Chương 396: Đích Thân Tới!

Rodriguez ngưng trọng suy tư một hồi, khom lưng sâu một cái:

- Cám ơn chỉ điểm của người! Đạo lý này đúng là ta chưa từng nghĩ qua. Nếu có cơ hội ta nhất định chuyên tâm lĩnh ngộ thật tốt nhưng …

Hắn biến sắc, quát:

-Ngài bắt đi đức ngài công tước, cho dù ta biết bản thân không phải là đối thủ của người, cũng không thể không cùng ngài liều chết một trận! Người tuy tu vi cao hơn ta nhưng nếu tất cả mọi người đều liều mạng thì cũng chưa chắc không có cơ hội thương tổn ngài!

Bạch Hà Sầu cũng không tức giận, thản nhiên nói:

- Đó là bổn phận của ngươi. Ta không thích chiếm lợi thế của người khác nên không ngại nói thật với ngươi trạng thái hiện tại của ta rất đặc thù. Chiêu trảm phá thiên lúc nãy là “Trảm hư không” mà ta tự sáng tạo ra, là một chiêu cực hao phí trừ phi ở trạng thái hoàn hảo của ta mới có thể thu phát tự nhiên, còn trạng thái hiện tại của ta lại không thể sử dụng nhiều. Cho nên dù cấp độ của ta cao hơn ngươi nhưng về lực lượng tuyệt đối hiện tại lại không mạnh hơn ngươi bao nhiêu, ngươi có thể an tâm động thủ đi.

Rodriguez lúc này mới có chút bình tĩnh. Một kích phá không lúc nãy của Bạch Hà Sầu với thực lực kinh khủng đã đạt tới cảnh giới phi nhân rồi, tuyệt đối không phải bản thân có thể đối kháng được. Nếu một chiêu vừa rồi hắn không sử dụng được nhiều lần thì bản thân mới có cơ hội để liều mạng.

-Cứu công tước quan trọng hơn, mọi người cùng lên đi!_ Rodriguez cắn răng.

Bây giờ ngay cả Kiều Anna cũng trở nên nghiêm nghị, không có chút nào lỗ mãng nữa. Nàng nhìn ra người áo trắng trước mặt sợ rằng thực lực còn vượt qua sư phụ mình, đối mặt với cấp cường giả này nàng nào dám nổi tính nóng nảy bậy bạ?

Kiều Kiều trong lòng quả quyết, nàng toàn thân đấu khí bốc lên, tóc bạch kim tung bay. Ở phía xa xa bàn tay nàng giơ lên, miệng ngâm xướng những chú ngữ, một tia quang mang xuất hiện dưới trong tay. Không khí trong nhát mắt như đông lại thành một thuỷ cầu. Sau đó dưới sự dẫn dắt của bàn tay nàng làm thành một đoàn thuỷ cầu hướng Bạch Hà Sầu bay tới. Hắn chỉ nhẹ nhàng cười. Tâm niệm vừa động một chỉ đã bắn ra. Hoả diễm đấu khí thi triển ra chỉ là một đốm lửa nho nhỏ va chạm cùng với đoàn thuỷ cầu. Uy thế so với đoàn thuỷ cầu đang gào thét thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng là chỉ có một đốm lửa nho nhỏ đó thôi, trong nháy mắt dẫn phát đầy trời bạch khí, hơi nóng bốc lên… Bạch Hà Sầu trình độ đấu khí đã đạt đến cỡ nào, hoả diễm do hắn tạo ra há chỉ có thể so sánh với một ngọn lửa bình thường? Lúc quyết đấu với Lam Hải đốm lửa nhỏ này đã thiêu cháy một bình rượu bằng bạc đến vô tung vô ảnh. Đây chính là lực lượng ngưng đọng tới một điểm, nhìn chỉ là một đốm lửa nho nhỏ nhưng là năng lượng cô đọng so với Thuỷ hệ ma pháp của Kiều Kiêu đâu chỉ cao hơn có mười lần?

Mắt thấy một đốm lửa nhỏ làm bốc hơi cả dòng nước, trong chớp mắt còn thuận theo dòng nước một đường lan về trước. Kiều Anna tức thời đại kinh thất sắc,liên tục lùi về sau nhưng đốm lửa đó lại có thể thuận theo cảm ứng ma lực của nàng khi thi triển ma pháp một đường đuổi theo. Kiều Anna lui thế nào đều bị đối phương khóa chặt, mắt thấy đốm lửa sắp thiêu đến góc áo của nàng rồi !

