Nói đến Trương Tùng, nếu là cảnh viên có thâm niên trong ngành chắc chắn sẽ quá quen thuộc.
Đây là chuyện cách đây năm năm về trước, thành phố Giang xuất hiện vụ án giết người biến thái liên hoàn, có thể coi là điển hình phạm tội trong lịch sử thành phố Giang.
Hung thủ Trương Tùng trong vòng mấy năm đã cưỡng hiếp và giết chết tám người, nam nữ đều có, hơn nữa đều còn rất trẻ.
Cách thức ra tay của Trương Tùng cực kỳ tàn nhẫn. Hắn mổ bụng nạn nhân, đồng thời lôi hết toàn bộ nội tạng, nấu thành canh uống. Theo hắn như vậy sẽ giúp bọn họ tồn tại trong hắn, hơn nữa có thể hấp thụ toàn bộ sức sống của bọn họ. Biến thái đến mức khiến người ta sôi gan sôi máu.
Khi ấy, Hứa Luật không phải là pháp y đảm nhận vụ án này nhưng do Tô Tử Khiêm có liên quan nên cô cũng có phần tham gia.
Khi Trương Tùng bị bắt, hắn đang uống nước canh nội tạng. Hứa Luật mãi mãi không quên được vẻ mặt của hắn, vẻ mặt của sự thỏa mãn điên cuồng. Đối mặt với hơn mười mấy cảnh sát, hắn rất bình tĩnh, chậm rãi nói:
‘Đây chính là một cá thể trong một xã hội ăn thịt người. Cá lớn nuốt cá bé chính là thiên tính. Nhân loại trải qua môt quãng thời gian lâu như vậy, rốt cục cũng trở thành động vật bậc cao. Vậy tại sao còn đi ăn thịt những loài động vật thấp kém kia? Không có cạnh tranh làm sao có thể tiến bộ. Một ngày nào đó các người sẽ biết được rằng ‘Tôi đúng’. Bọn họ phải cảm thấy vinh hạnh.”
Bọn họ chính làm ám chỉ những nạn nhân của hắn.
“Bọn họ đã cống hiến sức lực cho xã hội này. Bọn họ sẽ không chết, bởi vì chân lý là bất tử. Chúng ta sẽ mãi trường tồn.” Hắn nâng trên tay chiếc ly chứa đầy chất lỏng nội tạng ghê rợn: “Nâng ly vì xã hội ăn thịt người.”
Đây là một kẻ điên, tên điên biến thái. Đối với suy nghĩ biến thái của hắn, người bình thường hoàn toàn không thể nào tiếp nhận nổi, thứ mà hắn coi là ‘Chân lý’ lại càng là lời vô căn cứ.
Lúc đó không chỉ riêng Hứa Luật, mà tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Sau khi Trương Tùng bị bắt, chiếu theo tội hắn đã phạm, tử hình là điều không thể tránh khỏi.
Thế nhưng hắn lợi dụng kẽ hở của luật pháp, nói mình là người bị bệnh tâm thần, không thể chịu trách nhiệm hành vi của bản thân. Thậm chí còn thành công thông qua trình tự xác nhận bệnh lý. Trong một năm ngồi tù, hắn chỉ ở trong nhà lao trọng phạm, không cách nào lập tức xử tử hình hắn. Năm đó toàn bộ hệ thống cảnh cục cùng các cơ quan tư pháp đều có náo động không hề nhỏ.
Tuy nhiên, ở thời điểm tất cả mọi người đều nghĩ hắn phải chịu cảnh tù ngục cả đời cho đến chết, đột nhiên hắn có một quyết định nằm ngoài tất cả mọi dự đoán của mọi người. Một năm sau, hắn nói hắn đã hết bệnh, thừa nhận toàn bộ tội ác do chính hắn gây nên.
Cùng năm đó, cũng chính là một năm trước đây, hắn chấp án tử hình.
Do vậy một người đã chết cách đây cả năm trời, làm sao có khả năng phạm tội?
