Chương 123: Ma pháp sư chấp pháp đội.

Đỗ Duy nghĩ thật ra không sai.

Trong ma pháp công hội của Roland đại lục, nếu thực sự luận về thực lực cao thấp vậy thì Clark tuyệt đối không thuộc nhóm đầu. Nhưng những ma pháp sư đã ngoài tám cấp trong ma pháp công hội phần lớn đều là một ít lão quái vật không thích tục sự, hơn một nửa đều là một nhóm tâm tư đắm chìm trong nghiên cứu về chủ tu ma pháp của mình. Cứ như vậy, những chuyện thường vụ khổng lồ của ma pháp công hội thì với những lão quái vật này thậm chí chủ tịch ma pháp công hội ra lệnh cũng không có ích gì.

Cho nên, tất cả chuyện thường vụ hàng ngày của ma pháp công hội, đều là giao vào tay cho một ít ma pháp sư cấp thấp đến làm.

Trước mắt tổng hội của ma pháp công hội trên Roland đại lục, tổng cộng có sáu gã chấp sự. Trong sáu người này đại đa số đều là môn hạ đệ tử của một ít lão quái vật, cấp bậc ma pháp sư đều trên dưới sáu cấp. Sáu người này đều là sáu cánh tay của chủ tịch ma pháp công hội quản lí công tác của cả ma pháp công hội trên toàn đại lục, kể cả các phân hội của ma pháp công hội đều cũng do bọn họ tiết chế.

Thiết tưởng, một tổ chức bao trùm cả đại lục, công tác bên trong nhiều rắc rối như thế nào? Dẫn dắt các phương diện công tác phức tạp như thế nào? Tài chính của cả ma pháp công hội, chuyện vận chuyển hàng ngày, sự điều độ, việc mua bán tài liệu ma pháp của các phân hội …… Cho tới bây giờ, trong truyền thuyết, nội bộ của ma pháp công hội tồn tại một lực lượng thần bí “ma pháp sư chấp pháp đội”, mà hết thảy những cái này đều do sáu gã chấp sự tiến hành trù tính, an bày.

Mặc dù các quyết sách trọng đại đều phải thông qua chủ tịch tuyên bố, nhưng một ít chuyện nhỏ hàng ngày chấp sự này đều có thể làm chủ. Nói như thế có thể thấy quyền lực là không nhỏ.

Đỗ Duy một đường cùng với Clark thuận miệng nói chuyện phiếm, từ miệng Clark hỏi ra được chức trách cụ thể. Hắn cũng hiểu được đây tuyệt đối là một vị trí thực quyền.

Clark vốn là đệ tử của một vị ma pháp sư già chín cấp trong ma pháp công hội. Chủ tu chính là hắc ám hệ ma pháp, thiên phú cũng tương đối, đến tuổi trung niên đã tu hành đến cấp sáu, chỉ là tên vô lại này lòng thế tục có mạnh hơn các ma pháp sư khác, quan hệ không tồi với không ít hào môn quý tộc tại đế đô. Xét lại, hắn tuy là một vô lại nhưng về phương diện này thì rất tinh minh, chu đáo.

Nếu chuyên tâm nghiên cứu ma pháp, có lẽ Clark không phải loại thiên tài này, nhưng nếu làm chấp sự thì đây lại là một vị trí vô cùng thích hợp. Clark vốn một tâm phấn đấu tới mục tiêu này. Vốn mặt trên còn có một vị lão sư phụ là chín cấp ma pháp sư. Dựa theo đạo lý mà nói, chỉ cần Clark chịu khó nhẫn nhịn thì sớm muộn cũng có được vị trí chấp sự.

Dù sao chấp sự là một vị trí béo tốt thật quyền, không ít người đều tranh chấp. Dựa theo truyền thống, nếu phía sau không có đại nhân vật chống lưng, ma pháp sư bình thường không có căn cơ cũng không làm được. Bất quá không may là lão ma pháp sư chống lưng Clark kia hai năm trước đã bệnh chết. Clark mất đi sư phụ cùng với ô dù, cũng mất đi một chút ưu thế tranh đoạt vị trí chấp sự.

Nhưng Đỗ Duy ngang trời xuất thế mang cho hắn một cơ hội lớn bằng trời! Hết lần này tới lần khác, chủ tịch ma pháp công hội chủ tịch cùng các lão quái vật cao thấp đều cực kì trọng thị Đỗ Duy, mà chọn người tìm kiếm Đỗ Duy, Clark là một người thích hợp nhất bởi vì thiếu chút nữa hắn đã làm sư phụ Đỗ Duy. Chuyện tốt đẹp này mới lạc trên đầu Clark.

