Chương 303: Là hắn, là hắn, chính là hắn!

Lời vừa dứt, một bóng đen từ xa phóng tới, trong chốc lát đã dừng lại không xa trước mặt Đỗ Duy. Tên Tatharo kia đứng lơ lửng trên cành cây, ánh mắt âm u nhìn Đỗ Duy chằm chằm, tràn đầy vẻ giận dữ. Phía sau hắn, hai thiếu nữ thân thể lõa lồ cũng đang bay lơ lửng giữa không trung, nhưng dường như đã không còn thần sắc, không biết tên ma pháp sư hắc ám này dùng thủ đoạn gì mà hai con mồi lõa lồ trông giống như hai xác chết này lại lẳng lặng treo lơ lửng phía sau hắn như vậy. Tuy vậy, Đỗ Duy lại nhẹ nhàng thở phào ……

Mặc dù bị tên chết tiệt này tìm ra được hai người kia, tuy thế tên kia vẫn tuân theo luật đánh cược là không giết người. Hai cô gái kia quá nửa chỉ là hôn mê bất tỉnh thôi, chứ không thật sự bị giết.

Ở trong rừng, Tatharo thành công được hai lần nhưng hắn cảm nhận được trong đám sinh vật tử linh do mình điều khiển không hiểu sao lại tự dưng biến mất vài đứa! Trong rừng này chỉ có mình và Đỗ Duy nên không cần nghĩ nhiều cũng biết quá nửa là Đỗ Duy động tay động chân rồi! Chỉ có điều hắn tới chậm vài bước nên cho rằng đám thú cưng vong linh của mình bị Đỗ Duy hủy sạch, không biết rằng chúng bị Đỗ Duy ”hút” sạch để tẩm bổ rồi.

Vốn là, đám ma pháp sư tu luyện hắc ám vong linh ma pháp đều cả ngày qua lại cùng sinh vật tử linh nên phần lớn tính tình đều u ám cổ quái, động một tí là giết người đoạt mệnh, coi mạng người như cỏ rác, lúc này bị Đỗ Duy mạo phạm khiến hắn điên lên vì giận nên còn quan tâm gì đến công tước hay không phải công tước? Trong lòng bỗng dấy lên sát ý, cười lạnh một tiếng rồi rút ma trượng xương trắng ra cầm trong tay, rung lên một cái tức thì trong ma trượng huyễn hoá ra một ngọn lửa màu đen, xuất hiện trên người hắn như một đạo cầu vồng màu đen.

Sau đó ma trượng của hắn rung lên, lập tức nghe thấy trên ma trượng xương trắng vang lên tiếng lách cách một hồi. Trong không gian trên mặt đất phía trước hắn đột nhiên xuất hiện một cái khe, một cái xương chân cực lớn duỗi bước từ trong đó ra, móng vuốt lập tức vung về phía Đỗ Duy.

Hussein nhíu mày, một tay kéo mạnh Đỗ Duy lui ngay về sau, nhưng con ngựa mà Đỗ Duy đang cưỡi thì lại không tránh kịp, trong nháy mắt liền bị cái chân khổng lồ kia đập xuống đất hóa thành một đống máu thịt be bét.

Sau đó là một tiếng rồng gầm, cái khe hở bị kéo mạnh lên trên, một cái đầu to đùng từ đó hung hăng chui ra!

Rồng xương! Quả nhiên là tên ma pháp sư hắc ám này cũng có một con rồng xương!

Đỗ Duy một mặt lui về phía sau. Mặt khác lại thở dài trong lòng, tự hỏi rồng xương lẽ nào đã xuống giá rồi sao? Thế quái nào mà hai tên ma pháp sư hắc ám mình gặp đều có thể khơi khơi lấy ra cái thứ hiếm có này.

Rất hiển nhiên, con rồng xương này của Tatharo mạnh mẽ hơn nhiều so với con rồng xương của tên ma pháp sư hắc ám- đối thủ mà Đỗ Duy gặp trước đó! Bất kể là kích thước hay uy thế gì cũng đều hơn xa lắc chứ không hề thua kém!

