Tác giả: Angelina
Người chuyển ngữ: Liêu Phong
Facebook: http://facebook.com/tg.lieuphong
Instagram: typhoon_1210
Mọi người đều nói mối tình đầu là một điều tốt đẹp. Loại suy nghĩ này hoàn toàn sai lầm. Tốt đẹp hay không tốt đẹp không liên quan đến mối tình đầu, mà nó liên quan đến người mình thích.
Sự hiểu biết của Quả Tri về Thời Tây được tích lũy qua từng ngày. Chuyện liên quan đến trước kia của Thời Tây cậu không biết gì cả. Ba mẹ, tuổi thơ, kỉ niệm, tình cảm,.. tất cả đều là con số không trong đầu cậu. Lúc mình còn rất nhỏ, mình đã cảm giác được mình chỉ thích con trai. Còn Thời Tây thì sao? Chắc không giống mình. Nhưng nếu như cậu ấy có tính hướng bình thường, vậy làm sao có thể chấp nhận một đứa con trai như mình?
Trước mình, người thương của Thời Tây là ai? Bộ dạng thế nào? Nhất định là rất đẹp rồi. Mối tình đầu của hắn có đẹp đẽ như những người khác không? Quả Tri có chút tò mò. Ở trong mắt Thời Tây, mình và con gái khác nhau thế nào?
Buổi chiều nhàm chán, cậu ngồi trên băng ghế đá ở vườn hoa của trường. Phong cảnh nơi đây có chút cô liêu, rất thích hợp với người hay mơ mộng và suy nghĩ lung tung. Chọn nơi này cũng không phải không có nguyên nhân, cậu chống càm ngẩng đầu lên. Trên lầu hai, tại ô cửa sổ thứ 7, Thời Tây ngồi ở bên trong. Thật ra với khoảng cách như vậy thì khó có thể nhìn thấy được cái gì nhưng Quả Tri luôn cảm thấy mình có thể nhìn thấy, nhìn thấy bộ dáng Thời Tây lật sách, ngón tay của hắn đè trang sách lại, đôi mắt nhìn từ trên xuống dưới trang sách, chiếc càm lộ ra đường cong và tư thế lười biếng của Thời Tây.
Quả Tri cười khúc khích tưởng tượng ra những hình ảnh này.
Chuông tan học vang lên, sân trường trở nên ồn ào, giống như một đứa trẻ bị đánh thức đột ngột, từ trong mê man tỉnh giấc. Cửa sổ mở ra, Quả Tri có thể loáng thoáng thấy được Thời Tây đứng cạnh cửa sổ. Tình cảm rất kì quái, bất kể là vô tình hay cố ý, lúc đi bộ ở trong sân trường, lúc xuống căn tin mua đồ, lúc đứng ở lan can của hành lang ngoài phòng học, nếu như có thể thấy hoặc gặp người mình thích, vô luận thời gian ngắn hay dài, cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của cả ngày hôm đó, hoặc là một khoảng thời gian dài hơn.
Cậu đeo tai nghe lên, bấm số điện thoại của Thời Tây. Cậu thấy được động tác nhận cuộc gọi của Thời Tây.
“Thời Tây!”
“Chuyện gì?”
“Bây giờ cậu có thể dùng tay làm thành hình trái tim không?”
“Cậu đang muốn bị mắng sao?”
“Đúng vậy.”
“Cúp máy đây!”
“Khoan đã. Tớ muốn hỏi cậu một chuyện.” Ngón cái của Quả Tri ma sát qua lại trên bàn đá, nói ấp úng: “Cậu, chuyện này, sẽ tò mò, về chuyện mối tình đầu của tớ sao?”
“Sẽ không.”
“Tại sao?!”
“Có gì đâu phải tò mò, mối tình đầu của cậu chắc là tôi rồi.” Thời Tây nói chuyện một cách đương nhiên, khiến cho Quả Tri có chút kinh ngạc: “Thật là lợi hại, làm sao cậu biết?”
“Lúc chưa gặp tôi, cậu đã không thích con gái rồi, hơn nữa lại không dám đi thích con trai.”
“Không nên tùy tùy tiện tiện mới câu đầu tiên đã trần thuật tình cảm của tớ! Cho dù tớ dám thích con trai đi, nhưng cũng không phải là người con trai nào cũng thích. Cậu đặc biệt hơn. Nói không chừng tớ không chịu hẹn hò với người khác là vì đang đợi cậu xuất hiện, muốn biến cậu thành mối tình đầu của tớ.”
