Đỗ Duy ngã rất đau, hắn gần như ngã thẳng từ trên ghế xuống, nhếch nhác nằm sấp trên mặt đất, đầu hơi sưng lên, trợn tròn đôi mắt nhìn Chris.
Sau đó, hắn đột nhiên hỏi một câu càng thêm ngu ngốc.
- Cái thai của nữ thần... là của ai?
Chris rất không vui, hắn lườm Đỗ Duy một cái:
- Ngươi nghĩ xem, trong thời đại đó trên thế giới liệu có ai dám vụng trộm cùng thê tử của Ma thần?
Đỗ Duy hít một hơi thật sâu, không lập tức đứng lên mà ngồi ngay trên mặt đất, ráng sức hỏi tiếp:
- Nói như vậy, Ma thần và nữ thần... có một đứa con?
Trời ơi!
Đây mới thực là tin tức chấn động!
Ma thần và nữ thần có một đứa con… Vậy có rất nhiều vấn đề.
Ma thần không yêu nữ thần song nữ thần lại có được sự tín nhiệm của ma thần… Vì sao? Bởi vì hai người có một đứa con! Nữ thần có lẽ không phải người yêu của ma thần song lại là mẹ của con hắn! Lý do này còn chưa đủ ư?
- Đứa trẻ đó là một việc ngoài ý muốn, mà những chuyện phát sinh sau đó lại hoàn toàn bị một sinh mệnh nhỏ bé ngoài ý muốn đó phá hoại hoàn toàn! Bởi vì đứa con của ma thần và nữ thần này biểu hiện vô cùng kinh người…
Chris nói tới đây đột nhiên nhíu mày, dường như hắn không biết nên dùng từ ngữ gì để miêu tả, tìm tòi một lát hắn mới thấp giọng nói:
- Thiên phú?
Dường như hắn cũng không dám chắc từ ngữ này thích hợp.
- Khiến chúng ta kinh ngạc là kết tinh của ma thần và nữ thần, đứa trẻ đó có gần như tất cả những đặc điểm hoàn mỹ. Có lẽ ma thần mạnh mẽ nhất ma tộc cùng nữ nhân kiệt xuất nhất của nhân loại sau khi kết hợp sinh ra đứa trẻ cũng dung hợp ưu điểm của cả hai chủng tộc, lại còn biểu hiển ra điểm đặc biệt khiến cả hai vị thần linh đều kinh ngạc.
- Trước đó ma tộc được cho là chủng tộc hoàn mỹ nhất trên thế giới, có được lực lượng cùng ma lực cường đại, có trí tuệ cao siêu, thọ mệnh cao, song ma tộc lại có một nhược điểm trí mạng…
Chris chưa nói hết Đỗ Duy đã chen vào:
- Ngươi đang nói tới sừng của ma tộc sao?
Nói tới đây, hắn vô ý sờ lên đỉnh đầu của chính mình, ẩn dưới mãi tóc kia có một điểm lồi ra.
- Đúng, sừng là nhược điểm của ma tộc, là nguồn suối đại bộ phận lực lượng của ma tộc. Chủng tộc này có được hết thảy ưu điểm khiến người khác đố kỵ song khuyết điểm này cũng hết sức rõ ràng. Nếu chặt đứt sừng một ma tộc vậy hắn sẽ rất nhanh chóng trở nên suy yếu, thân thể cường tráng cũng dần dần suy nhược, ma lực cường đại cũng nhanh chóng tiêu tan. Cơ thịt, xương cốt trên thân thể đều dần dần héo rút…
Ngữ khí của Chris càng lúc càng cổ quái. Khi hắn nói đến cuối đột nhiên dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn Đỗ Duy:
- Một ma tộc không có sừng sẽ nhanh chóng thoái hóa và suy yếu, sau đó biến thành rất giống… rất giống…
- Rất giống nhân loại sao?
Đỗ Duy gần như buột miệng nói ra, nói xong câu này hắn nhìn lại Chris, lại phát hiện Chris cũng nhìn mình thật cổ quái.
Một lâu lâu hai người đều không nói chuyện, cứ như vậy nhìn nhau, không khí cũng phảng phất trở nên quái dị.
