Chương 1: Cốt Tiên Long Huyết

Việt Nam ở năm 2022.

Ngay tại trung tâm của đất nước người dân đang hớt hải nhìn lên bầu trời , trên bầu trời đang có một con rồng vàng lấp lánh vươn mắt nhìn mọi người chỉ trong chốc lát nó liền bay đi.

"Cận cảnh ghi lại khoảnh khắc rồng xuất hiện tại Việt Nam"

Tin tức này lập tức khiến toàn thể thế giới chấn động , lượt đổ xô đến Việt Nam ngày càng tăng lên , vé máy bay đến Việt Nam liền trở thành món hàng được mọi người săn đón.

''Mau lên''

''Nhanh cái tay , lẹ cái chân lên''

''Tụi mày lề mề quá rồi đó''

Tụ tập ở Biển Đông hàng ngàn người đang hì hục mà kéo những sợi dây thừng dài đến cả trăm mét , bên dưới dường như đang có thứ gì trong lòng biển sâu thẳm.

Bổng một tên trong đám la lớn :

"Dò được rồi"

Cả đám người nhất thời nháo nhào càng ra sức kéo mạnh hơn.

"Là....là một quả trứng khổng lồ"

Tiếng nói làm cả đám người hoảng sợ nhưng trong cái hoảng sợ đó đám người lại thấy vui sướng , họ sắp phát tài rồi.

"Lên rồi"

Cuối cùng họ cũng thành công , lúc quả trứng vươn lên trên mặt nước đám người ngoại quốc đứng phía trên cao liền mở to mắt , họ quả thật không tin được ở một đất nước Việt Nam nhỏ bé lại có một.......quả trứng rồng.

Quả trứng hoàn toàn trồi lên mặt nước , lúc này có hơn trăm chiếc máy bay có chứa máy quay liền ghi hình lại phát trực tiếp cho toàn thể người dân.

Ngay trong lúc người dân đang hưng phấn hò reo thì quả trứng liền có động tĩnh.

Nó rung lắc dữ dội rồi nứt toạc ra.

Lúc này toàn thể lãnh thổ Việt Nam rung lên bần bật , lão lao công , cô gái bán vé số , ông lão xay nước mía... bổng nhiên nhìn về một điểm nơi chân trời mà lên tiếng thốt :

"Nhất long thức tỉnh , đây mới là Chân Long thực sự"

Quả trứng nứt ra xuất hiện bên trong đó là một bóng hoàng kim rực rỡ ẩn chứa một chàng thanh niên bên trong.

Chàng thanh niên gương mặt anh tuấn oai phong lẫm lẫm từ từ bước trên mặt nước trước những ánh mắt muốn toét ra của tất cả mọi người.

"Nó có thể đi trên nước"

"Nó là cái gì thế này?" một người chỉ vào chàng thanh niên mà hất hải nói.

Chàng thanh niên lúc này mới quát lớn :

"Cha ta đâu rồi?"

Toàn bộ người dân im phặc.

"Nó vừa xuất hiện liền gọi cha , nó bị điên à?"

"Cha ta là Sùng Lãm" Chàng thiếu niên lại nói lớn.

Mọi người lâm vào trầm tư.

"Sùng Lãm...cái tên này làm sao lại nghe quen quen"

"Là....Là...Là....Là"

"Là ai?"

"Là Lạc...Long...Quân"

Đám người nghe xong đều quỳ lại chàng thanh niên , bọn họ mặc kệ hắn là ai , nhưng khi nghe hắn là con của Lạc Long Quân mọi người đều quỳ rạp xuống đất không dám ngẩn mặt lên trời.

"Thành nhân , tên của thánh nhân là gì?" Trong đám người có một âm thanh kính cẩn vang lên.

Chàng thanh niên nghe xong thì liền quay đầu lại nhìn vào vỏ trứng , trước khi đi mẹ hắn có viết tên của hắn trên vỏ trứng.

Nhìn giây lát hắn liền nói :

"Ta tên Sùng Phong"

Chàng thanh niên này quả thật là con của Lạc Long Quân , hắn tên Sùng Phong là con trai út cũng là đứa con lỳ lợm nhất của Lạc Long Quân trong khi anh chị đều đã ra khỏi trứng mà đi diệt trừ yêu ma lập nước giúp dân thì hắn lại ở lỳ trong trứng , đến tận bây giờ mới bị người đời đánh thức.

Sau khi hắn nói xong ngay lúc này , trên bầu trời nổi lên một làn gió , tại dãy núi Thất Sơn liền bắn lên một dãy ánh sáng bảy màu , dãy ánh sáng kỳ ảo bắn thẳng đến biển Đông.

Chợt.

Người ta thấy bên trong ánh sáng đó , một bóng người thoáng xuất hiện , người kia đẹp một cách hoàn mỹ , hầu như trên cõi đời này chẳng có từ ngữ nào tả được vẻ đẹp của nàng.

"Mẹ" Sùng Phong mĩm cười nói.

Đúng vậy , người đó chính là nàng Âu Cơ

"Đứa con nhỏ này , thật là lỳ lợm , đến bây giờ mới chịu lú đầu ra gặp mẹ sao?" Âu Cơ lên tiếng trách móc nhưng ánh mắt lại tràng ngập yêu thương nhìn hắn.

"Haha , bên trong vừa ấm lại vừa thoải mái con muốn ở mãi bên trong đó haha" Sùng Phong được dịp cười to.

Âu Cơ nghe thế bỉu môi :

"Con thấy chưa , trong khi các anh chị đều thành các công thần lập quốc chỉ có con là mãi vẫn lười biếng"

"Con đâu có cần đâu a" Sùng Phong cười hề hề nói.

Âu Cơ cũng phải lắc đầu chịu thua với người con út này.

"Được rồi , nói vào chuyện chính , con nghe đây" nói đến đây giọng Âu Cơ bổng nghiêm túc

"Dạ" Sùng Phong cũng gật gù vãnh tay lên lắng nghe.

"Hôm nay con vừa tỉnh giấc , cha mẹ lại chẳng thể ở bên con lâu được , mẹ đã chuẩn bị cho con một thân phận , sau này phải cố gắng sống cho thật tốt"

"Còn nữa , tuy con có Cốt Tiên Long Huyết nhưng không vì thế mà cao ngạo , ăn hiếp bạn bè nghe chưa?"

"Dạ rõ" Sùng Phong khoé môi co giật nhưng cũng gật đầu.

"Còn phải giúp người giúp đời không được ham chơi"

"Dạ rõ thưa mẫu hậu đại nhân" Sùng Phong giơ hai tay làm ra hình dạng đầu hàng.

"Được rồi , chúc con trai của mẹ có một cuộc đời thú vị" Âu Cơ cười thật rạng rỡ rồi phất tay bóng dáng Sùng Phong cũng vì thế mà biến mất cùng với ánh sáng kỳ diệu đó.

Mọi người chỉ kịp cúi lạy bóng dáng của nàng trước khi nó hoàn toàn tan theo mây gió.

 

lên chương đầu 1000 chữ cho mn tham khảo thử hay thì tính tiếp ehehe