Một chiêu này lúc Lam Hải cùng Bạch Hà Sầu đấu pháp, với bản lãnh của Lam Hải cũng không thể trực tiếp ngăn cản. Chỉ có thể dẫn dắt hoả diễm đối phương tới bình nước mới có thể chống đỡ được. Nhưng là Kiều Anna có loại bản lãnh như Lam Hải sao?

Ngay lúc nàng liên tục lùi lại phía sau, đột nhiên bên cạnh xuất hiện một thanh kiếm màu bạc nhỏ dài, kiếm phong gào thét. Một đạo hàn khí lạnh thấu xương thổi tới, nhất thời chặn được điểm hoả tinh. Một kiếm của Sybaster đâm ra cũng lập tức cảm thấy băng sương đấu khí của bản thân lại bị một đốm lửa nhỏ kia của đối phương hủy đi. Hắn xuất kiếm giúp Anna đỡ một chiêu lại đúng với bốn chữ “tự chuốc lấy hoạ”. Đốm lửa nhỏ đó tìm được chỗ bùng phát lập tức hướng theo hắn bắn tới, may là vũ kĩ Sybaster thật sự không tệ. Thời khắc quan trọng trong lòng quả quyết liều mạng phát xuất toàn bộ đấu khí, tức thời toàn thân được đấu khí bao bọc đến ngay cả mặt đất hắn đang đứng chớp mắt cũng đông kết thành một tầng băng! Trên trường kiếm của hắn tức thời gió tuyết gào thét, đốm lửa một đường thôn phệ lên. Khuỷu tay Sybaster đột nhiên rung lên trường kiếm cấp tốc bắn ra theo hướng Bạch Hà Sầu ở xa xa mà đâm tới! Nhưng đốm lửa đó lại theo một kiếm của Sybaster, lập tức dính lên trường kiếm đang ở giữa không trung, trong chớp mắt đem thanh trường kiếm đầy băng tinh hòa tan! Chớp mắt đã hóa khí giữa không trung đến một hạt cát cũng không còn lại.

Tay Bạch Hà Sầu lắc một cái liền đem đốm lửa đó thu về, nhìn Sybaster một cái:

-À! Ngươi cũng muốn góp phần hả?

Trong mắt Sybaster chớp qua một tia sơ hãi, thành thật khom người, sau đó nói:

- Cha thường nói với ta: người là đương thế đệ nhất cường giả. Ta tự nhiên không phải là đối thủ của người nhưng ta lần này là muốn rèn luyện bản thân, có thể gặp được cường giả như người nếu không thể cầu chỉ dạy một chút thật là quá đáng tiếc …huống hồ…

Hắn dừng một lát nói:

-Trong hoàn cảnh này, người sẽ không có ý định giết ta chứ!

Bạch Hà Sầu gật gật đầu, âm thanh không vui không buồn:

-Không sai, vậy ngươi cùng lên đi !

Kiều Anna mới vừa rồi chịu một cái thiệt thòi không dám một lần nữa thi triển ma pháp hữu hình nữa mà nhanh chóng niệm chú ngữ ma pháp trói buột. Bạch Hà Sầu cười nhẹ :

-Ta đã nói rồi ta đã đứng ngoài không gian này pháp tắc trong không gian này nào có thể trói buột được ta.

Nói xong cũng không thèm liếc mắt nhìn Kiều Kiều một cái.

Bản thân Rodriguez bây giờ giống như đang gánh cả ngàn cân trên người. Lúc nãy Kiều Kiều ra tay, Sybaster tương trợ. Hắn lại vẫn một mực đứng đó không hề động đậy chỉ vì hắn cảm nhận được hơn một nửa sự chú ý của BHS đều khóa chặt lên trên người hắn. Giữa hai người nhìn như rất bình tĩnh nhưng kỳ thật Rodriguez cảm thấy cơ thể bản thân trái phải trên dưới đều bị đối phương khóa chặt, hắn thậm chí cảm thấy áp lực của một nguồn lực cường đại trôi nổi ở trên, chỉ cần bản thân có bất kì động tác nhỏ nào kích động thì lập tức sẽ dẫn đến một kích như sấm chớp !! Rodriguez nhìn chẳng khác gì đang đứng nhưng thật ra đang ngầm gắng sức chống cự!