Một lúc lâu sau Chris dùng sức ho khan một tiếng, thấp giọng nói:
- Ừ… Không sai, thật sự giống như nhân loại. Ừm… Điều này rất kỳ quái phải không? Quả thực rất kỳ quái, ma tộc cường đại như vậy nếu như không có sừng lại biến thành nhân loại mềm yếu… Có thể nói ma tộc so với nhân loại chẳng qua nhiều hơn một cái sừng mà thôi.
Trong lòng Đỗ Duy như có một tia sét xẹt qua, vô ý lẩm bẩm nói:
- Hơn nữa ma tộc có bề ngoài và cấu tạo thân thể cực kỳ tương tự với loài người. Thậm chí có thể nói chẳng hề khác biệt… Chris, chẳng lẽ ý ngươi là…?
Chris ngậm miệng lại, nhìn Đỗ Duy không nói gì nhưng ánh mắt hắn lại phảng phất lộ ra câu nói ẩn tàng trong lòng kia.
Nếu Chris đã không nói vậy Đỗ Duy cũng phải nói ra.
- Ý của ngươi là... rất có thể nhân loại và ma tộc vốn có một chuýt quan hệ huyết thống?
Đỗ Duy dùng sức xiết chặt nắm tay, cắn răng nói:
- Thậm chí có thể là Ma tộc cùng nhân loại thực ra là một chủng tộc!
Chúng ta đặt ra một giả thiết, ma tộc thực ra cũng là một chủng tộc nhân loại, chẳng qua những “nhân loại” này tiến hóa hơn so với đồng loại phổ thông của mình, trở nên càng cường đại, từ đó mới biến thành một chủng tộc mới?
Chris không ngờ lại lộ ra vài phần áy náy, ánh mắt hơi trốn tánh, cười khổ nói:
- Đỗ Duy ơi là Đỗ Duy, ngươi biết không? Mấy câu nói đó của ngươi nếu vào thời đại của chúng ta ngươi sẽ lập tức bị đem đi cắt lưỡi sau đó bị chôn sống hoặc treo đến chết! Bởi trong thời đại đó ma tộc là chủng tộc cao quý nhất còn nhân loại chỉ là nô bộc đê tiện. Ngươi không ngờ lại dám nói nhân loại với ma tộc thực ra là cùng một chủng tộc… Ha ha.
Đỗ Duy nhíu mày, không để ý tới lời giễu cợt của Chris, dùng sức vẫy vẫy tay, dường như muốn nắm lấy ý niệm nhanh như ánh chớp trong đầu kia, nhanh chóng nói:
- Ta nói sao giờ không quan trọng, quan trọng là ma thần đương thời có phải cũng nghĩ như vậy không?
- Ngài rất kinh ngạc vì trước nay ma tộc cùng nhân loại chưa từng thông hôn. Trong thời đại đó ngẫu nhiên cũng có ma tộc hoang dâm có một số nữ hầu là tinh linh tộc hoặc nhân loại nhưng cũng tuyệt đối không khiến các nàng thụ thai hoặc lưu lại hậu đại! Ngẫu nhiên có sinh ra đứa trẻ hỗn huyết thì khi vừa sinh ra cũng lập tức bị dìm chết, tuyệt đối không để sống tiếp. Ta chỉ kể đơn giản như vậy có lẽ ngươi không cách nào tưởng tưởng ra thời đại đó ra sao. Lúc đó ma tộc gần như cao ngạo tự luyến đối với huyết thống của mình. Ma tộc cho là huyết thống của bản thân là cao quý ưu tú nhất trên thế giới này, là chủng tộc có huyết thống cao quý tuyệt đối không thể để cho bất cứ chủng tộc đê tiện nào khác làm cho ô nhiễm! Cho nên chuyện như hỗn huyết gần như không tồn tại, ngẫu nhiên xuất hiện cũng lập tức bị diệt trừ, cho nên… Ma thần cùng nữ thần sinh ra đứa trẻ kia là “duy nhất”.
- Đứa trẻ “duy nhất” này rốt cuộc có điểm gì mạnh mẽ?
Đỗ Duy hỏi.
- Đầu tiên, đứa trẻ “duy nhất” đó có đủ hết thảy những ưu điểm của ma tộc, thậm chí còn mạnh mẽ hơn… Tiếp theo, đứa bé đó lúc ra đời đã không có sừng… Điểm thứ hai này mới khiến cả hai vị thần kinh hãi! Đứa trẻ này có thể nói là giống y hệt nhân loại, một thân thể nhân loại có hết thảy lực lượng của ma tộc song lại không có tiêu chí của ma tộc “sừng”.
