Chương 54: kỳ nhân kỳ cảnh

- Thật sự không có đạo lý.

- Ta sẽ biểu diễn lại một lần nữa.

Vân Chi là một lão sư rất có trách nhiệm, trình độ dạy bảo trung bình, nhưng lại rất kiên nhẫn.

Vân Chi lấy đồng hồ cát ra, úp ngược xuống đất, sau đó chụp bả vai Lục Dương, hai người cùng nhau thực hiện nhảy vọt không gian.

Lục Dương chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, đi vào một chỗ không gian kỳ dị, hai bên là lưu quang đủ màu sắc.

Lục Dương theo bản năng muốn đụng vào lưu quang, bị Vân Chi ngăn cản.

- Đó là dị cảnh do không gian vặn vẹo hình thành, đừng nói là ngươi, liền xem như tu sĩ Hóa Thần kỳ đụng phải cũng sẽ bị đánh thịt nát xương tan, hồn phi phách tán

Lục Dương sợ tới mức lập tức rụt tay về.

Khi cả hai bước ra khỏi không gian, nhìn thấy một đầu Cự Xà màu trắng quấn quanh núi cao phun ra nuốt vào nhật nguyệt, luyện hóa tinh hoa thiên địa, mắt rắn linh động, hai người vừa vặn rơi vào trong miệng Cự Mãng, thuận thế tiến vào trong bụng.

Khi dịch dạ dày sắp nhỏ xuống, Vân Chi lại cất bước một lần nữa, đi vào không gian kỳ dị.

Theo bước chân của Vân Chi, Lục Dương nhìn thấy những cảnh tượng kỳ quái, chẳng hạn như một vùng biển được tạo thành từ dung nham, đại tu sĩ đang gặp lôi kiếp, đao khách vác một cây đao bản rộng to lớn...

Những địa phương này, Lục Dương chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe thấy, thật khó mà tưởng tượng trên thế gian này lại còn có bực kỳ nhân kỳ cảnh này.

Cuối cùng, hai người trở lại điểm xuất phát, Lục Dương thở hồng hộc, chưa hết sốc.

- Những địa phương ta dẫn ngươi đi vừa rồi, đều là cảnh vật bên trong Vấn Đạo Tông, sau này có cơ hội, ngươi có thể đi một mình.

Vấn Đạo Tông quá rộng lớn, những nơi khác ngoài chín ngọn núi hạch tâm, đối với Lục Dương vẫn là địa phương không biết.

- Ngươi lại thi triển pháp thuật thử xem?

Vân Chi cảm thấy lần này hẳn là sẽ có khác biệt.

Nhìn ánh mắt tha thiết chờ đợi của Vân Chi, Lục Dương lại kiên trì thi pháp một lần nữa.

Hai người sau khi trải qua một ngày luyện tập, Lục Dương cuối cùng cũng đã học được cách cảm nhận hoàn cảnh dưới lòng đất và cách tránh bị giẫm lên khi bản thân trở nên nhỏ hơn.

Súc Địa Thành Thốn một lần cũng đều không có thành công, Súc Địa cùng với Thành Thốn thì thành công nhiều lần, một lần thành thạo hơn một lần.

Đến cuối cùng ngay cả khẩu quyết cũng đều không cần, một cái ý niệm trong đầu liền có thể thi pháp, giống như là đã đắm chìm trong đạo này mấy tháng mấy năm.

Dự tính ban đầu của Lục Dương là học tập Súc Địa Thành Thốn để đi đường, bây giờ học được pháp thuật 'Súc Địa' đi đường, cũng coi như phù hợp dự tính ban đầu.

Chỉ là phương thức đi đường khó miêu tả, tốc độ cũng chậm.

Nhìn Lục Dương tùy ý biến to biến nhỏ, chui tới chui lui ở trong đất, chơi quên cả trời đất, Vân Chi thuận miệng hỏi:

- Tiểu sư đệ, nghe nói ngươi ở Nhiệm Vụ Điện rất khó tiếp nhận nhiệm vụ?

- Đúng vậy, phần lớn nhiệm vụ đều là Kim Đan kỳ trở lên mới có thể hoàn thành, có rất ít nhiệm vụ thích hợp với ta.

Lục Dương đang cân nhắc đi đến Nhiệm Vụ Điện ngồi xổm mấy ngày, xem có thể tìm được nhiệm vụ ngồi xổm thích hợp hay không.

- Ngược lại cũng trùng hợp, mấy ngày trước ta thương nghị với nhóm trưởng lão, có người nói ở phía dược viên xảy ra chút vấn đề, ban bố nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ Điện, nhưng không có người nhận, ta thấy ngươi là nhân tuyển thích hợp, nếu ngươi không ngại thì có thể đi dược viên nhìn xem.

Lục Dương biết rõ, từ sau khi sư phụ bế quan, đều là đại sư tỷ thay mặt thay sư phụ chủ trì hội nghị.

- Nhiệm vụ gì?

Lục Dương kỳ quái, sở trường của hắn tại Vấn Đạo Tông cũng không xuất sắc, dạng nhiệm vụ gì cũng đều không thích hợp làm, chứ đừng nói là dược viên hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn ngay cả tri thức phân biệt thảo dược cũng còn chưa có học hết.

- Ngươi đi liền biết.

Vân Chi không trả lời.

...

Theo Lục Dương, bản thân Vấn Đạo Tông liền là một giới tu tiên nhỏ, không ra khỏi sơn môn liền có thể tìm người hỗ trợ luyện đan, luyện khí, bày trận... đại đa số thời điểm đều có thể tự cung tự cấp.

Luyện đan cần linh dược, mà Vấn Đạo Tông lại có nhu cầu rất lớn đối với luyện đan, cũng không thể luôn dựa vào việc mua hàng bên ngoài.

Vì giải quyết vấn đề linh dược, Vấn Đạo Tông đã mở một dược viên lớn để trồng các loại thảo dược, Nhiệm Vụ Điện cũng tuyên bố nhiệm vụ đến dược viên hỗ trợ bồi dưỡng thảo dược.

Bồi dưỡng thảo dược cần kiến thức chuyên nghiệp, Lục Dương đối với chuyện này cái gì cũng không biết, hắn cho đến bây giờ ngay cả mỗi ngày mình ăn thảo dược cùng với linh thú gì cũng không rõ ràng, huống chi là bồi dưỡng thảo dược.

Lục Dương cách xa dược viên đã có thể ngửi thấy mùi thơm của dược viên, khác với mùi hương của Đan Đỉnh Phong có khả năng là thuốc độc, nơi này là mùi thuốc tinh khiết nhất, phàm nhân ngửi lâu có thể kéo dài tuổi thọ, vô bệnh vô tai.