Đỗ Duy cũng không có chút thương xót nào với những chuyên viên quân vụ quân đội đáng thương này.
Vốn Đỗ Duy không trông mong công văn tố cáo Alpay sẽ đạt kết quả gì, chẳng qua là giả vờ đấu võ mồm thôi – Alpay cũng tố cáo mình, đây cũng là ý tứ này.
Đỗ Duy hiểu rõ một điều, thân là một quân chủ, bất cứ đế vương nào đều tuyệt đối không hy vọng các trọng thần của mình quá mức hòa thuận, nếu như các đại thần đoàn kết thành một khối, quân chủ sẽ lo sợ mình bị mất quyền lực. mình cùng Alpay cãi nhau ầm ĩ, nhiếp chính vương chắc đang ở trong hoàng cung cười vui sướng.
Hiện tại Đỗ Duy ở tại thành Gilear buồn bực, Phillip phái người báo cho Đỗ Duy… các chuyên viên quân vụ tới, Đỗ Duy chỉ bĩu môi:
- Cứ tha hồ cò quay mấy tên này đi, những tên khổ sai này, cũng đều là kẻ đáng thương. Cho bọn họ ăn no uống say là được. Tiện thể phái người điều tra bối cảnh, đừng làm chuyện gì khiến mấy tên đó nghi ngờ - mặt khác, nếu như có thể thu phục để dùng thì thu phục. dù sao người từ Thống soái bộ đi ra đều đã trải qua huấn luyện chính quy, những người này không có chống lưng, không bằng thu vào túi mình.
Sau khi phân phó xong, Đỗ Duy liền đuổi người mang tin đi, một mình chui vào phòng thí nghiệm trong phủ tổng đốc tại thành Gilear.
Những lời ngợi khen cùng lệnh ủy nhiệm, Đỗ Duy sớm đã nhận được. mặc dù quân hàm thượng tướng của đế quốc khiến Đỗ Duy có chút giật mình –hoàng tử Thần, ngươi thật sự dám chơi đấy.
Mà sư đoàn độc lập Tây Bắc … Đỗ Duy chỉ cười khổ. Trên danh nghĩa là mình chỉ huy, kỳ thật Đỗ Duy và hoàng tử Thần ngầm ước định, sư đoàn độc lập Tây Bắc với biên chế bốn bạn người, trong đó hai vạn là kỵ binh bộ binh chính quy pha trộn, mà hai vạn biên chế còn lại, kỳ thật là….
Không quân!
Đế quốc bí mật thành lập một nhánh quân mới, trong tay hoàng tử Thần không có người để dùng, chỉ có Đỗ Duy là người khởi xướng cùng nghĩ ra kế hoạch, không giao cho hắn thì giao cho ai?
Nói là sư đòan quân Tây Bắc, kỳ thật là không quân tương lai của đế quốc.
Dùng Đỗ Duy để ấp trứng của hoàng tử Thần mà thôi.
Bất quá cũng không quan trọng.
Đỗ Duy bây giờ đang nghiên cứu thành quả mới nhất đạt được.
Sau khi người đưa tin rời đi, hắn trở lại phía sau phủ tổng đốc, xung quanh nơi này, Đỗ Duy thân thủ bố trí một ma pháp trận, ngoại trừ những người mang huy chương có ma pháp ấn ký của Đỗ Duy, những người khác không thể tiến vào.
Phòng thí nghiệm của Đỗ Duy chính là mê cung dưới đất được phát hiện lần trước.
Bí thất mà vu vương tiền nhiệm Cổ Tu Lan lưu lại sớm được Đỗ Duy quét dọn sạch sẽ. Giờ phút này, hắn một mình đi trong bí đạo, đi tới cuối, chợt thấy nghe bên trong có tiếng lách cách truyền ra. Đỗ Duy đi tới thấy lão chuột cống Ga hóa thành người, mặc một chiếc áo bào dài màu trắng, đang bận đun nóng một bình thủy tinh. Lửa để đun không phải là loại thường, đây là lửa từ một loại ma pháp dược vật thiên nhiên “hỏa lân thảo”, độ nóng của lửa cao hơn lửa thường rất nhiều.