Ngữ khí của Chris lập tức trở nên bi thương:
- Lúc đó, sau khi đứa trẻ ấy được sinh ra, ma thần lập tức hiểu ra đây là chuyện nguy hiểm tới mức nào! Đứa trẻ đó tuyệt đối không thể để mọi người biết! Chuyện này lập tức được bảo mật, trước giờ chưa từng lộ ra ngoài.
Đỗ Duy gật gật đầu.
Với chủng tộc điên cuồng, kiêu ngạo tập thể như ma tộc, trong thời đại đó nếu lãnh tụ vĩ đại của ma tộc sinh ra một hài tử cùng nhân loại lại có hình dạng như nhân loại và năng lực siêu việt ma tộc, tin tức này sẽ lập tức khiến cho tín ngưỡng sụp đổ!
Sẽ khiến cho toàn thể ma tộc phát điên!
- Đứa trẻ đó không cần tu luyện, vừa sinh ra đã có hết thảy thiên phú ma pháp của ma tộc, không cần bao lâu sinh ra đã nắm giữ mọi kỹ xảo vũ kỹ cường đại của ma tộc, không cần học tập, sinh ra đã có trí tuệ cao siêu, chỉ trong hai năm ngắn ngủi nó đã trở nên rất cường đại. Tuy vẫn chỉ là một đứa trẻ, song…
Chris đột nhiên thong thả nói:
- Rất nhiều lúc ta thậm chí cảm thấy từ “thần” này dường như càng thích hợp với đứa trẻ đó! Thằng nhóc đó trời sinh đã có mọi thứ! Cường đại, thông minh, trí tuệ cùng tốc độ trưởng thành khiến người ta kinh hãi, thậm chí ta cảm thấy sợ là không bao lâu sau đứa trẻ đó có thể đạt tới đẳng cấp của ma thần - không bao lâu sau.
- Cũng có thể nói, theo đứa trẻ đó càng lúc càng cường đại, sự kiện này càng lúc càng trở nên khó lường.
Đỗ Duy gật đầu tỏ ý đã hiểu.
- Lúc đó, chuyện làm khó ma thần đại nhân là: phải chăng nên để cho một lượng lớn ma tộc thông hôn cùng nhân loại? Bởi sự thực đã chứng minh, nhân loại thông hôn với ma tộc có thể sinh ra đứa con càng thêm mạnh mẽ. Đối với ma tộc lúc bấy giờ đang vô cùng điên cuồng đã đứng trước bờ vực diệt vong mà nói, dung hợp với nhân loại có thể sẽ là một lối thoát.
Chris cười nói: “
- Thành thật mà nói, nếu chuyện đó thực sự được thực hiện có lẽ ma tộc cũng sẽ không diệt vong.
- Nhưng những vị thần khác đã nhanh chóng phát động thần chiến phải không?
Đỗ Duy thở dài.
- Đúng vậy, là thần chiến, chiến tranh đầu tiên trong thời đại thần thoại.
Chris nhắm mắt lại như không muốn để Đỗ Duy thấy vẻ ưu thương trong mắt hắn:
- Rất đông cường giả thần cấp hợp kích Ma Thần đại nhân. Bọn chúng cùng nhau luyện ra thần khí mạnh nhất, thanh thần khí này tập trung mọi loại thuộc tính thần lực. Còn có Ares, hắn không tiếc mình trở thành một người canh giữ ma thần điện. Với thân phận cường giả thần cấp chí tôn của hắn lại đảm nhiệm vai diễn này quả thực rất không bình thường. Chẳng qua Ma thần đại nhân sớm đã muốn đề cao địa vị của nhân loại để giảm bớt ý đồ tranh đấu giữa các chủng tộc cho nên hắn tiếp nhận Ares, để hắn tiến vào ma thần điện làm người canh giữ. Đó là một địa vị cực cao, lúc đó người canh giữ ma thần điện đều là những cường giả đỉnh cao, hai cường giả mạnh nhất ma tộc đều ở trong đó, còn có cả Tinh Linh tộc. Tinh Linh tộc là chủng tộc có địa vị gần nhất với ma tộc cho nên một cường giả tinh linh tộc cũng đã hiệu trung với ma thần.
