Chương 5: Kiss Me Now Fox!
Ezreal bước vào nhà khi có sự ra hiệu của Ahri. Ahri bước vào bếp, cô vẫn mặc đồng phục của trường, Ezreal yêu phong cách của cô, và anh cũng nhìn rõ được cô đang kẹp chiếc kẹp anh đã tặng lúc sáng ...
Cô trở lại với một chiếc đĩa bạc trông rất đắt tiền cầm hai cốc sô cô la nóng trong những chiếc cốc trắng xinh xắn với kẹo dẻo và một hộp kem nhỏ với một cái thìa bạc dính trong đó để múc và nhiều kẹo dẻo trong bát khác. Cô ngồi xuống bàn kính sang trọng trước mặt Ezreal và nắm lấy một trong những cốc.
"Cmon rất ngon! Tớ đã cố gắng để học nấu nó, cậu có thể thử chúng, tớ tự hào về món "tủ" của tớ."
Ezreal cầm cốc lên, thổi một hơi và nhấp một ngụm. Nó rất ấm áp và thơm ngon, cậu dường như cảm giác nó tan nhanh ra trong đầu lưỡi của mình. Ahri trông hơi lo lắng, lại nhẹ cười với cánh ứng xử theo quán tính của mình
"Ahri ... về chuyện xảy ra với bạn của cậu... nó như thế nào?"
Mắt cô dần trở nên u ám hơn, lắc nhẹ chiếc cốc qua lại trong ly của mình.
"Sự thật là, khi nhỏ tớ là một đứa trẻ mồ côi. Mẹ và cha đã nhận nuôi tớ, và cho tớ tình thương ấm áp, tớ đã rất vui vì điều đó,bất cứ điều gì tớ muốn: Quần áo, đồ trang sức, giày dép, ví, điện thoại di động, trang điểm; vv ... nhưng cha mẹ tớ luôn bận rộn với công việc nên tớ luôn sống một mình,nhưng tớ không hư hỏng vì tớ quá giàu, vì mọi người đánh giá tớ quá đẹp, và họ bắt đầu ghen tỵ , họ nói tớ dụ dỗ các nam viên với sắc đẹp của mình, có cả nam lẫn nữ, họ bày trò trêu chọc, và làm bẻ mặt tớ, thậm chí là đánh tớ, dán giấy sau lưng, giật tóc, và còn bỏ keo và đinh vào giày thể dục trong tủ ...dần già, tôi đã cố gắng nhịn lại, và không nói ra, và cho nó là một sự tự nhiên để nó xảy ra với bản thân, nhưng càng ngày tôi lại càng ghét bản thân mình hơn.
Rồi tớ gặp Cheva. Cô ấy là người quá tuyệt vời và là người bạn thân đầu tiên của tớ. Cô ấy luôn đứng ra bênh vực tớ khi tớ bị ức hiếp, cô ấy luôn nói rằng một con người xinh đẹp không thể mãi u dột được. Những ngày ác mộng của tớ kết thúc, tớ cùng Cheva sống vui vẻ, mặc dù tớ vẫn phải chịu mọi sự bắt nạt. Thậm chí khi lớn lên rồi, tớ vẫn phải chịu những cuộc sống như vậy. Cheva là ngọn hải đăng của hy vọng và ánh sáng trong bóng tối.
Một ngày nó, khi đang đi đến trường và gặp những nam sinh tấn công tôi và ném tôi xuống đất .... "
Ahri rùn mình cố gắng nói những câu tiếp.
"Họ thật sự rất vui vẻ ... Ham muốn trong mắt họ, họ muốn tôi... cưỡng hiếp... tớ đã cố gắng chạy... nhưng họ rất nhiều. Đột nhiên Cheva đi ngang qua, và hét lên, cô ấy chạy xuyên qua họ, và kéo lấy tôi. Cô ấy nắm lấy điện thoại và gọi cảnh sát khiến bọn họ bỏ chạy... nhưng sau đó... mọi chuyện xảy ra...
