Căn cứ vào truyền thuyết, hoàng kim cự long là sinh vật mạnh mẽ nhất trong cả long tộc!
Một hoàng kim cự long trưởng thành có trạng thái chiến đấu gần như hoàn mỹ, không có sinh vật nào có thể chống lại được. Bất kể là sức mạnh, tốc độ tấn công, sự nhanh nhẹn, sức bật đều đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất. Long tộc được trời ban cho kỹ năng chiến đấu có thể ngự trị bất cứ sinh vật nào trên thế gian, còn loại vương giả trong long tộc này thì còn kinh khủng hơn nữa.
Mà ở trạng thái hoàn mỹ, một hoàng kim cự long có lực phòng ngự vật lý và lực phòng ngự ma pháp gần như ở đẳng cấp hoàn hảo. Có thể nói một cách không khoa trương chút nào, nếu đánh giá dựa theo đẳng cấp của sinh vật thì hoàng kim cự long nhất định là chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trên thế giới.
Một hoàng kim cự long trưởng thành có thân dài ước chừng ba mươi mét, cao ngoài tám mét, có thể đánh đổ tường thành kiên cố, tốc độ phi hành còn nhanh hơn thuật điều khiển gió cao cấp của ma pháp sư, lực duy trì còn dài hơn.
Mà chuyện khiến người ta đau đầu nhất chính là pháp tắc của long tộc ở đẳng cấp hoàng kim. Long ngữ ma pháp trời ban của chủng tộc này giỏi vượt lên tất cả ma pháp của sinh vật khác! Bất kể là ma thú cũng được, loài người cũng tốt, về năng lực ma pháp, sinh ra đã luôn ở thế yếu so với long tộc.
Sau khi Đỗ Duy trở về từ rừng rậm Đóng Băng, lại còn kết mối thù sâu với lão long tộc kia, đã tiêu phí rất nhiều tinh lực để nghiên cứ chủng tộc truyền kỳ này. Nghiên cứu sức mạnh, ưu thế và còn có cả nhược điểm của bọn chúng.
Cuối cùng ngay cả Đỗ Duy không thể không thừa nhận, có lẽ chủng tộc này đã nhận được sự ưu ái đặc biệt của đấng sáng thế! Trời sinh bọn chúng có lực chiến đấu mạnh mẽ, đồng thời còn có trí tuệ không thua kém gì loài người….. Nếu như không phải khả năng sinh sản của long tộc quá kém thì có lẽ chủng tộc này sớm đã là chúa tể của thế giới rồi!
Trong truyền thuyết, vào thời thượng cổ, có vài con cự long trưởng thành liên thủ đã có thể phá hủy một vương quốc nhỏ.
Khi long tộc đối mặt với lòai người, ngoại trừ ưu thế về lực lượng tấn công và phòng thủ vật lý tự nhiên--- ma pháp cũng là ưu thế không cần phải so sánh.
Đỗ Duy đã từng xem qua các văn bản lịch sử trong ma pháp công hội.
Trong hàng loạt các tài liệu lịch sử từ xưa đến nay, cũng có phân tích một vài kết quả chiến đấu giữa loài người và long tộc, đưa ra rất nhiều tư liệu về anh hùng giết rồng trong truyền thuyết và lịch sử, cuối cùng cũng rút ra được quy luật về pháp tắc hoàng kim của sinh vật này: khi ma pháp sư của loài người đối mặt với long ngữ ma pháp của long tộc, do trời sinh là chủng tộc đặc biệt, nên long tộc gần như có ưu thế khiến người ta đố kỵ.
Mà đẳng cấp trong long tộc càng cao thì ưu thế sẽ càng lớn! Nhất là loại hoàng kim cự long đầu đàn này!
Trong ghi chép, nếu hoàng kim cự long đối mặt với công kích của ma pháp sư loài người, bọn chúng còn có được năng lực phòng ngự ma pháp hoàn mỹ, trừ phi đẳng cấp ma pháp do ma pháp sư thi triển và đăng cấp ma pháp của long chiến sĩ bằng nhau hoặc là trường hợp cấp độ của lòai người cao hơn thì mới gây ra thương tổn với hoàng kim cự long!
Bằng không thì, nếu đẳng cấp của ma pháp sư loài người thấp hơn đối thủ là hoàng kim cự long, vậy cứ dựa theo pháp tắc ưu thế của sinh vật, hoàng kim cự long không thể bị ma pháp cấp thấp hơn mình công kích.
Tuổi thọ của hoàng kim cự long có thể đạt tới trên dưới một nghìn năm trăm năm. Mà một con hoàng kim cự long trưởng thành khi bước vào thời điểm đỉnh cao trong cuộc đời, lúc đó ưu thế sẽ đạt tới mức độ lớn nhất! Loại ưu thế này có một cái tên hàm chứa sự kính nể, đó là: “Bất khả xâm phạm”!
Có thể nói, nếu như đối thủ không cẩn thận gặp phải một con trưởng thành hơn nữa lại là hoàng kim cự long ở thời kỳ đỉnh cao, vậy thì nhất định là ác mộng.
Đỗ Duy cũng không biết rằng vị nhị vương tử long tộc chưa ở trong thời kỳ đỉnh cao. Tuy vậy, chỉ dựa vào lửa giận ngút trời trên thân thể khổng lồ màu vàng của hắn, tự nhiên phát tán ra sức ép mãnh liệt ra các hướng xung quanh. Hơn nữa còn khiến người ta không khỏi sợ hãi trước long uy- Cho dù hắn chưa tới giai đoạn đỉnh cao hưng cũng là một cự long trưởng thành, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.