Đỗ Duy gật đầu, lập tức nhớ lại tên tinh linh tộc canh giữ điện thờ ma thần kia.
- Đáng cười là cuối cùng Ares phản bội song tên tinh linh tộc thủ hộ thần điện kia lại vẫn giữ nguyên lời thề trung thành của mình - Có thể nói Tinh linh tộc không hổ là chủng tộc có truyền thống bảo thủ bậc nhất, một khi họ đã phát thệ thì cả đời không thay đổi.
- Trận chiến cuối cùng đó, nữ thần có được sự tín nhiệm đã cắt rời sừng của ma thần. Sau đó trong trận đại chiến, những người thủ hộ ma thần điện đều bị chúng thần vây công, gần như chết hết. Ares lại nội ứng từ bên trong, trực tiếp dùng mũi thương Longinus khiêu chiến ma thần…
Chris cười nói:
- Những chuyện sau đó ta nghĩ ngươi đều biết.
- Như vậy, ngươi thì sao?
Đỗ Duy nhìn lão gia hỏa này:
- Nữ thần vì sao lại đem nhốt ngươi lại đây?
- Bởi vì…
Khóe miệng Chris khẽ động:
- Trong trận chiến đó ma thần đại nhân giúp ta trốn thoát… Hơn nữa, ta là người duy nhất biết chỗ của đứa trẻ đó. Đứa trẻ đó đã được ma thần đại nhân dấu đi! Dấu ở một nơi tuyệt đối bí ẩn, tuyệt không cách nào tìm được. Ngoại trừ ta ra không ai có thể tìm ra đứa trẻ đó! Nữ thần muốn biết con của nàng ở đâu tất nhiên phải hỏi ta, mà ta đã không nói, nàng chỉ có cách đem ta nhốt ở đây…. Đã qua hơn một vạn năm rồi.
Đỗ Duy hừ một tiếng:
- Ta không tin mụ nữ thần kia lại là một nữ nhân yêu thương con của mình, ả sẽ không vì một đứa trẻ mà không một mực giam lỏng ngươi chứ?
- Đương nhiên, nữ thần ngay cả trượng phu cũng có thể tính kế cơ mà. Nàng đã tính kế với cả ma thần đương nhiên sẽ không có cảm tình gì với đứa trẻ kia. Song, đứa trẻ đó cũng tuyệt đối không thể để nàng tìm ra được. Ma thần đại nhân từ trước đó rất lâu đã dấu nó đi rồi, địa điểm chỉ có ta biết, mà ta trong những năm đó luôn đảm nhiệm việc chăm sóc đứa trẻ đó. Ta là một người hầu, không ai hiểu rõ sự cường đại của nó hơn ta!
Càng quan trọng hơn là địa điểm ma thần dấu đứa con của mình có mọi thứ quan trọng khác, đó là thứ mà nữ thần luôn muốn có, cũng là thứ cuối cùng mà nàng quan tâm, cho nên ta càng không thể để nàng tìm đến đó, có được những thứ kia. Ta cũng vì thế mà bị nhốt ở đây. Chí ít ta bị nhốt ở đây thì nữ thần không có được thứ đó, cũng không cần quan tâm tới việc nó sẽ xuất hiện ở thế giới này.
Đỗ Duy lập tức hai mắt phát sáng:
- Là một bảo tàng sao? Bảo tàng do ma thần lưu lại?
- Ngươi có thể nói vậy. Bảo tàng… Hừ, chẳng qua từ này quá thô tục.
Chiris khẽ cười:
- Nơi đó ẩn chứa một lực lượng cường đại, chỉ cần dẫn phát lực lượng đó ra có thể khiến cho ma tộc một lần nữa khôi phục đạt được lực lượng của ma tộc năm đó hoành hanh thiên hạ, đối mặt với các chủng tộc đông đúc mà vẫn bách chiến bách thắng.
Đỗ Duy bĩu môi:
- Cái đáp án này quá cũ kỹ đi. Nữ thần vẫn không cạy được miệng ngươi sao?
- Ta là một sinh mạng mới toanh do Ma thần đại nhân sáng tạo. Ma pháp của Nữ thần vô hiệu đối với ta, sáu loại ma pháp tinh thần cũng vô dụng đối với ta. Chỉ cần ta không nói, nàng không có cách nào moi được từ ta bất kỳ tin tức gì.