Mặt đất rung động dữ đội và cây câu không ổn định. Chúng tôi trượt chân khỏi cầu, cố gắng với cái gì đó để nắm được. Tớ cố gắng nắm lấy thanh sắc để giữ mình không rơi xuống, và một tay khác níu lấy cô ấy, nhưng cô ấy quá nặng, trong khi tay tớ và cô ấy đều bị thương vì vật dụng trên cầu rơi xuống. Cheva lúc đó chỉ mỉm cười khi nói rằng cô ấy vui khi cô ấy được gặp và kết bạn với tớ, Tớ đã khóc, đã không muốn bỏ tay của cô ấy ra, nhưng Cheva lại cố gắng tháo tay mình khỏi tớ, và cô ấy rơi xuống... khi cô ấy rơi xuống, tớ đã hét đến khàn giọng, cô ấy đã luôn nói tớ là bạn thân của cô ấy cơ mà...
Cheva rơi xuống nước, tớ cũng nhảy theo cô ấy, nhưng thủy triều khi chúng tớ rơi xuống ngày một mạnh hơn, đúng lúc thuyền cứu trợ đến, khi chờ thuyền cứu trợ đến, tớ đã cố gắng hô hấp nhận tạo cho cô ấy, nhưng cuối cùng thì vẫn .... "
Ahri dừng lại, bắt đầu ôm lấy đầu mình lắc mạnh, nước mắt rơi xuống, cô muốn kí ức đó xóa đi. Ezreal vội đứng dậy ôm lấy Ahri khi cô đang hoảng loạn trong tâm trí của mình, ngăn cô dừng lại việc lắc đầu của mình, anh đau lòng:
"Vì vậy, tất cả những điều này cậu đã giữ nó trong lòng. Cậu sợ hãi tất cả mọi người, sợ họ giả tạo, giống như lúc trước ...."
Ahri gật đầu.
"Sau vụ việc, cha mẹ tôi đã chạy đến hiện trường, họ vui vẻ khi tôi không sao, và đưa tôi về nhà. Sau đó tớ phải chuyển trường, vì mọi vụ bắt nạn dần trở nên nghiêm trọng đến mức tớ bị trầm cảm. Tất cả họ đều nói cái chết của Cheva là do tôi... nếu tôi cứu cô ấy ... Tớ nhớ cô ấy nhiều lắm, Ezreal, và bạn, làm tôi rất nhớ... nhớ cô ấy, những điều cô ấy đã xảy ra khi ở với tôi. Bạn tỏa sáng, ấm áp, không một ai có thể dập tắt nó được, tất cả mọi điều bạn làm đều do cậu muốn, bất cứ ai cũng không thể nào đánh giá được bạn, cũng không thể đánh giá được tiền bạn có. Bạn giống cô ấy.... bạn ở bên tôi chỉ có nguy hiểm ..."
Ezreal cúi đầu hôn lên môi Ahri, một nụ hôn nhẹ. Ahri giật mình với hành động của cậu, hơi ngẩn người, gương mặt đỏ lên, một giọt nước mắt ở khóe mắt rơi lăn xuống gò má.
"E-Ezreal?"
Ezreal nhìn thẳng vào cô với đôi mắt xanh ngọc xinh đẹp, lắc đầu.
"Em không thể tự trách và chạy trốn những điều này mãi nữa Ahri. Em không được để quá khứ ám ảnh mình. Ahri, cô ấy-Cheva sẽ rất hạnh phúc khi em làm theo lời cô ấy nói, em phải sống thay phần cô ấy và thật hạnh phúc. Cheva muốn em có một tương lai đẹp, và không bao giờ quên cô ấy, hãy giữ chặt cô ấy trong tim mình. Được không? Vì vậy làm ơn ... hãy trở thành người yêu của anh, một nửa cuộc đời của anh, và hạnh phúc tiếp tục với anh, anh muốn tạo cho em niềm vui. Được không? Hãy trả lời anh đi... "
Ahri ngẩn đầu với sự bất ngờ trong ánh mắt, gương mặt lại bị nụ cười nhẹ của Ezreal làm thêm đỏ lên, cô gật đầu, mỉm cười trong nước mắt.
"Vậy mong anh luôn mãi bên cạnh em, đừng rời xa em, hoặc là... em không thể tha thứ cho anh ..."
Ezreal vui vẻ bật cười, ôm lấy vòng eo của cô, bẹo lấy chốt mũi cô yêu chiều.
Đúng rồi, một người như thế này anh không thể rời xa được. Không bao giờ.
Họ cứ ôm nhau như thế, hạnh phúc mãi trong vòng tay của nhau mãi về sau.
Hết!
(Hoàn)