lập tức khiến Nam lạnh sống lưng, hiển nhiên là mấy nữ phía sau đang thi nhau dùng ánh mắt hình viên đạn lườm hắn. Ngay cả Tuyết Nhi cũng không ngoại lệ.
Hắn giả vờ ho khan vài tiếng:
- "Khụ khụ! Na Na, nàng hiểu lầm ta rồi, thù hận của nàng ta tuyệt đối sẽ không xen vào!"
- "Khanh khách! Không sao, hai người các nàng tâm tính không tệ, là tự thiếp muốn giữ lại cho phu quân ngươi."
Mà lúc này, khi Sinh Mệnh cùng Thiện Lương nghe thấy mình chuẩn bị trở thành đồ chơi cho kẻ khác, gương mặt lập tức trắng bệch, bắt đầu sinh ra ý niệm tự vẫn.
- "Không cần! Trước giờ ta chưa từng xem nữ nhân là đồ chơi, nếu nàng đã quyết định như vậy liền giữ hai người này làm nô tỳ cho nàng đi, xem như trả giá những gì đã gây ra với nàng trước đây!"
"Thế nào? Hai ngươi có đồng ý không?"
Hai nữ nhìn nhau thở dài một hơi, xong gật đầu:
- "Chúng ta đồng ý!"
Dù sao năm đó Long Thần có ơn với các nàng, cũng chính vì điều này mà khi tham gia vây giết Long Thần khiến cho các nàng không khỏi cảm thấy có lỗi. Hiện tại chấp nhận làm chuyện này coi như bù đắp lại cho hắn.
Chúng nữ nghe đến đây mới gật đầu hài lòng. Bất quá vẫn ném cho tên này ánh mắt nghi ngờ. Nô tỳ của Na Na tỷ? Khác nào nô tỳ của hắn???
- "Được rồi! Mọi chuyện tạm kết thúc ở đây, ta đưa Tuyết Nhi cùng Nhị Long trở về Thiên Đấu Thành."
- "Ừm! Vậy thiếp cũng về Võ Hồn Điện."
Trước khi đi, Cổ Nguyệt Na thẹn thùng kéo tay hắn:
- "Ngươi nhớ sớm đến thăm ta!"
- "Hắc hắc! Ta biết rồi!" - Hắn cười xấu xa một tiếng.
Trở lại Học Viện.
Chu Trúc Thanh mấy nữ lập tức chạy ra đón hắn:
- "Lão sư..."
Hắn mỉm cười gật đầu. Mà Tuyết Nhi nhìn thấy Tiểu Vũ, nhớ đến việc nàng nhờ mình liền kéo tay hắn hỏi:
- "Ba ba, Tiểu Vũ nhờ ta cứu sống mẹ của nàng, mà ta nghĩ nên hỏi ý kiến ngươi trước!"
Tiểu Vũ dùng ánh mắt mong chờ nhìn hắn. Nam nghe tới chuyện này giật mình, xong chỉ biết cười khổ. Mẹ của nàng chính là hiến tế cho mẫu thân ngươi mới mất mạng. Bất quá vẫn động ý niệm liên hệ với Bỉ Bỉ Đông:
"Đông Nhi, nàng qua Lam Bá Học Viện một chút!"
Bỉ Bỉ Đông nhận được tin từ hắn, lập tức hướng học viện bay tới. Mà khi nàng xuất hiện, Tiểu Vũ sắc mặt trắng bệch, sợ hãi lùi về sau mấy bước. Còn những nữ khác như Vinh Vinh thì hoàn toàn trái ngược, vô cùng hưng phấn: "Giáo Hoàng Bệ Hạ!"
Bỉ Bỉ Đông khẽ liếc mắt qua:
- "Ồ! Ngươi là con thỏ con năm đó!"
Xong nàng quay sang Nam:
- "Phu quân, ngươi gọi ta tới đây là có chuyện gì?"
Mấy nữ nghe xong trợn tròn mắt: "Ph...phu quân!!! Giáo Hoàng bệ hạ vậy mà gọi lão sư là phu quân!"
Tiểu Vũ gương mặt ngập tràn tuyệt vọng. Chuyện gì đang xảy ra thế này???
Nam cười khổ, đem mọi chuyện kể lại cho nàng:
- "Tiểu Vũ bây giờ là học sinh của ta, mà mẹ của nàng...haizz...!"
Bỉ Bỉ Đông gật gù, nàng lấy ra một khối hồn cốt:
- "Đây là khối hồn cốt của mẫu thân nàng, thiếp dự định dùng làm phần thưởng cho Đại Hội Hồn Sư Toàn lục địa, bất quá nếu vậy thì để thiếp dùng cái khác thay thế. Còn về hồn hoàn cũng có chút không theo kịp, thiếp đã muốn bóc ra từ lâu rồi, bây giờ đem trả lại cho nàng vậy."
Tiểu Vũ nghe xong trông mắt mới lóe lên một chút vui mừng.
- "Đa tạ..."
