Chương 33: Đến vừa kịp lúc.

30 phút trước…

Thẩm Ngôn sau khi gọi cho Trương Tố Tố, từ trong ngăn bàn lấy ra một chiếc hộp gỗ, bên trong hộp là một chiếc đồng hồ thông minh. Đây là vật phẩm bên Chiến Thiên cung cấp cho hắn cùng với giấy hướng dẫn sử dụng, nó cùng loại với cái mà Chiến Thiên cùng Mai Hoa đang đeo.

Hắn mang vào đồng hồ nhìn ngang dọc, giống như một chiếc Smart Watch thông thường, bỗng nhiên thanh âm trong đầu hắn vang lên.

- Đinh! Chúc mừng ngài nhận được [Đồng hồ thông minh] 1 cái!

[Hệ thống vạn năng]

Ký chủ: Thẩm Ngôn

Đẳng cấp hệ thống: Chuẩn Nhất tinh.

Tu vi bản thân: Luyện khí đỉnh phong.

Tinh thần: 80/100

Nhanh nhẹn: 210/100

Sức mạnh: 90/100

Độ quá tải: 0% (an toàn)

Kỹ năng:

Tạp nghệ: Tông sư.

[Thiểm điện bộ cước] sơ cấp.

Vật phẩm:

[Đồng hồ thông minh] Nhất tinh. Đã đồng bộ hóa với hệ thống, có thể tiến cấp. Khả năng chính: tạo vòm điện từ, Bọ giám sát: 10 con, xóa đoạn ký ức, nghe gọi bằng sóng vệ tinh quân đội đảm bảo đường truyền.

Nhìn vào bảng trạng thái, hắn hít sâu một hơi, Tinh thần, Sức mạnh gần 100 điểm rồi, khi đó Nhất tinh sơ kỳ sẽ trong tầm tay.

- Đồng hồ thông minh đã được đồng hóa với hệ thống, mọi dữ liệu, cách sử dụng đã được truyền về Chip ở trung khu thần kinh, thỉnh chủ nhân tìm hiểu.

Iris thông báo với Thẩm Ngôn.

Hắn thật bất ngờ, Iris còn có khả năng đồng hóa điện tử. Cái này chẳng phải nói một khi chỉ cần chạm vào đồ điện thì hệ thống của ta sẽ đồng hóa được sao?

- Iris là một sản phẩm thuộc dự án [Não nguồn], chỉ có vật phẩm do [Não nguồn] tạo ra, Iris mới có thể đồng hóa!

Iris giải thích.

Nói cách khác, trình độ khoa học kỹ thuật tăng vọt của quân đội là do [Não nguồn] tạo ra, tuy hai bên đã cảnh giác nhau nhưng phải thừa nhận không cách nào tách bỏ được những công nghệ tiên tiến này, cái này là con dao hai lưỡi vô cùng nguy hiểm, vì sự tiện lợi của những vật phẩm này mà đám quân đội có thể phớt lờ thế lực tao ra nó.

Bước ra khỏi khách sạn, Thẩm Ngôn giờ đã thông minh hơn, hắn trang bị đầy đủ áo khoác, mắt kính đen, khẩu trang, gel rửa tay. Thẩm Ngôn không muốn bị chú ý quá nhiều, đặc biệt là trong trường hợp đi hẹn với chị gái xinh đẹp như thế này, càng phải vô cùng cẩn thận.

Vì địa chỉ nhà Trương Tố Tố cũng gần với Hoành Điếm, nên Thẩm Ngôn lựa chọn chạy bộ tới, chạy bộ là cách rất tốt để luyện tập sức khỏe, đặc biệt khi thể lực của hắn đã viễn siêu người thường, hắn phãi biết nắm giữ nguồn sức mạnh này.

Hắn đi lanh quanh rốt cục tìm được nhà của Trương Tố Tố, nhưng lúc này, gương mặt Thẩm Ngôn bỗng trở nên vặn vẹo vì giận dữ…hắn nghe thấy tiếng la, tiếng khóc của Trương Tố Tố cùng tiếng cười khả ố của một tên nam nhân, thính giác viễn siêu người thường của Tu vi Luyện khí đỉnh phong đã giúp hắn hiểu đại khái nội dung câu chuyện.

Hắn lách vào vách tường, nhìn ra đánh giá tình huống trước cổng, giờ phút này ngoài cổng đang đứng 8 gã thanh niên xăm trổ, gương mặt dâm tiện đang vừa xoa đũng quần thỉnh thoảng nhìn vào phía trong nhà.

Thẩm Ngôn bình tĩnh nói:

- Iris! Ngươi phán đoán thực lực của đám người này dựa trên thang đo cấp độ hệ thống.

- Đinh! Phán đoán thành công!

