Chương 649: Phòng tuyến Kaspersky

Mấy ngày nay, đế đô xảy ra vài chuyện đại sự…

Ở buổi lễ thụ huân, bày ra thần tích, hiện trường tràn đầy hào khí cuồng nhiệt, khiến cho tuyệt đại đa số người đều thấy thần trí có chút mê man. Mà thừa dịp cái... khí thế này, Thần hoàng tử và Đỗ Duy hai người, rất tà ác tuyên bố chọn người thừa kế ngôi vị hoàng đế.

Đối với Đỗ Duy mà nói, đây đơn giản là hành vi “phát huy sức mạnh mê tín”. Nhưng Thần hoàng tử thích là được.

Mặc dù có vài người trong lòng sinh ra đủ loại nghi ngờ. Dù sao không phải tất cả đều ngốc, bị đôi quân thần Đỗ Duy và Thần hoàng tử mê hoặc. Nhưng mà…. Có minh hữu quan trọng chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin đứng ra tuyên bố… cái thần tích kia là hàng thật giá thật. Không phải dùng ma pháp tạo ra..

Về phương diện này, ai dám đứng ra nói hắn hoài nghi quyền uy của chủ tịch Ma Pháp công hội?

Sắc thái mê tín cuồng nhiệt, tạo cho hoàng từ Charlie 1 tầng nhan sắc thần thánh.

Phản đối cũng tốt. Hoài nghi cũng được…

Tóm lại, trên quảng trường, Thần hoàng tử đã tuyên cáo di mệnh lão hoàng đế, biến chuyện này “thành sự thật”. Mấy vạn người ở đó đều nghe thấy tuyên bố này của hoàng thất. Ai còn có thể ngăn cản cái gì chứ?

Vì vậy, tang lễ của lão hoàng đế, dù không long trọng quá nhưng cũng không cho phép hành vi tùy tiện vô lễ, dùng đủ nghi thức nghiêm túc. Kết thúc sự thống trị của hoàng đế Augustin VI.

Ngay sau đó là buổi kế vị của tân hoàng đế.

Tại đại điện lớn nhất trong hoàng thành, Thần hoàng tử nắm tay con mình, đưa hắn lên ngai vàng, nhìn tiểu hoàng tử Charlie bộ dạng đầu đội vương miệng. Đông đảo các đại thần quyền quý của đế quốc trong lòng nhao nhao thở dài: Nhiếp Chính vương rốt cục muốn làm gì? Tại sao hắn không làm hoàng đế?

May là, mặc dù hoàng đế trên ngai vàng là hài tử 10 tuổi, nhưng quyền lực đế quốc vẫn nằm trong tay Nhiếp Chính vương. Tất cả chính lệnh vẫn như cũ.

Mà tân hoàng đế Charlie, chỉ cần cách một thời gian lại lên triều cho mọi người thấy. Làm bộ dạng ngồi ở ngôi vị hoàng đế, còn thời gian bình thường, vẫn có thể về hoàng cung học tập, thỉnh thoảng cưỡi ngựa đi săn.

Đương nhiên, hắn làm 1 công việc: học ma pháp.

Hoàng đế bệ hạ Charlie, bái chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin làm lão sư. Chuyện này rất nhanh liền công bố ra, dù sao thân phận chủ tịch Ma Pháp công hội cũng đủ đề làm lão sư của hoàng đế.

Chỉ là …. Có vẻ không phù hợp với truyền thống, ai cũng biết hoàng thất nuôi cho mình 1 đội ngũ ma pháp sư. Dĩ vãng, coi như đệ tử hoàng thất có hứng thú cũng chỉ tại học ma pháp trong cung đình.

Đáng nhắc tới là 1 chi tiết:

Tại buổi lễ kế vị của hoàng đế Charlie, giáo hoàng của Quang Minh thần điện cũng không tới dự! Mà lấy cớ thân thể không khỏe để vắng mặt buổi lễ. Chỉ phái tới người nối nghiệp giáo hoàng, đại giáo chủ Maximos dự buổi lễ.

- Đây chính là địa phương chúng ta thất bại.

Bên trong giáo hội, tại phòng cầu nguyện của giáo hoàng,pudeas giọng điệu mang theo ngữ khí đùa cợt nhìn vị giáo hoàng bệ hạ:

- Xem đi, bây giờ chúng ta muốn đoàn kết. Cho nên, trước ngươi dùng lý do này bức bách hoàng thất, nay họ lại dùng nó uy hiếp chúng ta! Bọn họ dám làm như thế, là nhận định giai đoạn hiện nay... chúng ta không giám trở mặt.

pudeas nhìn khuôn mặt già nua của giáo hoàng:

- Ta khẳng định, tất cả đều là chủ ý của công tước hoa Tulip. Thật buồn cười, nhân loại các ngươi luôn so đo một vài lợi nhỏ, nhưng công tước hoa Tulip, hắn nhìn xa hơn ngươi nhiều.

