Đợi cơm nước xong dọn dẹp sạch sẽ đã hơn 2 giờ. Vũ Hàm Anh hưng phấn một hồi cũng bắt đầu có chút mệt rã rời. Đêm qua lật tới lật lui không ngủ ngon lắm, buổi sáng cũng dậy sớm, lại căng thẳng tới trưa, thật sự là không còn tinh thần. Ngồi dựa ở ghế sô pha ngủ.
Hạ Thần nhìn đồng hồ còn sớm cũng không gọi em ấy, gần đến 4 giờ mới đánh thức người dậy, chuẩn bị trở về trường.
Vũ Hàm Anh còn buồn ngủ, giương mắt nhìn đồng hồ hồi lâu mới nhìn rõ đã 4 giờ đúng, mình thế nào lại ngủ liền 2 tiếng, vội vàng đi rửa mặt, thanh tỉnh một chút, chuẩn bị quay về lấy balô laptop, sau đó cùng Hạ Thần trở lại trường học.
Lại nói buổi trưa Vũ Hàm Anh nhồi một bữa, tới trường học đúng lúc căn tin mở cửa, nhưng tuyệt không đói, đơn giản mang một lồng bánh bao đi lên, đợi đến khi đói bụng lót dạ là được.
Hạ Thần ở tại tầng hai ký túc xá sinh viên, Vũ Hàm Anh cùng thầy nói tiếng tạm biệt tự mình một người hì hà hì hục leo đến tầng sáu. Tuy còn chưa tới 6 giờ nhưng ba tên cùng phòng đều đã trở về.
Giang Đàm nghe được tiếng mở cửa liền biết là Vũ Hàm Anh đã trở lại, nhảy dựng lên bắt lấy cậu, “Khỉ, mày rốt cuộc xuất hiện. Trên game đã đánh một ngày, chánh chủ mới xuất hiện.”
“… A? Sao vậy?” Vũ Hàm Anh bị cậu ta làm cho một đầu sương mù, “Mày còn chơi game, tuần sau thi đấy.”
“Đều đề mở, học cái gì học a.” Giang Đàm nhanh chóng giúp cậu lấy laptop mở ra, “Sắp thành bang chiến rồi.”
Vũ Hàm Anh bị ấn xuống ghế đăng nhập game. Hôm qua cậu và Nho nho nhỏ, Đại Toán ba người bị đuổi giết cả buổi, có điều sau đó không ra khỏi thành, cũng không có chuyện gì. Nhưng giờ nghe Giang Đàm nói như vậy, tám phần chuyện còn chưa xong.
Vũ Hàm Anh log Tiểu Vũ., có lẽ do ngày thứ bảy, mạng không nhanh, người onl game cũng nhiều, có chút lag. Đợi nửa này mới mở khung bạn tốt, tên bên trong đều sáng.
.
.
Tiểu Vũ. mới lên đến liền nhìn thấy trong bang có rất nhiều người đang oán giận. Thứ bảy là ngày thương nhân, chạy thương được tiền gấp đôi, vậy nên có rất nhiều người những ngày này đều chạy thương.
.
chỗ để nói, f**k vì một thằng con trai, thực con mẹ buồn nôn
lui bang!
.
Vũ Hàm Anh nhìn màn hình không biết nên đánh chữ gì lên mới được, lại nói chuyện này cũng thật sự đủ kinh điển, khiến cho một đống người trong bang bị giết. Tuy cậu tự nhận không làm chuyện gì khiến người người phẫn nộ, chọc tới mấy người Băng * tuyết, nhưng đối phương là tới tìm cậu, ít nhiều vẫn có chút áy náy.
Không đợi cậu sắpxếp ngôn ngữ phát bang tán gẫu đã nhận được lời mời tổ đội, là Nho nho nhỏ gửi tới, bên trong có 5 người, Yêu em 59 giây cũng ở.
Tiểu Vũ. tiến vào, 4 người đều ở Nhạn Nam, không cần phải hỏi cũng biết đang làm gì.
.
.
Vũ Hàm Anh mở bản đồ, mấy người ở cửa Nhạn Nam, mặc dù Yêu em 59 giây bảo cậu đừng đi qua, nhưng tốt xấu acc mình cũng 90, trốn trong thành rất hèn nhát, còn để cho người khác ra mặt hỗ trợ.
Tiểu Vũ. do dự một chút vẫn đi ra thành xem xem. Vừa ra khỏi truyền tống đã thấy bên cạnh một đống hồng danh, trong màn hình các loại kỹ năng chớp lóe không ngừng, lag rất lợi hại.
