Lư Dương sáng sớm mở mắt, vì thường ngày đều dậy sớm tập thể dục nên tạo thành thói quen. Hắn vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân một chút, sau đó đi ra lại cầm bánh mì ngồi ăn. Bỗng nhiên Lư Dương nhìn thấy vách tường đối diện có một cái tivi màn hình phẳng cỡ lớn, hắn cầm lấy bên giường điều khiển từ xa mở ti vi. Nào biết TV sáng lên, lập tức phát ra âm thanh thông báo từ chính phủ
- Thông báo đến toàn thể người dân cả nước, sau khi tận thế xuất hiện, quân đội đã được điều động khẩn cấp. Bên trong có 100 chi đội toả ra các thành thị tìm kiếm người sống sót. Nếu các ngươi nghe được tin tức này, hãy trốn kĩ trong nhà, tuyệt đối đừng nên ra ngoài, chờ đợi quân đội cứu viện. Mặc khác, chính phủ cũng tại trọng yếu thành thị, đã thành lập người sống sót khu vực, sức chứa mỗi nơi lên đến 1 triệu người, cùng sung túc vật tư cứu tế, cùng đại lượng bộ đội bảo vệ. Sau đây là các thành thị đã tạo dựng người sống sót khu vực: Nghiễm Hải khu vực 1, Cửu Châu khu vực 2, Giang Trung khu vực 3, Hồ Sa khu vực 4, Dự Châu khu vực 5, Phan Hải khu vực 6,...
Nghe được số 6 khu vực sống sót là Phan Hải, Lư Dương nhịn không được vui mừng, liền chạy sang phòng Zen, đạp cửa xông vào bất chấp tiếng động
- Lão đại, lão đại, có tin tức tốt
- Á á á....
Nhưng lúc đạp cửa Lư Dương lại không thấy được bên trong tình cảnh, sau đó là tiếng thét chói tai của Giao Giao, Zen bị tiếng động lớn làm giật mình tỉnh giấc, cứ tưởng tang thi lao vào liền bật dậy lấy dao găm thủ thế. Thấy Lư Dương nhìn chằm chằm Giao Giao, Zen cả giận, ôm lấy cô vào lòng che lại thét vào mặt Lư Dương
- Ngươi không gõ cửa được sao? Còn không quay ra sau, ngươi nhìn nữa thì ta móc cặp mắt của ngươi a
Lúc này Lư Dương mới nhìn rõ một màng, trên giường lớn Zen cùng Giao Giao đang thoả thân ôm nhau, bị Zen thét hắn liền tỉnh người, quay lưng nói vọng lại
- Xin lỗi lão đại cùng đại tẩu, ta là nóng vội nhất thời, hề hề, ta đi trước tí quay lại sau
Lư Dương liền dựng cửa lại, phắn về phòng mình, Văn Mã cùng các nữ phòng kế bên cũng bị kinh động mà thức giấc, Zen lúc này mới buông Giao Giao ra
- Hứ, cái tên chết tiệt, dám nhìn lén vợ yêu của ta
Giao Giao rúc trong ngực Zen, gương mặt hồng nhuận vui vẻ đáp
- Hihi, sao có thể để người khác nhìn chứ, của chồng em mà
Sau một trận tình cảm, 2 người liền mặc đồ, vệ sinh cá nhân rồi bước qua phòng Lư Dương gõ cửa. Lư Dương thông qua cái lỗ trên cửa, xác nhận là Zen liền mở ra. Vừa bước vào, Zen đã cú Lư Dương một phát kêu thành tiếng, đến Văn Mã đang trong nhà tắm còn nghe. Lư Dương dù đau nhưng không dám hé răng, vội đóng cửa lại. Zen ngồi trên giường, Giao Giao liền ôn nhu ngồi kế bên hắn
- Có chuyện gì mà mới sáng sớm đã ầm ĩ cả lên
Lư Dương xoa xoa chỗ đau, đi đến đầu giường cầm điều khiển mở tivi, phát lại thông tin vừa rồi cho 2 người. Giao Giao nghe tin tức thì vô cùng vui mừng, Zen thì mặt vẫn bình thường vì hắn đã nghe từ trước rồi, mục tiêu của hắn cũng là thành phố Phan Hải. Chính phủ cũng không tệ, nội trong 3 ngày đã xây dựng được người sống sót khu vực, điều này khiến Zen rất hài lòng. Lư Dương nhìn mặt Zen không chút biểu hiện, tưởng rằng hắn đối với người sống sót khu vực không hứng thú, liền hỏi
- Lão đại, ngươi làm sao lại không phản ứng, phải nói tin tức này chính là con đường sống cho chúng ta a, chỉ cần đến được thành phố Phan Hải, bằng vào quân đội bảo vệ, chúng ta không phải lo tang thi tìm đến. Mà lại trong tin tức cũng nói rất rõ ràng, người sống sót khu vực không thiếu hụt bất luận cái gì vật tư, còn có đầy đủ quân đội bảo hộ. Thành phố Phan Hải cách chúng ta nơi này mặc dù có chút xa, ước chừng hơn 100 cây số, nhưng là chỉ cần chúng ta định tốt mục tiêu, trên đường cẩn thận một chút, hẳn là sẽ đầy đủ đến.
