Lục Dương khập khễnh tăng tốc bước chân.
Ngày hôm sau, Thất trưởng lão Đan Đỉnh Phong biết được tao ngộ bi thảm của Lục Dương, đưa tới cho Lục Dương đan dược chân chính có thể chữa trị cho phàm nhân, cùng với một hồ lô Tích Cốc Đan.
Lục Dương khỏi hẳn.
...
Trong một tháng sau đó, Lục Dương sống rất phong phú, xoay quanh tại ba cái địa phương Tàng Kinh Các, Ngôn Truyền Phong, động phủ, Lục Dương tham lam học tập hấp thu tri thức tu tiên chưa hề tiếp xúc qua trước đây, giống như là người đi lạc trong sa mạc nhìn thấy nước suối, như đói như khát.
Một tháng sau, tất cả mọi người được như nguyện bái môn hạ các vị trưởng lão, Mạnh Cảnh Chu bái môn hạ Tam trưởng lão, Man Cốt bái môn hạ Tứ trưởng lão, hỏa linh căn Lý Hạo Nhiên bái môn hạ Ngũ trưởng lão, Vũ Hóa Tiên Thể Đào Yêu bái môn hạ Lục trưởng lão...
Chuyện này khiến cho Lục Dương có chút kỳ quái, hắn còn tưởng rằng Man Cốt sẽ giống như Mạnh Cảnh Chu bái môn hạ Tam trưởng lão, Tam trưởng lão là thể tu tiếng tăm lừng lẫy giới tu tiên, không có ai dám vật lộn với ông ta, Man Cốt thân mang Thượng Cổ Man tộc huyết thống, do Tam trưởng lão dạy bảo là thích hợp nhất.
Tứ trưởng lão thì trái lại, là một vị nho tu, học thức uyên bác, không lấy lực lượng nổi danh, không biết rõ vì sao Man Cốt lại chọn Tứ trưởng lão làm sư tôn.
Ngũ trưởng lão am hiểu luyện khí, Lý Hạo Nhiên thân có hỏa linh căn, cũng là phù hợp.
Về phần Lục trưởng lão, Lục Dương chưa thấy qua, nghe nói là một vị nữ tử mỹ mạo đến mức làm cho người hít thở không thông, có được Tiên Thể tương tự như Đào Yêu Diệp.
Man Cốt bái sư Tứ trưởng lão cũng không phải là bắt mắt nhất, bắt mắt nhất chính là bản thân Lục Dương, bái môn hạ tông chủ thần bí.
Nghe nói tông chủ đã có hơn trăm năm không có thu đồ, sống tiêu diêu tự tại, nhóm đệ tử nghị luận ầm ĩ, không hiểu vì sao tông chủ vẫn còn đang bế quan lại nhận Lục Dương làm đệ tử.
Ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, Lục Dương được Vân Chi đại sư tỷ đưa đến Thiên Môn Phong, nơi ở của tông chủ.
Trên đỉnh Thiên Môn Phong, Tiên Thiên Điện, Lục Dương bày ra tư thế đoan chính, rất cung kính chờ đợi sư phụ đến.
Bên trong Tiên Thiên Điện, thanh lãnh yên tĩnh, không nhuốm bụi trần, khói lam lượn lờ, khiến lòng người bình tĩnh.
Lục Dương chú ý tới trong điện thờ phụng ba chiếc bài vị, theo thứ tự là Tiên Thiên Đạo Nhân, Quy Nguyên Thiên Tôn, Hãn Hải Đạo Quân.
Lục Dương biết ba vị này, họ có ý nghĩa cực kỳ đặc thù trong Vấn Đạo Tông:
Mười hai vạn năm trước, Tiên Thiên Đạo Nhân đi ra từ đạo quan tự lập sơn môn, sáng lập Vấn Đạo Tông, lúc đó Tiên Thiên Đạo Nhân chẳng qua là một vị tu tiên giả phổ thông, người có tu vi như Tiên Thiên Đạo Nhân tại Trung Châu Đại Lục, không có một vạn cũng có tám ngàn, cho nên khi Vấn Đạo Tông mới bắt đầu thành lập, chỉ là một môn phái nhỏ.
Mười vạn năm trước, thế gian đại loạn, Vấn Đạo Tông sinh ra một vị thiên tài ghê gớm, luận thiên phú tu tiên không được xếp vào 50 hạng đầu lúc đó, nhưng ông ta có đầu óc, giỏi kết giao, giảng nghĩa khí, còn có khí vận gia trì từ nơi sâu xa, ông ta quật khởi ở trong loạn thế, thuận theo trào lưu thời đại mà lên, đứng ở tuyến ngoài cùng thời đại, phong quang vô lượng, tu vi càng là khó có người sánh vai, tôn hiệu của ông ta là Quy Nguyên Thiên Tôn.
Vấn Đạo Tông phát dương quang đại ở trong tay Quy Nguyên Thiên Tôn, Vấn Đạo Tông nhảy lên trở thành đại giáo số một số hai lúc ấy, tại lễ kỷ niệm 20.000 năm của Vấn Đạo Tông, không ít bạn tri kỉ hảo hữu đến đây ăn mừng, ông ta nhờ vào cơ hội đó, cùng với bốn vị tu tiên giả tuyệt đỉnh ngay lúc đó cùng nhau xác lập danh hiệu ngũ đại tiên môn, đạt được thế nhân tán thành.
Thế gian không có tồn tại vĩnh hằng, không có huy hoàng vĩnh viễn, lại qua năm vạn năm, Vấn Đạo Tông suy yếu, trưởng bối trong môn hoặc là đại nạn sắp tới, hoặc là chết oan chết uổng, có thể chống đỡ cục diện lác đác không có mấy, môn hạ đệ tử cũng không có một người nào không chịu thua kém, rơi vào cục diện khó xử không người kế tục, thậm chí còn có tin đồn rằng sẽ rớt ra khỏi ngũ đại tiên môn.
Có lẽ là Vấn Đạo Tông thật sự có khí vận gia trì, có một ngày trưởng bối Vấn Đạo Tông ra ngoài trảm ma, ở trong một đống đổ nát cứu một đứa trẻ, mang đứa trẻ về trong tông, sau đó kinh ngạc phát hiện ra đứa trẻ này là thiên tài tu luyện cực kỳ hiếm thấy, đứa trẻ kia cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, tu vi một ngày ngàn dặm, trong vòng mấy năm liền trở thành Độ Kiếp kỳ mạnh nhất lúc ấy.
Đứa trẻ đó tên là Hãn Hải Đạo Quân, được hậu thế xưng là trung hưng chi tổ Vấn Đạo Tông, là người kéo dài sự huy hoàng của Vấn Đạo Tông năm vạn năm, mãi cho đến hôm nay.