nghe xong, phảng phất hiểu được Charles đang tự sướng, cũng không nói ra chỉ là hơi khẽ cười, tiếp tục nói:
- Chỉ là 1 Tây Bắc còn chưa đủ. Sau này lớn lên, có rất nhiều chỗ em muốn đi. Sa mạc tây bắc, còn có vạn dặm thảo nguyên, đỉnh đại tuyết sơn mỹ lệ. Còn có đầm lầy phương nam, còn có biển lớn Nam Dương, còn thuộc địa phía Nam. Lão sư từng nói cho em nhiều sự việc như vậy, chờ lớn lên nhất định phải tự mình đi!
Tuy công chúa Karina lúc này mới chưa tròn 10 tuổi, có thể nói những mong đợi này cũng có vài phần thiết thực.
- Nếu em thích, ta đem toàn bộ sa mạc, thảo nguyên, núi tuyết, Nam Dương toàn bộ ban cho.
Charles cười ha hả, đắc ý vẫy tay tưởng tượng đến lúc mình chấp chưởng nắm quyền.
Hai người nguyên bản muốn đi ngự hoa viên, chỉ là tới đây gặp mấy thị vệ cung đình dẫn y quan đi qua, những y quan này đều rất lạ mặt.
Charles nhìn đến, trong miệng mờ mịt hỏi:
- Ủa? Chả lẽ phụ thân có bệnh ư?
Tiểu công chúa không trả lời, chỉ nhìn mấy y quan cúi đầu cung kính đi qua, trong miệng gần như thì thào:
- Gần đây trong hoàng cung đổi rất nhiều y sư à.
Chỉ là lời này rất nhỏ, lại là tự nói, Charles cũng không phát hiện ra.
*
Ngày năm mới, tựa hồ chả có chút không khí ngày lễ nào.
Năm xưa, những lúc này, trên phố lớn đều kín người, lại còn lượng lớn đồ vật quý hiếm lạ lùng từ khắp nam bắc mang tới. Đế đô nguyên bản là thành thị giàu có nhất, đương nhiên sức mua cũng là mạnh nhất.
Chỉ là năm nay, tuyết rơi kín đường, thêm phương Bắc có chiến tranh, lúc này đường phố đế đô thiếu đi vài phần vui vẻ.
Ngày cuối cùng năm 965 của đế quốc, tuyết lớn cũng dần dần ngừng lại, con đường đến hoàng cung đã được quân đội quản chế.
Từng đội xe ngựa từ các đại gia tộc theo con đường lớn tiến đến hoàng cung tham gia yến hội năm nay.
Ngày xưa, lúc này nhân viên sở trị an đế đô thường sẽ bận tới bỏng đít, chỉ là năm nay quảng trường không chút khói lửa, không ai tụ tập – lạnh như vậy, mọi người càng nguyện ý ở nhà cùng lò sưởi ấm áp hơn.
Một chiếc xe ngựa cỡ lớn, thân xe phát sáng, khắc hoa văn của gia tộc hoa tulip. Trước sau có mấy chục kỵ sĩ tinh nhuệ của gia tộc, thần cưỡi ngựa đen từ đầu tới chân, thị vệ trưởng liền đi đầu.
Đường cũng không khó đi, phụ trách duy trì trật tự là binh sĩ sở trị an thậm chí có chút nhàn nhã. Một đường yên ắng, chỉ có tiếng bánh xe nghiến trên tuyết.
Đến bên ngoài hoàng cung mới cảm nhận được vài phần náo nhiệt. Cửa thành mở rộng, bên ngoài cũng không ít xe ngựa đứng sẵn. Các đại gia tộc, cái thế gia giàu có..... gần trăm chiếc xe ngựa với gia huy bất đồng đứng cạnh nhau, cũng có chút sức sống.
Mà xe ngựa của Đỗ Duy, đến cửa hoàng cung cũng không dừng lại – vì hắn thân phận đặc thù. Xe ngựa nhà khác đến cửa là dừng, cho dù ngươi già cả yếu đuối cũng chỉ có đi bộ mà vào. Đỗ Duy thì khác, hắn nghiễm nhiên là trọng thần số 1 của đế quốc, hơn nữa gần đây mắc bệnh, nên trong cung đặc cách truyền ra mệnh lện cho phép xe ngựa công tước hoa tulip trực tiếp tiến vào trong hoàng thành – đây chính là đối đải chỉ có hoàng thân trực hệ mới có, cả đế quốc trừ mấy vị công chúa, còn 2 vị thân vương cũng phải đi bộ mà vào.
