Vũ Hàm Anh nghĩ hôm nay thật sự quá xui xẻo, chìa khóa đã trả mất, dù sao thì giờ cũng không thể xông vào phòng học. Vì vậy đành lặng lẽ vác laptop lại chạy một phen đến cửa hàng tiện lợi, lần nữa mua một túi nước lớn mang đi lên lầu.
Buổi chiều mặt sau ký túc xá không thấy ánh sáng, trời mùa đông vẫn còn treo rèm lại càng thêm cảm giác âm u. Vũ Hàm Anh đẩy cửa đi vào, trong phòng khóa, đập cửa hét to vài tiếng.
Đến khi vào phòng không khỏi cảm thán, không so không biết so ra mới giật mình, nhìn đi nhìn đi phòng thầy Hạ người ta sạch sẽ bao nhiêu, ký túc xá của mình còn không bằng cái ổ rác.
Chia nước khoáng ra, lúc này mới nhớ tới đi đến phía sau cửa nhìn thời khóa biểu.
“Thời khóa biểu này ai dán đó!” Vũ Hàm Anh vừa nhìn lập tức muốn xù lông, đây đâu phải thời khóa biểu của học kỳ này, rõ ràng là thời khóa biểu của học kỳ trước. Giờ đã sắp đến cuối kỳ rồi như thế nào lại dán cái cũ lên?
“Thời khóa biểu rớt dưới đất, mày nhặt lên dán lại đi.” Giang Đàm ngay cả liếc cũng không thèm liếc cậu, nhấn chuột click click, không có mạng vẫn có thể chơi game giả lập.
Vũ Hàm Anh trở mình xem thường, cam chịu số phận tìm chai hồ hung hăng dán chặt thời khóa biểu lại. Nghĩ đến túi nước để quên ở chỗ thầy Hạ… Tiết học ngày mai cậu thật muốn cúp cho rồi! Mất mặt a.
Buổi chiều rồi cả buổi tối, mạng trường vẫn không khôi phục lại. Vũ Hàm Anh nhân lúc rảnh rỗi, làm gần hết đống bài tập cuối kỳ trước đó để lại, hơn phân nửa đều là luận văn hơn 2000 từ, lên mạng tìm kiếm, sắp xếp tổ hợp, những việc này đều không tốn bao nhiêu thời gian cả.
Chỗ này có chút mâu thuẫn, mạng trường ko có nhưng tiểu Vũ vẫn có thể lên mạng tìm tài liệu, có lẽ tác giả nhầm lẫn .__.
Đợi đến 8 giờ, không còn gì làm, mở nhạc đeo tai nghe bắt đầu đọc sách. Đọc được một lúc thì lại nhòm qua máy tính, kiểm tra xem mạng có bất ngờ kết nối được không.
Cũng có vài lần thấy biểu tượng máy tính nhỏ góc phải bên dưới màn hình nhấp nháy, mở ra được trang tìm kiếm Baidu! Nghĩ là đã có mạng rồi, thử mở một trang khác, lại không kết nối…
Cứ như vậy lặp đi lặp lại rất nhiều lần, Vũ Hàm Anh còn nghĩ có phải mình đã làm tê liệt toàn bộ mạng của trường hay không? Như thế nào mà cậu vừa mở được một trang thì lại đứt kết nối, một lúc sau lại được.
Thẳng đến hơn 9 giờ, hai tên cùng phòng còn lại ngủ no bò xuống giường tìm thứ gì bỏ bụng. Sau đó tiếp tục cùng Giang Đàm chơi game giả lập.
Chỗ này đúng raw là 8h, nhưng theo mạch thời gian thì tớ nghĩ phải 9h mới đúng, vậy nên mạn phép cho tớ tự sửa lại là 9h .__.
Vũ Hàm Anh nghe tiếng chuột click click, phát hiện cậu thật sự cũng giống như người khác rồi, nghiện game… Tuy rằng cậu là một con gà trong game, nhưng hiện tại nếu không chơi thì đúng không biết phải làm gì.
Đọc được một đoạn nữa, thật sự ngồi không yên, nhìn liếc qua game Giang Đàm đang chơi. Hình ảnh so với TLBB có khác biệt lớn, nhưng nhân vật rất được. Nhìn lướt qua tên ‘Khúc Thủy Lưu Thương’.
Giang Đàm nói cái này cũng là một dạng game online, nhưng không có mạng vẫn có thể chơi được, chỉ cần cài giả lập, coi như luyện tập thao tác.
Tra khảo cậu bạn đầu đuôi, cũng cài đặt vào laptop, định bụng giả lập chơi game cũng được. Chỉ có điều cài cái này tốn đến cả nửa tiếng. Laptop của cậu thật sự rất không nể tình, ấn cài đặt exe xong thì sững ra một điểm phản ứng cũng không có.
Nhớ ngày đó cài TLBB cũng vất vả thế này…
Giang Đàm nói cái máy tính cùi của cậu quá mức nát vụn rồi, bảo cậu chỉ cài một game thôi. Kêu Vũ Hàm Anh xóa TLBB đi, thế này chả phải là muốn cái mạng già người ta sao, còn chưa chơi đã sao lại xóa chứ.
