Lục Dương tương đối tin tưởng loại phỏng đoán thứ nhất, có tám loại công hiệu, không nói những cái khác, tối thiểu nhất loại đầu tiên nghe có vẻ đáng tin cậy.
- Ngươi nói cái tên này? Ta biết rõ.
Bé con nhân sâm nói.
- Ngươi biết rõ?
Bé con nhân sâm dùng râu sâm chống nạnh, dương dương đắc ý nói:
- Đúng vậy, Bát Bảo Hoa Sen là Cổ Nguyệt Cư Sĩ phát hiện ra. Lúc ấy hai người chúng ta ngẫu nhiên tiến vào một mảnh bí cảnh chưa bị phát hiện, cũng may hai người chúng ta tu vi cao thâm, bí cảnh đối với chúng ta mà nói cũng không nguy hiểm.
- Hai người chúng ta dạo chơi tại bí cảnh, chơi mệt rồi liền nghỉ ngơi ngay tại chỗ, ăn cơm đi ngủ.
- Tại thời điểm ăn cơm Cổ Nguyệt Cư Sĩ phát hiện một mảnh hoa sen màu hồng, trước kia chưa từng gặp qua, ta hỏi y muốn đặt tên cho những hoa sen này là gì, y nhìn thoáng qua cháo Bát Bảo trong tay, thuận miệng liền nói không bằng gọi là Bát Bảo Hoa Sen.
- Về sau y mang đi vài cọng hoa sen, sinh sôi tại ngoại giới, trở thành quy mô như bây giờ.
Lục Dương: "..."
Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn nghe chuyện xưa về Cổ Nguyệt Cư Sĩ, mỗi lần đều có kết cục ngoài dự liệu.
Các Tiểu Dược Vương khác cũng đều từng du lịch Vạn Thủy Thiên Sơn, trải qua rất nhiều chuyện, nhưng đều không có phấn khích bằng trải nghiệm của bé con nhân sâm.
Thông qua tiếp xúc với nhóm Tiểu Dược Vương, nhóm Tiểu Dược Vương cũng dần dần tiếp nạp Lục Dương, cho dù Lục Dương biến trở về hình thể lúc đầu, nhóm Tiểu Dược Vương cũng không có bài xích Lục Dương, ngược lại cảm thấy to con rất thú vị.
Nhoáng một cái một tháng trôi qua, trong thời gian này Tam đại gia mang đi linh thạch trống không cùng với nước tắm Tiểu Dược Vương, mang đến một lượng lớn linh thạch thượng phẩm, để cho nhóm Tiểu Dược Vương chôn ở địa phương lúc đầu.
Tam đại gia còn thỉnh thoảng hái đi rất nhiều dược tài, cung cấp cho Đan Đỉnh Phong.
...
- Ban đầu Cổ Nguyệt Cư Sĩ là không gọi là Cổ Nguyệt Cư Sĩ, y họ Hồ, tự xưng là Hồ Cư Sĩ, chữ viết của y không phải rất đẹp, có một lần tại thời điểm viết danh tự của chính mình, chữ Hồ viết quá láu, bị người đọc thành Cổ Nguyệt Cư Sĩ, tính tình của y vốn là không để ý, liền thuận thế tự xưng Cổ Nguyệt Cư Sĩ, không còn sửa đổi.
Bé con nhân sâm vẫn nhắc tới lịch sử đen tối trước đây của Cổ Nguyệt Cư Sĩ ở bên tai Lục Dương.
Đúng lúc này, Tam đại gia truyền âm cho Lục Dương.
- Lục Dương, ngươi ra ngoài một lát.
Khi hắn đi đến cổng vào dược viên, nhìn thấy một đôi vợ chồng ân ái, trượng phu toả sáng tự tin, thê tử y như là chim non nép vào người, chỉ là hai người mặc quần áo khiến cho Lục Dương không dám khen ngợi.
Hai vợ chồng mặc đồ giống như phao bơi, phồng đến mức có thể nổi khi thả xuống biển kia.
Đây là quần áo quen thuộc của tộc quần bọn hắn.
- Hai vị này là...
- Giới thiệu một chút, mấy vị này là tiền bối của ngươi, Ngân Hoàn Thiên Vương.
Tam đại gia nói.
Lục Dương bừng tỉnh, xem ra là mâu thuẫn vợ chồng đã được giải quyết, hai người đã quay về bên nhau, chính mình không cần lại đào đất.
Chẳng qua một tháng liền giải quyết tranh chấp tình cảm, tốc độ còn thật sự rất nhanh, hắn còn tưởng rằng làm sao cũng phải diễn một bộ phim bốn năm mươi tập, cuối cùng nữ chính mất trí nhớ, nam chính đánh thức ký ức của nữ chính, mở ra một kết thúc có hậu hay gì đó.
- Hắn tên là Lục Dương, vợ chồng các ngươi hẳn đã nghe nói qua, đây là vị đệ tử thứ tư của tông chủ, Vân Chi tự mình bồi dưỡng.
- Bái kiến hai vị tiền bối.
Lục Dương hành lễ, dọa cho Ngân Hoàn Thiên Vương run rẩy, vội vàng nâng lên Lục Dương, không dám thụ lễ.
- Ngươi là tiểu sư đệ của Vân Chi sao, ta tên là Lý Dẫn, gọi ta tiểu Lý là được, đây là vợ của ta - tiểu Lệ.
Tiểu sư đệ của nữ ma đầu, ai dám coi hắn là vãn bối?
Lục Dương không biết rõ đại sư tỷ ở trong suy nghĩ của người khác đến cùng là hình tượng gì.
- Vợ chồng các ngươi là giải quyết vấn đề như thế nào?
- Chuyện này có gì khó?
Một thanh âm truyền đến từ dưới đất.
Một đôi vợ chồng chui ra khỏi mặt đất, tướng mạo giống như đúc Ngân Hoàn Thiên Vương.
- Nếu vợ ta đã có thể phân chính mình thành hai, biến thành hoa tỷ muội, ta tự nhiên cũng có thể một phân thành hai, biến ra một vị huynh đệ.
Tiểu Lý tự hào nói.
Vợ chồng Tiểu Lý số hai cũng rất ân ái.
Tam đại gia vui mừng gật đầu, cái chủ ý này chính là lão nghĩ ra.
Lão vẫn là rất có trách nhiệm, gây ra vấn đề liền sẽ giải quyết vấn đề.
Lục Dương sửng sốt một hồi lâu, bởi vì hắn không biết nên đánh giá phương pháp thử thách luân thường đạo lý và phương thức tư duy này như thế nào.
- Sự tình được giải quyết liền tốt.
Cuối cùng hắn cũng nghẹn ngào nói ra một câu như vậy.