Chương 14: Trúng Kế

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Lý bà bà cũng ở tê liệt ngã ở trên ghế, khuôn mặt kinh hãi: “Trần Quế Hoa! Bà bỏ cái gì vào trong trà!”

Tôi giãy giụa nhìn lại người duy nhất đứng trong phòng, chỉ thấy bà ta dữ tợn cười, kéo cánh tay của tôi đi ra ngoài phòng.

Tiếng Lý bà bà ở phòng trong gọi ầm ĩ càng ngày càng bé, tôi chỉ loáng thoáng nghe thấy bà nói cái gì mà bị bám vào người.

Tôi nhớ tới chị Thanh trước kia……

Trong nhà có môn thần, không có chủ nhân mời, quỷ quái đều không vào được, mà tôi, vừa mới miệng mời rồi……

Trong sương trắng đi ra bóng người trùng điệp, tôi ngã xuống mặt đất, nhìn thấy không ít người vây quanh gần đây, nhưng mũi chân của những người này lại đều là lướt trên mặt đất!

Bọn họ đều là quỷ!

Xhung quanh vây lại một đoàn quỷ, phần lớn đều là bộ dáng trung tuổi già nua. Bọn họ âm khí dày đặc cúi người nhìn chằm chằm tôi, không hẹn mà cùng nở nụ cười đáng sợ, trong lúc nhất thời, tiếng cười quỷ dị truyền khắp Nội Thôn.

Tôi bị hạ thuốc cả người vô lực, ngay cả lời nói đều không nói nên lời, nhưng ý thức lại rất rõ ràng.

Hình như người cầm đầu trong bọn họ vỗ tay một cái, cỗ kiệu dán giấy trắng trên đỉnh đầu từ trong sương mù dày đặc bay tới, còn có bốn người giấy môi hồng răng trắng, sinh động như thật làm kiệu phu.

Đầu lĩnh quỷ làm một thủ thế, một tay Quế Hoa bà bà kéo tôi, ném vào trong kiệu giấy.

Cỗ kiệu giấy trắng này thoạt nhìn yếu đuối mong manh, tôi đều chuẩn bị tốt trực tiếp ngã xuống mặt đất, lại không nghĩ rằng sau khi bị ném vào, cỗ kiệu đều không có một chút tổn thương.

Thả rèm kiệu xuống, xuyên qua khe hở dưới rèm, tôi nhìn thấy người giấy nâng cỗ kiệu lên, ngay sau đó bên tai truyền đến tiếng kèn xô na quen thuộc.

Ha hả, tôi phải kết minh hôn lần thứ hai……

Vị minh phu trước kia sẽ tức giận chứ?

Cỗ kiệu một đường nâng vào chỗ sâu trong sương trắng, sắc mặt Quế Hoa bà bà xanh trắng đi theo bên cạnh cỗ kiệu, như là bà mối thời cổ khi kết hôn.

Ven đường có một ít nhánh cây sắc bén và cỏ dại quẹt xước cỗ kiệu ra từng vết, tôi rất hoài nghi bây giờ tôi có thể bị cỗ kiệu này chống đỡ, là bởi vì tôi cũng không phải là người……

Đáy lòng tôi đánh cái rùng mình, không biết những con quỷ này muốn đưa tôi đi đâu.

Cũng không biết bao lâu, rốt cuộc tôi bị người xách ra từ bên trong kiệu.

Đây là một sơn động, bên trong là một cái hồ nước to rộng, kiệu phu người giấy vô lực ngã sang một bên, ngọn lửa màu đỏ tươi ở trên không tiếng động từ từ thiêu đốt.

Quế Hoa bà bà như bị quỷ bám vào người khiêng tôi lên, lúc này tôi mới phát hiện quỷ còn lại đều đứng ở cửa sơn động, trên khuôn mặt xanh trắng dữ tợn của bọn họ, giờ phút này nhìn một chỗ trong sơn động toàn là sợ hãi.

Tôi bị đặt ở trên một đóa hoa súng màu đỏ sậm, Quế Hoa bà bà không biết từ nơi nào lấy ra một con dao nhọn, đi ra sau đầu tôi, rạch ra một dao ở sau cổ tôi.

Đau đớn kịch liệt làm tôi gần như cảm thấy đầu bị cắt bỏ từ trên cổ.

Kế tiếp trừ bỏ cổ, sau cổ và bả vai đều cảm nhận được đau đớn xưa nay chưa từng có, với một tiếng xé rách, tôi có thể rõ ràng cảm nhận được, gáy của tôi có một miếng da to bị lột toàn bộ.

Tôi đau gần như muốn chết ngất, cơ thể lại vẫn không thể động đậy, còn không thể mở miệng kêu cứu.

Hoa súng màu đỏ sậm nhuộm dần ra màu đỏ tươi đẹp, tảng máu lớn tràn ra ở dưới người của tôi, Quế Hoa dùng sức đẩy tôi vào trong nước, tôi nằm ở trên hoa súng phiêu đãng trong nước.

Một ánh sáng màu lam xẹt qua khóe mắt tôi, tôi theo ánh sáng nhìn lại, thấy trên đỉnh đầu lại treo quan tài tôi từng nhìn thấy ở trong mơ kia!