Chương 3: Ảnh Hậu Thời Gian

< Chạy nhanh, chạy nhanh>

< Lẩn vào đám đông>

  • < Nhìn trái, nhìn phải>

    • Hừ! Tại sao giám mượn thân thể của con người để chạy trốn!*
    • Nơi đây đâu đâu cũng toàn là mùi của con người! Thật ghê tởm!*
  • Theo như được biết, Lâm Dương đã rời khỏi bệnh viện sau khi tỉnh lại để không làm trễ tiến độ của đoàn làm phim!

  • Còn về nguyên nhân ngất xỉu, bác sỹ nói là do làm việc quá sức!

  • Lâm Dương xuất hiện

  • Lâm Dương đã đăng hình hảnh SELFIE, cơ thể anh hoàn toàn bình thường, mọi người không nên quá lo lắng!

  • Anh ấy vẫn tham gia cuộc họp báo ngày mai, người hâm mộ có thể gặp anh ấy tại đó!

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Mình phải nhanh tới đó mới được!*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): Chú à! Mau tới phim trường Đông Sơn nhanh lên với ạ! < Sốt ruột>

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Nhanh lên! nhanh lên! Nếu không sẽ không kịp mất!

Hạ Hy ( Thiên Tầm): Dương Dương...hy vọng anh sẽ không xảy ra chuyện gì! < Rưng rưng>

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Hả?!*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Cái này...*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Là vòng cổ là mình tặng cho Dương Dương*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): * Tại sao nó lại ở đây?*

  • 00:59*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): Mở cửa mau! Tôi muốn gặp anh ấy!

< Rầm, rầm, rầm>

  • 00:30*

Hạ Hy ( Thiên Tầm): Tôi chính là bạn của Lâm Dương!

< Rầm, rầm, rầm>

Hạ Hy ( Thiên Tầm): Làm ơn mở cửa! Tôi muốn gặp anh ấy!

  • 00:15*

  • [ Ding] Tiếng đồng hồ vang lên

  • 00:00*

Hạ Hy: ?!

Thiên Tầm: Á...

  • [ Văng ra]

Thiên Tầm: * Tại sao lại bị khôi phục nguyên dạng vậy?*

Hạ Hy: Tại sao mình lại ở chỗ này?

Hạ Hy: Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Hạ Hy: < Nhìn quanh>

Hạ Hy: Á...

Thiên Tầm: Làm ơn!

Thiên Tầm: hãy cho tôi mượn cơ thể của cô một chút nữa đi!

Hạ Hy: Đừng có đi lại gần tôi < Hoảng sợ>

Hạ Hy: Không không

Hạ Hy: < Lùi lại>

Thiên Tầm: Nếu không Dương Dương sẽ...sẽ...

Hạ Hy: * Lâm Dương?!*

Hạ Hy: Lâm Dương bị làm sao vậy?

Hạ Hy: < Nắm lấy tay của Thiên Tầm>

Thiên Tầm: * Cho đến bây giờ,*

Thiên Tầm: * Anh ấy vẫn tưởng là đã hại chết tôi!*

Thiên Tầm: * Để thoát khỏi nỗi đau, anh ấy ngày đêm chỉ biết dốc sức làm việc*

Thiên Tầm: * Thân thể cùng nỗi đau tinh thần càng ngày càng đau đớn tê liệt, cho nên mới có chuyện như ngày hôm nay!

Hạ Hy: Không thể nào!

Thiên Tầm: Lần này anh ấy ngất xỉu, tôi đã lén nhìn bản báo cáo chuẩn đoán của anh ấy!

Thiên Tầm: Người bệnh bị suy dinh dưỡng và quá sức lực, các bộ phận trên cơ thể đều có dấu hiệu suy kiệt

Thiên Tầm: Đồ ngốc! Cái chết của tôi chỉ là do tai nạn ngoài ý muốn! < Rưng rưng>

Thiên Tầm: Hoàn toàn không liên quan đến anh ấy!

Thiên Tầm: Nếu cứ tiếp tục như vậy khong biết anh ấy sẽ cầm cự được bao lâu nữa!

Hạ Hy: * Trời đất!* < Rơi lệ>

Thiên Tầm: Bây giờ chỉ có cô mới có thể giúp tôi thôi! Làm ơn! Hãy cho tôi mượn cơ thể của cô! < Năn nỉ>

Thiên Tầm: Làm ơn! Hãy để tôi gặp anh ấy! < Nắm lấy tay Hạ Hy>

Hạ Hy: Cơ thể...

Hạ Hy: Cho cô mượn!? < Hét lớn>