Muốn nói Clark có thể làm chấp sự, cũng phần lớn là nhờ Đỗ Duy, vì vậy trong lòng Clark cũng rất cảm kích Đỗ Duy.

Gã Đỗ Duy này thành tinh đến bực nào? Cảm giác được thiện ý Clark đối với mình, đối mặt vô lại trong tay nắm không ít thực quyền này, đương nhiên là cuống quít khen phải, hai người một đường nói chuyện, Clark lại nhiệt tình giới thiệu không ít tình huống tại ma pháp công hội, càng nói càng thân thiết.

- Kiến trúc hình ngôi sao sáu cánh bên ngoài này là kiến trúc chủ thể của ma pháp công hội, đại bộ phận công tác bộ môn đều nằm ở chỗ này. Bất quá chính thức khu hạch tâm, còn ở bên trong tháp cao. Chỉ có điều Đỗ Duy các hạ ngài có phát hiện thấy nơi này không có lối vào như ở cửa lớn đi vào sân..

Clark mỉm cười nói.

Đích xác kiến trúc ngôi sao sáu cánh này chỉ có cửa thông ra bên ngoài, mà đi vào gian giữa, hướng về cái sân nhỏ nhưng là vách tường chắc chắn, thậm chí cửa sổ cũng không có một cái.

- Bởi vì ma pháp quy định của công hội địa đi vào khu hạch tâm sẽ bị hạn chế rất lớn. Đương nhiên, ngài và ta không chịu sự hạn chế này. Muốn đi vào bên trong, chỉ có một cách chính là truyền tống ma pháp trận bên trong này. Nếu có người nghĩ từ bầu trời bay vào, cũng không có khả năng. Trong phạm vi ma pháp công hội, trong khoảng không cao ba trăm thước là cấm kị lĩnh vực, phi hành thuật không thể thi triển địa.

Clark một mặt giới thiệu, một mặt dẫn Đỗ Duy đi qua đại sảnh rộng lớn. Sau đó đi tới một cái vách tường bị lõm vào hình cánh cửa.

- Xuyên qua vách tường này, không phải là tiến vào sân rộng bên trong sao?

Đỗ Duy khẽ nhếch miệng nói.

Clark nhìn thấy, thản nhiên nói:

- Vách tường này đương nhiên không ngăn được vũ giả cường đại, nhưng cho dù ngươi đập đổ vách tường này, bên trong cũng là một tầng không gian ma pháp, căn bản không vào được bên trong.

Đỗ Duy thấy rất rõ ràng, trên mặt tường xếp một loạt cửa lõm vào này, không gian chiếc cửa trong tường chiếm khoảng hai, ba thước, cánh cửa được khảm xung quanh bằng đá thủy tinh trong suốt. Lúc Đỗ Duy cùng Clark tiến vào cánh cửa, Clark cười đưa tay sờ trên vách tường một chút, tìm được một cái nắm đấm cửa bằng thủy tinh hình tròn. Cái nắm đấm cửa còn có chia độ. Hắn đem nó chỉnh đến một nấc, sau đó, đá thủy tinh quanh cửa lập tức sáng lên, Đỗ Duy cảm thấy toàn thân mình phảng phất bị một loại hơi thở nhẹ như hư vô quét qua một lần, quả huy chương ma pháp học sĩ trên ngực lóe ra một loại ma lực ba động. Hình ảnh trước mắt lập tức xuất hiện một loại bẻ cong, phảng phất loáng qua một mảnh hư vô, sau đó hiện ra một khung cảnh khác lạ.

Quét mắt nhìn lại hai người đã không còn ở trong đại sảnh nữa. Khung cảnh trước mặt hiển nhiên là ở kiến trúc chủ thể bên trong, nhưng thông đạo rộng rãi, sáng sủa trước mắt lại không có một bóng người, trong hành lang trống rỗng, hai bên chỉ bày ra lác đác mấy pho tượng.

- Vừa rồi là đại sảnh ở phía dưới, bây giờ chúng ta ở tầng trên cùng rồi.