Nhân số: 10 người

Người bình thường: 9

Chuẩn nhất tinh hệ nhanh nhẹn: 1

Lập tức một bảng thống kê hiện rõ trị số thực lực hiện lên trên đầu mỗi tên, chín người bình thường, hẳn trong đó có tên phía trong và Trương Tố Tố, còn một tên Chuẩn nhất tinh kia đang đứng gần cửa ra vào nhà.

Thẩm Ngôn nhanh chóng đưa ra phán đoán. Hắn bước ra từ từ đi đến trước cổng nhà Trương Tố Tố. Hai trong tám tên thấy thế bước tới, cười hòa ái:

- Vị tiên sinh này! Ngôi nhà này chúng tôi đang xử lý công việc, thỉnh anh đi sang chỗ khác!

Hai tên vừa nói vừa cố ý kéo ra áo khoác, để lộ hai cây đao giắc ngang thắt lưng, không cần nói cũng hiểu rõ ý nghĩa “Ông đây kêu mày cút đi!”

Thẩm Ngôn cười cười, hắn còn đang lo không có vũ khí, tới kịp vừa lúc. Linh lực quán chú vào hai tay, hắn nhanh như chớp vọt đến hai tên, nắm đầu hai đứa đâm thẳng vào nhau.

Cốp!!!

Tiếng va chạm đầu của hai thằng vang lên, nhất thời ngã xuống chết ngất. Thừa thế bất ngờ, Thẩm Ngôn kéo một thanh đao ra, [Thiểm điện bộ cước] ầm ầm cộng hưởng như một đạo tàn ảnh lướt đến hai tên phía sau đang còn chưa biết gì, một đao chém qua, nhất thời chém phăng hai tay của hai tên, máu huyết vung vẩy trong không khí, hai tên quỳ xuống đất kêu thảm.

Bốn tên còn lại lúc này mới kịp phản ứng, vô cùng hoảng sợ, đây là quái vật gì thế này, vội vàng rút đao ra chuẩn bị ứng chiến. Thẩm Ngôn lướt đến phong một đao xẹt qua hư không phế đi tay phải của một tên.

Đồng thời lao qua một tên khác, vận thế, bẻ ngược tay đối phương ra sau, kéo tên này ra trước người đỡ hai đao mà hai người cuối cùng đang chém tới.

Phốc! Phốc!

Tên này bị đồng đội chém nứt xương sườn, đâm vào tận phổi, thống khổ kêu lên đau đớn. Thẩm Ngôn đá mạnh vào người hắn văng qua một tên, hai người nhất thời ngã lăn ra tối tăm mặt mũi, còn lại vận dụng toàn bộ sức mạnh cùng linh lực vào trong một đấm này, nhất kích tất sát, oanh thẳng về phía tên cuối cùng còn lại là Chuẩn nhất tinh nhanh nhẹn kia.

Tên này phản ứng cực nhanh, bật lùi ra sau, đang trong lúc khinh thường đối phương ấu trĩ bỗng hắn thấy được một đám chân khí bàng bạc hình quả đấm cách không đánh tới, quá hoảng sợ, hắn lấy thanh đao lên đỡ. Đây là một loại kỹ xảo cách không chưởng mà Thẩm Ngôn dựa vào linh lực cách không của mình mà nghĩ ra.

Oanh!

Thanh đao nháy mắt gãy đoạn, đấm thẳng vào mặt tên này, khí thế không giảm oanh bay hắn vào của nhà.

Ầm!!!!

Tô Xung lúc này đang trần truồng phía trong đang chuẩn bị lên ngựa thì bị giật mình, khi quay lại chứng kiến tên đàn em mạnh nhất của mình đã gãy cổ tắt thở thì nháy mắt hoảng sợ, ngã ngồi trên đất dương vật hắn vốn đã nhỏ lại bị cảnh khủng bố này hù dọa đã thụt lại trốn vào hang, chỉ sợ cả đời này không thể nào cương cứng được nữa.

- Mày!...m..mày là ai! Sao mày dám đánh đàn em của tao! Máy có biết biết tao quen với cảnh trưởng không hả? Chỉ cần tao điện thoại…

- Cút!!!

Bốp!!!!

Thẩm Ngôn không nhìn gã trực tiếp một cước đi qua, đá văng Tô Xung vào bức tường, ngất xỉu.

Thẩm Ngôn đi đến trước giường, vung tay bóp nát chiếc điện thoại đang ghi hình của gã mập

Trương Tố Tố giờ phút này hai mắt vô thần, nước mắn giàn dụa, hai tay hai chân bị trói gắt gao, áo nàng bị kéo ra chỉ còn áo ngực, phía dưới quần lót cũng đã được kéo ra một nửa, lộ ra vài sợi lông đen nhánh, bóng loáng.