Bạch Hà Sầu đúng là không nói dối hắn, khi lão thi triển cái “trảm hư không” tuyệt luân khủng bố đã hao phí nhiều sức lực huy động pháp tắc không gian đối phó với hắn. Nhưng cho dù là vậy, trình độ Bạch Hà Sầu vẫn hơn xa Rodriguez! Vốn những pháp tắc lúc trước sử dụng tùy ý bây giờ lại đều biến thành như trói buột bản thân. Nếu nói chi tiết một chút tình trạng hiện nay Rodriguez đối mặt với Bạch Hà Sầu cũng giống như tình trạng lúc trước trên quảng trường ngày chính biến cung đình cao thủ kiếm thánh áo xám đối mặt với Rodriguez vậy! Lực lượng pháp tắc không gian bị đối phương chiếm ưu thế mặc cho bản thân động tác thế nào trong phạm vi áp bức của đối phương, Rodriguez cảm thấy loại áp lực này thật khiến bản thân có chút nhịn không nổi muốn thổ huyết. Một khắc công phu này thôi, trang phục cả người Rodriguez đã bị mồ hôi thấm ướt. Cuối cùng chịu không nổi áp lực đột nhiên hét to một tiếng!

Theo một tiếng hét lớn, Rodriguez toàn lực thi triển, thân thể chớp động liên tục tại chỗ! Cái này đã đem toàn bộ bản lãnh của hắn thi triển ra, nhìn như cơ thể hắn chớp động tại chỗ nhưng thật ra là đem tốc độ làm chậm đến vô số lần. Rodriguez đã trong một thoáng thời gian đó cơ thể dùng đỉnh phong pháp tắc không gian chớp mắt thực hiện thuấn di mười bảy mười tám lần! Chớp mắt đã thử từ mười mấy gốc độ đi đột phá nhưng đáng tiếc hắn toàn lực thi triển tốc độ nhanh đến cực hạn . Nhưng mặc hắn lợi dụng pháp tắc không gian ra sao một tia ý niệm của Bạch Hà Sầu vẫn khóa chặt lấy hắn. Rodriguez bất đắc dĩ chỉ có thể chọn lựa liều mạng một phen. Sau khi băng sương đấu khí phát huy đến cực độ, trong không khí đột nhiên đông kết thành điểm điểm băng châu!

Vốn trong không khí tự nhiên không nhìn thấy sự tồn tại của nước nhưng sau khi băng sương đấu khí phát huy đến cực độ đem cả phiến không gian này đông kết lại. Thân thể Rodriguez lao nhanh về phía trước, người ở giữa không thuấn di liền ba cái. Người còn chưa tới nhưng băng sương đấu khí sắc bén đã ở trước ngực Bạch Hà Sầu rồi! Khi băng sương đấu khí tiếp xúc cơ thể đối phương, hơn nữa cuối cùng là tiếp xúc thật chất thì Rodriguez trong lòng thầm định: “cuối cùng để ta đánh tới ngươi rồi!!” .Nhưng khoảnh khắc tiếp theo lòng hắn lại chìm xuống đáy vực!!

Vốn băng sương đấu khí của Rodriguez ngưng tụ đã thật sự đánh lên người Bạch Hà Sầu nhưng thời không phảng phất như đứng lại! Trong lòng Rodriguez bất lực, rõ ràng cảm thấy một cỗ lực lượng của đối phương đột nhập vào trong băng sương đấu khí của mình. Sau đó …… khiến hắn nhìn thấy một cảnh kinh khủng mà cả đời chưa từng thấy qua!

Băng sương đấu khí màu bạc huy hoàng mãnh liệt do bản thân phóng xuất ra …đọng lại thành băng!!

Đấu khí cũng có thể đóng băng???