Tin tức xấu này khiến tất cả mọi người ngồi xung quanh bất động cả nửa ngày, vẫn không thể định thần. Người trước nay đều được coi là bình tĩnh nhất, Tô Tử Khiêm, cũng không thể giữ nỗi bình tĩnh. Hết cách rồi, vụ án ăn thịt người năm đó của Trương Tùng quả thực gây ấn tượng cho Tô Tử Khiêm quá sâu sắc.
Hứa Luật xoa xoa khóe mi: “Kẻ thần tượng? Mô phỏng giết người?”
Thời nay biến thái cũng là căn bệnh lây nhiễm sao?
Một Trương Tùng nằm xuống, một Trương Tùng khác đứng dậy.
“Kẻ ăn thịt người Trương Tùng cũng có fan hâm mộ?”, Tiểu Giang khóe miệng giật giật, anh ta không thể nào hiểu nổi ‘Tam quan’ của một số người thời đại ngày nay.
“Trong xã hội phản nhân cách, hung thủ càng biến thái lại càng được tôn sùng”, Đường Tố lạnh nhạt lên tiếng: “Ví như trong án lệ mổ bụng, Jack the Ripper** là nhân vật có lượng fans hùng hậu nhất!”
Tô Tử Khiêm: “Vụ án này nếu thuộc về mô phỏng giết người; vì để tưởng nhớ thần tượng trong lòng. Vậy chỉ có thể mô phỏng hành vi, còn có thể phân tích được thêm gì nữa chăng?”
“Dĩ nhiên!”, Đường Tố hấp háy mắt: “Phàm tất cả mọi chuyện, tất cả dấu vết lưu lại đều có ý nghĩa đặc biệt. Trong vụ án lần này, hung thủ có cộng thêm một trình tự so với Trương Tùng.”
“Ý anh nói là dùng thuốc tẩy rửa ổ bụng?!!”. Hứa Luật cấp tốc nói ra trình tự được thêm vào kia.
“Ừm!”, Đường Tố gật đầu: “Chỉ riêng cách thức này đã là phân tích đáng giá. Nếu chỉ là mô phỏng theo, vậy cứ làm theo cách đã có sẵn, làm từng bước là được. Còn nữa, trong vụ án của Trương Tùng, tất cả những nạn nhân bị Trương Tùng mổ bụng, vẻ mặt của họ khi chết lưu lại sự sợ hãi tột độ. Còn hai vụ án hiện tại, người bị hại không hề giống như vậy. Hung thủ khiến cho bọn họ chết một cách hết sức vui vẻ.”
Mọi người có mặt ở đây đều nghĩ ngay đến nụ cười trên gương mặt hai thi thể.
Hứa Luật tiếp lời: “Tinh dịch trong cơ thể nạn nhân, có thể là do hung thủ cố tình lưu lại. Xét từ khía cạnh y học, DNA giống nhau chỉ có một khả năng duy nhất xảy ra.”
Tuy rằng khả năng này là cực thấp nhưng xác suất vẫn có thể có.
“Là sinh đôi???”, ‘Vụ án của Trương Tùng’ Thẩm Mộng không biết nhiều, nhưng với vấn đề này của Hứa Luật, cô ta biết đáp án.
Tô Tử Khiêm lắc đầu một cái: “Trương Tùng là con trai độc nhất, không có anh chị em.”
“DNA hoàn toàn trùng khớp xác suất là hai mươi ba phần ngàn, nhưng không phải không có khả thi! Chỉ là trong vụ án này tôi cảm thấy”, Đường Tố nhét hai tay vào túi quần, giọng nhẹ tựa mây gió: “Năm năm trước Trương Tùng là bản biến thái bình thường cấp độ 1, còn lần này là tiến hóa lên đến cấp độ hai.”
Mọi người giữ im lặng không nói, Trương Tùng mà còn bị gọi là biến thái bình thường, thì không biết còn gì mới gọi là không bình thường đây???
Đường Tố thấy mấy người bọn họ còn đang ngơ ngác: “Sao vậy? Nghe không hiểu sao?”
Hiểu?
Hiểu gì?
Mọi người thật sự không hiểu!