Sau khi cái đầu rồng khổng lồ này chui từ khe hở không gian ra, liền hướng về phía Đỗ Duy, há to miệng rồng vốn đã lớn, phun ra một ngọn lửa màu đen vọt tới.

Hussein hừ một tiếng. Hắn bước tới, một tay vung lên, lập tức một dòng đấu khí màu vàng nhàn nhạt huyễn hoá thành một cái khiên bằng khí thật lớn che chắn trước mặt. Ngọn lửa màu đen xô vào tấm khiên bằng khí lập tức tản ra bốn phía, chỉ có điều hoa cỏ cây cối xung lại gặp phải tai ương. Dưới ngọn lửa đen thiêu đốt, cây cỏ đang tươi tốt cơ hồ trong nháy mắt liền biến thành tro bụi!

Cuối cùng, con rồng xương cực lớn đã chui ra từ khe hở không gian được hơn nửa thân hình, cái cổ dài thòng lòng vươn thẳng lên, ít nhất cũng phải cao đến bảy tám thước, rống lớn một tiếng rung trời chuyển đất, thân thể to lớn của nó đè bẹp không ít cây đại thụ xung quanh, nhưng nó chỉ cần nhẹ nhàng xoay người một cái cơ hồ liền lập tức "càn quét" ra một khoảng đất trống.

Đỗ Duy nhìn thấy con rồng xương khổng lồ này, không khỏi khẽ cau mày.

Mặc dù hắn tu luyện không nhiều ma pháp vong linh lắm nhưng những pháp môn cơ bản đều đã học qua. Hắn biết rằng trong tất cả các loại sinh vật vong linh thì luyện chế rồng xương là khó khăn nhất nhưng lại có uy lực cường đại nhất.

Nhưng đại khái ma pháp sư hắc ám vong linh muốn luyện chế loại quái vật khổng lồ này, phải có được ba điều kiện: thứ nhất, tự nhiên là phải kiếm được một bộ xương đầy đủ! Hơn ngàn năm qua trên đại lục đã không còn tung tích của tộc rồng! Cho nên, để có thể luyện chế được loại thú cưng vong linh trong mơ mới có này, rất nhiều vong linh ma pháp sư đều dính líu đến hoạt động trộm mộ, trăm phương ngàn kế tìm kiếm các tài liệu lịch sử thượng cổ trong đó ghi lại chiến trường xưa thời thượng cổ đại chiến, tìm kế nghĩ cách đào bới cho được xương cốt của tộc rồng chết đi còn lưu lại.

May mắn là chủng tộc rồng này vốn trời sinh đã kỳ lạ, ngay cả xương cốt sau khi chết cả ngàn năm cũng sẽ không mục ruỗng, chỉ có điều không tránh khỏi bị tàn phá. Không ít vong linh ma pháp sư để gom góp đủ một bộ xương rồng hoàn chỉnh đều phải gom đông lấy tây, phải dốc hết toàn lực tìm kiếm không dưới mười năm, hơn nữa phải có vận khí, nếu không sẽ chẳng tới đâu!

Mà coi như có vận khí tốt đi, có thể gom góp được một bộ xương rồng đầy đủ, muốn luyện chế được một quái vật lớn đến thế thì ngoài ra còn phải đủ tử linh khí! Nếu tu vi không đủ, cũng không có đủ tử linh khí thì đừng nghĩ đến việc làm sống lại một con i quái vật to lớn như vậy.

Tu vi của ma pháp sư mắc ám không đủ thì đừng mơ tưởng đến chuyện này! Hơn nữa, ma pháp sư hắc ám nếu khăng khăng tồn trữ cho được tử linh khí đến trình độ này thì đều thường hay bị ma pháp công hội cho là tử linh pháp sư tà ác rồi phái chấp pháp đội đem giết sạch! Cứ như vậy, ma pháp sư hắc ám có thể có cơ hội luyện chế được rồng xương đã ít càng thêm ít.