Bỉ Bỉ Đông khoát tay:
- "Không cần, dù sao ta cũng không thích sở hữu thứ thuộc về nữ nhân lăng loàn như mẫu thân ngươi!" Nàng cực kỳ chán ghét với những nữ nhân như vậy, cũng chính vì điều này mà không thể có chút đồng cảm nào đối với mẹ Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ nghe vậy cực kỳ tức giận:
- "Ngươi không được phép xúc phạm mẫu thân ta!"
Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng:
- "Hừ! Chẳng lẽ ta nói sai? Không phải ngươi ngay cả phụ thân cũng không biết là ai sao?"
Nam thấy nàng có chút quá lời liền ra hiệu ngăn cản:
- "Đông Nhi!"
Tiểu Vũ rơi lệ, cố gắng thanh minh cho mẫu thân:
- "Nhu Cốt Mị Thỏ nhất tộc chúng ta vốn không có giống đực, mà mẫu thân sinh ra ta lúc còn chưa hóa hình, rõ ràng là người một mình sinh ra ta, như vậy làm sao ta có thể có phụ thân."
Bỉ Bỉ Đông nghe xong trợn tròn mắt, ngay cả Nam cũng cảm thấy bất ngờ:
- "Ngươi nói là thật?"
Tiểu Vũ tiếp tục:
- "Đặc trưng hồn kỹ của Nhu Cốt Mị Thỏ là Mị Hoặc và Yêu Cung, các ngươi nghĩ nam nhân có thể thi triển được loại hồn kỹ này?"
Đến đây, Bỉ Bỉ Đông và Nam lập tức cảm thấy có lý, đến lượt Nam quay sang hỏi Bỉ Bỉ Đông:
- "Đông Nhi, vậy chuyện khi nãy là ai nói với nàng!"
Bỉ Bỉ Đông ngập ngừng, cảm thấy mình cũng hơi quá đáng:
- "Năm đó thiếp đột phá Phong Hào Đấu La, xong tới Tinh Đấu nhờ Tử Cơ tỷ tìm kiếm hồn hoàn thích hợp. Chính Tử Cơ tỷ là người đã nói với thiếp!"
Nam cạn lời, lập tức gọi mấy nữ hồn thú tới. Kể cả Cổ Nguyệt Na cũng mang theo hai nô tỳ cũng tới. Mấy nữ đến nơi lập tức thắc mắc:
- "Sao đột nhiên gọi chúng ta tới đây?"
- "Tử Cơ, vì sao trước đó nàng nói với Đông Nhi mẫu thân của Tiểu Vũ là nữ nhân lăng loàn?"
Tử Cơ bĩu môi, tưởng có chuyện gì quan trọng, hóa ra tên này chỉ gọi tới để hỏi điều này:
- "Điều này còn phải hỏi sao, thỏ nào mà một năm chả sinh tới mấy chục lứa."
- "Vậy nàng giải thích sao mẹ Tiểu Vũ cả đời chỉ sinh đúng một mình nàng?"
- "Ách! Cái này..." - Nàng cứng miệng không biết trả lời thế nào?
Bích Cơ phía sau nhàn nhạt lên tiếng:
- "Có gì khó hiểu, Nhu Cốt Mị Thỏ vốn không có giống đực, sinh sản vô tính!"
- "Ồ! Ra là vậy! Đa tạ Bích Cơ tỷ đã cho ta biết!" - Tử Cơ như bừng tỉnh.
- "Muội đó, ngay cả kiến thức cơ bản về Hồn Thú cũng không biết!"
Nam bất lực vỗ trán:
- "Được rồi! Ta nghĩ Đông Nhi và Tử Cơ đều nợ Tiểu Vũ cùng mẹ nàng một lời xin lỗi!"
Mà Tiểu Vũ thấy mẹ mình được giải oan như trút được gánh nặng.
Nam quay sang Tuyết Nhi:
- "Nếu vậy! Tuyết Nhi.."
Nàng gật đầu:
- "Được! Ba ba, bất quá Nhất Niệm Sinh Tử chỉ có thể hồi sinh linh hồn của mẹ nàng, còn về cơ thể thì..."
- "Để ta!" - Sinh Mệnh Nữ Thần từ phía sau lên tiếng.
Vậy là Tuyết Nhi sau khi giúp mẹ Tiểu Vũ hồi sinh từ Hồn Hoàn, Sinh Mệnh nữ thần cũng từ khối hồn cốt sử dụng Sinh Mệnh Lực của mình khiến nó sản sinh ra một cơ thể hoàn chỉnh. Một mỹ nhân xinh đẹp thành thục từ từ mở mắt, ngồi dậy, gương mặt có chút hoang mang. Nhị Long nhanh chóng dùng áo khoác choàng lấy cơ thể trần truồng của nàng, đồng thời chúng nữ lườm đồng loạt lườm xéo Nam bởi vì hắn là nam nhân duy nhất ở đây khiến hắn mặt mo đỏ ửng.
Tiểu Vũ khóc nức nở nhào vào lòng nữ nhân kia:
- "Hức...mẫu thân...."
Nam lúc này mới để ý dung nhan thành thục của nàng, bất quá đường nét trên gương mặt không khác lấy Tiểu Vũ một chút.