Rodriguez tưởng bản thân sinh ra ảo giác rồi! Nhưng là tận mắt nhìn thấy đấu khí bản thân rõ ràng sát trên người đối phương, nhưng không một tia lực lượng tiến về trước nửa phần cứ vậy đọng lại ở đó …Băng sương đấu khí đối phương sử dụng lại cơ hồ ngay cả không gian cũng bị đông kết sau đó lại còn có biến hóa! Sau khi băng sương đấu khí đụng băng sương đấu khí rõ ràng là Bạch Hà Sầu chiếm thế thượng phong, đấu khí của hắn xâm nhập vào trong đấu khí của Rodriguez giống như một cây đao băng đâm vào một tảng băng cắt xẻ trái phải, chớp mắt đem đấu khí của Rodriguez phá tới tứ phân ngũ liệt. Dưới sự bạo liệt của đấu khí, Rodriguez cảm thấy đầu ngón tay và xương cốt bắt đầu bạo liệt. Rodriguez đau khổ hừ một tiếng, hắn dùng hết sức rung động cơ thể một cái thoát khỏi trói buột của đối phương, người hướng về sau lui lại nhưng bắt đầu từ đầu ngón tay đến cánh tay hắn từ vô số lông mao đều thẩm thấu ra từng tia máu tươi,mà xương cốt bên trong cơ thịt bị đấu khí đối phương tàn phá đã không biết xuất hiện bao nhiêu tổn thương rồi!

Bạch Hà Sầu lại “ Ý! ” một tiếng nhìn thấy Rodriguez rút lui thành công nhẹ nhàng nói:

- Không tệ ! Ngươi mạnh hơn Duyệt ! Năm xưa dưới một chiêu này của ta đã phế đi một cánh tay của hắn! Ngươi lại có thể rút lui thành công bị thương mà không tàn phế cũng xem như hiếm có rồi.

Nói xong hắn ngay cả mắt dư quang cũng không hiện, tùy ý run lên một ngón tay liền phá giải một nhát chém của Sybaster, Sybaster dưới tay Bạch Hà Sầu đấu khí lập tức bị hóa giải phụt một tiếng thổ ra huyết.

Chỉ qua mấy chiêu công phu, ma pháp sư cấp tám Kiều Anna sắc mặt trắng bệch, kỵ sĩ cấp chín Sybaster thổ huyết, thánh kị sĩ Rodriguez thụ thương còn Bạch Hà Sầu ngồi đó ngay cả mông cũng chưa từng lìa khỏi ghế!!

Đỗ Duy đứng đó, hắn khác với Anna, hắn biết rõ thực lực Bạch Hà Sầu , biết bằng vào bản lãnh của bản thân cho dù ra tay đánh lén cũng không gây ra được thương tổn nào cho đối phương. Nhưng hắn một mực quan sát tỉ mỉ tìm cơ hội trong lòng hắn vốn có chủ ý là: nhân lúc đối phương không để ý lấy ra mũi tên “Dracula Prisoner” (1*) cho Bạch Hà Sầu một phát! Nhờ vào cây thần khí này có thể cho hắn một chút phiền phức mà! Nhưng nhìn thấy chỉ cần thời gian mấy cái chớp mắt, mấy cao thủ đều thảm bại thối lui, bản thân ngay cả cơ hội đánh lén cũng không có làm Đỗ Duy không khỏi uể oải trong lòng.

Bạch Hà Sầu này thật không cách nào địch nổi sao? Cho dù sau này có thể tìm đến Gandalf áo xanh cũng chỉ e…

Nhưng bây giờ Bạch Hà Sầu quay lưng về Đỗ Duy, Đỗ Duy trong lòng quả quyết nhấc tay áo lên. Lần đầu tiên ra tay rồi!

Hắn lần đầu tiên ra tay thi triển vẫn là ám chiêu cũ. Trong nháy mắt mấy trăm cầu lửa phun ra, cự ly gần lại còn dày đặc. Năm xưa ngay cả Gandalf xanh cũng thiếu chút nữa bị hắn nướng chín. Nhưng Bạch Hà Sầu ngay cả đầu cũng không quay lại, mấy trăm cầu lửa đến xung quanh cơ thể hắn đột nhiên toàn bộ khựng lại trong không khí! Cố gắng dẫn nổ hỏa cầu trong cự ly đầy kín như vậy chỉ cần dẫn nổ một cái lập tức sẽ sinh ra phản ứng liên hoàn. Đỗ Duy liên tục thôi động nhưng những hỏa cầu đó bị thứ gì đó đóng băng lại. Đỗ Duy kinh khủng phát hiện ngay cả cảm ứng ma pháp của bản thân dùng để thôi động hỏa cầu khi tiếp cận cơ thể Bạch Hà Sầu cũng bị một cỗ lực lượng cổ quái của đối phương che đi! Những hỏa cầu đầy trời này cứ như là diều đứt dây. Quyền khống chế đã không còn nằm trong tay Đỗ Duy nữa!