Có được bộ xương hoàn chỉnh, lại có đủ tử linh khí …… thì vẫn còn điều kiện thứ ba, khó khăn càng khó khăn hơn!

Long hồn!

Muốn luyện chế được một con rồng xương, làm cho con quái vật khổng lồ này sống lại dưới hình thức sinh vật tử linh, thì cần phải hấp thụ long hồn!

Nhưng long hồn chân chính thì đi đâu để kiếm ra? Mọi người trên thế giới này đều biết, chỉ có thể tìm được nơi trú ngụ của long tộc khi tìm được nghĩa địa của long tộc trong truyền thuyết, là nơi toàn bộ long tộc sau khi chết an nghỉ qua nhiều thế hệ.

Chỉ có điều, nghĩa địa long tộc, khu vực loại này tuyệt đối không phải dành cho pháp sư tử linh có bản lãnh nho nhỏ có thể đi vào!

Cho nên, để có thể tìm được một chút long hồn …… cho dù đã bị tàn phá, long hồn tàn khuyết không đầy đủ thì tử linh pháp sư cũng sẽ vắt óc tiến hành dùng vong linh ma pháp tìm kiếm tại chiến trường cổ xưa. Thường thì hao phí hết toàn bộ pháp lực bản thân cũng không nhất định có thể kiếm được một chút xíu xiu ……

Nhưng nếu có thể may mắn sưu tầm được một tia linh hồn lang thang phiêu tán của long tộc trên chiến địa cổ xưa, vậy đã là đủ rồi!

Chỉ có điều, chế tạo ra rồng xương mạnh yếu ra sao thì phần lớn được quyết định ở việc long hồn kiếm được này có đủ mạnh mẽ hay không.

Theo mặt thứ ba này mà nói, thì con rồng xương này của Tatharo không thể nghi ngờ chính là hàng cực phẩm.

Sau khi luồng lửa tử linh bị Hussein đỡ được, cả thân thể rồng xương đã chui ra khỏi khe hở không gian. Cái đuôi xương thật dài quẫy lên, mang theo một trận cuồng phong quét về phía hai người Đỗ Duy và Hussein. Hussein hừ một tiếng, ôm lấy Đỗ Duy, thân thể phóng lên không trung, liền đó nghe thấy dưới chân một loạt âm thanh răng rắc, vài cây đại thụ to lớn vốn mọc thẳng đứng nơi này trong nháy mắt đã bị quật gẫy. Rồng xương dưới sự điều khiển của Tatharo, ngẩng mặt lên khoảng không mà hai người Đỗ Duy và Hussein vừa nhảy lên, gầm lên một tiếng. Lại tiếp tục phun ra ngọn lửa đen.

Lần này Hussein không né tránh nữa, hắn vốn tính tình vô cùng kiêu ngạo. Mặc dù rồng xương cường đại, nhưng hắn là thánh kỵ sĩ đã từng sợ qua ai chưa? Đừng nói là rồng xương mà ngày đó cho dù đối mặt với kẻ địch là tộc trưởng long tộc cường hãn như vậy, Hussein vẫn chỉ một kiểu, nói đánh là đánh!

Buông Đỗ Duy ra, Hussein đã nhanh chóng vọt lên, rút bội kiếm của mình ra, một kiếm phóng ra, lập tức mũi kiếm huyễn hóa thành hào quang như muôn ngàn ánh sao giăng khắp trời, tan vào trong ngọn lửa đen mà rồng xương phun ra, lập tức hoá giải ngay luồng lửa đen gầm gừ ập đến kia. Sao bay đầy trời phủ lên trên thân của con rồng xương. Cú đánh này khiến con rồng xương rống lên quang quác! Đám sao sa này đều là đấu khí của Hussein biến thành khiến rồng xương gầm rống thảm thiết. Xương cốt vốn kiên cố giờ đã xuất hiện vết nứt nhiều nơi.

Tatharo nhìn con rồng xương cực kỳ yêu quý đã hao phí tâm huyết cả đời của hắn. Mỗi chút xương cốt bị tổn hại đều phải hao phí rất nhiều tử linh khí để chữa trị, vậy mà hôm nay trước mặt mình bị thị vệ của công tước Hoa Tulip đánh bị thương, hỏi sao mà không tức giận cho được?