Clark cười nhẹ, khẽ vỗ Đỗ Duy một chút, hai người đi ra cửa truyền tống trận, sau đó hắn cười nói:

- Nơi này không cần hộ vệ. Bởi vì ma pháp trận có thể tự động phân biệt, huy chương mà chúng ta đeo đều được chế tạo đặc thù, chỉ những người đeo huy chương như chúng ta mới có thể đi qua truyền tống ma pháp trận. Nếu có người muốn xông loạn…

Nói đến đây, hắn “hắc hắc” cười lạnh hai tiếng.

Đỗ Duy thở dài, nơi này là đại bản doanh của ma pháp sư, ma pháp sư đứng đầu toàn đại lục sợ rằng hơn một nửa đều ở đây. Nếu có người dám ở chỗ này chạy loạn, ngay cả là tuyệt đỉnh cường giả cũng tuyệt đối không dám trêu trọc một chút nhiều ma pháp sư cường đại như vậy.

Đỗ Duy theo Clark quẹo vào một cái hành lang hình ê ke mới thấy được hai người. Hai người này đều mặc trường bào của ma pháp học đồ màu bạc nhưng huy chương đeo trên ngực lại không giống, trên tay hai người đều ôm rất nhiều tấm da dê, thần sắc lẫm nhiên, luôn luôn nghiêm túc. Khi nhìn thấy Clark cùng Đỗ Duy thì lúc thi lễ đều có thái độ nghiêm túc, so với những người ở tầng dưới khí chất hoàn toàn bất đồng.

- Đây đều là công tác nhân viên ở đây.

Clark thản nhiên cười nói:

- Bất quá chỉ những người thông qua kiểm tra tuyệt đối trung thành mới có thể tiến vào nơi này công tác…… Ai, trong ma pháp công hội, cho dù quản lí những tài liệu phức tạp này, công việc đều rất nhiều, cả đám ma pháp sư mỗi người đều là đại gia, bình thường chỉ biết sử dụng, nhưng làm gì có tâm tư quản lí nơi này? Ta bây giờ phụ trách quản lí một ngành, chuyên môn quản lí, phân phối tài liệu cho các lão quái vật bên trong nghiên cứu, bình thường bên trong mang ra một cái danh sách, người bên ngoài sẽ phải chạy rã cẳng tìm kiếm khắp nơi. Mà hao tổn còn phải làm tính toán…… cho nên nơi này ngay cả thư ký nhân viên đơn giản cũng là ma pháp học đồ.

Theo Clark đi tới cuối hành lang, sau đó là một cái cửa đen lớn, đi qua cửa, Đỗ Duy cảm thấy một luồng khí lạnh ập vào mặt.

Clark sắc mặt rùng mình, thấp giọng nói:

- Đỗ Duy các hạ, lúc đi vào. Ngài đừng nói chuyện, cũng đừng đánh giá mọi thứ. Nơi này là truyền tống trận duy nhất đi thông kiến trúc bên trong, cũng là nơi duy nhất có lực lượng bảo vệ của cả ma pháp công hội. Phụ trách luân lưu thủ vệ nơi này đều là một ít quái vật không nhân tính. Đều là quái nhân chuyên giết chóc mà ma pháp sư chấp pháp đội bồi dưỡng ra, những người này tính tình cổ quái, hơn nữa là ma pháp công hội đặc biệt cho phép bọn họ không chịu ước thúc của ma pháp điều lệ, ngài đừng nên chọc giận bọn họ.

Nói xong, hắn đẩy cửa đi vào. Cửa mở ra, Đỗ Duy lập tức cảm giác được luồng khí lạnh đó tăng thêm vài lần.

Đây là một gian phòng rộng lớn. Trên trần nhà hé ra một chiếc đèn thủy tinh hình ngôi sao sáu cánh, cùng chiếc đèn thủy tinh trên trần nhà đối xứng, sàn nhà có một ma pháp trận màu đỏ sậm hình ngôi sao sáu cánh. Thủy tinh trong ma pháp trận này đều là màu đỏ, Đỗ Duy còn chưa tới gần, đã cảm giác được bên trong lưu động từng luồng ma lực ba động.

Mà xung quanh ma pháp trận, trên cạnh mỗi ngôi sao sáu cánh, trên nền nhà đều gắn vào một cột đá tinh tế cao hai thước.

Từng luồng khí lạnh đó chính là từ ma pháp trận tản ra. Đỗ Duy lập tức khẳng định ma pháp trận này tuyệt đối không đơn giản chỉ là truyền tống trận! Ít nhất hơi thở đáng sợ này đủ để khẳng định đồ vật này tuyệt đối không phải vô hại! Nếu có người dám xông vào sợ rằng trong đó sẽ có sát cơ!