Mã Văn lúc này cũng từ phòng vệ sinh đi ra, nghe được Lư Dương nói, liền hiểu ra mà vui mừng. Giao Giao một bên nắm lấy tay Zen nói thêm
- Đúng vậy a, Zen, chỉ cần chúng ta đi đến người sống sót khu vực, mượn quân đội bảo hộ, có thể một lần nữa yên ổn sinh hoạt. Em thấy Lư Dương nói cũng đúng, ban ngày chúng ta đi, trước đêm tìm nơi nghỉ chân liền có thể đến được thành phố Phan Hải, anh thấy thế nào?
Văn Mã ngồi bên nghe gật đầu như gà mổ thóc, Zen không nói gì, ngồi yên lấy tay xoa cằm suy nghĩ
- Qua kêu đám con gái qua đây
Văn Mã liền nhanh chân đứng dậy xung phong đi, bên kia phòng các nữ sinh vì Lư Dương đoobgj tĩnh cũng đã thức dậy, bây giờ cũng đang vệ sinh cá nhân, đáng chú ý hơn là Mỹ Duyên cũng đã tỉnh giấc, đang ngồi ăn bánh. Nghe Văn Mã thông báo, cả đám liền cấp tốc qua phòng Lư Dương
- Anh hai
Nghe được tiếng Mỹ Duyên, Lư Dương liền chạy lại ôm, ứa cả nước mắt
- Em tỉnh rồi à, em có thấy trong người bị gì không, có đau chỗ nào không, có đói không
Mỹ Duyên nghe anh mình hỏi một tràng liền bối rối, đẩy Lư Dương ra nói
- Em không sao mà anh, em còn thấy cơ thể khoẻ mạnh hơn lúc trước nữa ấy, chỉ là hơi đói một chút
Đám người thấy 2 anh em đoàn tụ cũng vui vẻ chúc mừng, Mỹ Duyên liền đi đến trước mặt Zen quỳ xuống
- Em thật lòng cảm ơn anh đã cứu mạng, dù em không có gì để báo đáp nhưng em nguyện sẽ làm bất cứ việc gì anh yêu cầu, kể cả.....
Nói đến đây, mặt cô bé liền ửng đỏ, Zen liền đỡ Mỹ Duyên dậy, đặt ngồi kế bên mình
- Được rồi, anh chỉ không muốn thấy một cô bé dễ thương phải chết trước mặt mình thôi, sau này em cùng Giao Giao cứ lo công việc hậu cần cho anh là được
Giao Giao cũng không nghe tuông, biết chắc một ngày Mỹ Duyên rồi cũng sẽ như mình, liền nắm tay cô bé an ủi
- Chị là bạn gái của Zen, Giao Giao, mong sau này chúng ta sẽ hoà hợp nhau hơn
- Vâng, em mong chúng ta cùng nhau giúp đỡ anh ấy
Thấy Zen có mỹ nữ vây quanh, Hồng Nhan lại có chút khó chịu nhưng mặt vẫn bình thản nhìn 3 người lòng nghĩ thầm " Mình làm sao thế nhĩ, cậu ta chỉ giúp đỡ mình thôi mà, sao mình lại thấy nghen tị với Giao Giao cùng cô bé kia chứ ", Zen thấy Hồng Nhan được Linh Nhung dìu một tay, liền đi đến đỡ lấy
- Chân tỷ thế nào rồi?
Được Zen đỡ ngồi xuống giường, Hồng Nhan lại mỉm mỉm cười, gương mặt e thẹn vô cùng dễ thương
- Ừm, nhờ Linh Nhung tỷ xoa bóp cùng uống thuốc, nên đỡ rất nhiều, không đau như trước nữa
- Vậy thì tốt
Tiếp theo là cảnh giới thiệu mọi người với Mỹ Duyên, Zen cũng lấy từn không gian trữ vật rất nhiều đồ ăn nước uống cho mọi người. Vừa ăn hắn bảo Lư Dương thuật lại mọi chuyện, các nữ nghe cũng vui mừng liền đưa mắt nhìn Zen đợi chỉ thị, họ biết rằng nếu Zen không đi nơi đó, có cho 10 cái mạng họ cũng không dám rời xa hắn
- Tôi thật muốn đi đến người sống sót khu vực ở thành phố Phan Hải để tìm Tâm Nhu cùng Y Tuyết, nếu nơi nó không có họ, tôi cũng chỉ ở lại 1-2 hôm rồi sẽ rời đi, nhưng tôi muốn nói cho mọi người biết. Hôm qua khi cứu Hồng Nhan, tôi đã nhìn thấy một tang thi tiến hoá
Cả đám giật mình, Lư Dương lúc lái xe về khác sạn cũng được Zen nói nên không kinh ngạc lắm
- Chúng có thể tiến hoá sao?
