Chương 2: Hắc Hổ khiêu khích

- Cảnh báo ư? Thông cáo ta đã dán lên trước cửa thôn từ năm ngày trước, chỉ có cái tên mắt để dưới mông nhà ngươi là không nhìn thấy mà thôi.

Câu nói này của Hải Long khiến đôi phương phải sửng sốt, bởi lẽ hắn thường ngày chẳng mấy khi hé răng nói một lời chứ đừng nói đến lời lẽ sắc bén như vừa rồi. Ngây ngốc một hồi, hắn lại bày ra vẻ mặt tức giận, nói tiếp:

-Còn giảo biện? Các huynh đệ, các người nói xem có nhìn thấy cái thông cáo mà hắn nói hay không?

-Lão đại nói đúng, chúng ta có thể làm chứng, không hề có thứ đó.

Lời Hắc Hổ vừa dứt, liền có mấy kẻ ở phía sau hô ứng theo lời hắn. Một vài người thì lại liên tục chửi thầm vì độ vô sỉ của hắn nhưng vì miếng cơm manh áo, hồi lâu sau cũng đành cắn răng hung hăng hô theo, duy chỉ có đại hán tên Lâm là bảo trì trầm mặc. Thấy vậy, hắn không khỏi cười rộ lên vì đắc ý. Tuy nhiên đáp lại hắn vẫn là nụ cười khiến hắn thấy lạnh gáy đó.

-Ngươi kiếm đâu ra mấy con tạp mao đến đây diễn tuồng sao có thể tính chứ? Có giỏi thì cùng ta đi kiểm chứng xem kẻ nào giảo biện.

-Ngươi … Hừ, ai mà biết được ngươi sẽ giở trò quỷ gì ra chứ. Hôm nay ta không muốn nhiều lời với ngươi, nếu ngươi không cho ta một lời xin lỗi thì đừng hòng ta bỏ qua cho ngươi.

Hắc Hổ thẹn quá hóa giận lại dùng giọng điệu bá đạo uy hiếp. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi. Vốn dĩ thôn dân ở đây đã rất ít, nên thường mọi người đều muốn chung sống hòa bình với nhau, rất ít khi xảy ra tranh chấp, mà động thủ thì lại càng hiếm. Tuy nói mấy năm qua hắn luôn kiếm chuyện với Hải Long nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc dùng lời nó để chọc tức đối phương. Bất quá việc mấy hôm trước đạp phải bẫy bị thương không hề nhẹ khiến hắn vừa căm phẫn vừa thấy mất mặt nên hôm nay mới kêu nhiều người đến như vậy.

-Lắm lời! Ngươi cho rằng ta là quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn sao? Có gan thì qua đây.

-Vút...

Đáp lại lời Hải long là một âm thanh xé gió, một nắm đấm mang theo một cảm giác nguy hiểm nhằm thẳng vào ngực trái hắn mà tiến tới.

-Hừ, hôm nay tiểu gia ta không dạy dỗ ngươi tử tế thì đúng là mất mặt quá rồi.

Hắc Hổ nở một nụ cười âm trầm, trong bụng thầm lẩm bẩm mấy câu. Đừng thấy hắn nhỏ con gầy yếu lại quần là áo lượt dáng vẻ công tử ca như vậy, nói về thân thủ thì danh khí của hắn trong thôn cũng không nhỏ. Bằng chứng có thể thấy ngay tại thời điểm hắn ra tay. Khi đối phương còn đang chưa kịp nói xong thì hắn đã dùng thế sét đánh không kịp bưng tai để hạ thủ, quả là lựa chọn thời cơ vô cùng xảo diệu. Nắm tay của hắn vẽ nên một đường cong nhẹ, trong quá trình đưa tay ra lại xoay nửa vòng tạo cảm giác vô cùng hữu lực, lại nhằm vào vị trí yếu hại nên nếu trúng đích thì chắc hẳn sẽ tạo nên thương thế không hề nhỏ.