Giáo hoàng nhìn vị thiên sứ, lạnh lùng nói:

- À, như vậypudeas tiên sinh có chủ ý gì?

- Giống như chúng ta làm ở khu Tây Bắc. Cũng không có sự kiện không may thất bại kia.pudeas thản nhiên nói:

- Không tiếc đại giới, làm cho gia tộc hoa Tulip và hoàng thất quyết liệt với nhau.

- Đỗ Duy coi như cường thịnh trở lại, hắn cũng chỉ là 1 quý tộc mà thôi. Cho dù hắn quyền thế ngập trời… Thiên sứ đại nhân tôn kính, ta không hiểu…

Giáo hoàng lạnh lùng nói:

- Tại sao, ngươi luôn có chủ ý này với hắn! Nếu như ngươi không kiên trì làm 1 loạt hành động chọc giận Đỗ Duy, hắn cũng sẽ không trở nên cương ngạnh thế này!

Có liên quan đến Đỗ Duy, nhưng những tranh luận này, bản thân hắn đều không nghe được.

Sau khi buổi kế vị hoàng đế chấm dứt, Đỗ Duy cũng đã rời khỏi đế đô.

Phương bắc đại lục, phòng tuyến Kaspersky rốt cục đã hoàn thành.

Không biết vì lý do gì, Nhiếp Chính vương hạ 1 mệnh lệnh. Bảo Đỗ Duy đi đảm nhiệm công tác nghiệm thu giá trị phòng tuyến quân sự tối hậu của đế quốc. Đồng thời, hắn cũng phụ trách cấp nơi đóng quân cho quân đoàn Bạo Phong, cùng thành lập quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên. Đưa đi 1 văn kiện bí mật hoàng đế bệ hạ và Nhiếp Chính vương cùng ký!

Hơn nữa, Nhiếp Chính vương giao cho Đỗ Duy 1 nhiệm vụ: xem xem cái phòng tuyến kia có đủ chắc chắn hay không! Ngoài ra, sư đoàn độc lập Tây Bắc đã đi tới phương bắc. Đến đây, chính thức đổi tên! Phiên hiệu sư đoàn độc lập hủy bỏ. Bọn họ có 1 tên mới: không quân đế quốc!

Trên thực tệ, lịch trình của Đỗ Duy, hắn cố ý tiến hành sớm 2 ngày.

Ngày thứ 2 sau buổi kế vị tân hoàng đế, hắn liền lên xe ngựa đi ngay.

Do đó, khi sư đoàn độc lập Tây Bắc cùng Andrea tướng quân đến phòng tuyến Kaspersky, Đỗ Duy đã tới trước 1 bước.

Qua vài tháng, sau khi quân bộ đế quốc không ngừng điều động mệnh lệnh, tại phương bắc đế quốc, khu vực bố phòng quân đội đã có biến hóa lớn.

Nguyên bản Bạo Phong quân đoàn 1 mực đóng tại rừng rậm băng phong, đã sớm toàn diện lùi về sau, buông tha cái doanh trại thiết lập tại phía nam rừng rậm. Quân dụng, lương thảo, vật tư … tất cả đều vận chuyển trở về.

Mà từ phía nam rừng rậm băng phong, các thôn trấn phụ cận cũng bắt đầu làm động tác di dời.

Có thể nói, bây giờ từ phía nam rừng rậm băng phong trải dài 150 dặm vào lãnh thổ đế quốc, đã hoàn toàn không có người ở.

Vì vấn đề này, bộ tài chính đế quốc đã nỗ lực dùng trăm vạn kim tệ làm phí chuyển dời và phí an trí.

Đại bộ phận dân cư đều dời tới phía nam phòng tuyến Kaspersky định cư. Một số nhỏ người mất đất, đế quốc làm ra 1 hạn bồi thường – lãnh địa của công tước hoa Tulip, hành tỉnh Desa là vùng rất thưa dân. Rất nhiều người được an trí dời đến Tây Bắc, ở đây họ có thể nhận vùng đất mới.

Đỗ Duy lại giúp bộ tài chính đế quốc hết lòng. Nhận đất xong là những người đó có thể làm nông dân trồng trọt ngay.

Tại phía nam, có lẽ không ai cảm nhận được.

Nhưng tại phương bắc đế quốc, nơi này đã tràn ngập 1 cỗ hơi thở khẩn trương.

Từng thôn trấn lớn bắt đầu dời. Từng nhà đều xuôi nam, từng thành thị nhỏ đều di dời. Binh lính phá mở tường thành, vật liệu đá chuyển đến xây dựng phòng tuyến Kaspersky.