Đường Tố nhìn dáng vẻ của bọn họ, mấp máy môi. Cuối cùng vẫn quyết định là nhìn biểu hiện của Hứa Luật, đem lời nói của anh giảng giải theo cách đơn giản nhất: “Bản tiến hóa tức là phát triển dựa trên bản bình thường.”
Đã hiểu rồi!
Chỉ còn Tiểu Giang gương mặt vẫn mờ mịt, lắc đầu tỏ vẻ chưa hiểu.
Thế nhưng Tô Tử Khiêm ngay lập tức nói: “Tiểu Giang, cậu cùng một người vào trong tù điều tra coi trong thời gian Trương Tùng ngồi tù đã từng có ai đến thăm hắn!”
Tô Tử Khiêm từng bước phân phó công việc, ngoại trừ để Tiểu Giang vào trong ngục điều tra, mặc khác anh ta sắp xếp người đến gia đình Trương Tùng lấy thêm thông tin, đồng thời lôi tất cả hồ sơ vụ án năm đó nghiên cứu lại từ đầu.
Đường Tố nhướn mày, đối với hành động này của Tô Tử Khiêm anh cũng thấy chút thỏa mãn. Hai vụ án trong này đều tồn tại sự liên hệ nhất định, đó chính là người.
Sau đó lại tiếp tục một ngày bận rộn. Chờ đến khi hai người về lại nhà trọ đã gần tám giờ.
Sau khi ăn tối, Đường Tố rửa chén, Hứa Luật đi tắm trước.
Đường Tố tắm xong, bước ra phòng khách thì trông thấy Hứa Luật đang ngồi xem tivi, quay lưng về phía anh, dù cách xa một đoạn nhưng Đường Tố vẫn có thể ngửi được hương thơm sữa tắm nhẹ nhàng phát ra từ trên người cô.
Anh bước đến, nếu là ngày thường, Hứa Luật sẽ đưa mắt nhìn về phía anh.
Thế nhưng hôm nay, lại không như vậy.
Cô vẫn chăm chú nhìn vào tivi, coi không chớp mắt, tựa như ngay cả anh cũng không đủ sức để dời mắt cô khỏi tivi.
Anh nhìn vào tivi, hình ảnh hỗn loạn, là một bộ phim của anh, tiết tấu nhanh, khi người đàn ông tóc quăn xuất hiện trên màn ảnh, anh nhìn thấy hai mắt Hứa Luật sáng rỡ.
Phát hiện này thật không thể nào khiến anh vui vẻ được!
Hứa Luật chưa từng quên sự hiện diện của anh … vậy mà hôm nay, rất rõ ràng, cô vì bộ phim truyền hình vớ vẩn kia , chính xác hơn là người đàn ông trong bộ phim truyền hình kia mà quên mất anh.
Nhất định phải ngăn chặn tình huống này.
Trong đầu anh xuất hiện chỉ lệnh, đồng thời cần lập tức thực hiện.
Anh đi ngang qua mặt cô, cô nghiêng người, tránh khỏi sự cản trở của anh, sau đó tiếp tục xem tivi.
“Hứa Luật!”
Anh ngồi bên cạnh cô, gọi tên cô.
Cô không quay đầu lại chỉ ừ hử một tiếng.
“Hứa Luật!”, anh cất cao giọng, bắt đầu cân nhắc có nên lấy điều khiển chuyển kênh hay là tiến đến ép cô nhìn anh???
“Sao vậy?”
Cuối cùng Hứa Luật cũng cảm nhận ngữ khí của anh có chút khó chịu, cô mới đưa mắt nhìn.
“Em …”, Đường Tố muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói thế nào, anh ngừng một chút: “Xem mấy bộ phim tẻ nhạt đó ít thôi!”. Muốn nói thêm ‘Nên nhìn anh nhiều hơn mới đúng’, có điều câu này anh không nói ra vì anh muốn chính Hứa Luật phải nhận thức được một điểm: Anh là bạn trai của cô, chẳng lẽ cô không thể chú ý với anh nhiều hơn một chút ư? Tại sao lại cắm đầu xem bộ phim tẻ nhạt đó.