-Bốp…

Khi mọi người còn chưa thấy Hải Long có phản ứng gì thì tiếng vang lớn đã vang lên, nắm tay của Hắc Hổ đã đánh tới hắn. Một tiếng kinh hô phát ra từ những người ở đây, tuy chưa ai kịp nói gì nhưng cũng đủ thấy họ đều rất ngạc nhiên, kèm theo đó là những ánh mắt sáng ngời thể hiện sự hâm mộ. Phải nói rằng ông trời rất ưu ái tên Hắc Hổ này. Gia cảnh hắn vốn đã rất tốt, lại có được thân thủ bực này, quả thực là khiến cho người khác phải ghen tị. Tuy nhiên hắn còn chưa kịp tỏ vẻ đắc ý thì đồng tử trong hai mắt hắn bỗng nhiên co rụt lại, nụ cười âm trầm trên mặt cũng trở nên cứng đờ. Nắm đấm của hắn chỉ dừng lại cách người của Hải Long có vài phân, chắn trước đó là một bàn tay to và thô ráp, nhìn cực kỳ khủng bố. Bàn tay sau khi đỡ được một quyền của hắn lập tức nắm chặt lại, khóa nắm đấm của hắn khiến hắn không thể thoát thân. Sắc mặt hắn tái nhợt, hắn biết rằng nếu như để đối phương khóa lại như vậy thì chỉ cần một đòn, với thân hình cao hơn hắn một đầu người kia cũng đủ làm hắn trọng thương. Bất quá Hắc Hổ hắn cũng không phải là đèn cạn dầu, muốn hắn khoanh tay chịu trói là điều không thể. Năm ngón tay hắn đang bị bàn tay to lớn như cái gọng kìm kia kẹp chặt bỗng chốc bộc phát lực lượng lớn, duỗi thẳng ra trông như đầu hạc, lập tức ấn mạnh vào bàn tay kia khiến nó run rẩy nhẹ, rồi nhân cơ hội đó mà rụt lại. Động tác của hắn nhìn thì có vẻ bình thường nhưng thực ra lại cực kỳ xảo diệu, nó đòi hỏi sự quan sát tỉ mỉ, khả năng tính toán lẫn kinh nghiệm chiến đấu phong phú mới có thể đưa ra cách hóa giải như vậy.

-Lão đại uy vũ. Lão đại thân thủ thật …

Mấy tên lâu la đang định tung hô nịnh hót thì bị Hắc Hổ phất tay lên ngắt lời. Điều này cũng khiến những kẻ kia thấy khó hiểu. Tên hắc hổ này không biết được ai chỉ điểm mà lại đi tu luyện cả quyền lực và chỉ lực. Mười ngón tay của hắn phải nói là cứng như sắt thép, có thể ấn vỡ cả đá. Có lần một con sói tấn công một đội ngũ săn thú, mọi người đều dùng vũ khí nhưng vẫn vô phương chống trả. Khi đó chính Hắc Hổ hắn đã đến ứng cứu. Chỉ với một chiêu, hắn lợi dụng lúc con sói đang nhảy lên cao lập tức lao vào đâm thủng cổ nó chỉ với bàn tay trần, đủ thấy sự khủng bố của đôi tay này. Cộng thêm với động tác hoàn hảo vừa rồi, nếu là thường ngày thì hắn sẽ lập tức cười phá lên rồi hưởng thụ khi kẻ khác giãy giụa trong đau đớn. Nhưng hôm nay hắn lại có biểu hiện khiến cho mọi người khó hiểu. Bất quá nếu ai tinh ý thì sẽ thấy được vẻ mặt tái nhợt của hắn còn có vẻ sợ hãi, vì đây là lần đầu hắn trải qua một việc sư vậy. Khi hắn rút tay ra đã dùng hết sức của bản thân để đâm vào lòng bàn tay của đối phương một nhát. Một nhát này tuy không có đà tạo lực nhưng chí ít cũng phát huy được bảy phần uy lực tối đa, tinh cương cũng có thể tổn hại chứ đừng nói là da thịt con người. Vậy mà vừa rồi hắn thấy bàn tay của Hải Long lại không hề hấn gì, chỉ run nhẹ một cái, điều này khiến hắn hoảng sợ không thôi. Ấy là còn chưa kể đến động tác của đối phương quá quỷ dị, khiến hắn cảm thấy khó hiểu. khi quyền đầu của hắn tiến sát đến người Hải Long, rõ ràng là kẻ kia vẫn đang đứng yên như trời trồng, thậm chí mặt còn không đổi sắc, giống như là không kịp phản ứng vậy. Vậy mà khi hắn tưởng mình đã đắc thủ thì mới thấy quyền của mình đã bị chặn.