“Đang ép tôi cúp điện thoại sao?” Nói những lời quá tình cảm như vậy với Thời Tây sẽ phản tác dụng.
“Cậu cần phải cảm động một chút chứ. Chuyện này, còn nữa, cậu và tớ chắc cũng không giống nhau. Cậu, cậu là trai thẳng đúng không?”
“Trai thẳng?”
“Là một người đàn ông bình thường, có khuynh hướng thích phụ nữ.” Quả Tri giải thích cận kẽ. Từ khi hẹn hò với Thời Tây, cậu có lúc cũng đã quan tâm đến chuyện trên, nhưng mà cậu lại không dám tò mò tìm hiểu thế giới của Thời Tây rốt cục là cái gì.
“Tôi nói này, Quả Tri.”
“Ừ, thế nào?”
“Cậu nên dành nhiều thời gian để học tập thì tốt hơn. Thành tích giảm xuống tôi chắc sẽ không quản cậu.”
Quả Tri đỏ mặt cãi lại: “Bình thường tớ học tập tốt lắm đó! Chẳng qua là thỉnh thoảng cũng nên nghĩ tới những chuyện khác. Không muốn đổi đề tài, mau trả lời đi, cậu phải không?”
“Đại khái là vậy.”
Mình cứ tưởng Thời Tây giống mình nhưng rốt cục lại không phải. Vậy ban đầu hắn đối xử với mình như thế nào? Vậy hắn làm sao có thể chấp nhận ở bên cạnh một đứa con trai? Đã hẹn hò với nhau, cái vấn đề này mặc dù có chút dư thừa nhưng Quả Tri vẫn rất muốn biết.
“Cậu.” Lời của cậu bị tiếng chuông vào học làm gián đoạn.
“Vào học.”
“Ừ, vậy tới đây thôi.” Nghe được âm thanh tắt điện thoại, Quả Tri gục xuống bàn. Buổi chiều không có tiết học cũng không thể ngồi ở đây mãi được, sách cũng không mang theo, ngồi ở đây hoài thì lãng phí thời gian quá, hay là đi thôi. Đôi mắt của cậu lại không tự chủ hướng về ô cửa sổ thứ 7. Đi thôi, nên đi, nhất định phải đi! Quả Tri nói ở trong lòng như vậy nhưng cơ thể lại không nhúc nhích. Cuối cùng cậu cũng quyết định không đi bây giờ, một chút nữa sẽ đi, một chút nữa.
Bất tri bất giác chuông tan học lại vang lên, gọi điện thêm một lần nữa chắc cũng không phiền người kia đâu. Quả Tri đứng lên, nhìn chằm chằm điện thoại. Thời gian trên màn hình đã tăng thêm một phút. Mua điện thoại không phải là dùng để gọi điện cho người khác sao?! Cậu tìm một lí do sau đó gọi cho Thời Tây.
“Hi, lại là tớ. Chuyện khi nãy vẫn nói chưa xong nên mới lần nữa gọi điện thoại cho cậu, cũng không phải là vì nhớ nên mới gọi cho cậu.”
“Nói những cái quan trọng đi!”
“Nếu như cậu là trai thẳng, vậy thì cậu không thấy gì khi tớ cũng là con trai sao?” Thật sự là đã nói chuyện quan trọng.
“Thấy gì là thấy gì?” Thời Tây đã biết được chút ít còn hỏi lại.
“Chính là, ừ, cậu thích tớ sao?! Đúng không? Nhắc tới mới nhớ, hình như cho tới bây giờ cậu chưa từng nói như vậy.” Quả Tri mới giật mình nhận ra vấn đề này. Thời Tây tựa hồ chưa từng nói thích mình!
“Chưa nói qua sao?” Thời Tây nhàn nhạt nói, tựa hồ xem thường.
“Chưa nói qua!” Khẳng định trả lời. Nếu như hắn đã từng nói qua, tới chết mình cũng sẽ không quên.
Thời Tây tựa người lên cửa sổ, cánh tay che lại gần nửa khuôn mặt, chỉ có đôi mắt thâm thúy kia lộ ra. Hắn nhìn ra phía xa, giọng nói có chút mơ hồ truyền vào trong điện thoai di động: “Chuyện tình cảm còn cần phải quy định giới tính sao? Con trai cũng được, con gái cũng được, không muốn nghĩ tới có nên hẹn hò với cậu hay không, chỉ là muốn ở bên cạnh cậu thôi.”