Mà đồng ruộng… dù sao khu vực rét lạnh như thế cũng không có quá nhiều đồng ruộng.

Lương thực có thể thu hoạch, đều thu hoạch hết. Chỗ còn lại, lập tức đem đốt.

Đây là điển hình phong cách “vường không nhà trống”.

Binh lính bên dưới, cùng sĩ quan cấp thấp trong lòng đều hiểu. Dù không biết tại sao lại làm thế, nhưng qua huấn luyện nghiêm khắc, quân lệnh đè chặt, những chi quân đội chủ chiến tinh nhuệ của đế quốc, biểu hiện ra tính kỷ luật cực cao!

Phòng tuyến Kaspersky là phòng tuyến quân sự cao cấp nhất do đế quốc chế tạo. Nó tọa lạc tại phương bắc đế quốc, cách rừng rậm băng phong 150 đến 200 dặm.

Địa hình nơi này đã được chọn lựa cẩn thận.

Phía tây của nó là một dãy núi lớn. Đâu đâu cũng thấy đỉnh núi cheo leo. Cũng đủ hiểm yếu, mà phía đông 1 con sông tự nhiên chảy vào biển. Qua 2 năm mở rộng, đã thành 1 dòng chảy nhân tạo lớn xâm nhập vào đất đại lục.

Một khi chiến tranh nổ ra, hải quân đế quốc thậm chí có thể trực tiếp từ còn sông này tiến vào, đến bờ sông tấn công quân trên bộ.

Mà phòng tuyến Kaspersky, cũng không đơn giản như 1 cái tường thành thôi.

Chủ thể của phòng tuyến Kaspersky, cấu thành tử 3 tòa thành lớn. Phía đông tây và ở giữa. Mỗi cứ điểm đều vượt xa tiêu chuẩn quân sự hạng nhất của đế quốc.

2 cứ điểm 2 bên nhỏ hơn 1 chút, nhưng cũng đủ sức chứa hơn 10 vạn quân. Vật tư và lương thảo lúc nào cũng đầy. Coi như gặp phải đại chiến, cũng đủ cho 10 vạn quân chống đỡ 1 năm.

Mà cứ điểm ở giữa, quan trọng nhất – tường thành hình thoi có lực phòng ngự cực mạnh. Nơi thấp nhất cũng cao gần 15 mét. Độ cao trung bình 23 mét.

Hơn nữa, kỳ quái nhất là cửa thành không ở trên mặt đất. Mà tại giữa không trung. Cửa thành cách mặt đất chừng 5 thước chiều cao.

Dựa theo xếp đặt, bên ngoài cửa thành, có 1 cái sườn dốc rộng 4 mét, dài 50 mét. Nếu ngươi muốn vào thành, chỉ có thể đi theo sườn núi này đến rồi vào cửa thành thôi!

Thiết kế như thế, một khi chiến tranh nổ ra, địch nhân tất yếu phải công phá cửa thành này. Chỉ có thể dọc theo sườn núi mang quân tới, mà đường duy nhất chỉ rộng 4 thước làm quân địch không thể tập hợp quá nhiều binh lực công thành.

Thậm chí nếu dùng xe phá của thành đi nữa, ngươi muốn đưa xe lên sườn dốc này cũng là việc rất khó khăn!

Tưởng tượng trong chiến tranh, ngươi muốn phá cửa thành. Phải dựa vào lượng lớn binh lính, dọc theo 50 mét sườn núi tiến lên – nhưng là sườn núi dốc. Đồng thời trên tường thành, nước sôi đổ xuống, mưa tên dày đặc, đá tảng to lớn….

Chỉ tưởng tượng 1 chút, sẽ biết được cảm giác.. cái này nhất định là 1 khúc xương cứng.

Rất cứng …

Hơn nữa, trên tường thành, cứ 10 mét lại đặt một tòa nhà hình tháp. Tòa nhà này dùng đá khối kiên cố nhất tạo thành, cho dù bị xe bắn đá bắn trúng trực tiếp cũng không sợ - sẽ không lập tức sụp đổ, mà có năng lực chịu đạn.

Tại mỗi tòa nhà hình tháp, đặt 1 nỏ pháo thật lớn dùng trong chiến thuyền của hải quân!

Tường thành liên tiếp, mỗi mười thước có 1 cổ nỏ pháo, như vậy tốn không ít tiền.

Đương nhiên là Đỗ Duy chi kim tệ.

Hơn nữa cũng phải nói, Dransa quả là tên buôn vũ khí giỏi, cũng có khí lực lớn.

Đông. Tây. Giữa đều là theo chuẩn như vậy mà tạo ra. Mà ngoài 3 cái phòng tuyến ấy, còn 1 cái phòng tuyến phụ trợ. Phía sau có hành lang rất lớn, đủ để cho xe ngựa đi lại. Một khi chiến tranh bắt đầu, nếu có tình huống căng thẳng, lập tức thông qua con đường này, có thể trực tiếp từ nơi khác đến viện trợ!