Nếu nói vấn đề khác, khả năng Hứa Luật sẽ nghe lời anh.
Nhưng việc này thì … không được!
“Ai nói cái này tẻ nhạt??? Anh chưa từng xem qua, không có quyền có ý kiến!”, không cho phép ai được phép đánh giá, bình luận nam thần của cô.
Hứa Luật chỉ vào người đàn ông mặc chiếc áo gió, gương mặt trắng nõn, gầy gò, sắc bén: “Anh không cảm thấy Benedict Cumberbatch rất giống anh ư?”
Đường Tố lại lần nữa hạ tấm thân vàng ngọc đưa mắt nhìn lên màn ảnh. Chính là tên đàn ông đang lải nhải khoe khoảng trình độ Anh ngữ của hắn, vậy mà cô lại cho rằng anh giống người đàn ông này???
Giống chỗ nào vậy?!
Đường Tố lạnh lùng hừ một tiếng: “Ý em nói là giống giới tính à?”
Anh là đàn ông đỉnh nhất trong đám đàn ông, người trong phim cũng là đàn ông.
Hứa Luật tâm trạng đang phấn khích, sẵn sàng chia sẻ định nghĩa về ‘Nam thần’ trong lòng cô: “Giống nhiều điểm lắm! Đầu tiên phong cách ăn mặc hai người đều khá giống nhau, mặc áo gió rất soái. Còn nữa … rất thông minh …”
“Come on!!! Ngày hôm nay anh mới thì ra thông minh cũng chỉ là dựa trên lời thoại kịch bản”, Đường Tố nở nụ cười giả tạo: “Lời phúc âm cho toàn thế giới, cứu rỗi nhân loại, cùng nhau diễn theo vở kịch này sẽ biến ngay thành người có IQ cao.”
Cô lại có thể cho rằng tên đàn ông ‘oa oa’ theo kịch bản, gương mặt ngốc nghếch kia lại giống như anh. Đường Tố thêm một lần nữa hừ lạnh một tiếng.
“Này này … còn nói không giống sao. Hai người xấu miệng y như nhau!”, Hứa Luật chỉ ra thêm điểm tương đồng.
Đường Tố vừa định há miệng phản bác, nhưng nếu mở miệng phản lại không phải chứng minh anh ác miệng à? Lời không ra khỏi miệng mà chỉ có tiếng hừ giọng lạnh lùng.
Hứa Luật tiếp tục: “Còn rất kiêu ngạo!”
Đường Tố nín thinh, muốn nói gì nhưng Hứa Luật lại tiếp tục chú ý lên màn anh … Bởi vì người đàn ông chết tiệt đó lại xuất hiện.
Nhất định phải hành động gì đó!
(>‿ ♥ ) ( >‿ ♥ ) ( >‿ ♥ )
*Benedict Cumberbatch từng thể hiện vô số nhân vật kiệt xuất trên màn ảnh rộng. Một Stephen Hawking lỗi lạc trong Hawking (2004). Một Van Gogh với tài năng hội họa tột đỉnh trong Painted With Words (2010). Một Julian Assange sáng lập ra Wikileaks trong The Fifth Estate (2013). Một Khan có đầu óc lẫn sức mạnh hơn người trong Star Trek Into Darkness (2013). Dĩ nhiên không thể thiếu được Sherlock Holmes - vị thám tử tài ba trong loạt phim Sherlock của đài BBC khiến hàng triệu người say mê…
**Jack the Ripper: là tên gọi được biết đến nhất cho một kẻ giết người hàng loạt không xác định, được coi là đã hoạt động trong khu vực nghèo khó trong và xung quanh vùng Whitechapel của London vào năm 1888. Các cuộc tấn công được gán cho Jack the Ripper thường liên quan đến gái mại dâm sống và làm việc trong các khu ổ chuột của London. Họ trước tiên bị cắt cổ họng và bụng dưới bị đâm nát. Việc loại bỏ các cơ quan nội tạng từ ít nhất ba trong số các nạn nhân dẫn đến đề xuất rằng kẻ giết người của họ sở hữu kiến thức giải phẫu hoặc phẫu thuật.