Chương 15: Vấn đề dân sinh

.

Vũ Hàm Anh tay phải để trên chuột, nhàm chán rê lung tung, trong bang hội đã nổ tung, vô cùng náo nhiệt. Nho nho nhỏ tại kênh bang gào thét kêu la không ngừng, đầu tiên nói cái gì mà Yêu em 59 giây không có ý tứ, không ngờ cùng XC là một người, giấu diếm tất cả mọi người, ai cũng không biết.

Bùng nổ một trận, Nho nho nhỏ cũng không nhớ đã nói Yêu em 59 giây không phúc hậu, tiếp tục một lòng mãnh liệt sùng bái, quả thực giống như con sói xám chảy nước miếng nhìn con cừu con.

.

><

cần chị dâu thôi

.

Vũ Hàm Anh nhìn trong đội ngũ mấy người làm trò trêu đùa, một nhóm tán đến vui vẻ quên cả trời đất, Yêu em 59 giây thỉnh thoảng nói hai câu, mấy người liền im lặng một chút, cách không được hai giây lập tức lại náo nhiệt lên.

Tuân theo nguyên tắc im lặng là vàng, Vũ Hàm Anh rất ít khi nói chen vào. Thật ra cậu cũng rất muốn cùng mọi người nói chuyện phiếm, nhưng mà chỉ nhìn thôi thì đã 囧囧 đầu đầy hắc tuyến. Thật vất vả xen được vào một câu, lập tức bị Nho Nhỏ và Gió-er cát-er tôi nôn nắm lấy cơ hội, đem cậu cùng Yêu em 59 giây bắt đầu một vòng ‘quấy rối’ mới ?!

Cuối cùng Vũ Hàm Anh vẫn lựa chọn im lặng tiếp tục nhặt Yến Huyền Ngọc. Yêu em 59 giây thỉnh thoảng phát qua một cái bưu kiện, hỏi nhặt thế nào rồi, hoặc phát cái giao dịch ném qua mấy viên Yến Huyền Ngọc không cố định, Thiên Linh Đan gì gì đó. Hai người nói cũng không nhiều, trái lại có vài phần ăn ý.

.

tẩy

đám người đánh nhau, anh đại mở acc khác lên, bị ánh mắt tinh tường của tiểu bang chủ nhìn ra

.

Vũ Hàm Anh sờ cằm, giương mắt nhìn đồng hồ trên tường, cũng đã hơn 4 giờ chiều, trên bàn vẫn còn bày cái cà men buổi trưa ăn xong chưa rửa. Nghĩ lát nữa lại cần dùng ăn cơm tối, đành phải đứng lên, cầm cà men định mang ra nhà vệ sinh rửa. Vừa ra cửa thì quay lại, tiện tay điểm vào Yêu em 59 giây, theo sau, lúc này mới đi.

Rửa sạch cà men, Vũ Hàm Anh ướt nhèm trở về tìm một vòng, mới nhớ khăn tay để trong tủ, bèn vừa túm lấy một khúc giấy vệ sinh lau lau vừa ngồi xuống nhìn chằm chằm màn hình.

.

nhóc bánh bao, không ăn được bao nhiêu

cảm a, anh là người bị bóc lột

mua

.

Vũ Hàm Anh nhìn màn hình, người khác không nói thì mình cũng không có cảm giác, buổi trưa ăn rất ít, lúc này bao tử đã ùng ục kêu rồi. Kết quả chăm chú suy nghĩ nửa ngày, thình lình lộc cộc gõ vài chữ, gửi đi.

.

tốt

thế

Vũ Hàm Anh nhún nhún vai, bị trêu chọc cả một buổi chiều, cậu cũng đã luyện thành công phu ‘mặt không đỏ tim không đập’, cầm thẻ, khóa cửa đến căn tin, quyết tâm giải quyết vấn đề dân sinh.

Sau khi tiểu Vũ Đương đi, Nho Nhỏ cũng thật sự chịu không nổi, ấn theo sau, ra ngoài cùng kiếm ăn. Kết quả một người hô toàn bộ đeo theo, Gió-er cát-er tôi nôn, Nhìn về bên trái cùng Hàng ngàn nấm cũng cách một chốc thì mất bóng.

Vũ Hàm Anh dạo một vòng ở căn tin, cuối cùng mua một suất ‘cơm phần’, bỏ vào túi mang đi. Nghĩ nhiều người giúp mình thăng cấp như vậy, như thế nào cũng không thể chánh chủ chạy để người khác làm cu li a. Đợi chưa đến một phút, cầm lấy đôi đũa liền lần nữa hăm hở hướng tầng 6 tiến bước.

Vừa đến cửa ký túc xá, vén rèm lên thì thấy phía trước một mảnh trắng ngà, đụng đầu vào. Vũ Hàm Anh không khỏi oán thầm trong bụng một trận, rèm cửa cũng đâu có trong suốt, lần nào đi cũng đụng một hai người, có phải đóng kịch thần tượng đâu.

“Xin lỗi…” Vũ Hàm Anh rờ cái mũi ê ê.

“Không sao.” Đối phương nói một câu thì lách qua cậu đi.

Vũ Hàm Anh nhấc đầu, nhất thời khóe miệng run rẩy, người đằng xa kia một thân áo khoác màu ngà, mang mắt kính không gọng, bày ra bộ mặt lạnh, không phải chính là thầy giáo Hạ Thần băng sơn của bọn họ sao? Nhanh chóng bước vào cửa, lẩm bẩm ngày hôm nay ăn cái gì mà xúi quẩy thế, ở cùng lâu như vậy cũng chưa có đụng qua, hôm nay một ngày lại chạm mặt tới hai lần.

Mở cửa vào phòng, ngồi xuống vừa ăn vừa nhìn chằm chằm màn hình. Một đội sáu người vẫn ở đây, có điều rõ ràng chỉ có Yêu em 59 giây đánh quái, những người khác toàn bộ đều theo sau. Một người rồi một người, kéo thành một toa xe lửa dài…

.