Một cái ống tinh tế đặt bên bình thủy tinh, trong bình thủy tinh, nửa bình chất lỏng màu đỏ đang sôi sùng sục, hơi bốc lên, dưới sức nóng mãnh liệt… chất lỏng sôi sục bay ra khí nóng.
Trong bình cũng không phải là ma pháp dược mà là … máu!
Nói chính xác, là máu tươi rút ra từ Cybaster
Ai cũng biết, máu của người thường rất dễ đông kết! Chỉ cần lấy máu tươi ra sẽ rất nhanh ngưng kết.
Trải qua nghiên cứu tỉ mĩ máu tươi Cybaster, Đỗ Duy phát hiện máu có tính chất cực kỳ đặc biệt, máu của hắn không dễ đông lại, thậm chí ngay cả khi bị đốt ở nhiệt độ rất cao! Tiếc rằng kiếp trước Đỗ Duy không phải nhà hóa học, hắn không thể phân biệt cùng nghiên cứu thành phần máu này.
Sau một loạt thực nghiệm, Đỗ Duy có một phát hiện trọng đại.
Máu tươi sau khi được lấy ra từ cơ thể Cybaster, qua thiêu đốt, cuối cùng tinh luyện ra một tinh thể màu đỏ rất nhỏ. Độ cứng có thể sánh với thạch anh ma lực.
Sau khi máu trong bình thí nghiệm được đốt nóng bốc hơi, dần dần máu sẽ ngưng kết trên một sợi bông rát nhỏ, trên sợi bông này có một hạt châu màu máu chỉ to bằng hạt gạo, trong suốt, ánh lên màu đỏ ghê người.
Ga cần thận khống chế nhiệt độ, thấy Đỗ Duy đi vào, con chuột này lập tức kêu lên:
-Ngươi sao lại tới đây! Quái đản, ta chỉ có một mình nên rất bận bịu. Mau mau, ta có phát hiện mới.
Nói xong, nó lấy hạt châu đỏ từ sợi bông ra, nắm tại đầu ngón tay:
- Ngươi đã từng nói, tựa hồ Cybaster sau khi cắn nuốt máu của người đặc biệt, có thể tiến hóa. Hắn giết chết một hắc ma pháp sư liền có ám hắc hệ ma lực, sau đó hắn nuốt tâm tạng của một pháp sư quang minh hệ, hắn lại có quang minh thuộc tính, phải không? Ngươi tới nhìn xem!
Nó giơ cao tay lên, híp mắt…
Một lát sau, hạt châu đỏ trên tay hắn tỏa ra vòng sang nhũ bạch yếu ớt, vòng sáng dù yếu trước sự lấn át của màu máu, nhưng là màu nhxu mạch chính cống.
Đỗ Duy lập tức phát hiện ra:
- Đây là ma lực quang minh hệ chấn động sao?
- Không sai!
Ga hưng phấn kêu lên:
- Bây giờ nhìn lại, cũng không phải bản thân Cybaster có thuộc tính quang minh, chỉ là máu của hắn đã dung hợp thuộc tính này, cho nên khi hắn sử dụng đấu khí, máu tự động phát ra.. kỳ thật hắn không hiểu một chút ma pháp quang minh hệ, thuần túy là do máu.
Ga nói tới đây, trầm giọng nói:
- Hơn nữa, ngươi đoán xem, ta lại phát hiện ra chuyện thú vị gì? Ngươi nhìn này.
Nói xong, Ga đột nhiên mở bình thủy tinh đang được đun. Sau đó lấy một con dao găm, lướt qua tay đỗ duy, Đỗ Duy cũng không phản kháng, mặc cho Ga cắt ngón tay mình, từng giọt máu tươi rơi vào bình.
Rất nhanh, máu tươi của Đỗ Duy dung hợp với máu của Cybaster ở trong bình.
Ga mỉm cười:
-Ta biết, ngươi tu luyện ma pháp rất tạp nham, ngươi tu luyện vong linh ma pháp, thủy hệ, nhưng ngươi am hiểu nhất là hỏa hệ đúng không? Nhìn kỹ đi! hệ hỏa! Ta không biết tí ma pháp hệ hỏa gì cả.
Nói tới đây, Ga chờ bình máu được đun một lúc, hai người đều kiên nhẫn chờ đợi.