Cuối cùng sau một tiếng đồng hồ màn hình bật ra giao diện cài đặt, kết quả chạy cài đặt lại tốn dằng dặc thêm nửa tiếng nữa.
Khúc Thủy Lưu Thương khác với TLBB, TLBB là game 3D cách chơi 2D, Khúc Thủy Lưu Thương là game thuần 3D, thao tác một chút cũng không giống, khiến cậu có điểm luống cuống, cuối cùng không đầy 2 phút đã bỏ cuộc. Thật sự là… khó.
Ngày hôm sau mạng trường rốt cuộc vẫn không có lại, nhưng lịch học cũng kín muốn chết, như trước buổi sáng 5 tiết, buổi chiều 3 tiết, chỉ có buổi tối mới có thời gian chơi game. Hơn nữa buổi sáng có 3 tiết của thầy Hạ…
Lúc đến phòng học chỗ trống còn rất ít, bọn họ 4 người dậy quá muộn, không ai đến giữ chỗ, đành phải ngồi xa nhau.
Vũ Hàm Anh còn nghĩ đợi lát nữa thầy Hạ tới… cậu có cần phải đi xin lại đồ không…
Nghĩ thôi đã cảm thấy có chút 囧囧, sau lại dứt khoát lấy sách kê đầu gục ở trên bàn nằm ngủ. Sinh viên đều có một bệnh chung, buổi tối không ngủ buổi sáng không dậy, còn thêm lên lớp ngủ bù.
Vốn lúc đầu chỉ nghĩ muốn nằm chợp mắt một chút, nhưng sau đó Vũ Hàm Anh thật sự có điểm muốn ngủ, mơ mơ màng màng, đột nhiên nghe ba tiếng ‘cộp cộp cộp’, giống như có người gõ bàn. Hơn nữa rất rõ ràng, như gõ ngay bên tai.
Vũ Hàm Anh giật mình, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, vừa ngẩng đầu thì thấy trước mắt một mảng trắng lóa, nhìn thấy trước tiên chính là… túi áo khoác trắng.
Lần nữa ngước lên nhìn thì thấy một bộ ‘mặt vô cảm’, nhất thời thiếu chút nữa theo phản xạ đứng lên. Thầy Hạ cong ngón tay ở trên bàn trước mặt cậu gõ ba cái, không nói lời nào, ‘xoạch’ một tiếng, đem một túi nước suối lớn cầm trên tay để lên bàn.
Vũ Hàm Anh vội vàng đưa tay đỡ lấy, túi nhét rất đầy, chai nước bên trong thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
“Hôm qua cậu bỏ quên.”
Hạ Thần đặt túi lên bàn rồi nói một câu, đẩy đẩy kính xoay người đi, đến đứng ở bục giảng chuẩn bị lên lớp.
Vũ Hàm Anh nhìn một đống chai nước trước mặt, cơ mặt run run,… có lẽ nên nói “Cám ơn thầy”… Kỳ thật cậu hẳn là nên tìm một cái khe nứt mà chui xuống đi.
“Chú em tao nói này, chú mướn thầy Hạ làm cu li hả, được nha.” Tên cùng phòng ngồi phía trước quay đầu lại hi hi ha ha một trận.
Buổi tối online chơi game thì đã hơn 7 giờ, trong game rất lag, đúng thời điểm đông người. Log vào nhìn, trên giao diện đăng nhập, Tiểu Vũ. rõ ràng đã cấp 75.
Đăng nhập vào, sau đó thấy kênh bang hội vô cùng náo nhiệt. Vũ Hàm Anh nhìn lướt qua, cái bang nhỏ này của cậu lúc nào cũng tưng bừng sôi nổi.
Có điều vừa đảo qua thì ngẩn đi một chút, hiện đang nói liên miệng trên kênh bang chính là một người tên ‘Băng * tuyết’. Nữ Vũ Đương lần trước Tiểu Vũ. gặp ở Võ Di.
.
rồi chứ
.
Vũ Hàm Anh thấy Nho nho nhỏ lên tiếng chào hỏi, vừa định đáp lại thì thấy Băng tuyết gọi Tiểu Vũ ca ca, theo phía sau một chuỗi gợn sóng mất hồn, tay run lên, thiếu chút nữa đánh sai chữ.
.
.
Vũ Hàm Anh vừa gửi tin thì nhận được lời mời tổ đội, là của Nho nho nhỏ, nhấn đồng ý.
.
đáng ghét như thế chứ !!
bái sư được
rồi.
.
45 xuất sư? Vũ Hàm Anh nhìn màn hình, thế mới biết hóa ra mình đã sớm xuất sư rồi.
.
đòi dẫn đi làm nhiệm vụ, dẫn đi Tam Hoàn, dẫn đi đánh cờ
khuất, tiếp đó còn nói mấy người không phải bạn của Yêu em 59 giây sao? Thế nào không giúp cô ta thăng cấp
tình con gà nữa!
tâm
cái rắm mà cho !!!
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Onl?
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Đang trong đội?
[Nói thầm] [Yêu em 59 giây] nói với các hạ: Ra đi, thêm đội
chờ chút
cũng như nhau mà!
.
Vũ Hàm Anh nhìn thấy câu cuối cùng của Nho Nhỏ đánh ra, sau đó liền lui đội, tiếp yêu cầu tổ đội Yêu em 59 giây phát qua.
.