Thành phố Jasiky là một thành phố phát triển vượt bậc về mặt khoa học kĩ thuật, cao hơn 200 mét so với vực nước biển, cách thủ đô Yoona chỉ 100 km về phía Tây Bắc, trực thuộc lãnh thổ Shabu Ya của Trật Tự Khư Thần – Vua San Fu Lou đệ tam.
Đặc trưng nổi bậc nhất của Jasiky là phải kể đến “Thiết bị dịch chuyển thứ nguyên”, hay còn được gọi là TL – 07 của Hội đồng Liên Hợp.
Nhờ có thiết bị này mà cuộc sống của người dân dễ dàng và thuận tiện hơn rất nhiều. Nó có thể thay thế shipper giao cho ngươi 2 cốc trà sữa trong vòng 1 nốt nhạc, hoặc là dùng nó như phép “Tốc biến” di chuyển đến bất kì đâu mà ngươi muốn, nên chuyện đi làm muộn là bất khả thi.
Và điều kiện tiên quyết là ngươi phải có tiền, thận trái hay thận phải đều được; hoặc chí ít ngươi cũng phải là nhân viên của Hội đồng Liên Hợp.
Có thể nói nó chính là đột phá quan trọng trong lĩnh vực khoa học công nghệ, thậm chí có thể xưng là “Hắc khoa kĩ”!
Nhưng không một ai biết rằng TL -07 chỉ là bước đệm trong kế hoạch tái sinh Sáng Thế Chân Thần!
Hai vầng trăng xanh cùng trắng đang nhấp nháy trên bầu trời tối đen, không một đám mây nào lơ lửng ở đó, những cơn gió nhè nhẹ làm tươi mát cả tâm hồn đang héo khô từng ngày.
Karachi là một trưởng lão của Hội đồng Liên Hợp, ông ta mặc dù đã có tuổi, hai cọng râu trên đầu đã không còn sung mãn như lúc trẻ, đôi mắt cũng đã đục ngầu như bị rút khô, các chi cũng bất đầu thoái hoá. Nhưng không vì thế mà mọi người dám đắc tội ông, thậm chí người ta sợ hãi hơn là cung kính khi gặp ông.
Bước đầu của kế hoạch đã thành công, Đội Biệt Giả cũng đang truy tìm vật mẫu XTz-01. Thế nên ông ta rất nhàn nhã, tự thưởng cho mình một cốc Capuchino.
Nằm nhoài người trên sân thượng, ngắm nhìn dòng Drone tấp nập hay ánh sáng chớp xạ liên tục của TL-07,.. Đã là một thú vui tiêu khiển gần đây của vị trưởng lão này.
Karachi và cả dòng họ của ông đã cống hiến hết mình cho Hội đồng Liên Hợp cũng như là Trật Tự Khư Thần, thế nên, khi mà kế hoạch đã chuẩn bị hoàn tất, con cờ cuối cùng cũng đã hạ xuống thì không gì có thể miêu tả cảm giác sung sướng và thư thái của ông ta ngay lúc này.
Thậm chí đôi lúc ông ta cảm thấy rất phấn khích.
Nhưng mà con hổ vồ thỏ cũng phải dùng hết sức, Karachi hiểu điều đó.
Thế nên, chỉ với vài thao tác cơ bản trên chiếc TL-07 phiên bản Ưu tú hình dáng của một chiếc đồng hồ thông minh, ông ta đã dịch chuyển trở lại nơi nghiên cứu của mình, trực tiếp giám sát Đội Biệt Giả truy tìm XTz-01.
Cộc cộc cộc
Karachi chậm rãi đi về hướng chiếc micro ở màn hình trung tâm, phát ra âm thanh khàn khàn: “Uvular...báo cáo..”
Trong màn hình là một sinh vật hình dáng như loài kiến đen, có điều sinh vật này to lớn và cường tráng hơn loài kiến thông thường gấp nhiều lần.
Nó mặc bộ quân phục như một tên sĩ quan thực thụ, được trang bị vũ khí nóng và lạnh đến tận răng. Nó đứng nghiêm bằng hai chân và làm động tác chào trong quân đội như con người.
Thoạt nhìn, bề ngoài nó khá cứng cáp, và cao đến hai mét; hai sợi râu trên đầu không ngừng đung đưa đánh giá tình huống, đôi mắt to đen kia nhìn thẳng về màn hình phía trước, dõng dạc nói: “Thưa trưởng lão, đội C đã xác nhận được vị trí của XTz-01, đội A đã thiết lập “đường tịnh giới” của mục tiêu, đội B đã đánh chặn các đường rút lui,...”
Karachi lập tức nghiêm mặt cắt ngang: “Vị trí?”
“Vâng..là ở khu vực chăn nuôi, cách rừng bảo hộ khoảng 30 km..”
Uvular có chút khiếp sợ, không còn dám nhìn thẳng Karachi mới có thể trả lời.
“Tốt..tốt!”
Ông ta lẩm bẩm, sau đó quay người, cởi bỏ chiếc áo blouse.
Karachi cẩn thận bấm tổ hợp phím trên TL-07, ngay lập tức một chiếc hợp kim loại hình chữ nhật trôi nổi trước mặt Karachi, chỉ mất khoảng 3 giây để ông ta mặc vào bộ quân phục tác chiến.
Chỉ nghe thấy xẹt xẹt một tiếng, Karachi đã xuất hiện trong màn hình trung tâm, hay nói đúng hơn là ông ta đã dịch chuyển đến trước mặt Uvular.
“Tranh thủ lúc còn ban ngày..đến giờ làm việc rồi...!”