Bạch Hà Sầu xoay người lại nhìn Đỗ Duy cười cười:

-Chiêu này của ngươi thật là thú vị. Đây là ma pháp thuấn phát của ma pháp sư sao? . Nhưng đây chắc không phải là thuấn phát chân chính, là ngươi dùng cách cổ quái gì đó mô phỏng ra, chỉ giống ở bề ngoài thôi! Đối phó với người bình thường đã đủ rồi nhưng vẫn là một trò cười! Ma pháp thuấn phát thật sự là phóng thích ma pháp vô hình! Tâm niệm vừa động một cái ma pháp liền chớp mắt thi triển ra! Động tác ngươi như vậy còn có tung tích, dở dở ương ương (2*) mà thôi! Nếu ngươi thật sự biết thuấn phát ma pháp nói không chừng còn có thể gây chút phiền phức cho ta.

Nói xong hắn chỉ là thổi nhẹ một cái hỏa cầu đầy trời liền đồng loạt bị dập tắt!!

-Ngươi còn bản sự nào khác một hơi thi triển ra đi!

BHS nhìn Đỗ Duy.

Đỗ Duy thở dài trong lòng, nghĩ mũi tên Fedora cũng không cần lấy ra nữa, lấy ra hơn nửa cũng không có tác dụng. Không khỏi cười khổ một tiếng:

Ngươi lợi hại, ta không phải là đối thủ !

- Tốt! _Bạch Hà Sầu gật gật đầu:

- Ta nói rồi sẽ cho ngươi một cơ hội. Hiện nay cơ hội đã hết! Nếu như ngươi đã nhận rõ sự thật thì theo ta tiếp tục lên đường đi !

Nói xong hắn đứng lên hướng ra ngoài mà đi. Khi đi qua người Rodriguez hắn dừng một chút thấp giọng nói:

- Thiên phú của ngươi đã vượt qua thầy của ngươi nhưng thực lực của ngươi hiện tại vẫn không bằng hắn !

Rodriguez cắn răng đang muốn ngăn cản, Đỗ Duy lại thở dài lắc đầu với hắn:

- Ngài Rodriguez không cần ra tay nữa! Ta đi theo hắn vậy.

Dừng một lát hắn trầm giọng nói:

- Hắn không phải là người mà chúng ta có thể đối phó. Ngươi đi về tìm đủ người rồi trở lại! Bây giờ chọi cứng chỉ là hy sinh uổng phí mà thôi .

Sắc mặt Rodriguez biến đổi, hít sâu hơi, gật gật đầu với Đỗ Duy:

-Vâng! Ta bây giờ về! Nhất định mang người đến cứu ngài!

Trong lòng Đỗ Duy khổ sở cũng không nói nhiều theo Bạch Hà Sầu đi ra khỏi lữ điếm gần như đã đổ nát hết. Đường phố bên ngoài sớm đã rối loạn, lữ điếm đột nhiên đổ hết một nửa, xung quanh không biết có đến bao nhiêu người vây đến xem náo nhiệt, xa xa còn có binh sĩ trị an địa phương đi đến. Đỗ Duy không muốn nhiều phiền phức mang lại tai họa cho những người bình dân vô tội này, dứt khoát xoay người lên ngựa cùng Bạch Hà Sầu đi ra xa.

Hai người ra khỏi trấn tiếp tục một đường đi về tây bắc. Bạch Hà Sầu biết Đỗ Duy dặn Rodriguez đi tìm người giúp, hắn lại giảm tốc độ chậm lại từ từ mà đi ,hiển nhiên là chờ đợi không sợ.

Trong lòng Đỗ Duy càng bất lực, trong lòng càng thấy vô vọng.

