Chương 1: Ác Ma Vương Nuôi Thỏ 🐰Con

Chương 1.   NHẶT ĐƯỢC THỎ CON

Một buổi tối... Khuya ...có một người phụ nữ ,lôi một cậu bé khoảng 4 đến năm tuổi,  mà quăng ra khỏi nhà... Mà khóc nức nở van xin bà ta

- Dì ..ơi .....dì tha cho con  ..hic ...đừng  bỏ con ở đây mà  , con sợ  ma lắm ..huhuhh

Tao nói mày bỏ tao ra.nghe chưa... Thứ con ngoan không được vào nhà tao nữa.. Nhìn mặt mày y chang  mẹ mày vậy ....đồ bá dơ...

Bà ta vừa nói xong, liền  thẳng chân mà đạp cậu bé văng xuống đất ,rồi bước  lên chiếc xe hơi và đi thật xa

Dì ơi... -hic...hic..hu hu uh đừng... Đi

- Cậu bé đau đớn nằm bệt xuống đất ..

Một lúc sau...có một chàng trai lạ mặt, mà bước đến hỏi ..cậu... Này em...

Hắn là Một tên ác ma nổi tiếng thế giới ngầm lại là tên  máu lạnh , gϊếŧ người không gớm tay, lạnh lùng mà kiệm lời ít nói với chuyện   . hằn tiêu diệt kẻ thù xong ..liền lên xe chạy ngang qua, mà đưa mắt ra cửa, thì nhìn  thấy một cậu bé đang nằm dưới đất mà run rẫy

Này ...cậu bé.. Hắn lên tiếng hỏi cậu

.

Cậu bé nghe tiếng nói của ai mà giật mìk  tỉnh giấc mà lên tiếng

D...dạ...con...con... Cậu bé con vừa run vừa sợ mà trả lời hắn

Cậu bé.. Nhà bé ở đâu. -ba mẹ bé sao không  rước nhóc vậy

Da ..-dạ...mẹ con mất rồi con sống với ba ,sau này ba cưới thêm một bà mẹ kế ... Vì ganh ghét con  mà đuổi con ra khỏi .....nhà rồi .. hic - Cậu nói mà nước mắt nước  mũi  vừa chảy vừa  nói

Hắn bún tay thì từ phía sau có người đi đến bên hắn, rồi  đưa cho hắn một chiếc khăn đã nhúng nước  trước,rồi hắn cầm trem mà lau gương mặt  cho cậu

Cậu bé nở nụ thật  cười mà nói lời Cảm ơn hắn 

Hắn đưa mắt nhìn trên dưới người cậu, mà không biết rằng cậu quá " xinh đẹp" : có gương mặt sống mũi cao, lại đôi môi chúm chím dễ thương ,khi cậu cười sẽ lộ ra 2 chiếc răng thỏ siêu đáng yêu, còn có má sữa mũm mĩm nữa chứ. Khiến cho hắn muốn bắt cóc cậu ấy là của hắn,  Muốn muốn dấu cậu thật kỹ , sau này  nuôi lớn mới ăn thịt  thỏ con..... Đó là nghĩ của hắn..nếu để thuộc hạ mà biết, thì thôi xong.. Một ác Ma Vương khiến người người hoảng sợ .... Mà bây giờ gặp được thỏ đợi lớn mới ăn thịt...

Thiệt mắc mặt.  ... cao lãnh....phải Cao lãnh

Hắn chợt nhớ ra liền lên tiếng tiếng hỏi cậu bé 

Nhóc con. .tên j...vậy

Dạ con...-Tiêu Chiến ạ.