- Rốt cuộc luồng lực lượng kia là gì? Ý của ta là rốt cuộc Ma thần lưu lại trong bảo tàng kia cái thứ gì mà khiến cho Nữ thần kiêng kỵ như vậy?
Chris hơi mỉm cười, liếc nhìn Đỗ Duy:
- Sao? Ngươi cũng động tâm rồi sao?
- Chỉ là hiếu kỳ.
Đỗ Duy xòe tay ra.
- Ngươi có biết, tổ vật mà Ma tộc sùng bái là cái gì không? Thái dương! Tổ vật mà Ma tộc sùng bái là thái dương, Ma tộc lấy thái dương làm tổ vật, bởi vì thái dương, ánh mặt trời, là nguồn gốc tất cả lực lượng. Mà Ma tộc tại thời điểm đó, vượt lên tất cả các chủng tộc. Bởi vì chủng tộc này có được rất nhiều ưu điểm. Nhưng ngươi cũng biết, sau khi Ma tộc thoái hóa, đã trở nên mục nát. Cho dù là chủng tộc mạnh mẽ đi nữa, tổ tiên Ma tộc có lẽ rất dũng cảm thiện chiến. Nhưng sau mấy đời hủ bại đọa lạc, quý tộc sinh hoạt thối nát, Ma tộc phổ thông cũng có cả bầy đầy tớ, thiên phú Ma tộc dù có cường thịnh trở lại, cũng không gánh nổi sinh hoạt hủ bại đời này qua đời khác.
- Đến thời đại của ta, bên trong Ma tộc, có thể xưng là chiến sĩ thực thụ, số lượng đã rất ít. Ma lực thiên phú dù mạnh, ngươi cũng phải khắc khổ tu luyện, mới có thể trở thành ma pháp sư ưu tú, nhục thể thiên phú dù mạnh, nếu ngươi cả ngày ăn chơi đàng điếm, cũng trở thành kẻ bụng phệ đầu ú. Rất nhiều quý tộc Ma tộc, tại thời đại đó, thậm chí đến kiếm cũng không cầm được.
Chris vừa nói vừa thở dài, liên tục lắc đầu:
- Ma tộc từng khiến nhiều chủng tộc run rẩy sợ sệt, sớm đã thoái hóa thành những quý tộc chỉ cầm roi xua đuổi nô lệ, chứ không phải là chiến sĩ khua đao múa kiếm. Nhưng mà…
Hắn nói đến đây thì đột nhiên thay đổi:
- Cho dù là như thế, những chủng tộc bị Ma tộc thống trị, không có một ai dám đối diện với Ma tộc, không một ai có thể chính diện khiêu chiến Ma tộc! Cho dù là ở niên đại Ma tộc đã hoàn toàn đọa lạc, mục nát. Phản kháng một lần, chỉ có thể nhận được sự đàn áp đầy máu tanh! Một mặt, là bởi vì Ma tộc có một vị thần cường đại nhất hiện giờ, ngoài ra còn có, Ma tộc có được một phần lực lượng tuyệt đối.
Nói rồi, Chris đột nhiên nhảy dựng lên. Lão bắt đầu có chút hưng phấn, vươn ngón tay ra. Trên mặt đất bị vạch ra, rất nhanh, mặt đất bị hắn vạch ra một chuỗi văn tự thần chú cổ quái.
Những văn tự trên giống như một loại văn tự tượng hình nào đó, từng chữ từng chữ đều bén nhọn giống như đao phong, còn phảng phất dáng dấp giống như ấn ký hình mặt trời.
- Đây là những danh tự ẩn chứa lực lượng. Lúc này cũng chẳng biết chủng tộc gì, cứ thấy cái danh tự này, nhìn thấy phù hiệu này đều run rẩy. Danh tự này đại biểu cho sự vô địch, máu tanh, đồ sát, trừng phạt!
Âm điệu của Chris kéo dài một chuỗi. Chậm rãi ngâm xướng chuỗi văn tự này, lời hắn nói, Đỗ Duy nghe không hiểu, nhưng Chris lại làm vẻ mặt thần thánh, trên khuôn mặt hô gầy tràn ngập vẻ kích động nhớ lại một thời vinh diệu. Giọng điệu kia phảng phất như đang ngâm xướng một thứ gì đó rất thần thánh.