Nhìn tình cảnh này, Thẩm Ngôn vô cùng giận dữ, hắn biết chị gái này đã thích hắn ngay trong lần gặp đầu tiên, lúc ấy Thẩm Ngôn có thể thấy được sự trong sáng, non nớt ấy trong mắt của nàng, chỉ đáng tiếc lúc đó giữa hắn và nàng không có duyên phận mà thôi. Ngày hôm nay nếu hắn đến chậm chỉ sợ cô gái này sẽ không chịu nổi đả kích này mà tự sát.

Thẩm Ngôn ôn nhu lấy một tấm chăn đắp quanh người nàng, lau đi những giọt nước mắt của nàng, kéo thân thể đang run rẩy ấy vào lòng, nâng gương mặt nàng qua nhìn đối diện vào hắn.

- Chị Tố Tố! Là em! Thẩm Ngôn đây, em nói cho chị biết, em đến cứu chị kịp thời, chị không bị sao hết! Chị có nghe em không!!!

Trương Tố Tố giờ phút này tâm như tro tàn bỗng chốc dục hỏa trùng sinh, nàng nhìn về phía gương mặt mà nàng khắc ghi trong tâm khảm. Mắt nàng dần dần sáng lên, bỗng chốc nàng khóc như lê hoa đái vũ, bao nhiêu từ ngữ giờ phút này không thể nào diễn tả hết cảm xúc trong lòng nàng.

- Oa! Thẩm Ngôn, thật là anh sao!!! Em rất sợ, rất sợ không còn gặp được anh nữa!!!

Thẩm Ngôn cảm động, cảm thấy tình cảm chân thành từ một cô gái ngây thơ bất thường với số tuổi của mình, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, cũng đổi đi cách xưng hô.

- Anh biết tình cảm của em rồi! Em yên tâm! Không còn ai có thể hại được em nữa!

Trương Tố Tố giờ phút này vô cùng bất ngờ, ngước mặt lên nhìn Thẩm Ngôn, đôi mắt ngập nước như muốn xác nhận những lời hắn nói, Thẩm Ngôn hít sâu một hơi làm ra quyết định, gật đầu chắc nịch.

- Anh thích em, hãy cho chúng ta thời gian làm quen lẫn nhau em nhé!!

Trương Tố Tố nhào vào lòng hắn khóc càng lớn… càng lớn….

Phải mất một lúc sau, Trương Tố Tố vì phản ứng tinh thần quá mạnh mà ngủ thiếp đi, Thẩm Ngôn nhẹ nhàng ôm nàng vào một căn phòng khác nghỉ ngơi. Sau khi đã cho nàng đắp chăn ổn thỏa, hắn bước ra ngoài.

Bên ngoài, trong chín tên tới đây, ba tên cụt tay đã sớm lượm tay chạy mất, thầm cầu khẩn có thể nối lại được cánh tay này, 3 tên bất tỉnh, 1 tên bị chém hấp hối trong vũng máu, 1 tên gãy cổ chết, cuối cùng là Tô Xung đất thở khò khè ngất tại góc tường.

Thẩm Ngôn lấy lại bình tĩnh, gọi đến tổ chức bằng đồng hồ thông minh, sau 10 giây, một giọng nữ vang lên, rõ ràng là Mai Hoa.

- Sao thế Thẩm ngôn?

- Tôi bên đây có một số rắc rối, bê bối liên quan đến cảnh sát, nhà cô điều tra giúp tôi.

- Được! Anh gửi tài liệu qua tôi đi! Tổ tình báo tôi sẽ có trả lời sớm nhất tới anh!

Thẩm Ngôn hướng đồng hồ thông minh quét tới chiếc camera an ninh ở góc tường, kỳ thực lúc vào hắn đã để ý cái camera này rồi, những hình ảnh này là một chứng cứ rất quan trọng.

Tệp âm thanh cùng hình ảnh nhanh chóng được đồng hồ bóc ra, gửi trực tiếp cho Mai Hoa.

- Trong clip có hình ảnh một cô gái, tôi mong cô giữ kín chuyện này!

- Tôi biết rõ!

Ngắt liên lạc.

Giờ phút này, Thẩm Ngôn đến trước mặt Tô Xung, bàn chân dẫm lên ngón tay hắn, y bị đau đớn mà tỉnh lại.

Thẩm Ngôn mặt vô biểu tình, từ trên cao nhìn xuống Tô Xung, nói:

- Nói đi! Mày muốn tao xử lý mày thế nào đây?

-………tôi…t..tôi…cầu anh….

- Tao nghĩ tao sẽ tịch thu ‘hung khí’ gây án của mày!

-…..!???

…………………………….