Xe ngựa của Đỗ Duy 1 đường đi thẳng tới hoàng cung mới dừng. Lập tức có người đem Đỗ Duy từ xe ngựa xuống, đặt vào xe lăn.
Mà Vivian cùng Joanna đều ăn mặc đẹp, đi 2 bên hắn.
Mose hôm nay cũng đã vào cung, chỉ là – bệ hạ Charles muốn nhìn nàng mặc quần áo nữ phải thất vọng rồi, vì Mose đêm nay vẫn mang 1 bộ trang phục kỵ sĩ: áo choàng đỏ tươi, bên trong là 1 bộ giáp da trâu thượng đẳng, bên trong còn 1 lớp da tê giác, 1 đôi ủng da cao quá đầu gối, eo đeo trường kiếm – bộ quần áo này là Mose theo Roline đã lâu, học được từ Roline.
Năm đó Roline lúc tại đế đô, bị Đỗ Duy mài thành 1 bộ dạng nữ kỵ sĩ, Mose từ nhỏ đã không thích quần áo nữ, bộ dạng này lại tối hợp ý nàng.
Lúc Đỗ Duy đến, phu nhân Listeria cũng đã tới, chỉ là đợi bên trong hậu viện không đi ra được – nàng cố ý làm vậy.
Phu nhân Listeria đợi Đỗ Duy đến mới đi ra, lai đi theo sau hắn, cùng lúc tiến vào yến hội – đây cũng là tín hiệu rõ ràng, gia tộc Listeria dựa chặt vào gia tộc hoa tulip! Đây là 1 hành động tỏ rõ thân phận minh hữu.
Ngược lại, tiểu thư Angel trầm tính hôm nay không tới, chỉ có Mose đi cùng tỷ tỷ.
Nhiếp chính vương cùng hoàng đế còn chưa tới, nguyên bản yến hội trong sảnh, Đỗ Duy vừa tiến vào, tức thì xung quanh liền yên tĩnh hẳn.
Người người đếu quay mặt nhìn vị công tước tuổi trẻ vinh quang đệ nhất đế quốc gần đây cáo bệnh ở nhà, nhiều ngày không lộ diện.
Đỗ Duy thân mình ngồi xe lăn, mặt vàng như bôi sáp – cái này đúng là cố ý bôi sáp, thậm chí đế xác nhận thân phận bệnh nhân, hắn còn cố ý bọc chăn dày quanh người.
Vào đến đại điện, sớm đã ấm áp như xuân. Cung điện thiết kế các góc rất tốt, cách mấy gian lại có lò sưởi.
Trên đại điện, 2 bên lập tức có mấy người hầu cung đình đón sẵn áo khoác của khách.
Vivian cùng Joanna là lần đầu tiên lộ mặt trước quý tộc đế quốc, rất kinh diễm, phi thường kinh diễm.
Người người đều biết, công tước hoa tulip có 2 người vợ đều là ma pháp sư, mà vì 2 người vợ này, công tước hoa tulip ngay cả công chúa hoàng thất cũng khéo léo từ chối.
Hôm nay, vừa thấy đôi tỷ muội theo sau Đỗ Duy, không ít người đều hít 1 hơi, đại đa số nhủ thầm “quả là như thế”.
Nếu không phải dạng tuyệt sắc này, công tước hoa tulip sẽ không vì các nàng mà cự tuyệt hoàng thất à!
Vivian mặc 1 bộ áo trắng, hình dạng rất đơn giản, nhưng cắt may tinh diệu, đem thân thể nàng phụ trợ như 1 đóa hoa lan điềm tĩnh thuần khiết, mái tóc đẹp tùy ý vấn cao, tăng thêm mấy phần dụ hoặc.
Mà Joanna lại càng bắt mắt. Cô gái tình tính mạnh mẽ này, đêm nay mặc 1 bộ váy dài đỏ rực. Chiếc váy cực kỳ sống động, thoạt nhìn như 1 ngọn lửa, lại càng hợp với khí chất của nàng. Nguyên bản dung nhan cực kỳ diễm lệ, lại càng câu hồn đoạt phách.