- Đây là 1 phòng tuyến bất khả xâm phạm.

Nói những lời này, là quân đoàn trưởng Bạo Phong quân đoàn, lão tướng quân Rostock –vốn cùng phụ thân Đỗ Duy bá tước Raymond năm đó cùng nhau tòng quân. Hắn dựa vào kinh nghiệm phong phú, đưa ra 1 cái phán đoán như vậy.

- 1 cái phòng tuyến như vậy, dù cho ta 100 vạn đại quân, ta cũng không không có cách nào công phá nó.

Đỗ Duy nhìn Rostock tướng quân, nghe hắn thở dài.

Vị này là quân đoàn trưởng Bạo Phong quân đoàn. Canh giữ biên cảnh đế quốc nhiều năm, là 1 vị quân nhân chân chính, trong quân đội đế quốc có uy vọng cực lớn, đồng thời cũng là bằng hữu của gia tộc Rowling.

Hơn nữa, Đỗ Duy tới lúc này thị sát phòng tuyến, mang thân phận đại thần đặc phái của hoàng thất. Rostock tướng quân tự mình tới đây.

Mà 1 vị quân đoàn trưởng khác, quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên mới thành lập – là đối thủ Alpay cũng không tự mình đi cùng.

Tựa hồ tên kia trước mặt Đỗ Duy cũng biết 2 người quan hệ cứng nhắc, dứt khoát lấy cớ quân vụ bận rộn, trốn trong phủ thống soái không lộ diện

Trên thực tế, Đỗ Duy đến đây 1 ngày còn chưa gặp quá vị Alpay tướng quân.

Tối qua lúc Đỗ Duy đến, cũng là Rostock tướng quân đón tiếp hắn, Alpay hôm qua “vừa mới” đi quân doanh khác xem xét, không có trong thành.

Không thấy cũng không cần thấy. Đỗ Duy càng không cần.

Trái lại nghe Rostock tướng quân than thở, Đỗ Duy trong lòng có chút bất an, nhăn mặt nhìn vị tướng quân này nói:

- Tướng quân… Thế giới này không có pháo đài bất khả xâm phạm. Cho tới bây giờ cũng không có.

Đứng ở trên tường thành, Đỗ Duy cũng đã nhìn đủ rồi.

Phòng tuyến này do mình đổ vào lượng lớn kim tệ. Nó đích xác đáng giá, đủ cứng, đủ mạnh.

Mà đóng quân bên trong, cũng là Bạo Phong quân đoàn sức chiến đấu cực mạnh. Còn có quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên mới thành lập.

Để đảm bảo tính độc lập của không quân đế quốc. Sau khi tới đây, đến phía nam phòng tuyến đóng quân. Ở đó vừa kiến thiết tốt “Trụ sở không quân”.

- Tướng quân đại nhân!

Đỗ Duy nhìn Rostock không nói câu nào, cười:

- Ta mang tới 1 phần văn kiện cực kỳ bí mật. Phần văn kiện này chỉ trao cho ngài và Alpay tướng quân. Đương nhiên, sau khi đọc có quyền tiết lộ cho thủ hạ tâm phúc tín nhiệm. Ý tứ của Nhiếp Chính vương điện hạ, đây vốn là tin tức trọn đại, lo lắng nếu công bố sẽ khiến quân đội không yên. Nên chúng ta phải cẩn thận hành sự. Bây giờ, là lúc khảo nghiệm năng lực khống chế quân đội của ngài, nhưng mục đích chính của chúng ta là… ổn định lòng quân.

Vừa nói, Đỗ Duy vừa vỗ ngực.

- Phần văn kiện này ở trong lồng ngực ta. Chúng ta có thể quay về phủ thống soái. Ta nhìn đủ rồi, rất hài lòng với phòng tuyến này.

Rostock trầm mặc 1 lát, rồi nói nhỏ:

- Đỗ Duy, sắp chiến tranh phải không? Ta hiểu, đế quốc làm nhiều chuyện như vậy, rất rõ ràng là chuẩn bị đại chiến. Chỉ là ta không biết, địch nhân của chúng ta là ai? Trên đại lục phương bắc làm gì có địch nhân? Chẳng lẽ vì đối phó với mấy con … ma thú? Ta đã tìm hiểu rất nhiều, nói chuyện với vài lão bằng hữu trong bộ thống soái tại đế đô. Tất cả đều không biết.

- Ta mang tới phần văn kiện bí mật này, có thể giải đáp nghi vấn của ngài … Đích xác là muốn đánh giặc. Đại chiến.

Đỗ Duy cười, nhưng trong mắt không có tiếu ý, chỉ có nghiêm túc.