Chương 2: Gặp Nguy Hiểm

- Tiểu Tuyết .....

Gia Lâm mặt trắng bật hô to tên cô nàng rồi ngồi bệt xuống đất ,môi hắn giật liên hồi , đây là lần đầu tiên hắn gặp quái thú mà còn lại kinh tởm như vậy...

Hạo Thiên cũng rất hoảng hốt ,nhưng khoảng khắc Tiểu Tuyết bị kéo xuống nước thì hắn cũng cố gắng trấn tỉnh lại ,sau đó phóng thẳng xuống phía dưới .

Ở dưới nước ,Hạo Thiên lặn xuống một hồi thì thấy được một bóng đen đang di chuyển chầm chậm , Hạo Thiên không nghĩ nhiều ,hắn đạp chân tạo đà bơi xuống cực nhanh .....Lại gần ,Hạo Thiên muốn rớt tròng mắt ra ngoài .Vì con thủy quái đó đang bơi vòng quanh một cái bong bóng rất to....ở trong đó là Tiểu Tuyết ,cô nàng đã nhắm mắt nhưng hít thở vẫn đều đặn, Hạo Thiên mới yên tâm nhẹ nhõm được một chút .

Hạo Thiên cảm thấy thật quái dị, vì cái gì nó không ăn hay giết Tiểu Tuyết ,tại sao lại bắt giữ cô ấy chứ ?.Chưa kịp nghĩ nhiều thì Hạo Thiên đã cảm thấy hơi khó chịu, lặn nãy giờ rồi, không khí trữ trong cơ thể đã sắp hết .Làm sao để cứu tiểu tuyết ra bây giờ ,lắc lắc đầu ,Hạo Thiên bơi nhanh lên trên mặt nước ." Rào " ,vừa ngoi lên mặt nước ,hắn đã vội hít lấy hít để không khí ,tạm thời thì chắc Tiểu Tuyết sẽ không có việc gì ,nhưng làm thế nào để cứu được cô ấy mới là chuyện khó .

Hạo Thiên bước lên bờ rồi đi lại chỗ túi đồ của mình ,hắn cầm lên thanh sắt đã được mài nhọn ,đây là thứ mà trưởng thôn cho hắn phòng thân ,Gia Lâm và Tiểu Tuyết cũng có nhưng của cả 2 là dạng dao găm, lúc đầu trưởng thôn cũng đưa hắn dao găm nhưng hắn nói rất khó sử dụng, tầm tấn công quá ngắn ,lỡ gặp phải thú dữ thì với bọn họ quá khó để đánh cận chiến ,bất đắc dĩ trưởng thôn mới đưa cho hắn thanh sắt này .

- Này.....Tiểu...Tuyết ,cô ấy có....sao không .

Gia Lâm lúc này mới hoàn hồn lại được một ít, nhưng giọng nói vẫn còn lắp bắp, mặt vẫn còn sợ hãi .

- Tạm thời thì chắc không sao, nhưng cũng không nói trước được cái gì .Nếu huynh thấy ta lâu quá mà không lên thì cứ đi trước .

Hạo Thiên trả lời không nhanh không chậm, tuy có chút phẫn nộ vì sự hèn nhát của Gia Lâm nhưng nghĩ lại hắn cũng chỉ là đứa trẻ 12 tuổi bình thường mà thôi ,sợ hãi là điều rất bình thường .

- Đừng ....đừng ....đừng bỏ ta lại một mình ..ta ...sợ..a .

Gia Lâm run lên, cảnh tượng khi nãy hắn vẫn nhớ như in, bảo hắn đi tiếp ...một mình hắn ...lỡ như gặp phải quái thú nữa thì phải làm sao ..

Hạo Thiên hừ lạnh,mặc kệ Gia Lâm, cầm thanh sắt đi về phía trước, hắn hít một hơi thật sâu ..." Ùm " ,hắn lao xuống nước rất nhanh, sau đó bơi xuống dưới rất linh hoạt .

Vài giây sau Hạo Thiên liền nhìn thấy Tiểu Tuyết nằm trong quả cầu bong bong ,con thủy quái lại nằm ngủ ngay ở phía dưới .Hạo Thiên cũng bớt căng thẳng, nó ngủ thì cứu Tiểu Tuyết cũng dễ dàng hơn một tí .Hạo Thiên cố gắng bơi thật nhẹ nhàng đến quả cầu bong bóng .Tim hắn như ngừng đập ,lẳng lặng nhìn con thủy quái, sợ nó thức dậy bất kì lúc nào .