Vài nam nhân đường trường kinh diễm, nhưng biết 2 người này đều là công tước hoa tulip độc chiếm ai cũng không dám nhìn nhiều, huống hồ…. hai đại ma pháp sư, người thường chịu nôi ư?
Ngược lại, 1 vài nữ nhân nhìn xong, không khỏi cảm thấy tự ti.
Phía sau, phu nhân Listeria vẫn mang vẻ mặt trong sáng xinh đẹp như xử nữ. Từ tướng mạo mà nói, càng giống thiếu nữ 20 tuổi, nàng vốn là đệ nhất mỹ nhân quý tộc đế quốc, theo sau còn có Mose.
Đỗ Duy vừa đến, thân mang theo 4 tuyệt sắc mỹ nữ, muốn không bắt mắt cũng không được.
một thân trang phục quý tộc điển hình, tuổi trẻ ưỡn ngực. Khuôn mặt anh tuấn cộng với 1 thân áo đen bó sát, hắn tự mình đẩy xe lăn cho Đỗ Duy, một đường từ trung gian tiến vào, xung quanh không ít quý tộc đều hướng tới Đỗ Duy làm quen.
Gặp công tước đại nhân, có thể nói đây là cơ hội hiếm có a.
Đỗ Duy vẫn duy trì mỉm cười gật đầu, sau đó trực tiếp đến chỗ ngồi mặt trước đại điện.
Đêm nay, lão tể tướng không xuất hiện, dưới tình huống này, chỗ ngồi gần nhất với hoàng thất, trừ Đỗ Duy ra cũng không ai dám ngồi.
Đỗ Duy vừa ngồi xuống, bên cạnh có người cười nói:
- Đỗ Duy, ta còn nghĩ đêm nay nếu ngươi không đến, chỉ sợ cũng không vui.
Quay đầu nhìn lại, thấy tài chính đại thần mỉm cười với Đỗ Duy. Sắc mặt lão cũng rất tốt, sau lưng hắn còn 1 thiếu nữ mỹ lệ, lại dùng ánh mắt e thẹn nhìn Gabri – đương nhiên đó là hôn phu của Gabri, tiểu thư Austria.
Austria đi tới làm lễ, thấy Đỗ Duy thân mật cười đáp lại, đỏ mặt thấp giọng:
- Ca ca.
Gabri bên cạnh sắc mặt hơi mất tự nhiên, vô ý nhìn Mose 1 cái, Mose phẳng phất không để ý, ánh mắt đảo khắp nơi.
Mẫy lão người quen, như Carmille Ciro hoặc bá tước Billiat đều chưa tới, mà ma thú Dasan năm nay vắng mặt.
Đỗ Duy cùng mấy lão hàn huyên vài câu, mà lúc này có 1 lão quý tộc chừng 50 tuổi đi tới:
- Xin chào công tước hoa tulip, lần đầu gặp mặt, nhưng đại danh của ngày ta đã sớm được nghe.
Đỗ Duy nhìn người này rất lạ mắt. Người này tướng mạo xuất chúng, ước chừng 50 tuổi, chỉ là Đỗ Duy biết đây là hắn bảo dưỡng tốt mà thôi, tuổi thực hẳn phải lớn hơn nhiều.
Mà người này thân mặc áo hoa, cánh tay phải đeo 1 cái giới chỉ khảm bảo thạch, giá ít nhất cũng 20 vạn kim tệ. So với tuổi của hắn, lại có vóc người gọn gàng, không có cái bụng to như các quý tộc thường gặp. Trên mặt hắn luôn nở nụ cười – vừa nhìn đã biết là người xuất thân danh môn. Mà đôi mắt, uy mà không lộ, tuy là cười, nhưng vẫn lạnh lùng như cũ, có vẻ là thói quen của nhân vật từ cao cao nhìn xuống.
Giọng nói tuy là khách khí, nhưng không xu nịnh không kiêu ngạo, thanh âm nhu hòa dễ nghe, lại là giọng chuẩn đế quốc, không pha khẩu âm – mà hết thảy, là thân phận thượng đẳng quý tộc của hắn.
Đỗ Duy hơi ngẩn ra, nhíu mày:
- Vị này là…
- A a, ngươi nhiều ngày không lộ diện, đây là ngài Contra, bá tước đế quốc, gần đây còn được phong làm hầu tướng đầu hàm. Contra tiên sinh mới từ phương nam tới, ngươi còn chưa biết.