Một rừng cây nho nhỏ đối với ba cao thủ cỡ này mà nói thì không gian chiến đấu quả thật quá nhỏ. Tatharo hét lên một tiếng, người đã đứng trên lưng rồng xương, sau lưng rồng xương có một đôi cánh xương vỗ mạnh, thân hình khổng lồ đã bay lên trời.

-Ngươi không cần bảo vệ ta.

Đỗ Duy hạ giọng nói với Hussein:

-Ngươi mau đi tìm cô gái cuối cùng đi, tên Tatharo này và con rồng xương một mình ta có thể đối phó được.

Hussein có chút chần chừ, Đỗ Duy liền quát

-Đi nhanh đi!

Sau đó hắn lắc người phóng thẳng lên, người hắn càng bay càng cao, cơ hồ đã song song cùng mây bay ngang trời.

Mắt thấy phía dưới Tatharo đứng trên lưng rồng xương đang lao lên, Đỗ Duy cười lạnh một tiếng, chợt vung tay áo, bên trong chứa vô số bình thuốc nổ liền bay xuống đầy trời.

Đỗ Duy phóng tay đánh ra mấy chiêu như vậy, tuyệt chiêu này đã thử qua trăm trận trăm thắng, là chiêu “cầu lửa đầy trời” do hắn nghĩ ra.

Hơn nữa bây giờ trong thành Gilear đã có một nhà xưởng sản xuất, đang tích trữ số lượng khá lớn thuốc nổ vượt xa so với khi trước. Cứ thế một lần vung tay áo ra là mấy trăm quả cầu lửa gầm thét lao xuống!

Phía dưới Tatharo đang tức giận chợt thấy mấy trăm quả cầu lửa đổ xuống, lập tức sợ run người!

Công tước Hoa Tulip này …… chẳng lẽ cái mà hắn đang thi triển lại chính là ma pháp cấm chú sao ?!

Một chiêu này của Đỗ Duy, nếu xét theo thực tế thì mấy trăm quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống quả thật có vài phần hình dáng của ma pháp cấm chú “bão lửa thiêu thành” trong truyền thuyết. Mặc dù uy lực chính thức còn kém xa nhưng mạnh mẽ như vậy thì thật đúng là cũng có vài phần dọa người.

Tatharo hồn phi phách tán, dù cho hắn đã đánh giá kỹ lưỡng thực lực của Đỗ Duy nhưng không nghĩ ra đối phương lại có thể thi triển được cấm chú! Xét theo khả năng của hắn, nếu gặp pháp sư sử dụng được cấm chú thì cũng chỉ có cách trốn chui trốn nhủi mà thôi.

Lập tức dũng khí giảm đi vài phần, hắn vội vàng vung cao bạch cốt ma trượng, cơ hồ dốc sạch vốn liếng, phóng xuất tử linh khí phủ đen cả bầu trời. Nhất thời từng luồng từng luồng sương đen vừa dày vừa mỏng vây kín lấy mình và rồng xương. Kế tiếp khi mấy trăm quả cầu lửa kia tiếp xúc với đám sương đen thì đột ngột nổ mạnh rầm rầm rộ rộ, ngón tay Đỗ Duy chỉ xuống, mấy trăm quả cầu lửa kia dường như đồng loạt nổ mạnh, hình thành một vùng lửa lập tức khiến cả nửa vùng trời bên cạnh đỏ rực lên!

Tiếng nổ vang ầm ầm, bọn người Ruga tại đại doanh săn bắn ngoài xa vài dặm mà đều nghe như nổ cạnh tai mình.

Ruga và Cybaster đang dò xét, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa trên trời, ngẩng đầu lên liền thấy lửa bay đầy trời, giống như ráng đỏ, nhất thời kinh hãi, lập tức bảo Cybaster:

-Nhanh lên! Ngươi mau tới xem sao!!