Đỗ Duy đang thầm đánh giá. Đột nhiên nghe được một tiếng hừ lạnh.

Thanh âm này mơ hồ mang theo một chút ẩn ẩn ma lực ba động, lọt vào trong tai không khỏi khiến lòng người một trận khó chịu, một loại cảm giác nói không nên lời bực bội cùng phiền não. Đỗ Duy ngay lập tức nhìn sang bên cạnh mới phát hiện hai bên ma pháp trận có hai gã ma pháp sư đặc biệt dang đứng thẳng.

Hai người này ăn mặc so với ma pháp sư mà Đỗ Duy biết hoàn toàn khác biệt. Trường bào bọn họ mặc đều là màu trắng, trên áo có thêu đồ án hình ngọn lửa màu đen. Ngọn lửa này bốc lên lọt rơi vào trong mắt Đỗ Duy tựa như một ngọn lửa thực sự! Càng quan trọng là hai gã ma pháp sư đứng ở đó vừa vặn là hai chỗ âm u trong góc phòng. Trên đầu mang theo chiếc mũ vừa cao vừa nhọn, khuôn mặt dấu ở trong chiếc mũ âm u, căn bản không thể thấy được một chút vẻ mặt. Mặc dù cách rất xa Đỗ Duy chỉ liếc mắt đánh giá hai người một cái, lập tức cảm giác được đối phương truyền đến một cỗ sát khí dày đặc!

Sát khí này là thật sự chứ không phải làm bộ.

Trong nháy mắt, Đỗ Duy cảm giác được hai ma pháp sư này, trên người tản mát ra một loại lực lượng vô hình, giống như là tinh thần lực, như thủy triều tầng tầng đánh tới Đỗ Duy. Khí tức này cực kỳ âm trầm. Đỗ Duy vốn vẫn tự hào về thiên phú tinh thần lực, dưới áp chế của hai người này, cư nhiên tầng tầng lùi bước. Vừa tiếp xúc tinh thần lực của đối phương, toàn thân Đỗ Duy lập tức rùng mình, giống như trong đầu bị vật gì đó hung hăng đâm vào, toàn thân suýt chút nữa đông cứng. Tinh thần lực của đối phương cực kì cổ quái, tầng tầng áp chế tới, đem tinh thần lực của Đỗ Duy khống chế càng lúc càng nhỏ!

Đỗ Duy ngay tại chỗ chảy mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy chính mình đã gặp phải đối thủ, từ trước tới nay hắn chưa gặp phải loại gia hỏa âm trầm đáng sợ như vậy, ma lực hai người này cũng không tính rất cường đại, nhưng loại âm trầm hơi thở này lại làm cho người ta cảm thấy phi thường không thích ứng, nhất là phảng phất giống như đối với tinh thần lực của mình có một loại trời sinh khắc chế, rõ ràng cường độ tinh thần lực của mình cũng không kém gì đối phương, lại bị bại trong một đòn!

Đỗ Duy dần dần cảm giác thấy áp lực càng ngày càng nặng, thậm chí đã mất đi cảm giác; trên chóp mũi đã toát ra một giọt mồ hôi lạnh.

- Hai vị chấp pháp, đây là khách quý mà chủ tịch đại nhân muốn gặp, không nên làm thế!

Mắt thấy Đỗ Duy thần sắc không ổn, Clark lập tức nhận ra. Hắn nhanh kêu một tiếng, hai gã ma pháp sư kì quái mới hừ một tiếng, chậm rãi thu hồi liễu tinh thần lực áp bách.

Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, có chút cố kỵ len lén liếc mắt nhìn hai người một cái. Bất quá ánh mắt hắn còn chưa chạm lên người đối phương thì đối phương tựa hồ lập tức nhận ra khác biệt, Đỗ Duy đã cảm giác được bộ mặt bên dưới chiếc mũ âm u, phảng phất có hai luồng ánh mắt thực chất bắn lại. Đỗ Duy lập tức theo bản năng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nhìn lại nữa!

Thật là lợi hại! Quái vật này từ nơi nào tới! Quả nhiên là quái vật!!

Để cho Đỗ Duy cảm thấy buồn bực là, tinh thần lực của mình chưa chắc đã yếu hơn đối phương nhưng hết lần này tới lần khác dưới áp bách của đối phương đều không có năng lực chống đỡ!

Nhất định có cái gì cổ quái!