Hạo Thiên khẽ di chuyển tay phải ,sau đó chuyển lên cầm bằng 2 tay, hướng về phía quả cầu bong bóng .Sau đó hắn siết tay lại đâm thẳng ..." Bụp " ,âm thanh vang lên ,cùng với đó thì bong bóng cũng bể ra ,Hạo Thiên đạp mạnh đến bế lấy Tiểu Tuyết rồi bơi nhanh lên trên .

Bất chợt ..Phía dưới rung động mãnh liệt .Hạo Thiên bất giác nhìn xuống thì hắn chợt rợn người ...Con thủy quái đã tỉnh giấc ,nó đưa hàm răng sắc nhọn ra rồi bơi cực nhanh về phía 2 người .

Không xong, Hạo Thiên xoay người, thả thanh sắt trên tay ra để nó rơi xuống .Sau đó, hắn cong chân đá vào phần cán của thanh sắt .Thanh sắt dưới lực chân của hắn đã lao thẳng xuống con thủy quái ...." Xuy" ,chỉ thấy bên hông của nó có một lỗ máu .Hạo Thiên đã làm nó bị thương thành công ." Grào" ,nó kêu lên bi thống rồi mắt dần đỏ rực, nó đã triệt để nổi giận .Sau đó nó lao lên với tốc độ cực nhanh ,Hạo Thiên tận dụng lúc nó bị thương đã bơi lên được một đoạn nhưng chung quy không thể so sánh với thủy quái được .Hạo Thiên cắn răng bơi nhanh hết sức có thể ,sau vài giây...hắn đã ngoi lên mặt nước .Chưa kịp thở dốc hắn đã quát to đồng thời hất Tiểu Tuyết lên bờ :

- Gia Lâm, nếu không muốn chết thì quăng dao qua đây, giúp ta đón lấy Tiểu Tuyết .

Gia Lâm lúc này mặt đã bớt hoảng hốt ,nghe Hạo Thiên quát lớn như thế hắn lại sợ hãi ,vội lục lấy dao găm quăng về phía mặt nước ,đồng thời 2 tay đón lấy Tiểu Tuyết rồi nhìn Hạo Thiên với vẻ mặt khó hiểu : " Cứu được người rồi tại sao còn dùng đến dao làm gì nữa ?" .Tuy nhiên ,chỉ 2 giây sau ,hắn đã hiểu .Mặt nước lại gợn sóng và sau lưng Hạo Thiên xuất hiện hình bóng của thủy quái ...

Hạo Thiên lúc này đã bắt được con dao ,hắn vội lấy tay đập mạnh xuống mặt nước để cơ thể hắn cao thêm một chút .Tiếp đến hắn quay người .." xoẹt " ,một nhát chém cắt qua người của con thủy quái .Nó lại kêu lên rồi đuổi theo Hạo Thiên ,Hạo Thiên sau khi chém nó một nhát thì hắn mượn đà bơi nhanh về phía bờ .Tưởng chừng Hạo Thiên đã bình an vô sự nhưng bất thình lình thủy quái bơi đến cực nhanh, chỉ chớp mắt đã đến bên hông của hắn ,bất đắc dĩ hắn phải quay người lại để đối mặt nó .

Lúc này nó hả cái họng cực lớn hơn cả cái đầu Hạo Thiên táp về phía hắn...nhanh ,quá nhanh ,tưởng chừng Hạo Thiên sẽ không xong thì bất chợt con thủy quái kêu lên đau đớn rồi như bị thứ gì đó kéo thẳng xuống đáy sông .Hạo Thiên tận dụng cơ hội đó bơi nhanh rồi nhảy thật nhanh lên bờ .

Khi đã lên bờ ,hắn vẫn còn tim đập chân run, chỉ một tí nữa thôi, hắn sẽ phải bỏ mạng rồi .Nhưng nghĩ cũng lạ ,Khi nãy xuống dưới hắn có thấy thứ gì khác ngoài thủy quái và Tiểu Tuyết đâu .Chỉ có một đáp án đó là chỗ đó chưa phải là đáy sông .Hạo Thiên nuốt nước miếng " ừng ực " ,sâu như vậy còn chưa phải đáy, vậy thứ kéo con thủy quái kia xuống chắc chắn ...khủng bố .