Tatharo chỉ cảm thấy áo choàng pháp sư trên người đã thấm đẫm mồ hôi lạnh. Nhị vương tử long tộc phát ra long uy, khi thế đã hoàn toàn đè bẹp rồng xương dưới chân hắn.
Dù rằng con rồng xương này là hàng thượng phẩm do Tatharo bôn ba sục sạo khắp các chiến trường hơn mười năm, nhưng dù sao cũng chỉ là rồng xương, một sinh vật tử linh, lực chiến đấu dù như thế nào cũng không thể so sánh với long tộc chính thức. Huống chi đây là vương giả trong long tộc, hoàng kim cự long chứ?
Con vật khổng lồ ở đối diện đã xoay thân thể màu vàng lại, dưới ánh hào quang màu vàng quanh thân, một cặp mắt lạnh lùng chăm chú nhìn vào Tatharo và con thú cưng rồng xương dưới chân hắn. Rồi gầm lên một tiếng giận dữ, liền tạo thành một cơn gió mạnh gần như xua tan tất cả mây trên bầu trời.
- Đi chết đi! Sinh vật đê hèn dám khinh hờ sự uy nghiêm của long tộc!
Nhị vương tử long tộc gầm lên giận dữ, há to miệng ra, một ngọn lửa cuồn cuộn màu vàng bắn về phía Tatharo. Đây chính là long tức của hoàng kim cự long chính tông, ngoại trừ đốt cháy vật lý còn mang theo ma pháp ăn mòn mãnh liệt, có thể ăn mòn bất cứ ma pháp phòng ngự nào. Tatharo kêu thảm một tiếng, điều khiển rồng xương dưới chân bay nhanh về phía sau. Hắn lập tức khua ma trượng xương trắng lên, liều mạng lấy khí tử linh ra.
Ngọn lửa màu vàng bắn vào phía trên là khí tử linh dày đặc, lập tức như nước sôi dội vào tuyết. Liền thấy vô số khói trắng lượn lờ bay ra. Vô số khí tử linh tâm huyết do Tatharo tốn hao cả đời luyện chế ra đã bị thiêu đốt dưới long tức, đa số đều tan biến. Hắn cố nén tiếc thương, chỉ có thể điều khiển rồng xương bay về phía sau. Nhưng hoàng kim cự long đã ngắm được con mồi này thì có thể dễ dàng buông tha sao?
Nhị vương tử long tộc gầm một tiếng, thân thể khổng lồ như bánh xe mặt trời gào thét lao theo. Tốc độ của rồng xương tuyệt đối ở thế yếu hơn, rất nhanh liền bị đuổi kịp. Vuốt rồng to lớn màu vàng bổ xuống một cái, liền chộp được cái đuôi của con rồng xương!
Tatharo hãi hùng khiếp vía, nhanh chóng bay khỏi lưng của rồng xương, thân thể hắn lủi lên tận mây xanh. Trong lúc vùng vẫy giãy chết, hắn không ngừng tuôn ra pháp lực điều khiển rồng xương để chống cự.
Mặc dù con rồng xương này là sinh vật tử linh, nhưng bên trong long phách vẫn còn một chút ý thức vào thời điểm khi còn sống--- khi ở gần long uy của hoàng kim cự long do nhị vương tử tỏa ra,rồng xương như gặp phải thiên địch. Nó rống lên một tiếng kèm theo sự nghẹn ngào xin tha thứ và khiếp sợ. Đây chính là sự sợ hãi trời sinh khi sinh vật đẳng cấp thấp với sinh vật đẳng cấp cao.
Răng rắc vài tiếng, dưới lực lượng cơ bắp cường hãn của hoàng kim cự long, Chiếc đuôi vốn rất lớn của rồng xương nay đã bị tháo tung ra. Hoàng kim cự long phun ra một luồng long tức, những đoạn xương đuôi sót lại liền bị ngọn lửa hóa thành tro tàn.
Trong tim Tatharo rỉ máu. Đây chính là thú cưng tử linh cực mạnh phải mất mười năm tâm huyết mới luyện chế ra. Ngày thường điều khiển thuận buồm xuôi gió, nhưng vào thời khắc đối diện với cường giả long tộc chân chính. đối diện với vương giả long tộc mới tuyệt vọng phát hiện rồng xương đã bắt đầu không tuân theo mệnh lệnh của mình, vô luận là mình đọc chú ngữ điều khiển thế nào rồng xương vẫn sợ hãi rụt rè cưỡng lại
Crắc một tiếng, hoàng kim cự long đã cắn ngay cổ rồng xương. Rồng xương đau đớn hống lên một tiếng, kích thích phần hung tính còn sót lại, bộ vuốt rồng còn sót lại hung hăng vỗ vào đầu hoàng kim cự long. Hoàng kim cự long giận dữ gầm lên, hai con rồng bắt đầu quấn lấy nhau, liều mạng cắn xé.
Đây thuần túy là sức lực.
Đong đi đếm lại, một con rồng xương có thân thể chỉ là một khung xương lại có thể là đối thủ của hoàng kim cự long được sao? Xem ra Tatharo nóng ruột như lửa đốt, vẫn tiếp tục niệm chú ngữ, ra sức điều khiển rồng xương phản kích. Xa xa lại truyền đến giọng nói đầy ắp sự nhạo báng của Đỗ Duy:
- Ngài hắc ma pháp sư tôn kính, không cần uổng phí khí lực nữa đâu, dù ngài có niệm chú thế nào đi nữa thì con rồng xương của ngài cũng không dám sử dung ma pháp long ngữ đâu.