.
muốn giết, cậu đứng ở đây, gọi thêm mấy đứa tới cũng không sao
.
Tiểu Vũ. vừa tới Nhạn Nam đã thấy Băng * tuyết cùng mấy người khác về Địa Phủ ăn canh, thanh máu của người trong đội cũng đủ thê thảm, may mắn không ai chết.
Tiểu Vũ. vừa di chuyển, Nho nho nhỏ bên kia liền phát hiện, líu ríu trong kênh đội tán dóc một trận.
Vũ Hàm Anh điều khiển nhân vật quay qua giúp Nho nho nhỏ cùng tăng máu cho mọi người, lúc này mới cảm giác được mình chọn chức nghiệp NM có chút hữu dụng.
Kinh Niên…?
Vũ Hàm Anh nhìn thấy bên cạnh một Tiêu Dao max cấp, đột nhiên cảm thấy tên này có chút quen quen, nhưng nhất thời không nhớ ra đã thấy ở nơi nào, hoặc chỉ là vô tình thấy qua. Có điều không đợi cậu ấn vào kỹ năng Thanh Tâm, đột nhiên nhớ tới không lâu trước lúc giúp Hạ Thần lấy túi văn kiện…
Kinh Niên không phải là acc của Hạ Thần sao… ?!
Vũ Hàm Anh bị ý nghĩ của mình dọa nhảy dựng, nhưng giọng điệu nói chuyện của người nọ thật sự không có một điểm giống Hạ Thần, khó có thể tưởng tượng… thầy Hạ trưng bộ mặt vô cảm, sau đó miệng đầy ‘cậu’…
.
đủ à = =
.
Vũ Hàm Anh nâng trán, đánh chết cậu cũng không tin người nọ là Hạ Thần!
.
tốt chị dâu là được
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tiểu Vũ cậu rời khỏi đi
.
Vũ Hàm Anh vừa định gõ một loạt chấm chấm chấm, chợi nghe âm báo hệ thống, nhận được mật tán gẫu. Không nén nổi lặng đi một chút, là Thích Duyệt Vi… Nhiều ngày như vậy, cậu gần như đã quên.
Nhất thời xem không hiểu ý cô ta.
.
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Cậu rời khỏi trò chơi này đi. Cậu đã nói mình là nam, không có gì với Yêu em 59 giây, chỉ là bạn bè, nhưng anh ấy lại không nghĩ như vậy. Cậu không đi, anh ấy liền cho rằng cậu cũng có ý với anh ấy. Hiện tại thành như vậy, đều rất không thú vị, dù sao trò chơi cậu chơi cũng không vui. Yêu em 59 giây là vị hôn phu của tôi, anh ấy rất quan trọng đối với tôi. Hy vọng cậu có thể hiểu được, căn bản tôi không thể để mất.
.
Đối phương cách khoảng thời gian rất lâu không hồi âm, Vũ Hàm Anh nghĩ cô ta gửi nhầm, cũng không để ý. Nhưng một hồi lại một mảnh mật tán gẫu, rất dài, cậu xem càng mơ hồ.
Nhưng nhìn rồi nhìn, đột nhiên nhớ tới, lúc ấy ngoại trừ Yêu em 59 giây cũng chỉ có mấy tên cùng phòng với mình, Đầu óc – choáng váng cùng Thích Duyệt Vi biết rõ mình là nam. Cậu cũng không nói với Băng * tuyết…
Vũ Hàm Anh nhìn màn hình nửa ngày, cũng không biết mình đang suy nghĩ gì. Không thể trách mình nghi ngờ cô ta, một đoạn thế này đặt trước mắt, không có lý do không nghi ngờ. Nói cả buổi như vậy, cô ta vẫn coi mình là tình địch, nghĩ kế tìm cách đá mình khỏi trò chơi này?
Vũ Hàm Anh đột nhiên cảm thấy Thích Duyệt Vi thực buồn cười, chẳng qua là cảm thấy cô ta nghĩ quá nhiều. Một trò chơi mà thôi, lại cảm giác mình thật thất bại, thế nào lại có thể khiến người khác ghét mình như vậy?
Hơn nữa mình và Yêu em 59 giây, thật ra cũng không có… gì…
Không biết nên trả lời Thích Duyệt Vi thế nào, giờ còn phiền não cái gì, rõ ràng cứ không chơi nữa thôi. Dù sao chỉ là thứ tiêu khiển, ngược lại làm ra một đống chuyện không thoải mái. Nhưng nhớ tới lần trước mọi người ở YY ca hát, đột nhiên có chút hoài niệm, lại có chút không bỏ được.
.
trước
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tôi có thể cho rằng cậu đồng ý rồi không?
chứ
.