Tài chính đại thần cười ha hả, chỉ là nụ cười trên mặt không thoải mái lắm, có vẻ khách sáo. Thấy Đỗ Duy vẫn còn mờ mịt, thấp giọng thêm 1 câu:
- Contra tiên sinh là trưởng bối của Alpay tướng quân cùng vương phi Daisy.
Đỗ Duy vừa nghe, lập tức rõ ràng.
Alpay hiện giờ tính là đối thủ duy nhất của mình trong đế quốc, tuy nhiên căn cơ thua xa Đỗ Duy – có gia tộc Rowling cùng gia tộc Listeria hậu viện. Nhưng hắn thân là quân đoàn trưởng quân đoàn đế quốc, so với cái chức thượng tướng hữu danh vô thực của mình còn cao hơn 1 chút.
Contra này là trưởng bối của Alpay, quá nửa cũng là 1 cái vai diễn.
Như vậy – hẳn cũng là đối thủ của mình.
Đỗ Duy trong lòng cười lạnh 1 tiếng, trên mặt làm ra vẻ khách khí nói chuyện. Contra này cũng chả biết vì sao lại tìm hắn làm quen, 2 người lại làm ra vẻ thân thiết, hàn huyên vài câu. Vẻ mặt rất vui vẻ, hồn nhiên không giống đối thủ của nhau.
Ngược lại, tài chính đại thần nảy lòng tốt, đề tỉnh 1 câu:
- Qua năm sau, tiên sinh Contra chắc là nhận chức tổng đốc hành tỉnh Riehl.
Tổng đốc hành tỉnh Riehl?
Đỗ Duy vừa nghe xong không khỏi nhíu mày.
Riehl là hành tỉnh nằm sát bình nguyên Rowling, lại là hành xóm của lãnh địa nhà Rowling. Mấy năm nay, phàm là tổng đốc hành tỉnh Riehl đều có giao tình tốt với gia tộc Rowling. Nếu không 2 người sát nhau mà đối địch, công việc ngày thường sẽ rất phiền hà Truyện "Ác Ma Pháp Tắc "
Mà với Đỗ Duy mà nói, hành tỉnh Riehl càng trọng yếu hơn: hành tỉnh Riehl nằm phía đông nam gia tộc Rowling, tiếp giáp với biển, còn có mấy hải cảng lớn của đế quốc. Mà trước, hạm đội trên biển của Đỗ Duy, vô luận là mậu dịch Nam Dương hay cái gì khác, đều thông qua mấy cái cảng thuộc hành tỉnh Riehl này xuất nhập, thậm chí hạm đội trong tay hắn, còn thiết lập trong hành tỉnh Riehld 1 hải cảng làm cơ địa.
Chỉ là... tổng đốc Riehl đổi thành đầu lĩnh đối địch với mình.
Nhiếp chính vương muốn làm gì?
Nghĩ vậy, Đỗ Duy không tự chủ được nhíu mày.
Contra cũng rất có phong độ, mỗi hành động đều có khí thế đại gia tộc.
Mà cuối cùng, thành viên hoàng thất đến.
Khác với năm xưa, năm nay yến hội, Thần hoàng tử cùng Charles hoàng đế đều giả trang, Thần hoàng tử tự tay kéo con trai mình đi vào hội trường, Charles đầu đội vương miệng, chỉ là…. Quyền trượng tượng trưng cho hoàng thất lại nằm trong tay Thần hoàng tử.
Nghi thức nhập trường đơn giản mà long trọng, Thần hoàng tử đi lên phía trước ngai vàng, dùng thanh âm vui tai tuyên bố:
- Yến hội đêm nay, càng có 1 phần hạ lễ do Rostock tướng quân đưa tới từ phương Bắc. Đây chính là hàng vừa được ngựa chuyển tới chiều nay.
Nói xong, tùy tùng bên cạnh hắn cầm lên 1 phần phong bì màu hông.
- Tin thắng trận!
Thanh âm vui mừng của Thần hoàng tử tuyên bố khắp nơi.
Đỗ Duy nghe xong, lại nhíu mày …
Tin thắng trận? Hừ … lạ nhỉ!
Đỗ Duy nắm tay xe lăn, không tự chủ siết chặt lại, trong lòng nghĩ tới 2 ngày trước Andrea tướng quân gửi cho hắn 1 phong thư, còn gã béo Ron Barton cũng gửi cho mình 1 bức mật thư …