-Hắn hẳn cũng là một cao thủ về tu luyện song thủ giống như ta.

Đó là suy đoán duy nhất mà Hắc Hổ hắn có trong đầu. Tuy nhiên hắn há lại là loại người tầm thường? Chỉ ngây ngốc trong tích tắc, hắn liền lấy lại bình tĩnh, lại một lần nữa lao lên. Có điều hắn đã có vẻ thận trọng hơn, một đường tiến tới không quá hấp tấp, dù sao thì cũng vừa được một bài học. Bất quá thận trọng của hắn cũng là tốc độ mà người thường khó có thể theo kịp. Khi tiến lại gần đối phương thì nắm tay ở ngang hông bắt đầu duỗi ra với một tốc độ không tưởng, kết hợp với tốc độ lao tới của hắn tạo thành một quyền mạnh hơn vừa rồi không chỉ hai phần. Không thể không nói cách ra quyền đặc biệt này thậm chí còn phổ biến với cả những người không có võ công vì nó giúp tạo đà và tăng lực cánh tay cho người ra đòn. Đây cũng gần như là một đòn đỉnh phong của hắn, vì thế Hắc Hổ trên mặt cũng dần nở nụ cười đắc ý. Nhưng đáp trả hắn vẫn là khuôn mặt điềm tĩnh của đối phương. Bàn tay của Hải Long lại giơ lên, lần này nhìn có vẻ chậm chạp vô cùng nhưng lại dùng một góc độ tinh diệu vô cùng, nên khi quyền đầu của đối phương đến nơi thì chắc chắn sẽ chạm vào vị trí giữa bàn tay của hắn. Hắc Hổ cũng vô cùng giảo hoạt, mặc dù đang nhảy người lên để đánh vào mặt của đối phương, lại bị 1 tay của đối thủ khóa lại nhưng hắn vẫn mượn lực của bàn tay bị khóa cưỡng ép thân thể hạ xuống, hai chân chạm đất tạo thêm lực cho quyền đầu đồng thời đổi hướng nhắm thẳng vào hạ bộ của đối thủ. Bỏ qua sự hiểm độc trong cách ra đòn, kỹ thuật của tên này đã không còn đơn thuần là vung tay đánh đấm nữa, cũng có thể gọi là võ công rồi.

-Bộp

Lúc hắn đắc ý nhất lại là lúc một tiếng bộp khác vang lên. Đúng là quyền đầu nặng hơn một trăm cân của hắn bị chặn lại bởi bàn tay còn lại của Hải Long, chỉ cách vị trí chỗ yếu hại chưa đến một gang tay, nhưng lại không thể tiến thêm dù chỉ một tấc. Tay của hắn nổi đầy gân xanh, chứng tỏ đã phải vận dụng rất nhiều khí lực. Nhưng hãy thử tưởng tượng ngươi đưa tay xuống chắn trước hạ bộ và đưa tay chắn trước mặt, vị trí cánh tay khác nhau cũng sẽ khiến khả năng vận lực của cánh tay bị ảnh hưởng rất nhiều, thậm chí chỉ còn chưa đến một nửa. Hắc Hổ tuy là một tên công tử ca lại có vẻ bốc đồng nhưng thực ra tư duy của hắn lại vô cùng linh động. Chỉ trong tích tắc hắn đã đoán ra lực cánh tay của đối phương có ít nhất cũng phải gần ba trăm cân. Trong lòng hắn âm thầm nảy sinh sợ hãi mà lại quên mất hai tay đã bị đối phương khóa chặt, bản thân đang bị rơi vào tình cảnh vô cùng bất lợi. Lúc hắn lấy lại được bình tĩnh thì đã bị Hải long đẩy cánh tay khiến người hắn xoay một trăm tám mươi độ, đồng thời giáng cho hắn một chưởng vào sau lưng.