Mười ngón không dính nước mùa xuân tiểu công tử xuống nước bắt cá trượt chân rơi vào trong nước, thư đồng liền nhảy vào sông cứu công tử.
Thẩm Gia sau khi đổi quần áo và hóa trang xong thì đi xuống nước, sau khi thư ký trường quay đánh bản hô diễn thì bắt đầu giả vờ chết đuối.
Nghe một tiếng bùm trong nước, không bao lâu sau một khối thân thể nóng hầm hập dán lên. Dựa theo kịch bản miêu tả, Thẩm Gia đem thân thể dựa vào trên người thư đồng, thuận tiện đem một phần sức nặng đè lên cậu.
Theo động tác hai tay của anh, cổ áo trong nước chậm rãi mở ra, lộ ra cái cổ nhỏ dài trắng nõn. Có một bộ phận Omega mặc dù đã sử dụng thuốc ức chế tin tức tố nhưng vẫn sẽ tỏa ra một ít mùi hương, Thẩm Gia chính là loại tình huống này nên anh từ xưa đến giờ thường sẽ xịt một ít thuốc nhiễu loạn tin tức tố để che dấu. Nhưng vấn đề ở đây là thuốc nhiễu loạn tin tức tố sẽ tan trong nước!
Một tia tin tức tố như có như không tản ra ở giữa hai người, là vị hoa hồng, vừa nồng vừa ái muội, chấn động nhân tâm.
Trịnh Hoan vốn dĩ chung tình với Thẩm Gia, trong lòng đã yêu muốn chết, chờ đến khi cậu ý thức được thì tay cậu đã chui vào diễn phục, dán lên da thịt bên hông của Thẩm Gia, cái mũi cũng cầm lòng không được mà cọ lên tuyến thể trên gáy của Thẩm Gia.
Omega thường rất mẫn cảm, trình độ này đã có thể tính là quấy rối tình dục rồi.
Trên mặt Thẩm Gia duy trì bình tĩnh, động tác trên tay cũng mạnh hơn, dùng bọt nước để ngăn cản tầm mắt, chân ở dưới nước cũng đạp lui về sau.
Cũng may cảnh diễn này là cảnh quay xa bờ bên mới không bị lộ!
Quần áo sau khi dính nước toàn bộ dán lên người, đường cong dáng người của Omega đều bại lộ, diễn phục của Trịnh Hoan chất lượng lại kém hơn một chút, sau khi dính nước thì gần như trong suốt, trừ bỏ cơ bụng cơ ngực nhìn thấy rõ ràng, còn có bộ vị nào đó không thể miêu tả cũng đang chào cờ...
Đạo diễn hô cắt, Thẩm Gia cùng Trịnh Hoan tách ra đi trở về bờ, ở trên bờ trợ lý và nhân viên công tác đều nhanh chân chạy về phía họ.
Trịnh Hoan theo bản năng che ở phía trước Thẩm Gia, đem anh che đến kín mít, mà cậu thì lại hoàn hoàn toàn toàn lộ hết ra trước mặt mọi người.
Trong thành điện ảnh chỉ có một con sông để quay chụp, mấy cái đoàn phim đều sử dụng chung, không có cách nào thanh tràng, người nhiều nên cũng phức tạp.
Thẩm Gia dư quang nhìn thấy nơi xa có mấy người trộm lấy ra di động. Anh thật sự có chút tức giận, cho dù có là Alpha đi nữa thì cũng phải được tôn trọng, cũng không nên bị chụp hình ảnh riêng tư như vậy được!
Anh chọt chọt sau lưng Trịnh Hoan, nhỏ giọng nhắc nhở một câu. Trịnh Hoan dường như không nghe thấy, chỉ là phía sau lưng càng cương cứng hơn một chút. Thẳng đến khi trợ lý hai bên bọc khăn lông lên cho hai người, Trịnh Hoan mới xoay người lại.
Cậu cong cong đôi mắt đào hoa, mang theo chút khẩn trương và cẩn thận, lấy lòng nói: "Thẩm ca, vừa rồi......"
Thẩm Gia hung hăng liếc xéo cậu một cái, thành công ngắt lại câu nói của Trịnh Hoan. Một câu cũng không nói mà mang theo trợ lý đi luôn một mạch.
Thẩm Gia kỳ thật cũng "cứng" rồi!
HOÀN CHƯƠNG 6.