Chương 1: Xuyên

"Ta không thể chết"

"Ta không thể chết"

"Khôngggggggg"

Hắn dần mở mắt ra, cơn đau nhứt chợt kéo tới toàn thân như vụn vỡ , đau đớn quằn quại nếu thân hắn đau một thì đầu hắn đau mười vì những dòng ký ức như ẩn như hiện.

"Mình vậy mà còn sống sao?" một câu nói nhàng nhạt thốt ra từ miệng hắn.

Hắn đưa tay lên mặt để xem xét tình huống khuôn mặt thì thật hãi hùng khi bàn tay hắn tưởng chừng như chằn chịt vết thương thì lại nhẵn mịn như da em bé.

"Chuyện này là sao?" nói được hết câu thì trong đầu hắn những dòng ký ức hiện ra.

Hắn tên là Âu Chấn Hào là một sĩ quan quân đội Việt Nam đang làm nhiệm vụ thì gặp một đám cướp mang theo súng thế là đành ngậm ngùi ra đi , ấy vậy mà lại vô tình xuyên qua một thế giới hoàn toàn mới.

Hắn kiếp này cũng tên là Âu Chấn Hào tuổi vừa tròn 15 là thiếu gia của một gia tộc họ Âu vang danh thiên hạ , phụ thân hắn là gia chủ của Âu gia , còn hắn một thân thiếu niên đại anh hùng 15 tuổi tu vi Chiến Phàm Hậu Kỳ vang danh khắp đại lục.

Nhớ đến đây hắn đắc ý cười thầm khi biết mình trọng sinh vào một trong những gia tộc lớn lại là đỉnh phong thiên tài ai mà chẳng vui mừng.

Nghĩ về kiếp này một chút hắn đã hiểu rõ về tinh cầu này nơi này gọi ÂU LẠC Tinh Cầu.

Từ xa xưa , khi thiên địa còn chưa thành hình có một kẻ đã chia trời xẻ đất vô tình đã tạo nên một vùng thung lũng xâu không thấy đáy.

Cho đến một ngày một vị thánh tôn mang thân lắp đất , mang đá vá trời thiên địa mới được lập thành.

Do vùng đất đấy tiên khí nồng đậm nên yêu ma khắp nơi tụ hợp mượn tiên khí để đánh chiếm nhân tộc , nhân tộc trong thế ngàn cân treo sợi tóc.

Cho đến 1 ngày , Sùng Lãm Thánh Tôn Lạc Long Quân dẫn đầu cùng Âu Cơ Thánh Nữ , Phù Đổng Thiên Vương , Kim Quy Vệ Thần , Sơn Thần Tản Viên và Thủy Thần Thủy Tinh dẫn đầu các đạo quân cùng nhau kháng chiến chống lại Yêu Tộc.

Do đạo binh đoàn kết nên nhân tộc đại thắng san bằng yêu tộc thống nhất tinh cầu lấy hiệu ÂU LẠC , Âu trong Âu Cơ , Lạc trong Lạc Long.

Lạc Long Quân Sùng Lãm đăng lâm bá chủ không ai không phục.

"BÁ CHỦ QUÂN LÂM KHÔNG AI KHÔNG PHỤC"

Lạc Long Quân cũng chia tinh cầu ra 4 khu vực gồm : Tây vực , Nam vực , Trung vực và Bắc vực.

ÂU LẠC này cấp bậc tu tiên gồm : Chiến Phàm ; Chiến Sĩ ; Chiến Binh ; Chiến Tướng ; Chiến Vương ; Chiến Hoàng ; Chiến Đế ; Chiến Thần. mỗi một cấp bậc chia làm 4 cảnh giới : Sơ Kỳ – Trung Kỳ – Hậu Kỳ – Viên Mãn.

Riêng những tu sĩ đạt đến Thần Cấp thì được phân chia thành từng đẳng từ Nhất Đẳng đến Ngũ Đẳng.

Mỗi một cấp bật , cảnh giới đều cách nhau như trời với đất.

