- Ồ, hoá ra là bảo ngươi đến xới đất, ngươi am hiểu pháp thuật ngũ hành?
Nhóm Tiểu Dược Vương nghe xong, biểu hiện đều rất cao hứng.
Rốt cục cũng có người đến làm việc.
Lục Dương mặt mũi tràn đầy xoắn xuýt:
- Cũng không thể nói rất am hiểu, ta là đánh bậy đánh bạ học được, không biết rõ có tính pháp thuật ngũ hành hay không, chẳng qua ta có thể chui vào trong đất.
Lục Dương cảm thấy thứ mình thi triển chính là pháp thuật không gian, chỉ là các đặc điểm hiển thị rất giống pháp thuật ngũ hành mà thôi.
- Có tính pháp thuật ngũ hành hay không không trọng yếu, biết đào đất là được.
Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa tùy tiện nói.
Sau khi vợ chồng giun nghỉ phép, bọn chúng luôn có thể nghe được âm thanh phàn nàn của nhóm thảo dược, nói cái gì thổ địa quá cứng, lớn lên không thoải mái, thổ địa kín gió, thật sự là muốn lôi gốc rễ ra để hô hấp, phơi nắng dưới mặt trời, khiến cho nhóm Tiểu Dược Vương rất là khó xử.
Hiện tại vấn đề này đã có thể giải quyết.
Thế nhân cực ít biết rõ sự tồn tại của Dược Vương, trước đây Lục Dương ngay cả một gốc cũng không nhận ra, dược tính của nhóm Tiểu Dược Vương nghịch thiên, nếu như xuất hiện tại ngoại giới, đủ khiến cho tu tiên đại năng điên cuồng.
Không, vẫn còn tính có một cái nhận biết.
Lục Dương nhận ra hoa hướng dương trong tay Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa, cánh hoa lúc mở lúc đóng, lớp da đen bong ra, thịt như ngọc trở thành chất dinh dưỡng của Dược Vương—— nó đang gặm hạt hướng dương.
Còn hạt hướng dương thì ném ra sàn.
Cũng không rõ đây có được tính là ăn thịt đồng loại không.
- A, cái này gọi là hoa hướng dương.
Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa chú ý tới nhãn thần của Lục Dương, giới thiệu.
Lục Dương tự nhủ trong lòng ta biết.
Đầu của nhóm Dược Vương cũng không lớn, thay vì nói là đang gặm hạt dưa, chẳng bằng nói là ôm hạt dưa gặm, nhìn ra được Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa ăn rất vui vẻ.
- Chung Vương, ngươi lại vứt rác lung tung, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, chúng ta là thực vật, đừng có học người gặm hạt hướng dương như vậy, vỏ hạt hướng dương cũng là có thể ăn!
Kỳ Lân Bất Tử Dược giận dữ, giận dữ mắng mỏ Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa bắt chước Nhân tộc lung tung.
Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa làm theo ý mình:
- Hoa hướng dương là do ta trồng ra, ta muốn ăn làm sao liền ăn như thế, ngươi quản được sao? Phi.
Kỳ Lân Bất Tử Dược nghe vậy bị chọc giận, ngao ngao nhào về phía Tuế Nguyệt Chung Yên Hoa, hai Tiểu Dược Vương một lời không hợp, xoay quanh đánh nhau, ngươi ép trên người ta, ta ép ở trên người ngươi, hoàn toàn không có lực sát thương.
Bé con nhân sâm cùng với Tam Diệp Tinh Thần Thảo không cảm thấy kinh ngạc, la hét bảo Lục Dương biểu hiện ra độn địa như thế nào.
- Không cần quản chúng nó, đánh mệt liền sẽ ngừng.
Đi ra bên ngoài nhà gỗ, Lục Dương nhìn thấy một gốc đại thụ, rễ cây tráng kiện giống như hai bắp đùi, tràn đầy sức sống, lá rậm rạp xào xạc.
- Ngộ Đạo Thụ?
Lục Dương tương đối kinh ngạc, coi như hắn khôi phục lại hình thể bình thường, gốc Ngộ Đạo Thụ này tuyệt đối có thể được xưng tụng là che khuất bầu trời, mấy chục người cũng đều ôm không xuể, chớ đừng nói chi là hắn hiện tại chỉ cao có ba tấc.
Quanh thân Ngộ Đạo Thụ có đạo vận lưu chuyển, tiếng lá cây xào xạc giống như là đạo âm, giống như là mọi loại đại đạo đều hội tụ trên thân nó, vì thế trông Ngộ Đạo Thụ thần bí trang nghiêm, không thể xâm phạm.
- Đây chính là Ngộ Đạo Thụ ta đã nói với ngươi, chúng ta đều gọi nó là Thụ Vương, nó ở trên đạo pháp thiên phú nói là tuyệt đỉnh cũng không đủ.
Lá cây Ngộ Đạo Thụ có thể giúp người ngộ đạo, nếu là Ngộ Đạo Thụ thành tinh, nó ở trên thiên phú tu đạo sẽ cao bao nhiêu? Lục Dương không có cách nào tưởng tượng.
Nhóm Dược Vương nhìn như suy nhược, kì thực đều có thần thông pháp của riêng phần mình môn, không thể khinh thường.
Nếu như không có kỹ năng bảo mệnh, chỉ dựa vào lòng thương hại của Nhân tộc, cũng không thể sống đến hiện tại.
Đại thụ cười mắng:
- Tên khốn Sâm Vương ngươi này lại nâng ta lên rồi giết, ta là tuyệt đỉnh, nữ ma đầu kia lại là thiên phú gì?
- Nữ ma đầu là ai?
Phán đoán từ ngữ khí của nhóm Tiểu Dược Vương, không giống như là người tốt.
- Dược viên ngoại trừ tiểu Tam, chỉ có nữ ma đầu có thể tới, nữ ma đầu đặc biệt lợi hại, chúng ta đều đánh không lại nàng, nàng muốn hái cái gì liền hái cái đó, không có ai có thể ngăn được!
- Mấy sợi rễ sâm già của ta bị nàng tách ra, ta đau phải nằm lỳ ở trên giường nghỉ ngơi mấy ngày.
Bé con nhân sâm giận dữ mắng mỏ hành vi vô đạo của nữ ma đầu.
- Ngôi sao trên lá của ta cũng bị nàng hái đi mấy cái, ngươi xem một chút, mấy ngôi sao này có phải ảm đạm hơn những cái khác hay không, ta cũng đều không biết rõ phải mất bao lâu mới có thể mọc ra lại!