Sau khi hắn dùng ngôn ngữ Ma tộc niệm ra một chuỗi văn tự sau rồi nhìn lại Đỗ Duy:
- Giả sử như dịch sang ngôn ngữ nhân loại, ý nghĩa của chuỗi ma văn này là: Dưới thái dương, thần thánh cao quý nhất chỉ có một chi quân đội, tên là: Viêm Dương Ma Vũ quân đoàn.
Viêm Dương Ma Vũ quân đoàn?
Đỗ Duy chớp chớp mắt:
- Nghe danh tự này... giống như là một chi quân đội?
- Không, đây không phải một chi quân đội đơn giản như vậy.
Chris cười khan hắc hắc hai tiếng:
- Đây là một chi quân đội Ma tộc trong thời kỳ huy hoàng nhất, Ma thần đại nhân sử dụng vô thượng thần lực, cộng thêm linh hồn của các dũng sĩ vô địch, còn có kết tinh của ma pháp mạnh nhất Ma tộc dung hợp thành một cổ lực lượng! Chúng là một quân đoàn bất tử!
Cuối cùng Chris bổ sung một câu:
Chân chính bất tử! Ngay cả thần cấp cường giả có thể đánh bại chúng nhưng đừng mơ tưởng giết chúng! Bọn chúng là vô địch tồn tại, bất tử! Vĩnh viễn bất tử!
Chris hắc hắc cười lạnh vài tiếng:
- Công nghệ của người lùn, ma lực của Tinh linh tộc, ma lực của Long tộc, lực lượng của thú nhân, linh hồn của chiến sĩ cường đại nhất của Ma tộc. Đỗ Duy, ngươi không có mặt ở thời đại đó thì tuyệt đối không cách nào tưởng tượng lực lượng này khủng bố đến trình độ nào. Qua vô số phản kháng của các chủng tộc khác, từ “Nguyệt Dạ Thần Cung chiến đội” của Tinh linh tộc đến “Thú Hồn quân” của Thú nhân tộc đều không chịu nổi 1 kích khi đối diện với lực lượng này! Thần cấp cường giả có thể đánh bại chi quân đội này nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng giết chết bọn chúng. Chúng là một tổ hợp lực lượng ma pháp sinh vật bất tử bảo vệ thế giới Ma tộc.
Đỗ Duy có chút rối loạn… Tuy nhiên "Nguyệt Dạ Thần Cung Tiễn chiến đội" cùng "Thú Hồn quân" những tên này Đỗ Duy đều chưa nghe nói qua, nhưng chắc là chi quận đội cường đại nhất của Tinh linh tộc cùng Thú nhân tộc. Nhìn Chris kiêu ngạo như thế tựa hồ cái Viêm Dương Ma Vũ quân đoàn có vẻ như rất lợi hại?
- Vĩnh viễn không mệt mỏi, vĩnh viễn không tử vong, vĩnh viễn không đói khát, Vĩnh viễn không ngừng nghỉ, vĩnh viễn không phản bội, đây thực sự là một lực lượng khát máu. Tác dụng tồn tại của bọn chúng chỉ có tác dụng duy nhất là giết chóc! Đơn giản nhất, trực tiếp nhất giết chóc!
- Chúng chỉ chịu sự quản lý của Ma thần đại nhân, chúng thần đã phải bố trí vây công Ma thần đại nhân trong Ma thần điện, nhất quyết không để Ma thần đại nhân có cơ hội thoát trùng vây, nếu để Ma thần đại nhân xông ra sẽ phóng thích ra một lực lượng khủng bố.
Chris thản nhiên cười:
- Thật tốt là bọn chúng đã thành công. Chi lực lượng kia không được phóng thích ra. Sau khi Ma thần đại nhân bị đánh bại, Ma tộc liền bị các chủng tộc khác vây công cùng đồ sát, chiến loạn liên tục gần trăm năm, Ma tộc bị đồ sát toàn bộ trên đại lục. Không có chi lực lượng này thủ hộ, Ma tộc không cách nào phản kháng sự liên thủ của các chủng tộc khác.