Bao nhiêu tuổi

Con  5 tuổi

Còn chú ...chú tên gì ạ ??Cậu vui vẻ trả lời hắn

-Ta. ..Vương Nhất Bác , năm nay 17 tuối - hắn nhìn thấy nụ cười của cậu làm cho hắn ngơ người mà nhìn cậu đấm đuối. . mà chép miệng cười một nửa, khiến cho thuộc hạ của hắn chết đứng, vì lần đầu tiên tên ác ma chưa bao giờ cười với ai cả  ...mà hôm nay cứu tin của họ đã xuất hiện ,khiến cho bọn họ vui mừng.. Ngày tháng sau này có người bảo kê rồi... Deeeeeee...

Hắn  đột nhiên dịu dàng nhìn cậu mà lên tiếng  : bé con ....có về nhà cùng tôi  không ? ..tôi sẽ bảo vệ, và yêu thương ..chỉ cần sau này bé không được rời xa tôi nữa bước... Nếu tôi biết được... Thì mạng sống của ba bé không an toàn đâu.... Còn nữa ...sau bé con cứ gọi tôi là ba ... Bé muốn gì ta chiều

Tiêu chiên   bị hắn hù dọa mà gật đầu lia lịa mà trả lời hắn  : Vâng ạ... ?? Con theo ba về

Hắn gật đầu

Tiêu Chiến thì không dám trở về thì bà ta cũng giết chết cậu   chết, vậy thôi đi theo cho rồi

Cậu bé gật đầu đồng ý với hắn

Ba ..ơi _ Cậu  gọi hắn

Hắn quá ngạc nhiên  về cậu. Một cậu bé năm tuổi, mà  đồng ý còn gọi hắn là ba nữa chứ... Đúng là trẻ con..

Hắn cúi người xuống dang 2 tay mà bế cậu lên rồi nói: Con mau  nhắm mắt lại đi, rồi ba sẽ đưa con về nhà -  hắn biết nơi ở của hắn rất âm ưu ,và mang rợ ,hắn đưa cậu đến  thế giới hắc đạo của hắn... Có những thứ máu me ..xác chết rải đường đi..những bộ xương con nằm dài dài... Lại  có rất nhiều thứ kinh dị. Sẽ khiến bé con của hắn  sợ thì không tốt..

Tiêu Chiến ngoan ngoãn nằm yên trên người hắn , nghe theo hắn mà nhắm mắt lại, cậu đưa mắt lên nhìn hắn  ,khiến cho cậu phải mê muội với nhan sắc  nghịch Thiên Lý mà ngắm nhìn mãi..

            LÂU ĐÀI 🏰MA VƯƠNG

Hắn đưa cậu đến lâu đài rồi nhẹ nhàng  thả cậu xuống đất... Sao đó hắn  đưa tay sờ vào má cậu mà lên tiếng

Tiêu Chiến.. Con mở mắt đi..

-Cậu  nghe hắn nói xong từ từ mở mắt ra , rồi  nhìn tòa lâu đài  mà bất ngờ la hét.

-OAAAAAAAAAAA

. Ba ơi, ....nhà  lớn và rộng quá à,  còn có nhiều người giúp việc nữa chứ..... ba ơi  , ba xem kìa... Ngày này có hoa  và cây kiểng nửa ,nhìn đẹp lắm... Ba ơi...

Hắn nhìn cậu mà mở  mỉm cười thật tươi rồi trả lời cậu chiều mến....  Chiến Chiến..  sau này ba sẽ cho con  ở căn nhà này và quần áo đẹp, lại có người hầu quỳ lạy dưới chân con ....con..chịu hôn

Dạ...chịu... Cậu vui vẻ mà trả lời hắn.

Thuộc hạ và mấy người giúp việc và quản gia nhìn một trận hú hồn mà trong lòng.. Không dám hó hé..

Gia đình.... Nghĩ thầm :

Công tước của chúng ta cười rồi kìa mọi người...  Công tước ...biết cười....công tước ....biết cười.. MỌI NGƯỜI ƠI.... CÔNG TƯỚC ...CƯỜI ....KÌA...MỌI ...NGƯỜI ...

CHÚNG TA PHẢI CẢM ƠN CHỦ NHÂN MỚI... MỚI.. ĐƯỢC..