Một lúc lâu, Ga một lần nữa gỡ sợi bông ra, lại có một hạt châu màu đỏ được ngưng kết qua. Nắm trong tay, thoáng rót vào chút ma lực…
Rất nhanh, tinh châu màu đỏ phát ra ba loại ánh sáng.
Màu đen là hệ vong linh, màu trắng là hệ quang minh, màu đỏ là hệ hỏa.
Đỗ Duy thấy vậy, hai mắt sáng lên, Ga hưng phấn hết lên:
- Thấy không! Thấy không! Đây quả thực là phát hiện lớn nhất! Máu của Cybaster là bảo bối! có thể hấp thu chuyển hóa bất cứ lực lượng nào! Ta thậm chí hoài nghi, đấu khí được rót vào cũng có kết quả tương tự!
Đỗ Duy cười ha ha, sờ vào lòng, lấy ra một cái bình.
- Nhìn này, Ga, ta sớm đã chuẩn bị tốt rồi. Chúng ta trước kia đã nghĩ tới khả năng này. Cho nên khi ta trở về đã chuẩn bị sẵn luôn.
-Đây… là cái gì vậy?
Ga nghi hoặc nhìn mấy cái bình được Đỗ Duy đặt trên bàn, ngửi ngửi:
- Oái? Tất cả đều là máu sao?
- Đúng, tất cả đều là máu.
Đỗ Duy cười ha ha:
- Đây có máu cảu ta, của Vivian, của lão già mũ xanh… ngươi nói đúng, ta cũng hoài nghi đấu khí có thể dung hợp, cho nên ta tìm hussein cùng mấy kị sĩ. Thuộc tính đấu khí của Hussein là tinh không đấu khí cùng thần thánh đấu khí của thần điện. Rodriguez bỏ qua vì thuộc tính đấu khí của hắn giống Cybaster. Kể cả bọn Barton, ta cũng rút mỗi người một bình máu nhỏ. Ha ha, bây giờ chúng ta thử xem đem tất cả trộn lẫn, sẽ phát sinh hiệu quả gì?
Ga ngây dại, nhìn chằm chằm Đỗ Duy:
- Ngươi.. ngươi còn điên cuồng hơn ta tưởng.
Một ma pháp sư có thể thức liền hai ngày, làm việc liên tục, Đỗ Duy đã thất bại vài lần nhưng không hề nản lòng, dù sao Cybaster trong tay hắn, máu dùng hết lại lấy từ hắn ra.
Rốt cục, ngày thứ ba, hai người căng thẳng nhìn dụng cụ đun máu, nhìn sợi bông, rốt cục ngưng tụ một giọt tinh châu.
Đỗ Duy nắm trong tay, thoáng rót vào một chút ma lực, kết quả khiến hắn mừng như điên.
Tía cam lục thanh lam… bảy màu hòa lẫn, Đỗ Duy vui mừng, Ga nhìn Đỗ Duy, hai người liếc nhau, rồi đột nhiên cùng hô lên:
- Thành công rồi.
Vừa nói, hai người liền ôm chầm lấy nhau, sau khi nhảy một hồi lâu, Ga đột nhiên đẩy Đỗ Duy ra, sự vui mừng trong mắt đã tiêu tán:
- Nhìn này, quái đản… chúng ta đã quên một việc…một việc quan trọng nhất! Chúng ta đã thí nghiệm qua, tinh châu dù lợi hại. Có thể dung hợp các hệ thuộc tính, nhưng sử dung thế nào? Chớ quên thất bại trước đây.
Con mắt Đỗ Duy đảo qua đảo lại.
Trước đây hai người đích xác làm không ít thí nghiệm, lúc mới bắt đầu, Đỗ Duy tìm vài con chó là thí nghiệm phẩm—Vì đức ngài công tước nói muốn bắt một ít chó hoang, kết quả là binh linh gia tộc Tulip lập tức chạy tứ tán ra ngoài. Kết quả là là: trong khuôn viên 10km xung quanh thành Gilear không có một con chó! Chỉ sợ trong vòng mười năm, nơi này cũng không còn xuất hiện chó nữa.
Từ chó gầy nhỏ tới cường tráng, Đỗ Duy thử hơn mười lần. Lúc mới bắt đầu, để chó ăn tinh châu, đáng tiếc chỉ chốc lát, chó nổ tan xác .