Gặp phải sự tồn tại của loại cường hãn này cái gì âm mưu gian kế đều thành vô ích. Tại khoảnh khắc này trong lòng Đỗ Duy đột nhiên hận chính bản thân! Rõ ràng bản thân có kỳ ngộ người thường không cách nào có được: gặp được thầy dạy tốt nhất, học được tuyệt kỹ đỉnh nhất. Nhưng bản thân trước nay đều là đấu trí không đấu sức, gặp bất kỳ khó khăn nguy hiểm nào đều toàn mượn đến gian kế và chút thông minh qua ải thêm vào thân ở vị trí cao dần dần bỏ quên nhiều việc tu luyện. Nếu bản thân sớm cần cù khổ tu thực lực tự nhiên không như hiện tại. Vậy hôm nay trong lữ điếm dưới hiện trạng có một thánh kị sĩ giúp đỡ cũng không đến nổi đối với Bạch Hà Sầu ngay cả một cơ hội liều cũng không có! Trong lòng Đỗ Duy lần đầu tiên đối với phong cách hành sự của bản thân sản sinh dao động …Trước thực lực tuyệt đối bất kì âm mưu gian kế cũng chỉ là trò cười mà thôi.

Bạch Hà Sầu thấy bộ dạng cắn răng nghiến lợi của Đỗ Duy trên ngựa chỉ cười nhẹ một tiếng:

- Bộ hạ ngươi đi tìm người giúp chỉ mong lúc lần sau họ đến, thực lực người mang đến đừng quá kém!

Trong lòng đỗ Duy đã nản chí nghe được lời này cũng chỉ là nhích nhích khóe miệng một cách tê dại.

Lại đi hết một ngày một đêm về hướng tây bắc. Sáng sớm hôm nay, đường đi càng thêm hoang phế, phóng mắt nhìn xung quanh đều là hoang dã. Còn ở phía xa xa, giữa hai sườn núi lại là một đoạn tường thành bỏ hoang! Nơi này vốn trong lịch sử đại lục là có danh tiếng đỉnh đỉnh! Hẹp cốc giữa hai ngọn núi cùng tường thành này vốn là một quân sự yếu địa thông đến tây bắc tên gọi là Lãnh Tuyền Quan. Theo năm tháng, khi đại vận hà đào thông nối từ giữa đại lục đến tây bắc thẳng một đường thủy thì quan ải trên đất liền này mới mất đi tác dụng rồi dần dần ở đây hoang phế, ngày qua tháng lại tường thành hoang phế đổ nát biến thành bộ dáng hiện nay. Bây giờ nhìn từ xa xa, tường thành hoang phế đầy phế tích đổ nát, trên mặt tường đầy nết nứt và cỏ dại, ngay cả thành lâu quan ải cũng đả đổ nát hơn nửa rồi.

Hai người cưỡi ngựa trên đường đi, xa xa khi còn cách quan ải hoang phế này khoảng ngàn thước. Bạch Hà Sầu nhìn hùng quan năm xưa này đột nhiên thở dài, từ từ nói:

- Ta nhớ người trên thảo nguyên mấy chục năm trước khi cùng đế quốc Roland thành địch từng ngày ngày nghĩ đến việc đem quân đông chinh. Lúc đó dũng sĩ trên thảo nguyên mỗi ngày trong lòng đều nghĩ đến là “ Đạp phá Lãnh Tuyền Quan ”! Nhưng hiện tại nhìn xem Lãnh Tuyền Quan này không cần công phá tự nó đã bị hoang phế mà giao thông hiện nay lại đổi thành đường thủy. Chuyện trên thế giới này biến hóa vô cùng, ai có thể biết chuyện sau này biến thành cái dạng gì chứ !

Đỗ duy cười lạnh một tiếng:

-Ngươi cũng có chuyện nhìn không thấu cơ à!

Bạch Hà Sầu cười cười đang muốn nói gì đột nhiên trong mắt chớp qua một tia hàn khí uy nghiêm, sắc mặt biến đổi trên mặt lộ ra một biểu tình kỳ dị! Là sự nghiêm túc chưa từng lộ ra trên mặt hắn bao giờ kể từ sau khi Đỗ Duy gặp Bạch Hà Sầu ! Cái dạng như gặp đại địch này ngay cả lúc hắn giao thủ cùng Lam Hải cũng chưa từng có! Bạch Hà Sầu đột nhiên thắng ngựa lại nhìn tường thành hùng quan xa xa trong mắt một mảnh mờ mịt sau đó lộ ra một loại mục quang cuồng nhiệt kích động!!