Cái tay cầm điện thoại siết chặt lại. Đây là chức năng nói chuyện công nghệ cao gì đây? Giọng nói chui ra từ trong điện thoại lại có thể chui vào trong tai, chui vào trong cơ thể. Chỉ cần nghe thấy liền có thể hóa giải nhiệt độ nóng nực một cách dễ dàng.
“Thời Tây, cậu nhìn xuống dưới, ở trong vườn hoa.” Quả Tri đứng ở trên bàn đá, hai tay múa máy hướng về phía Thời Tây, nụ cười ấm áp thuần túy. Cậu la lên: “Nơi này, tớ ở chỗ này, nhìn thấy không?”
Thời Tây liếc mắt nhìn một cái, không có đáp lại quá nhiều: “Chỉ có thể nhìn thấy một tên ngốc.”
“Tớ kêu cậu nhìn tớ mà. Cậu nhìn tên ngốc làm gì?”
“Đều giống nhau.”
“Đừng nói những lời người khác không hiểu chứ!”
“Cậu thật là quá rãnh rỗi.”
Kết quả, Quả Tri bị mắng nhưng tâm tình lại thoải mái. Cậu đi siêu thị mua một đống đồ ăn trở về chỗ ở chờ Thời Tây. Cậu đứng ở trong phòng nhìn quanh bốn phía, vén tay áo lên, nhặt quần áo dơ của Thời Tây ném vào trong máy giặt, sắp xếp những quyển sách nằm tán loạn dưới đất bỏ lên trên giường, dùng cây lau nhà đẩy tới đẩy lui, sau khi lau xong lại cảm thấy không đủ sạch sẽ, cho nên cầm khăn lau quỳ dưới sàn nhà, cẩn thận lau sàn nhà.
Lúc Thời Tây mở cửa, Quả Tri vừa đúng lúc quỳ ở trước mặt của hắn. Cậu ngồi dậy: “Thời Tây, cậu về rồi sao?”
Hắn nhìn Quả Tri đoan đoan chính chính quỳ ở dưới đất: “Sau này giữ vững thói quen tốt này đi!”
“Tớ đang lau nhà!” Quả Tri lập tức đổi phương hướng. Sau một hồi lau nhà cậu lại thận trọng hỏi: “Đầu tiên nói rói rõ, tớ không phải là ngại, cũng sẽ không cảm thấy ghen. Thời Tây, mối tình đầu của cậu có hình dạng như thế nào? Tớ có chút tò mò.” Thời Tây cầm sách trên giường lên, lần nữa ném trở về trong góc, ngữ khí của hắn bình đạm và bình thường: “Hình dạng thế nào? Chính cậu tự mình soi gương chẳng phải sẽ biết được sao?”
Ước chừng mươi lăm giây, Quả Tri mới phản ứng được Thời Tây nói cái gì. Cậu liều mạng bắt đầu tiếp tục lau nhà, tốc độ giống như một cái máy cơ khí tràn đầy điện: “Không thể nào! Đừng gạt tớ. Cậu lớn lên đẹp trai như vậy, nhất định có rất nhiều người thích, tớ sao lại là mối tình đầu của cậu được chứ! Cậu đang gạt tớ, không thể nào, tớ không tin!” Đã cao hứng đến độ không thể nào chấp nhận.
Thời Tây mắt lạnh nhìn cậu, không muốn quan tâm tới. Hồi lâu Quả Tri mới bình tĩnh lại lại không nhịn được đặt câu hỏi: “Cậu nói cậu là trai thẳng, vậy lần đầu tiên thấy thân thể của tớ cậu cảm thấy rất kì quái sao? Làm chuyện đó cùng một người con trai, cậu cảm thấy không được tự nhiên sao?”
“Cậu lấy ở đâu ra nhiều vấn đề như vậy?”
“Câu cuối cùng, tớ đảm bảo.”
“Nếu như thấy thân thể trần trụi của con trai, chắc là sẽ bỏ đi.”
“Vậy, vậy à.” Quả Tri cúi đầu.
Sách trong tay ném xuống đất, phát ra tiếng vang trầm muộn. Ngữ điệu của hắn vẫn bình thản như cũ: “Nhưng mà thứ tôi thấy không phải là thân thể của một người con trai, mà là thân thể của cậu. Hai cái không giống nhau.”
Cho dù không giống nhau, cho dù Thời Tây không phải là đồng tính luyến ái, nhưng tình cảm của hắn lại áp đảo giới tính. Quả Tri bị thứ gì đó đẩy về phía Thời Tây.
“Thời Tây!”
“Lập tức lấy khăn lau ra khỏi người của tôi.”