- Không thể nào...
- Mấy người cũng nên biết, trong khi chúng ta đến người sống sót khu vực yên yên ổn ổn sinh hoạt, thì tang thi ngày một tiến hoá, ngày một mạnh lên, đến một lúc nào đó, chúng sẽ hợp nhau mà tấn công nơi con người sống
Ai cũng trầm mặc, đều cúi đầu suy nghĩ, Zen uống lấy hớp nước nói tiếp
- Cùng điều đó, mấy người nghĩ rằng ở người sống sót khu vực là yên ổn sao, không có đâu, mới đầu tại quân đội cùng chính phủ quản lý, người sống sót sẽ không làm ầm ĩ. Thế nhưng là theo các loại vấn đề xuất hiện như thiếu hụt lương thực, nước uống, mọi người cuối cùng sẽ phát sinh bất mãn, đến lúc đó chính phủ cùng quân đội cũng không có cách nào quản. Một khi có người tùy thời ồn ào, tất nhiên sẽ đối với cái căn cứ tạo thành đả kích nghiêm trọng, đến lúc đó thực vật cung ứng không đủ, liền sẽ tổ chức người sống sót chính mình ra ngoài tìm kiếm thức ăn. Hoặc là mở ra lao động thị trường, mọi người bắt đầu tiến hành mậu dịch, hết thảy đem trở về cổ đại loại kia giao dịch hình thức, tất cả vật tư cũng bắt đầu khan hiếm, vật giá tăng vọt. Thì coi như chúng ta muốn muốn đi ra tìm kiếm thức ăn, nhưng là cũng lại bởi vì phụ gần địa phương, đều đã bị số lớn người sống sót cho tìm tòi qua, mà tìm không thấy thứ gì. Chưa kể các phe phái trong căn cứ đối chọi lẫn nhau, cá lớn nuốt cá bé cũng sẽ ảnh hưởng đến căn cứ rất nhiều. Cho đến khi tang thi công thành, bên trong người sống lại không đồng lòng chống địch với nhau thì hậu quả các ngươi cũng hiểu
Có thể nói Zen tại phát hiện vấn đề này, cũng nói ra sau, nhất thời đem trong tâm mấy người ngồi nghe hi vọng cho đánh tan. Mọi người ai cũng sợ hãi gương mặt trắng bạch chỉ có thể kinh ngạc nhìn lấy hắn. Chỉ có Lư Dương là chăm chú lắng nghe, lúc này hướng về Zen nói
- Nguyên lai là dạng này, không hổ là lão đại, nếu như không phải lão đại nhắc nhở, đệ còn thật không nghĩ tới vấn đề này. Đã như vậy, vậy ta liền từ bỏ đầu nhập vào người sống sót khu vực dự định, dù sao cái mạng của đệ cùng em gái là ngươi cứu, ngươi nói đi nơi nào, chúng ta liền đi nơi đó, ta sau này đều theo ngươi
Mỹ Duyên cũng ôm lấy tay anh mình gật đầu
- Anh hai nói đúng, em sau này cũng theo anh Zen hết
Hồng Nhan lại đưa ra quyết định rất nhanh
- Tính cả tôi, Zen đi đâu tôi đi đó, bố mẹ tôi ở Kinh Đô, dù rất lo nhưng tôi phải sống sót thì mới tìm họ được
Cả đám sau một lúc cũng đồng ý theo Zen, Giao Giao thì dựa vào vai hắn nói
- Em đã là người của anh, dù sống chết em vẫn sẽ ở bên anh
Zen hài lòng gật đầu mỉm cười, xoa cái đầu nhỏ của cô. Lư Dương lại hỏi
- Lão đại, vậy ngươi định thế nào nếu tìm kima được Tâm Nhu cùng Y Tuyết?
- Hỏi tốt đấy, tôi có một kế hoạch, đó là phải trở nên mạnh hơn và mạnh hơn nữa, chỉ có cường giả mới có thể sống sót sau đó tìm kiếm một nơi để tạo một căn cứ sống sót cho mọi người cũng như tạo nên một đội quân chống lại tang thi
Lư Dương gật đầu
- Vậy tôi sẽ cùng cậu thực hiện điều đó
- Ừm, chúng ta tiếp tục ăn sáng thôi, tí nữa còn qua toà nhà đối diện cứu người