- Hay! Hay! Hay!!

Bạch Hà Sầu đột nhiên ha ha cười lớn một hơi nói liền ba tiếng hay sau đó hít sâu hơi cười nói:

- Không nghĩ đến trên đại lục này cuối cùng còn có cường giả chân chính!!

Nói xong hắn đột nhiên nhảy xuống ngựa, hướng về phía hùng quan trước mặt chánh sắc nói:

- Vu vương Đại Tuyết Sơn Bạch Hà Sầu xin mời ngài ra đây gặp mặt đi!

Đỗ Duy sửng sốt lại quả nhiên thấy dưới tường thành hùng quan từ từ đi ra một bóng người bóng người. Nhìn qua cực nhỏ ốm như từ giữa không khí đột nhiên xuất hiện vậy. Kỳ thật hắn một mực đứng đó lại không thi triển bất kì pháp thuật ẩn thân nào chỉ là dùng một cách kì dị đem toàn bộ sinh khí che đậy đi. Hắn đứng đó dường như cơ thể đã cùng cỏ dại đất vàng trên tường thành hoang phế đó hợp thành một thể vậy! Ngay cả nhân vật cường giả như Bạch Hà Sầu cũng phải đến cự ly mấy trăm thước mới đột nhiên phát hiện ra!!

Đỗ Duy nhìn tỉ mỉ người này, một đầu tóc xám, một thân áo bào xám mộc mạc trên áo còn dính không ít bụi đất, khuôn mặt hắn lộ vẻ già nua với những nếp nhăn chằng chịt như khắc lên. Nhưng nhìn kỹ thì thấy trong mỗi nếp nhăn đều phảng phất hiện ra một loại cơ trí sâu sắc. Đôi mắt lão nhìn như đục ngầu nhưng lại khiến người ta sau khi nhìn một cái cơ hồ hãm nhập vào trong nhãn thần của lão. Lão nhân ăn mặc mộc mạc này từ từ đi đến khiến người ta không tự chủ sinh ra một cảm giác quái dị:

Dường như giữa trời đất này chỉ có một mình hắn vậy!!

Giọng nói người này rõ ràng là khàn khàn nhưng khiến người nghe rồi không khỏi sinh ra một loại tôn sùng trang trọng!

- May là ta không đến muộn! Cuối cùng ở đây gặp được vu vương của Đại Tuyết Sơn rồi ! _Lão nhân như than nhẹ.

Bạch Hà Sầu híp mắt lại cười nhẹ nói:

- Ừm! Ngươi đến đây đợi ta chì không đến để gặp ta đơn giản như vậy. Xin hỏi thân phận ngươi?

- Ta à…

Trong tiếng than của lão nhân như tự nói với chính mình

- Tên của ta…để ta nghĩ xem ! Có khá nhiều năm rồi không ai gọi tên ta …À ! Tên ta là…Saint Paul …Không sai! chính là tên này !

Bạch Hà Sầu nghe rồi mặt không biểu tình. Mà Đỗ Duy nghe xong cái tên này lập tức trợn tròn mắt ra!!

Trên đại lục Roland ngay cả tên đần cũng biết một điều: cả đại lục không cần biết ngươi là tuyệt thế cường giả như thế nào?! Quyền hành thiên hạ như thế nào?! Nhưng có tư cách thêm vào trước tên mình một chữ “Saint” thì theo hiến pháp đế quốc Roland cùng giáo điển Quang Minh thần điện đều ghi thiết luật chỉ cho phép một người có tư cách có quyền hạn này. Chính là giáo hòang!

Vậy người này chính là đương nhiệm giáo hòang Quang Minh thần điện_ Saint Paul XVI bệ hạ!

Chú thích:

(1*) Dracula Prisoner: Trong những chương trước gọi là “mũi tên địa ngục Fedora” , nay thấy biên dịch ghi là “Dracula Prisoner”, do chưa dò trong bản convert nên không rõ ra sao , các bác xem thử coi cái nào đúng. Có gì sửa lại sau.

(2*) Nguyên bản là : bất luân bất loại (dở ông dở thằng)

Hãy tham gia cuộc thi »Tứ Phương Đệ Nhất Bút« (http://4vn/forum/showthread.php?t=52464) để thể hiện chính mình và nhận những giải thưởng cực lớn!!!