Thân thể Chris rung động một cái, nhìn vào Đỗ Duy, trong mắt hắn hiện lên một loại lục sắc quang mang giống như sói đói:
- Chi lực lượng này cùng với hài tử kia bị phong ấn cùng lúc tại một địa phương mà vị trí của nó chỉ có ta mới biết được, nữ thần một mực kiêng dè chính là những thứ này! Nàng không dám giết chết ta. Bởi vì nàng tuy dùng hết các biện pháp đánh bại các chủng tộc khác khiến nhân loại trở thành chúa tể đại lục nhưng nhân loại lại căn bản không thể trở thành một chủng tộc có đủ trình độ tuyệt đối thống trị như Ma tộc! Các chủng tộc khác, tất sẽ có một ngày sẽ có trở lại. Điểm này ta hiểu rất rõ ràng, Nữ thần cũng rất rõ ràng, nàng cần phải có chi lực lượng này, cũng như cần phải có được hài tử kia.
- Hài tử kia...
- Hài tử kia chính là chìa khóa để mở ra chi lực lượng này.
Mặt Chris cười mang theo một nỗi bi thương thật sâu:
- Ma thần đại nhân đương thời rất hy vọng có thể chấn hưng Ma tộc, ngăn lại sự đọa lạc của Ma tộc. Đến hậu đại của ngài, ngài phát hiện hậu đại này có được hết thảy ưu điểm siêu việt của Ma tộc. Ngài đem hy vọng ký thác trên hài tử này. Chìa khóa chi lực lượng này nằm trên thân hài tử này ở một địa phương phong ấn rất thần bí.
- Hoặc là sinh tồn, hoặc là tử vong... Ta quyết định đem quyền lực của mình để lại cho huyết mạch duy nhất của ta. Thiên phú của hài tử này, tương lai so với ta sẽ càng cường đại, càng duệ trí, càng có đủ lực lượng làm được những việc mà ta không cách nào làm được. Lúc này, chi lực lượng cũng sẽ do hài tử này nắm giữ trong tay... Quyền quyết định sinh tồn hoặc diệt vong, ta sẽ giao cho hậu đại của ta.
Nói xong, Chris thở nhẹ một hơi sau đó nhìn Đỗ Duy nói:
- Đây chính là nguyên lời Ma thần đại nhân nói lúc đó.
Đôi mắt hắn rất bi thương.
- Sau đó Nữ thần đã thành công. Nàng là kẻ thắng lợi cuối cùng cho nên nàng trở thành vị “Thần” cuối cùng, một tồn tại chí cao vô thượng duy nhất. Nàng từ các thần cấp cường giả chiến bại khác đoạt đi một lượng lớn thần cách. Lực lượng của nàng không ngừng cường đại nhưng nàng lại vẫn như cũ không cách nào đột phá được thần cấp. Nữ thần vẫn chưa thể đạt tới cảnh giới của Ma thần đại nhân năm đó. Nàng không biết nên đột phá như thế nào.
Chris cười lớn:
- Nàng đem ta nhốt lại trong này, còn có Long thần, cái tên gia hỏa đáng thương, đương thời là chiến hữu Long tộc đứng bên nhân loại, kết quả nhân loại chiến thắng, thành quả thắng lợi lại bị nhân loại hưởng thụ. Long tộc còn bị cái vị nữ thần cấp thông minh kia nắm vững trong lòng bàn tay, bị đoạt thần cách, chỉ còn là một cường giả lĩnh vực mà thôi.
Chris hỏi Đỗ Duy:
Lúc ngươi tiến vào đây chắc phải nhìn thấy toàn bộ văn tự nhấp nháy khắc trên thân thể tên gia hỏa này chứ?
- Ách. Ta chỉ cho đó là khắc chữ thôi.
Đỗ Duy cười khổ.
- Đó là cấm chú ma pháp cầm cố.
Chris lắc đầu:
- Nữ thần dùng cấm chú ma pháp khắc toàn bộ lên thân thể Long thần. Long thần vĩnh viễn không cách nào giải trừ chủng cầm cố này, chỉ có lưu lại nơi này cùng ta làm bạn.
Đỗ Duy xoa xoa mồm một lúc. Trước mặt hắn, nước trà sóng sánh, hắn nâng lên miệng, một hơi uống hết, thậm chí ngay cả lá trà cũng nuốt hết vào.
Sau khi nhai nhai mấy cái, Đỗ Duy thở thật dài:
Thực sự là một cố sự, Chris, đích thực là một cố sự truyền kỳ.
Sau đó... Hắn chuyển giọng, chỉ vào chính mũi mình nói:
- Ta còn có một nghi vấn cực lớn...