Sau đó, Đỗ Duy pha loãng, hắn cẩn thận nghiền nát tinh thể, lấy phân lượng cực nhỏ, tìm một con chó cường tráng nhất.
Kết quả lần này là con chó chỉ chịu nổi nửa giờ. Con chó sau khi ăn xong, khỏe mạnh vô cùng, dễ dàng thoát giam, thậm chí mười mấy tên lính đều chém không chết, còn bị nó cắn. Hơn nữa khiến Đỗ Duy vui mừng là, trong lúc chó phẫn nộ sủa lên, lại có chút đấu khí.
Một con chó, sau khi ăn tinh chấu lại có thể tiến hóa thành một ma thú sao?
Bất quá, rất nhanh Đỗ Duy liền nhụt chí. Bởi vì con chó cường tráng nhất dù chỉ dùng một chút tinh châu, cũng không kiên trì nổi nửa canh giờ liền nổ tan xác, hơn nữa chết cực kỳ thê thảm, toàn thân nổ nát, ngay cả xương cũng gẫy thành mấy đoạn…
Hiển nhiên, lực lượng ẩn trong máu Cybaster quá cường đại, sinh vật bình thường không thể chịu tải nổi lực lượng như thế.
Nói thật thì… không phải Đỗ Duy không nghĩ tới việc dùng người sống để thí nghiệm. Hắn dù có thể cho binh lính đi lôi mấy tên tử vù trong khu vực lãnh địa của mình làm thí nghiệm, đây cũng không phải chuyện to tát.
Nhưng Đỗ Duy là người hiện đại, đối với thí nghiệm người sống, đáy lòng có mâu thuẫn. Hơn nữa, hắn không cho rằng người thường có thể chịu nổi quá trình tăng lên lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Bất quá… sau khi suy nghĩ nhiều ngày, Đỗ Duy rốt cục tìm ra một biện pháp giải quyết. Lúc này, Ga khổ não đưa ra vấn đề này, Đỗ Duy lại vui vẻ.
-Đúng, ngươi nói đúng, thân thể bình thường không thể chịu nổi lực lượng tiến hóa mạnh như vậy. Nhưng ngươi quên mất, sinh vật cường đại nhất thế giới này là con gì?”
Đỗ Duy nhìn Ga, bản thân lại nói đáp án trước:
- Là rồng! Hơn nữa rất xảo hợp, ta có trong tay hai quả trứng rồng.
Ga đầu tiên là hưng phấn, sau đó thở dài: - Rồng? Ngươi có một ý kiến hay, nhưng một quả trứng rồng, chỉ sợ cần đợi thêm vài chục năm! Chúng ta có nhiều thời gian như vậy để đợi một con rồng ra đời sao.
Đỗ Duy cười, cười rất đắc ý.
- Ngài Ga của ta, ngài quên sao? Chúng ta có nước suối thời gian, không cần chờ vài chục năm!
Đỗ duy cười rất tà ác:
- Ta rất tò mò, khi một con rồng ăn vào một thứ có thể khiến nó có tất cả các thuộc tính.. Nó sẽ biến thành bộ dáng gì? Chẳng lẽ tiến hóa luôn thành vương giả trong long tộc – hoàng kim long sao?
Ga trầm mặc, con chuột này đột nhiên nhảy dựng kêu lên, trực tiếp nhảy lên bàn, sau đó xiết chặt móng vuốt, lớn tiếng kêu:
- Ta biết rồi! Ta biết rồi”
-Gì?
- Không phải hoàng kim long! Chắc chắn không phải hoàng kim long!
Ga hưng phấn kêu lên liên tiếp, sau đó nó nói một câu làm Đỗ Duy hãi hung--
- Trong truyền thuyết, con rồng cường đại nhất, không phải hoàng kim long! Hoàng kim long dù xưng là vương tộc trong long tộc, nhưng còn một loại rồng trong truyền thuyết, thật sự cường đại hơn hoàng kim long rất nhiều! Hơn nữa, rất trùng hợp, con rồng trong truyền thuyết đó nắm giữ lực lượng mọi thuộc tính.
Nói tới đây, Ga hít một hơi thật sau nhìn Đỗ Duy nói ra một cái tên:
- Thần! Thánh! Cự! Long!
Tén tà ren tén tén, một người khỏe là hai người vui.