Đối với kẻ 15 tuổi tu vi Chiến Phàm đúng là quá mức nghịch thiên đi , phải biết các tu sĩ đến năm 16 tuổi thì mới bước vào con đường tu luyện . Đừng nghĩ ai cũng như hắn vì hắn siêng năng vì hắn có tài nguyên tu luyện , những thiên tài 15 hay 16 có lẽ trên Tinh Cầu chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hắn thầm đánh giá khuôn mặt mình ,

Chấn Hào khuôn mặt khá anh tuấn , mũi cao, hai mắt toả anh quang , chân mày cương trực , gương mặt góc cạnh đúng là gương mặt của một trang tuyệt thế thiên tài.

Chợt hắn cảm giác trên tay mình có thứ gì đó vội đưa lên xem xét . hắn đang cầm trên tay là một trang giấy nhỏ màu đen kịt như than đá nhưng lại toả ra 1 loại khí chất rất khác thường . Chấn Hào biết hắn vì bám theo thứ này mà hắn rơi vực dẫn đến vong mạng.

Hắn đưa gần lại mắt mình hơn để dễ dàng quan sát mảnh giấy thì chợt phát sinh dị biến , mẫu giấy nhỏ bay thẳng vào giữa trán Chấn Hào xuyên qua các tầng da thịt hắn.

Chấn Hào một mặt cả kinh vội vàng sờ trán mình mồ hôi tuông như suối nước vì sợ , lúc này một tiếng nói phát ra.

"Ayyyyyyyyyyy là đã 1000 năm rồi ta mới được tỉnh giấc a"

Tiếng nói này khả ái , ngọt ngào cũng có vài phần băng lãnh nghe như tiếng nói của một bé gái.

Chấn Hào vội vàng nhìn quanh như muốn tìm hướng phát ra tiếng nói.

"Không cần tìm ta là ở trên vai ngươi"

Chấn Hào liền quay đầu sang bên nhìn vào vai mình thì thấy một bé gái gương mặt xinh xắn , đôi mắt màu xanh dương , mái tóc vàng ống ả cột bính và đặc biệt là đôi tai dài tinh xảo của nàng như những tinh linh trong truyện cổ tích , nàng mặc một bộ váy màu xanh lá càng làm nàng lộng lẫy hơn.

"Ngươi....ngươi là ai " Chấn Hào toàn thân như chết lặng lắp ba lắp bấp hỏi.

"Ta chính là khí linh của Thiên Thư" nàng mái tóc bồng bềnh miệng nhỏ hé mở như cười như không nhẹ nhàng nói

"Thiên Thư là cái gì" Chấn Hào một mặt nghi hoặc nhưng không lâu sau hắn đã có câu trả lời chính là mảnh giấy đó , chắc chắn là thứ đó.

"Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư

Tiệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư"

"Ngươi sẽ không hại ta chứ"

"Hứ , ta thèm hại ngươi sao?"

"Vậy ngươi sẽ làm gì ta?"

"Ta đã chọn ngươi làm vật ký sinh đúng hơn ta đã chọn ngươi làm chủ nhân ta chắc chắn sẽ giúp ngươi" khí linh nói với Chấn Hào.

"Bất cứ điều gì sao?" hắn một mặt nghi hoặc hỏi.

"Đúng vậy" nàng nhẹ nhàng gật đầu.

"Ta muốn đứng trên đỉnh phong của Tinh Cầu trở thành đệ nhất , ngươi sẽ giúp ta chứ?"

"Chỉ cần ngươi cố gắng không gì là không thể"

Nghe đến đây trái tim Chấn Hào đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài , với một kẻ có nhiều tham vọng như hắn chuyện này chả khác gì liều thuốc kích thích hắn làm sao không kích động.

"Vậy từ giờ lúc nào ta cũng phải mang ngươi trên vai sao" một lúc sau hắn lấy lại được bình tĩnh hướng nàng hỏi đến.

"Ta là khí linh của thiên thư ngoài ngươi ra không có người thứ hai nhìn thấy" hiểu được câu hỏi của Chấn Hào nàng nhẹ nhàng nói.

"Vậy ngươi có tên không?" Chấn Hào một lần nữa tò mò hỏi.

"Ngươi có tên không" khí linh hướng Chấn Hào trừng trừng hỏi.