Tay Vũ Hàm Anh run lên, cậu là đang mật tán gẫu, có điều Nho nho nhỏ lúc này đã đoán sai. Không phải với Yêu em 59 giây…
.
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: ?
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: …
.
Vũ Hàm Anh cười cười, ngón tay rê rê trên bàn phím nửa ngày, không có cách nào phát ra, tất cả đều xóa. Vừa rồi lời của Thích Duyệt Vi khiến cậu có chút mất bình tĩnh, bản thân cũng không biết gọi anh ta làm gì, đúng là muốn hỏi, nhưng không biết hỏi cái gì.
.
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tôi đang nói với Băng tuyết, cô ấy rất nhanh sẽ biết đây là hiểu lầm. Cậu cũng hôm nay liền xóa acc rời đi.
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Ngoài ra, tôi hy vọng Yêu em 59 giây không biết chuyện này.
.
Hạ Thần nhìn màn hình nhíu nhíu mày, trong bang mặc dù có mấy người đang còn oán giận, nhưng anh không quan tâm, đây xem như là chuyện thường tình, cuối cùng cũng chỉ làm mất thời gian người khác. Có điều trên thế giới không đầu không đuôi đột nhiên nhảy ra mấy cái tin, của phó bang chủ Nghịch Thế hiện tại, nói vừa rồi có chút hiểu lầm, bọn họ nhận sai người, không phải nhằm vào bang hội Định Phong Ba. Sau đó liền một đống lời xin lỗi.
.
nạn, trả acc cậu đây!
người
.
Hạ Thần điểm lui đội, nhìn tiểu Nga My vào Lạc Dương, cũng vào thành.
.
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Có người tìm cậu?
.
Vũ Hàm Anh vừa định trở về giao diện chọn nhân vật thì nhận được mật tán gẫu của Yêu em 59 giây, trên màn hình rất nhanh đã thấy bóng dáng đại Vũ Đương kia, đứng bên cạnh tiểu Nga My.
Do dự có cần trả lời không, acc Tiểu Vũ. này mình cũng không luyện được bao nhiêu, lại nói cũng đều do Yêu em 59 giây giúp luyện. Xóa thật đáng tiếc…
.
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Thích Duyệt Vi tìm cậu
.
Lời Yêu em 59 giây không phải là câu hỏi, dường như rất chắc chắn. Vũ Hàm Anh lặng đi một chút, không nghĩ tới anh ta sẽ biết. Nhưng nhìn câu kế tiếp của anh ta, … 囧
.
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Tôi có acc ở Nghịch Thế
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Cô ta bảo cậu làm gì? Xóa acc? Đừng chơi?
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Chờ, đừng out
.
Vũ Hàm Anh nhìn câu ‘Anh vẫn luôn biết, anh thích em’ ngây dại, dường như đều quên hít thở. Phản ứng mấy giây, vừa định đánh chữ, chợt nghe Giang Đàm mắng một tiếng, “Lại rớt mạng.”
Vội vàng thử điều khiển Tiểu Vũ. lên phía trước hai bước, lập tức liền hiển thị kết nối thất bại, cắt đứt trò chơi.
Hạ Thần nhìn kênh bang hội bốc lên liên tục, có rất nhiều người la hét, cũng có mấy người chạy đến phỉ nhổ, nói biến thái. Nhưng vẫn không thấy Tiểu Vũ. trả lời.
.
.
Vũ Hàm Anh hiện tại đau đầu nhức óc, làm thế nào cũng không lên mạng được, có lẽ người dùng quá nhiều, nửa ngày cũng không khác hơn. Nhìn biểu tượng game, có lẽ không lên cũng tốt, cậu cũng không biết trả lời Yêu em 59 giây thế nào…
Người kia nói thích cậu… Vũ Hàm Anh cảm thấy tim đập không kiểm soát, trên mặt cũng đột nhiên nóng nóng. Nhưng thích…? Cậu chưa bao giờ nghĩ tới, dù sao cả hai cũng là nam. Có điều cũng không cảm thấy bài xích… thậm chí có chút chút vui sướng hay nói là hưng phấn.
Chẳng lẽ mình cũng thích anh ta…? Vũ Hàm Anh ngây ngây nghĩ, nhưng lại cảm thấy hơi kỳ quái.
“Tiểu Vũ, điện thoại.”
Vũ Hàm Anh được người khác nhắc mới phát hiện điện thoại vang, nhanh chóng cầm lên, hiện thị cuộc gọi [Thầy Hạ].
“Alô? Thầy Hạ.”
“Tiểu Vũ, anh thích em.”