"Tất nhiên là có"

"Ta cũng có"

"Vậy nàng tên gì"

"Ai là nàng của ngươi...nhớ cho kĩ ta tên là Ái Linh" lời ngọc từ miệng nàng nói ra.

Chấn Hào thầm gật đầu như muốn khắc ghi cái tên này vào tận linh hồn mình.

"Ta tên là Âu Chấn Hào" Chấn Hào cũng hướng nàng nói tên họ

"Khỏi cần nói ta lúc nãy đã đã hoà hợp linh hồn với người rồi ký ức của ngươi ta đã biết hết" Ái Linh nói ra như có ý cười không thèm nhìn hắn một cái.

Chấn Hào một mặt ngượng ngùng cũng không thèm nhìn nàng.

"Ta ra ngoài cũng lâu có lẽ nên về nhà" ngồi thẫn thần giây lát Chấn Hào khẽ nói với chính mình ý niệm vừa động hắn lập tức tìm đường về nhà.

ÂU GIA nằm ở ngay trung tâm của TÂY VỰC người qua người lại phải nói là nhiều không điếm xuể.

"Tiểu Hào ngươi an toàn về rồi" vừa về tới cửa một người gương mặt xinh đẹp đang đứng dường như đã đợi hắn từ lâu , bất chợt nhìn thấy hắn liền ôm hắn vào lòng.

Đây là Âu Phi Vân tuổi đã 20 , tỷ tỷ ruột thịt của hắn.

"Ngươi đã đi 10 ngày rồi ta sợ sẽ không còn gặp lại ngươi" nói đến đây nàng chầm chậm lao nước mắt.

Qua ký ức của Chấn Hào lúc trước hắn biết được vị tỷ tỷ này lúc nào cũng yêu thương hắn hết mực.

Nói về gia đình mình Chấn Hào còn có một người mẫu thân nhưng mẫu thân đã qua đời lúc hắn vừa lọt lòng.

Chấn Hào liền đánh giá Phi Vân nàng có gương mặt hết sức xinh đẹp , mái tóc suông mượt như lụa đào , chiếc mũi cao , đôi mắt kiêu hãnh như phượng vĩ , nàng một thân xiêm y trắng càng làm nàng như tiên nữ hạ phàm diệu dàng thoát tục . bất quá giờ không phải lúc hắn thưởng thức vẻ đẹp của nàng nhìn nàng khóc thút thít trong ngực mình hắn trái tim như thắt lại vội vàng nói

"Đệ vào rừng hái nấm chẳng may té xuống vực bây giờ cái mông vẫn còn đau" nói đến đây hắn vừa xoa mông vừa nhăn mặt làm như vừa ăn phải ngàn hèo.

Thấy hắn một mặt làm trò nàng trong lòng như trút hết phiền muộn hướng hắn nói tới.

"May là ngươi không sao nếu không ta cũng chẳng thiết sống"

"Tỷ tỷ ta để tỷ lo lắng rồi, đúng rồi ta ra ngoài đã lâu bây giờ cũng nên tới thăm phụ thân một chuyến" hắn như nhớ lại một điều hướng nàng nói.

"Những ngày này phụ thân lo cho ngươi đến quên ăn mất ngủ bây giờ đã tiều tụy đi nhiều , thấy ngươi phụ thân sẽ vui lắm" nàng nói với hắn xong lại nhẻn miệng cười làm cho Chấn Hào thẩn thờ một lúc lâu.

"Tỷ cũng nên nghỉ ngơi đi ta đến tiếp phụ thân" hắn nhìn mặt đẹp của nàng cười sau đó đi tới đại điện Âu gia nơi này chính là nơi dành cho các vị trưởng lão và gia chủ.

Nơi này từ bao giờ đã có một nam tử trung niên gương mặt cương nghị phi phàm, chân mày đậm làm người đối diện cảm thấy một cổ khí chất cương nghị uy nghiêm hắn chính là Âu Chấn Long gia chủ Âu gia cũng là phụ thân của Chấn Hào hắn thân tu vị Chiến Vương Trung Kỳ có thể nói hắn chính là một cường giả của một phương bất quá bây giờ hắn một mặt sầu não lo lắng cho nhi tử của mình.